Chương 258: Tiểu Phú Bá Từ Thi (1)
Từ Thi không biết hai người đánh cuộc cái gì, chỉ ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh không nói chuyện.
Lục Dương cười nói: "Nhanh như vậy mà đã nhận thua sao."
"Tuy rằng cảm giác ta hơi bị hố một chút, nhưng dù sao cũng đáp ứng rồi, ta sẽ không đổi ý, nói đi, ngươi muốn ta làm gì.." Lữ Tiểu Vũ tỏ ra bộ dạng thấy chết không sờn nói ra.
Lục Dương: "Kỳ thật cũng không có việc gì khó, chỉ là mấy tháng gần đây, ta có chút việc bận, không thể tới công ty được, nên muốn giao toàn bộ quyền điều hành công ty cho ngươi, từ việc tuyển nhân viên cho đến việc vận hành, đều do ngươi quản lý?"
"Chỉ có việc này?"
Nghe được yêu cầu của Lục Dương, Lữ Tiểu Vũ có chút kỳ quái, yêu cầu của hắn cũng không có gì quá phận a.
"Chỉ có việc này thôi, mà này, ngươi không phải đang nghĩ ta..."
Lục Dương liếc nhìn Lữ Tiểu Vũ, cảm thấy đồng chí Tiểu Vũ có chút tự mình đa tình.
Hắn là trai tốt á, có phải nàng ta muốn làm mình xấu đi không.
"Từ Thi, chúng ta đi thôi."
Nắm tay Từ Thi rời khỏi công ty, hai người đi thẳng tới căn tin trường học, từ lúc khai giảng đến giờ, trừ lúc Lục Dương chưa có tiền ra, thì hắn rất ít khi đến chỗ này.
Bởi vì vừa đùng giờ cơm.
Nên căn tin có không ít người.
"Ngươi ăn gì để ta đi mua?"
Từ Thi nhỏ giọng hỏi.
"Mua cho ta một phần cơm đùi gà đi." Lục Dương suy nghĩ một chút nói ra, nhìn Từ Thi chuẩn bị rời đi, hắn còn nói thêm: "Không cho phép ngươi mua cớm trứng xào cà chua, mua thêm mấy món mặn vào."
Từ Thi nghe thế ngừng lại một chút, nhẹ gật đầu rồi đi xếp hàng.
Lục Dương cũng tìm một chỗ trống ngồi xuống, dùng ngăn giấy trong túi áo lau lau cái bàn.
Nhìn Từ Thi đứng trong đám người xếp hàng mua đồ ăn, nàng không có chút gì lúng túng, trên mặt Lục Dương nở nụ cười, nửa năm nay, Từ Thi càng ngày càng trưởng thành a.
Hắn nhớ lại thời điểm khai giảng, Từ Thi mua cơm ăn, còn phải đợi người ta xếp hàng xong mới cận thận từng li từng tí đi qua.
Nhìn nàng ấy bây giờ, quả nhiên tiến bộ lên rất nhiêu, đây cũng là một chuyện tốt a.
Phía trước Từ Thi còn mấy người, Lục Dương cũng không nóng nảy, lấy điện thoại ra nhìn, có một tin nhắn từ mẹ Đậu Đậu là Tần Lam gửi tới, nói với Lục Dương là trong nhà đã thu nhập xong, có thể tới đây bất cứ lúc nào.
Siêu thị nhỏ bên kia đã chuẩn bị xong, Lục Dương nhắn lại, nói nàng cùng Đậu Đậu ngày mai tới đây, tiểu học đã học được nửa năm rồi, bây giờ không đi, chỉ sợ Đậu Đậu có chút không theo kịp.
Tần Lam nhắn lại một chữ hảo.
Lại nhìn một chút tin nhắn chưa đọc.
Có Tống Giai, hỏi Lục Dương có phải ra sách mới rồi không, nàng là người quản lý nhóm chát Lục Dương, ở trong bệnh viện không có gì làm, chắc cũng lên mạng vui đùa không ít, đọc được tin tức cũng không có gì lạ.
Tiếp tục kéo xuống.
Còn có một vài tin nhắn của bạn học, trên cơ bản cũng không có gì quan trong. Lục Dương đều không nhắn lại.
Một lát sau.
Từ Thi bưng một phần cơm đùi gà đi tới, đặt ở bên cạnh Lục Dương, Lục Dương nhìn qua, biết Từ Thi mua cho mình phần ăn xa hoa nhất, ngoài trừ một cái đùi gà, còn có ba món ăn mặn, một món thịt kho tàu, một cái thịt ba chỉ xào, món còn lại là đậu phụ nhồi thịt, phần cơm cũng rất nhiều.
Nha đầu này thật là, cái gì cũng cẩn thận như vậy.
Lục Dương cũng không hề động đũa, Từ Thi lại đi tới, bưng một phần cơm về, cũng là cơm đùi gà, bất quá phần ăn của nàng bình thường hơn, ba món còn lại đều là rau xào.
Lại nhìn menu đằng xa, phần ăn của Lục Dương hết mười tệ đấy.
Còn của Từ Thi là bảy tệ, giá cả chênh lệch một chút, ở bên cạnh bàn Lục Dương cũng có một cặp đôi tình lữ, nam sinh kia nhìn thấy Lục Dương ở bàn chơi điện thoại vui vẻ, còn Từ Thi thì đi mua cơm, trên mặt hắn biểu lộ hâm mộ không thôi, sau đó không biết nói gì với bạn gái ngồi bên cạnh, rồi bị nhéo cho một trận.
Từ Thi mở đũa ra, lại nhìn Lục Dương đang nhìn mình, nàng có chút khẩn trương nói: "Để cho nhanh, ta liền mua hai phần cơm đùi gà,."
Cơm đùi gà là món ăn nhanh, chỉ cần bỏ đùi lên, tưới một miếng nước sốt là xong, không cần phải chờ đợi.
Lục Dương thì nhìn đồ ăn của nàng, nói ra: "Sao của ngươi toàn là rau xanh vậy."
"Không phải còn có cái đùi gà sao?"
Từ Thi chỉ chỉ đùi gà.
"Đùi gà không có dinh dưỡng, ngươi phải ăn chút thịt mới được." Nói xong, Lục Dương đem thịt kho tàu trong hộp của mình gấp từng miếng một sang, đặt vào trong hộp cơm của Từ Thi.
Nàng có chút gấp gác, nói: "Được rồi, được rồi."
Bất quá, Lục Dương cũng không dừng lại, đem thịt kho tàu đều đưa cho nàng.
"Ngươi đem thịt để hết cho ta, thì ngươi ăn cái gì." Từ Thi nhỏ giọng nói.
Lục Dương nói" Ta còn có nhiều đồ ăn như vậy, đủ rồi, ngươi hôm nay bận rộn như vậy, phải bồi bổ thân thể mình thật nhiều, ta thì dinh dưỡng hơi thừa, nên ăn chút rau là được."
Nói xong, Lục Dương từ hộp cơm Từ Thi gấp vài miếng cải trắng.
"Để ta đưa ngươi đùi gà."
Từ Thi gắp lấy đùi gà, muốn thả vào hộp cơm Lục Dương.
Lục Dương đưa tay ngăn nàng lại, nói ra: "Không được, ta ăn không hết đâu."
Nói xong.
Lục Dương bưng lên hộp cơm bắt đầu ăn.
Tuy rằng thịt kho tàu đã cho Từ Thi hết, nhưng nước sốt còn lại ở trên, cũng để Lục Dương ăn với cơm rồi.
Từ Thi nhìn Lục Dương ăn, nàng cũng bắt đầu động đũa, đem từng miếng cơm vào miệng rồi nhai từ từ.
Nàng cũng không phải kém ăn, cái gì cũng ăn được, chỉ có điều tốc độ hơi chậm thôi, Lục Dương ăn xong hộp cơm của mình thì Từ Thi mới ăn được một nửa.
"Ngươi ăn no rồi sao?"
Từ Thi nhìn hộp cơm trống rỗng của Lục Dương hỏi.
Nàng còn từ trong túi áo của mình lấy ra một chồng giấy ăn, rút ra một tờ, đưa cho Lục Dương lau miệng.
Lục Dương nhận lấy, lau miệng, nói ra: "No quá rồi, với lại buổi tối không thể ăn nhiều, nếu không thì sẽ không tốt cho hệ tiêu hóa, nãy ngươi cũng lấy cho ta nhiều cơm lắm."
Nghe Lục Dương nói thế, nàng cũng tiếp tục ăn lấy phần cơm của mình.
Bất quả, bời vì muốn không cho Lục Dương đợi lâu, nàng đẩy nhanh tiến độ lên không ít.
Ăn cơm xong.
Hai người rời khỏi căn tin trường học.
Trường học bọn hắn không giống với Đại học Hà Đông, ăn xong không cần phải để vào nơi thu gon, mà chỉ cần đặt ở trên bàn, sẽ có nhân viên vệ sinh đi thu lại, rồi mang đi chỗ khác rửa.
Đương nhiên, cái này cũng có ưu khuyết điểm riêng, ưu điểm là ăn xong ngươi có thể trực tiếp đi luôn, còn khuyết điểm chính là khả năng ngươi mới ăn được một nửa, xong rồi đi mua trai nước, lúc trở lại thì chả thấy hộp cơm đâu cả.
Đi dạo với Từ Thi một hồi, Lục Dương đưa nàng về ký túc xá, rồi cũng trở về lại phòng của mình.
Chiều này không có lớp.
Ngoài trừ Lý Minh Bác ở bên ngoài, hai người bạn khác của Lục Dương đều có ở đây.
Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi thì đang chơi game, Lục Dương nhìn thoáng qua, cũng biết bọn họ đang bắn CF, cũng thuận tiện nhìn thấy cảnh nhân vật Đinh Siệu vừa mới bước ra đã bị bắn nổ đầu.
"Siêu ca, ăn tối trưa? Đừng nói với ta là tối nay ngươi nhịn nhé."
Lục Dương nhìn thoáng qua nói ra.
Nhìn thấy Lục Dương đã về, Đinh Siêu nói ra: "Vẫn chưa ăn, ta mới mua thùng mì tôm, tối nay ta cùng Lưu Lỗi làm hai tô mì ăn là được rồi, mà hôm nay ngươi ngủ ở đây sao?"
"Sao, ta không được ngủ ở đây sao?"
Lục Dương cười một tiếng.
Đinh Siêu chua chát nói: "Ngày hôm qua có phải ngươi ngủ lại với muội tử khác không."
"Ngươi cũng biết hơi nhiều rồi đấy."
Lục Dương cũng biết vì sao Đinh Siêu biết được, hôm qua hắn đi họp lớp, cũng đã nói với Lưu Lỗi rồi, nên Đinh Siêu chỉ cần hỏi Lưu Lỗi thôi liền biết.
Đi họp lớp, ban đêm không về, cũng có thể suy đoán ra được.
Đinh Siêu quay đầu lại, nói ra: "Lục ca, dành thời gian dạy ta mấy chiêu đi, gần đây ta quá chán đồi, một chút tiến triển với Hứa Dung Dung cũng không có."