Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 278: Lễ Hội Mùa Xuân (2)

Chương 278: Lễ Hội Mùa Xuân (2)


Ngày hôm sau.
Trời trong nắng ấm, ánh nắng tươi sáng, bầu trời nhuộm một mảnh xanh thẳm, vạn dặm không mây.
Ở thời tiết tốt như vậy, Đại học KHKT Hà Đông chính thức bắt đầu lễ hội thể dục thể thao mùa xuân, ngoài trừ sinh viên năm ba năm bốn không bắt buộc phải đến, thì sinh viên năm một năm hai, trên cơ bản đều bị kéo tới cổ vũ.
Bởi vậy sân trường đầy người tập nập đi lui đi tới, nhìn qua hết sức đồ sộ.
Bất kể nói thế nào.
Hoạt động này cũng là một năm mới tổ chức một lần, nếu mà không có người xem, vậy thì tổ chức có ý nghĩa gì nữa, với lại lãnh đạo tới đây xem cũng khó nhìn a.
Bên phía tuyển thủ khoa máy tính, ai ai đều mặc lấy áo trắng in hình Logo CC, trang phục thống nhất như vậy, làm cho nhiều người khác chú ý đến.
"Lục ca, ngươi nhìn nữ sinh đằng kia đi."
Trên sân trường, ánh mắt Đinh Siêu đang tập trung nhìn vào một chỗ.
Lục Dương nhìn sáng.
Phát hiện một mỹ nữ đang làm động tác khởi động, chắc nàng sắp thi đấu nên chuẩn bị, mà không thể không khen, ánh mắt Đinh Siêu thật lợi hại, ở trong biển ngươi thế này, vẫn nhìn ra gái xinh.
Nữ sinh này dáng người không tệ, hình chữ S, khuôn mặt nhìn qua cũng rất xinh đẹp, nữ sinh kia tựa hộ cảm thấy có người nhìn mình, nàng vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy bộ dạng lão trư của Đinh Siêu.
Nàng hừ một tiếng, sau đó khinh bỉ giơ ngón giữa lên.
"Ngọa tào, Lục ca, nàng còn là một cô em nóng bỏng nha."
Đinh Siêu càng tỏ ra hứng thú, nữ sinh này, trong mắt chấm điểm của hắn, phải chín trên mười.
Lục Dương nhìn thoáng qua, cũng không có để ý lắm, đại học mà, không thiếu nhất chính là mỹ nữ.
Giống như với các hoạt động khác, lễ hội mùa xuân cũng không ngoại lệ.
Vừa bắt đầu là lãnh đạo lên trên phát biểu.
Sinh viên không tham gia thi đấu thì ngồi trên sân vận động, rầm rạp chằng chịt căn bản chẳng biết có bao nhiêu người cả, còn tuyển thủ thi đấu thì đứng trên sân, khoa máy tính chỉ có hơn tám mươi người, còn nhưng khoa khác công lại cũng phải năm sáu trăm người, bọn hắn đứng dưới sân, xếp thành những hàng chỉnh tề.
Từng lạnh đão thay nhau lên phát biểu một lần, cũng may bây giờ thời tiết còn đang là mùa xuân, nhiệt độ không cao, nếu đổi thành mua hè, không chừng đã có người té xỉu mất rồi, đại khái hai mươi phút sau, lãnh đạo cuối cùng mới phát biểu, rồi tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Trần Thu Nguyệt báo danh cho Lục Dương thi đấu tổng cộng ba tiết mục, một cái là chạy nhanh một trăm mét, một cái là chạy tiếp sức bốn trăm mét bốn người, còn cái cuối cùng là chạy dài 1500m, toàn bộ đều là chạy.
Tất cả trận đấu cũng không bắt đầu cùng lúc, vì vậy không cần lo lắng thời gian, dù sao nhà trường cũng chỉ có một đường băng mà thôi.
Trận đấu cũng phân cấp bậc, đầu tiên là vòng loại, sau đó là vòng bảng cùng vòng chung kết."
Thi đấu vòng loại là trong khoa thi với nhau, sau khi thông qua, mới cùng các tuyển thủ của khoa khác thi đấu vòng loại, cuối cùng là vòng chung kết.
Nghe theo thanh âm chỉ thị, Lục Dương đi vào đường băng, ở bên cạnh hắn lúc này toàn là sinh viên khoa công nghệ, trong đó có một nửa là năm nhất, còn có một sinh ít sinh viên năm hai cùng năm ba. Ở cuộc thi đấu lễ hội mùa xuân hàng năm, có một quy tắc ngầm, đó chính là không cho sinh viên khoa thể dục tham gia.
"Lục ca."
Lục Dương vừa bước tới, đã có người liền kêu hắn.
Nhìn qua là Lữ Phong lớp số ba.
"Trùng hợp như vậy sao, ngươi cũng báo danh thi đấu cái này à."
Lục Dương cười nói.
Lữ Phong nhẹ gật đầu, nói ra: "Lục ca, đợt lát nữa nhớ hạ thủ lưu tình nha."
"Khó mà nương tay được, trận đấu này ta phải thi đấu một trăm phần trăm công lưc."
Lục Dương cũng biết Lữ Phong chỉ đang nói đùa.
Cuộc nói chuyện của hai người bị một học trưởng nghe được, hắn nhịn không nổi nữa, cười nói: "Hai người các ngươi đừng chém gió nữa, nhóm chúng ta có hai mười người, tiến vào được vào trong cũng có được mấy người mà thôi, hai người các người tí nữa bị loại thì đừng có khóc."
Lữ Phong cười nói: "Vậy cũng không nhất định a, thực lực chúng ta rất mạnh đấy, ngươi nên lo lắng cho mình đi."
Lục Dương thì không nói chuyện.
Không cần đi tranh luận bây giờ làm gì, dù sao một hồi thi đấu cũng sẽ biết.
Hai người cũng không kịp tán gẫu nữa bởi vì trọng tài đã đi tới.
Ông nói một vài quy tắc, sau đó cầm ra súng lệnh.
"Chuẩn bị."
Một đám người đều vào tư thế chuẩn bị xuất phát.
Lục Dương nhìn xung quanh một vòng, trên cơ bản hắn thấy ai cũng bắt chước các động tác cơ bản của vận động viên Olimpic, bất quá rõ ràng mấy động tác đấy không hợp tiêu chuẩn, như vậy còn có tác dụng sao? Đương nhiên là không có rồi, ngược lại tí nữa xuất phát còn làm ảnh hưởng đến bước chạy đà.
Lục Dương hơi ngả người về phía trước, điều chỉnh lại hô hấp của mình, thi đấu với một đám không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, hắn cũng không hề khẩn trương.
Vị trí bọn hắn thi đấu, vừa vặn đối điện với khán đài của khoa máy tính, nên sinh viên khoa máy tính có thể chứng kiến được trận thi đấu.
Vóc dáng Từ Thi không cao lắm, nàng sợ tí nữa lại bị người khác che mất, liền đứng về vị trị hàng lang để xem, nhìn bãi tập phía đối điện, nàng hết sức khẩn trương.
"Cố gắng lên!."
Có người hô lên.
"Khoa máy tính cố lên!."
"Khoa kiến trúc cố lên!."
"Khoa cơ khí cố lên."
Tiếng cỗ vu tăng cao, tiếng súng lệnh cũng nổ lên vào thời điểm này, một đám tuyển thu như ngựa hoang thoát ra khỏi dây cương, từng người đều điên cuồng chạy tới đích.
Chạy 100m không có kỹ xảo gì đặc thù, chỉ có xem ai chạy nước rút nhanh hơn mà thôi.
"Lục Dương, cố lên!~."
Nhìn thanh âm cố gắng vang vọng cả trường, Từ Thi cũng hô lên một tiếng cổ vũ, sau khi hô xong, khuôn mặt nàng đỏ lại, nhìn xung quanh một chút, phát hiện không có người chú ý tới nàng, mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Trăm mét đối với Lục Dương mà nói, thì hắn không có ưu thế gì, dù sao hắn con cũng không đến m8, không có sải chân dài, cũng không phải loại đột nhiên chạy nước rút, cái hắn có chỉ là sức bền mà thôi.
Vạch đích rất nhanh đã thấy trước mặt.
"12 giây 65!."
Người đầu tiên chạy qua.
"12 giây 69!."
Lục Dương là người thứ hai chạy đến.
Cái thành tích này cũng không phải là ưu tú, bất quá so vơi sinh viên trong trường, đã là không tệ rồi, so với người đến đầu tiên thì chỉ thu 0.04s.
Lữ Phong đến thứ tư.
Thành tích của hắn là 12 giây 80, về phần thành tích của học trưởng nói chuyện lúc trước, đột phá đến mười ba giây...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất