Chương 39.1: Lời mời
Đường Tĩnh Vân gọi hai chai bia, sau đó rót một cốc thật đầy cho Bạch Dịch Thanh, cũng rót cho mình một cốc đầy, rồi uống một ngụm, “Không biết Bạch tiên sinh có phương hướng phát triển công ty như thế nào?”
Trong lòng Bạch Dịch Thanh thoáng hiện lên một tia ngạc nhiên, phụ nữ ở độ tuổi này còn có thể rót rượu cho người ta thoải mái như vậy cũng không nhiều, nhìn tư thế của cô cũng biết rõ cô là người thường xuyên uống rượu, khi mỉm cười đón nhận ly rượu đó, ông ta phân tích kỹ càng, "Điều đó phải phụ thuộc vào suy nghĩ của người làm chủ là cô, không biết là cô muốn đi theo con đường cao cấp hay con đường trung cấp, cấp thấp?"
Đường Tĩnh Vân im lặng vài giây, "Cao cấp! Công ty đi theo con đường tạo ra sản phẩm chất lượng!" Nhìn thấy vẻ do dự trong mắt Bạch Dịch Thanh , cô mỉm cười nhẹ, hơi cụp mắt xuống, "Đừng lo lắng về vấn đề phỉ thúy cao cấp, tôi tự nhiên sẽ có biện pháp."
Bạch Dịch Thanh không chú ý đến cái gọi là "biện pháp" mà Đường Tĩnh Vân đề cập tới, ông ta là một người thông minh, sau khi suy nghĩ một lúc, ông ta nói: "Một số cơ sở kinh doanh trang sức ở Kinh Đô đều phù hợp với tiêu chí, không chỉ có mỗi ngành tạo ra phỉ thúy, nếu cô muốn tạo dựng danh tiếng, hơn nữa là đi theo con đường sản phẩm chất lượng, đương nhiên cần phải tìm thêm vài mặt hàng chính và quý giá nhất cho cửa hàng, sau đó dùng chúng để đạt được danh tiếng trong những sự kiện quan trọng ”.
“Sắp tới có sự kiện quan trọng nào thích hợp hả?”
"Có!" Bạch Dịch Thanh hơi nheo mắt, lộ ra nụ cười: "Một tuần nữa sẽ có một phiên đại hội đổ thạch ở quảng trường trung tâm của Đông Ngũ Môn, Kinh Đô, đã thu hút rất nhiều người, đến lúc đó nếu có thể bán ra được phỉ thúy cao cấp nhất, thì cửa hàng của chúng ta sẽ trở nên nổi tiếng!"
Đường Tĩnh Vân gật đầu, trong lòng đã được cảm thấy rõ ràng hơn, xem ra Vương Chính Vinh cũng vì phiên đại hội đổ thạch này mà đến đây, đến cửa hàng ở Đông Ngũ Môn để mua sắm, e rằng đây chỉ là vì sự thuận lợi trong công việc cho nên mới tới thôi, cũng đúng, đồ trang sức phỉ thúy trị giá hàng trăm triệu nhân dân tệ thì nhất định phải mua với số lượng lớn mới được, trong lòng phán đoán như vậy, sau đó cô mở miệng đáp: “Vậy vừa khéo, cửa hàng mới khai trương, cho nên cũng đang thiếu mặt hàng, vừa hay có thể dùng số tiền đang có trong tay để mua vào một lô vải len, nghĩ rằng số vải len được bán ra trong đợt buôn bán công khai này không tồi ấy chứ, đến lúc đó xem ra nó vừa khéo có thể bổ sung nguồn hàng cho cửa hàng."
Bạch Dịch Thanh mỉm cười gật đầu, ông ta không hỏi tại sao Đường Tĩnh Vân lại tự tin như vậy, nâng ly lên mời Đường Tĩnh Vân, vẻ mặt bình tĩnh của ông ta bây giờ có chút phấn khích, "Cũng không giấu gì cô, lão Bạch tôi đây đã sống hơn một nửa cuộc đời rồi, luôn luôn bị thất bại, mặc dù người chủ trước của tôi đánh giá cao tôi, nhưng chuyên môn của ông ấy là chơi đồ cổ, mà tôi thực sự không rành về thứ đó, bây giờ gặp được cô, cuối cùng tôi cũng có cơ hội để thể hiện tài năng của mình!"
Trên thế giới này thực sự có rất nhiều người có tài nhưng không đúng thời, do nhiều yếu tố khác nhau, nhiều người tài xuất thân nghèo khó lại có thể thăng tiến nhanh chóng, nhưng mặt khác, có những người gia cảnh hiển hách, có khoảng cách rất xa so với những người bình thường, bởi vì họ được sinh ra ở vạch đích, nhưng những người này thì cơ hội một bước thành tiên thực sự rất hiếm có, Bạch Dịch Thanh hiểu rất rõ điều này, cho nên ông ta mới kích động như vậy.