Trọng Sinh Thành Thiên Kim Thương Giới (Dịch)

Chương 29.1: Gặp gỡ Lâm Minh

Chương 29.1: Gặp gỡ Lâm Minh
Nhìn Đường Tĩnh Vân trước mắt, Vinh Kiều đột nhiên cảm thấy khí chất của cô gái này đã thay đổi, cô không còn là thiếu nữ điềm đạm nhưng vẫn còn nét trẻ con lần đầu gặp mặt, thậm chí không thể gọi là thiếu nữ nữa, bởi vì mặc dù trên khuôn mặt cô vẫn còn nét trẻ con, nhưng đôi mắt kia lại bình tĩnh không gợn sóng, hoàn toàn không thấy được sự phấn chấn rạng rỡ lần đầu gặp, chỉ còn sự thâm trầm.

"Đường Tiểu Vân, cậu có giấu mình chuyện gì không? Mìn luôn cảm thấy tình hình hiện tại của cậu có chút không ổn". Vinh Kiều nghiêm túc nhìn Đường Tĩnh Vân, "Có chuyện gì thì nói cho mình biết, giống như mình không bao giờ né tránh chuyện gia đình nà mình vậy, chúng ta là bạn mà không phải sao?"

Đường Tĩnh Vân mím môi cười, đôi mắt phượng khẽ nhếch lên, Đường Tiểu Vân, xưng hô này thật khiến người ta hoài niệm, cô còn nhớ cái tên này đã cùng mình trải qua gần hết thời sinh viên, không khỏi cười tủm tỉm nâng cằm Vinh Kiều lên, hơi kiêu ngạo nói: "Đúng là một bảo bối chu đáo, không uổng công tớ thương cậu như vậy!"

Vinh Kiều không chút do dự hất tay Đường Tĩnh Vân ra, hắng giọng, "Mới có một kỳ nghỉ hè không gặp, sao mặt cậu lại dày thế này!" Mặc dù nói vậy, nhưng cảm giác xa lạ trong lòng cũng theo đó mà tan biến, người trước mắt này vẫn là người bạn thân thích trêu chọc cô ấy.

Đường Tĩnh Vân xoa xoa mu bàn tay, nhếch môi cười, đương nhiên cô biết Vinh Kiều thật lòng coi cô là bạn, lúc trước khi cô bị Đường Vũ San hãm hại, chính cô ấy đã đứng ra không mảy may quan tâm đến thân phận của Đường Tĩnh Vân,thêu hoa trên gấm là chuyện dễ dàng, đưa than trời tuyết mới là đáng quý, Đường Tĩnh Vân cô sao có thể không trân trọng một người bạn như vậy chứ!

"Đúng rồi, sao lúc nãy mình gọi điện cho cậu mà cậu không nghe?" Đường Tĩnh Vân mở lời hỏi.

Khuôn mặt Vinh Kiều thoáng hiện lên vẻ giận dữ, "Còn không phải là anh trai mình sao, đã có gia đình con cái cũng được mấy tuổi rồi mà lòng dạ hẹp hòi không thuộc dạng bình thường nữa, anh ta đe dọa mình không được toan tính thừa kế gia sản nhà họ Vinh, thật không biết đầu óc anh ta nghĩ gì nữa!"

Đường Tĩnh Vân nghe vậy thì cười hiểu ý, "Đúng vậy, một người đầu óc có vấn đề như vậy, sao có thể so sánh với Vinh tiểu thư thông minh tài trí được chứ!"

"Phụt!" Vinh Kiều không nhịn được bật cười, "Nói hay lắm, anh ta chính là một kẻ đầu óc có vấn đề!" Cô ấy quay sang nhìn Đường Tĩnh Vân, "Không nhìn ra đấy Đường Tiểu Vân, khả năng nói móc của cậu lại tăng lên rồi đấy!"

Đường Tĩnh Vân cười nhạt, "Không có cách nào khác, đi theo cô nàng độc mồm như cậu, công phu của mình sao có thể không tiến bộ được chứ!"

Vinh Kiều bất mãn trừng mắt nhìn cô, hừ một tiếng, "Không vui! Cậu hư rồi!" Mặc dù nói vậy, nhưng trên khuôn mặt cô ấy lại thoáng có nụ cười.

Hai người uống xong cà phê, Vinh Kiều kéo Đường Tĩnh Vân ra ngoài trở về nơi tạm trú của Vinh Kiều, một căn hộ gần trường Đại học Yến.

Dựa vào mức độ được chiều của Vinh Kiều khi còn ở nhà thì khi con gái yêu đi học xa, cha Vinh đương nhiên không nỡ để cô ấy chịu khổ, cô ấy chưa bao giờ ở ký túc xá bốn người, cha Vinh thẳng tay mua một căn hộ ở khu dân cư gần trường Đại học Yến cho con gái, để cô ấy có điều kiện sống tốt hơn.

Sau khi đưa Vinh Kiều về nơi ở, Đường Tĩnh Vân đón một chiếc taxi trên phố về Thế Gia Hoài Uyển, quy định của Thế Gia Hoài Uyển rất nghiêm ngặt, nơi đây không cho phép taxi vào, Đường Tĩnh Vân trả tiền ở trước cửa khu dân cư rồi xuống xe.

Vừa xuống xe, cô liền nghe thấy một giọng nam dễ nghe, "Ồ! Đường Tĩnh Vân, thật sự là cô à!"

Đường Tĩnh Vân nghe gọi liền quay lại nhìn, đó là một nam sinh đẹp trai mang theo nụ cười sáng như ánh mặt trời, lúc này trong mắt anh ta không giấu được vẻ kinh ngạc, anh ta bước nhanh về phía cô.


C83 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất