Trọng Sinh Thành Thiên Kim Thương Giới (Dịch)

Chương 45.1: Món quà của thời gian

Chương 45.1: Món quà của thời gian
Lai Khách Trai là khách sạn có chút danh tiếng ở Kinh Đô. Đừng xem tên gọi mang theo mấy phần cổ kính, thật ra là một khách sạn hạng sang rất hiện đại. Vừa bước vào chính là gạch men sứ không nhiễm chút bụi trần, nhân viên phục vụ hỏi mấy người họ có hẹn trước hay không, sau khi có được đáp án xác nhận, liền cung kính dẫn họ đi vào sảnh Phù Dung.
Sảnh Phù Dung là một căn phòng cỡ nhỏ, ba mươi mấy người trong lớp của Đường Tĩnh Vân đã đến gần đủ. Lúc này nhìn thấy Lâm Minh đi sau Đường Tĩnh vân bước vào, không ít người trong mắt đều lóe lên sự kinh ngạc.
Có người nháy mắt ra hiệu với Lâm Minh, cảm thấy lớp trưởng Lâm thật lợi hại, vậy mà có thể dụ dỗ được Đường Tĩnh Vân.
Đừng nhìn Đường Tĩnh Vân lúc học năm nhất đại học không nổi tiếng, nhưng lúc khai giảng sự xinh đẹp tỏa sáng của cô và Vinh Kiều thu hút không ít bạn học nam. Vẻ mặt cô thản nhiên mang theo nụ cười, điều đó lại làm rất nhiều bạn học nam đều ngứa ngáy trong lòng.
Không phải không có người có ý đồ gần gũi với cô. Nhưng Đường Tĩnh Vân đến hay đi đều vội vàng, rất ít có thể tìm được cơ hội lấy lòng cô, bên cạnh cô cũng sẽ có bóng dáng Vinh Kiều, tính tình Vinh Kiều rất nhiều bạn học nam khi đi học cũng từng được lĩnh giáo, bình thường đều không dám trêu chọc, cho nên vẫn luôn không có cơ hội đến gần.
Lúc này nhìn thấy Lâm Minh đi phía sau Đường Tĩnh Vân, có người liên tưởng đến chuyện lần trước Thượng Minh Châu tìm Đường Tĩnh Vân, ánh mắt nhìn hai người càng thêm mấy phần mập mờ.
Làm sao Đường Tĩnh Vân có thể nhìn không hiểu vẻ mặt của mọi người, trong lòng bất đắc dĩ cười một tiếng. Kiếp trước rõ ràng mình đến khi tốt nghiệp cũng chưa từng dính phải scandal, sao kiếp này lại "may mắn" như vậy?
Đường Tĩnh Vân và Vinh Kiều không ngồi cùng Lâm Minh, mà chọn chỗ trống duy nhất bên bàn nữ, đúng lúc ngồi cùng với ba người bạn cùng phòng của Đường Tĩnh Vân. Thượng Minh Châu bước vào đi thẳng đến bàn của Đường Tĩnh Vân, ngồi ở vị trí bên tay trái của Đường Tĩnh Vân, làm cho các bạn học khác bên bàn này đưa mắt nhìn nhau.
Thức ăn đã gọi xong từ lâu, trước khi mọi người đến đã chuẩn bị xong rồi. Người vừa đến đủ thức ăn liền bắt đầu được bưng lên như một dây chuyền sản xuất.
Thức ăn của khách sạn này coi trọng màu sắc, hượng thơm, mùi vị, hình thức, cho nên dù là món rau trộn cũng rất đẹp mắt. Chạm khắc trên trái cây xem ra giống như hàng thủ công mỹ nghệ chứ không phải là thức ăn.
Mặc dù gia cảnh của học sinh trong lớp cũng không xem là tệ, nhưng cũng có vài người là lần đầu tiên nhìn thấy buổi tiệc đẳng cấp như vậy, nhất thời hơi rụt rè. Đường Tĩnh Vân và Vinh Kiều không lo lắng như vậy. Kiếp trước Đường Tĩnh Vân đã từng tham gia bữa tiệc còn đẳng cấp hơn hôm nay gấp mười lần, đương nhiên sẽ không có suy nghĩ gì. Mà Vinh Kiều là con gái được nhà họ Vinh yêu thương nhất, có buổi tiệc nào mà chưa từng tham dự? Đương nhiên cô ấy cũng vô cùng thản nhiên.
Chỉ là hai người động đũa lại dễ làm người khác chú ý, Dương Thiến vốn nhìn Đường Tĩnh Vân và Vinh Kiều không vừa mắt, lập tức châm chọc: "Hai người sao lại chưa từng thấy việc đời vậy, là quỷ chết đói đầu thai hay là chưa từng ăn đồ ngon."
Dáng dấp Dương Thiến ưa nhìn, mặt trái xoan, tóc mái bằng, trông có chút thú vị. Mặc dù ở cùng ký túc xá với Đường Tĩnh Vân, nhưng lại không vừa mắt cô đã lâu.
Đường Tĩnh Vân không mở miệng, ngược lại là Vinh Kiều lên tiếng. Cô ấy nói cười chậm rãi, gương mặt xinh đẹp, cong môi nói: "Như thế nào, mấy món này đã bưng lên còn không cho ăn, hay là để nhìn? Nếu như cô thích thì gói lại mang về nhà ngắm đi, tốt nhất là tìm một bàn thờ để cúng bái, ngày ngày thắp nhang!"


C133 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất