Chương 1 có hơn ba nghìn năm trăm chữ, Lục Dương phải tốn gần một tiếng mới hoàn thành, đấy là hắn còn ít sửa chữa đấy nhé, so với tốc độ của Tu Chân Trở Về, thì viết cuốn sách này chậm hơn nhiều.
Ngẩng đầu lên, Lục Dương phát hiện Từ Thi đã ngồi đối diện từ bao giờ, ánh mắt sáng ngời tò mò nhìn hắn.
Hai người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.
"Ngươi đến lúc nào vậy?"
Lục Dương tò mò hỏi.
Vừa rồi trầm mê gõ chữ, hắn cũng không phát hiện Từ Thi đến từ bao giờ.
"Tan học xong ta mua cơm tới đây để ăn, nhìn thấy ngươi nghiêm túc làm việc, liền không muốn làm phiền a." Từ Thi nhỏ giọng nói, Lục Dương nhìn sang bên cạnh nàng, ở đó còn có một hộp cơm đóng gói rất đẹp, nhưng chưa được mở ra.
"Sao lại không ăn, để thế no nguội bây giờ."
Lục Dương cười nói.
"Ta sợ ảnh hưởng ngươi làm việc."
Từ Thi từ trong túi sách lấy ra một cái thìa, đem lớp bạc ngoài mở ra, một cỗ nhiệt khí từ trong hộp cơm bốc ra ngoài.
Lục Dương nhìn nhìn, là cơm cùng trứng xào cà chua, nha đầu này gầy như vậy, mà vẫn không chịu ăn thịt đi.
Từ Thi cũng không có ăn, nàng cẩn thận đem lớp bạc bóc ra, sau đó lại tách một chiếc đũa, đặt ngang thanh chắn, nhìn Lục Dương nói ra: "Ngươi ăn đi, ta không đói."
"Đây là cơm trưa của ngươi, sao ta có thể ăn được."
Lục Dương từ chối.
"Ta không đói mà."
Từ Thi quật cường nhìn Lục Dương, nàng biết rõ giờ này hắn vẫn chưa ăn trưa.
Nha đầu này, cũng thật là ngốc, Lục Dương đi đến bên cạnh Từ Thi, nhìn cơm từ trong hộp bốc hơi ra, hắn nói: "Không được, đồ ăn không phù hợp với khẩu vị của ta, với lại càng không có ớt, ngươi tự ăn đi."
Từ Thi không nghĩ tới cơm mình mua lại bị Lục Dương từ chối.
Nàng rầu rĩ không thôi.
"Nếu lần sau mua cho ta ăn, thì mua thêm tí thịt đi."
Lục Dương còn bổ sung một câu.
Nhìn bộ dạng ủy khuất của Từ Thi, Lục Dương nói ra: " Ta đi xuống tiệm dưới công ty ăn, ngươi có muốn ăn thịt không, ăn cái này mới mau cao được."
"Không, không cần."
Từ Thi nhìn thấy Lục Dương muốn đi ra ngoài ăn cơm, nàng đem hộp cơm mình cầm về, nói ra: "Ta thích ăn trứng xào cà chưa thôi."
"Được rồi, ta mặc kệ ngươi vậy."
Nói xong, Lục Dương mở cửa ra ngoài.
Ánh mắt Từ Thi chớp chớp, đợi đến cửa đóng lại, náng mới cầm chiếc đũa, bắt đầu ăn.
Đi vào văn phòng Lữ Tiểu Vũ, phát hiện nàng vẫn còn đang làm việc, đoán chừng vẫn chưa ăn cơm, Lục Dương nói ra: "Đi ăn cơm không?"
"Được."
Lữ Tiểu Vũ nhẹ gật đầu.
Hai người cũng một chỗ đi xuống.
Trong thang máy, Lữ Tiểu Vũ nói ra: "Ngươi nói chọn mười hai người, ta cùng đám người Giang Bạch, Hà Nghệ đã chọn xong, buổi chiều thông báo bọn họ lên ký hợp đồng."
"Những việc này ngươi cứ tự xử lý, không cần báo cáo cho ta, ta còn có chuyện quan trọng hơn cần giải quyết"
Lục Dương thản nhiên nói.
Lữ Tiểu Vũ nhịn không được liền hỏi: "Kịch bản kia vẫn chưa xong sao?"
"Không phải, kịch bản phim ta viết xong rồi, bây giờ ta muốn viết một quyển sách mới, hiện tại vẫn đang chỉnh lại lối suy nghĩ của mình."
Lục Dương cũng không có giấu giếm.
Lữ Tiểu Vũ có chút kinh ngạc: "Tiểu thuyết mới sao, hơn nữa còn là tiểu thuyết đô thị? Ta không thích thể loại này lắm, cảm giác nhân vật phụ chỉ số IQ hơi thấp."
Lữ Tiểu Vũ liền nói ra suy nghĩ của mình, nàng cũng từng đọc qua tiểu thuyết của Lục Dương, cảm thấy lâu lâu lại có mấy thằng ngu phú nhị đại nhảy ra nạp mạng cho nhân vật chính, dù sao lúc đi học đại học, nàng cũng quen biết rất nhiều phú nhị đại, đại bộ phần người ta toàn hoàn hoa phong nhã, có tri thức lễ nghĩa, nào có ngu như ở trong truyện đâu.
"Không phải, là thể loại tiên hiệp, bối cảnh thời cổ đại, khẳng định ngươi sẽ thích."
Lục Dương cười nói.
Lữ Tiểu Vũ nghe vậy, trong lòng có vài phần mong chờ.
Đi vào nhà hàng Tây.
Lục Dương kêu vài món ăn, bởi vì có Lữ Tiểu Vũ ở đây, nên hắn kêu thêm vài món cá.
Kêu xong món ăn, Lục Dương lại gọi thêm hai ly dưa hấu.
Đây ắt là thứ không thể thiếu được trong bữa cơm của hắn.
Thức ăn được mang lên, Lữ Tiểu Vũ lại nói đến chuyện công việc: "Weibo của công ty chúng ta, đã có hơn tám vạn lượt theo dõi rồi, nhiều người theo dõi bởi vì các tiết mục ngắn."
"Thế những tài khoản khác thì sao?"
Lục Dương cũng chẳng suy nghĩ gì, nói ra.
Dù sao cũng đã nện tiền vào rồi, còn không có hiệu quả nữa thì giải thể công ty luôn đi.
"Những tài khoản khác cũng không sai biệt lắm, nền tảng CC có khoản năm vạn lượt theo dõi, studio Tiểu Vũ có hơn một vạn lượt theo dõi, kém nhất là tài khoản của ngươi, mới chỉ có năm người theo dõi."
Lục Dương không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ có năm người thôi sao, cũng thảm quá đi.
Nhìn phục vụ mang đồ ăn lên, Lữ Tiểu Vũ mở đũa, vừa ăn vừa nói: "Là ngươi nói, Weibo của mình không cần phải hoạt động, cũng không cần công ty quản bá, cái tai khoản kia của ngươi, một bài đăng cũng không có, có năm người theo dõi đã là tốt rồi. à mà quên, trong đó có ta cùng với tài khoản của công ty đó, nên ngươi thật sự chỉ có 3 lượt theo dõi thôi."
Lục Dương bật cười.
"Đồng chí Tiểu Vũ, đừng nhìn bây giờ tài khoản của ta chỉ có năm người theo dõi, đồng chí có tin không, chỉ cần ba ngày, ta có thể làm số người theo dõi của mình còn nhiều hơn Studio Tiểu Vũ, với lại ít nhất cũng phải có hơn một vạn lượt theo dõi."
"Ngươi muốn mua follow sao?"
Lữ Tiểu Vũ biết weibo có thể mua được follow.
"Ngươi xem thường ai đó? Ta mua thứ đó làm gì?" Lục Dương nghiêm túc nói ra: "Có dám đánh cuộc hay không, chỉ cần ba ngày, ta có thể khiến tài khoản của mình tăng thêm một vạn follow, nếu thành công, ngươi đáp ứng một yêu cầu của ta là được."
"Yêu cầu gì?"
Lữ Tiểu Vũ lập tức cảnh giác.
Tuy rằng ba ngày được một vạn follow rất khó, nhưng Lục Dương cũng không phải người bình thường, nàng dù sao cũng cảm thấy Lục Dương đang bẫy mình.
Không biết nàng nghĩ tới điều gì, mà sắc mặt hởi đỏ lên.
"Phải nói trước, không được đòi hỏi yêu cầu quá phận."
Lục Dương nhìn lướt qua sân bay của nàng, nói ra: "Ta cũng thật sự không nghĩ ra được, ta có thể đưa ra yêu cầu quá phận gì đối với ngươi."