Chương 291: Lữ Tiểu Vũ Khẩu Thị Tâm Phi (2)
Điều này làm cho nàng không dám chắc chắn.
"Ngươi có cần xem không?"
Lục Dương cười nói.
Lữ Tiểu Vũ hỏi nghi.
"Đem máy tính ngươi tới đây."
Lục Dương bắt chéo chân lại, một tay để trước đùi, một tay để sau ghế, nhìn giống như một đại gia vậy, Lữ Tiểu Vũ do dự một chút, đứng dậy cầm lấy laptop đi tới, đặt ở phía trước mặt Lục Dương, rồi nhu thuận đứng ở một bên, nhìn nàng bây giờ giống như một cô thư ký nhỏ vậy, thân phận trong nháy mắt đã bị thay đổi.
Mở ra websites.
Đăng nhập vào tài khoản ngân hàng.
Lục Dương chỉ vào con số trên máy tính, nói ra: "Đồng chí Tiểu Vũ, con số này ngươi xem đủ chưa?"
Thời điểm Lục Dương đăng nhập tài khoản ngân hàng, để trách tị hiềm, nên nàng đã quay đầu lại, sau đó bị Lục Dương nhắc nhở, nàng mới quay đầu lại nhìn, trong mắt lập tức hiện nét kinh ngạc.
"Ngươi lúc nào có hơn một triệu vậy, viết tiểu thuyết kiếm tiền nhiều như vậy sao?"
Lữ Tiểu Vũ giật mình nói.
Tuy Lục Dương lấy ra một triệu đã làm cho nàng rất kinh ngạc, nhưng chừng đó tiền còn lâu mới đủ dùng cho kế hoạch.
"Lữ Tiểu Vũ, ngươi có phải bị cận rồi không, ngươi đếm lại đi, xem ở đó có mấy số 0!."
Lục Dương bật cười, không nghĩ Lữ Tiểu Vũ lại bị cận.
Bất quá cũng không kỳ lạ, Lữ Tiểu Vũ dù sao cũng đứng, chắc là nàng xem không rõ thôi.
Lữ Tiểu Vũ có chút giật mình ,sao đó nhích gần một chút, một hai ba bốn năm sáu bảy tám..Tám con số, cái này chẳng phải hơn mười triệu rồi.
Chân tay Lữ Tiểu Vũ tê rần, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, may mắn Lục Dương phản ứng kịp thời, đem nàng ôm lại.
"Sao lại có nhiều tiền như vậy, hơn mười triệu a."
Lữ Tiểu Vũ còn chưa ý thức được tình cảnh mập mờ của hai người.
Lục Dương cũng không nhắc nhở, mỹ nhân ở trong lòng, ngu sao mà không chiếm tiện nghi.
"Giám đốc Lữ."
Vừa đúng lúc này, một thanh âm vang lên, bộ phận Operations Trương Hoa đi đến, sau đó liền thấy một cảnh này, nàng mở to hai mắt mà nhìn, không nghĩ một người tài giỏi như giám đốc Lữ, lại nằm trong ngực của chủ tịch, còn bị chủ tịch ôm lại nữa.
Cái này, cái này...
"Xấu hổ quá, tôi không thấy gì hết, không thấy gì hết, quấy rầy rồi."
Trương Hoa vội vàng đi ra ngoài, con tinh ý đóng cửa lại.
Vừa rồi lúc nàng đi tới, thấy cửa hơi mở một tí, vì vậy mới quên gõ cửa.
Trương Hóa rất hối hận.
Vì sao mình lại không gõ cửa chứ.
Tại sào lại tìm giám đốc Lữ ở thời điểm này, vì sao lại thấy một màn như vậy, ngày mai không phải vừa bước vào cửa liền bị đuổi việc chứ.
Làm việc ở đây tuy hơi mệt mỏi, nhưng đãi ngộ rất tốt.
Kiên trì thêm chút nữa, một tháng lương ta hơn một vạn rồi, ta không muốn bị đuổi aaaaa.
Trong lòng Trương Hoa đau buồn nghĩ đến cảnh mình bị đuổi việc.
Trở lại vị trí làm việc, đồng nghiệp hỏi nàng sao vậy, nàng cũng không còn tập trung.
Trong văn phòng.
Hai ngươi mắt to mắt nhỏ trừng nhau.
"Không thể trách ta được, ai bảo ngươi tự ngã lên ngươi ta."
Đầu tiên Lục Dương phủi sạch quan hệ, để tí nữa Lữ Tiểu Vũ khỏi giận chó đánh mèo.
Sắc mặt Lữ Tiểu Vũ trở nên hồng ,không biết do xấu hổ hay là tức giận, nàng đứng bên cạnh Lục Dương, nói ra: "Nghe ngươi nói như vậy, thì là lỗi của ta rồi."
"Vốn chính là vậy mà, nếu ngươi không ngã, ta cũng không lấy lòng mình ra đỡ, sau đó lại bị người ta nhìn thấy." Lục Dương cương quyết không thừa nhận sai lầm của mình.
Lữ Tiểu Vũ rất muốn khóc: "Ta phải làm sao bây giờ? Bị nhân viên phát hiện như vậy, nàng nhất định sẽ hiểu lầm, ta ở công ty còn uy vọng gì nữa."
Lục Dương an ủi: "Ngươi không cần lo lắng, Trương Hoa là một nhân viên tốt, ta khẳng định nàng nhất định sẽ không an nói lung tung, chỉ sợ bây giờ Trương Hoa còn đang sợ chúng ta đuổi việc đây này, đợi lát nữa ta gọi nàng ta đến, cho nàng ta viên thuốc an thần, ta tin tưởng Trương Hoa sẽ tuyệt đối im lặng, không lộ ra một chữ."
Nghe xong Lữ Tiểu vũ mới buông lỏng một ít.
Lục Dương còn nói thêm: "Kỳ thật, coi như truyền ra ngoài cũng không có gì, ngươi độc thân nên sợ gì, ngược lại ta mới là người phải lo lắng đây này, ta đã có bạn gái rồi, bị bạn gái phát hiện, nhất định sẽ hiểu lầm đấy."
"Thế ngươi sợ Từ Thi hiểu lầm, hay Trần Thu Nguyệt hiểu lầm."
Trước mắt Lữ Tiểu Vũ chỉ biết hai người này.
Nhưng cho dù chỉ là hai người, cũng đã xác nhận địa vị cặn bã của Lục Dương trong lòng nàng.
"Ngươi nói như vậy thì cũng không có ý nghĩa gì" Trong lòng của Lục Dương lại nói, đương nhiên là sợ Quan Nguyệt hiểu lầm, Trần Thu Nguyệt cùng Từ Thi thì dễ giải quyết.
Trần Thu Nguyệt hiểu lầm, đánh một trận với nàng thì xong.
Từ Thi thì càng đơn giản hơn, nói vài câu hữu ích, nàng sẽ cao hứng trở lại.
"Hừ, ta khuyên ngươi bây giờ nên tiết chế lại, đừng để tuổi trẻ mà đã..."
Lữ Tiểu Vũ liếc Lục Dương.
"Được lắm, Lữ Tiểu Vũ, ngươi càng ngày càng là một tài xế kỳ cựu đấy, còn ở trước mặt ta thể hiện." Lục Dương nhịn không được nói ra.
Lục Dương bây giờ có thể xác định, Lữ Tiểu Vũ đã bị bạn nàng cho coi nhiều video quá dẫn đến xấu xa rồi.
Hai người liền cải vã một hồi mới thôi.
Sau đó lại nghiêm túc thảo luận công việc, Lục Dương nói ra: "Chúng ta sẽ làm một sàn thương mại điện tử, bộ phận phục vụ khách hàng, bộ phận kỹ thuật, còn phải mở rộng quảng cáo, đại khái cần khoản năm triệu đã đủ rồi, tới lúc đó, doanh thu công ty tăng cao, bản thân chúng ta cũng đủ lớn mạnh rồi."
"Ta sẽ ném năm triệu vào, nhưng ngươi phải chịu trách nhiệm thao tác, ta muốn ở quý sau, lượng người dùng CCilicili tăng gấp năm lần."
Hiện tại mặc dù CCilicili rất hot, rất được người trẻ ưu thích, nhưng một quý tăng gấp đôi đã rất khó rồi, vậy mà yêu cầu của Lục Dương tăng gấp năm lần.
Những thứ này đều cần tiền bạc đi ra mở đường.
"Ngươi đổ vào nhiều tiền như vậy, ta còn có cổ phần sao?"
Lữ Tiểu Vũ khó chịu nói ra.
Mặc dù hiện tại kêu gọi đầu tư là một chuyên tốt, Lữ Tiểu Vũ cũng muốn keo chút vốn tới đây để phát triển công ty, bất quá lại bị Lục Dương bác bỏ đề nghị của nàng, hiện tại Lục Dương ném tiền vào đương nhiên là không có gì tốt hơn rồi, nhưng phàn nàn cũng phải phàn nàn một cái, cũng chỉ phàn nàn cho có mà thôi.
"Đương nhiên có a."
Lục Dương bật máy tính lên laptop, nói ra: "Để ta tính cho ngươi xem nha, lúc trước thành lập công ty chúng ta đưa vào 620.000, ta chiếm 80%, ngươi 20% cổ phần còn lại, dựa theo kết toán cùng tương lai phát triển của công ty mà chúng ta tinh lần trước, thì định giá công ty bây giờ tầm khoản hai triệu, ngươi có 20% chính là 400.000, ta tính không có sai đi."
"Không có."
Lữ Tiểu Vũ liếc qua màn hình laptop.
"Chúng ta tiếp túc tính tính, nếu ta đưa vào thêm năm triệu, tăng thêm phí kịch bản phim lần trước là một triệu, tổng cộng là sáu triệu, vậy thì định giá công ty là tám triệu, 400.000 của ngươi có chiếm được..."
Lục Dương đang gõ trên máy tính, Lữ Tiểu Vũ đã nói ra con số: "5%"
"5% a."
Lục Dương nhịn không được cười.
Cổ phần của Lữ Tiểu Vũ có chút giảm bớt a, trước kia có 20%, hiện tại biến thành 5% rồi, tuy rằng giá trị cổ phần tăng lên gấp đôi rồi, nhưng tỉ lệ này cũng hơi ít, chỉ sợ Lữ Tiểu Vũ không có động lực làm việc nữa đi...
"Như vậy đi, đợi lát nữa ta chuyển tiền vào tài khoản công ty, chúng ta đăng kí tài chính của công ty lại, mặt khác cổ phần của công ty, cho ngươi 6% đi."
Lục Dương cho Lữ Tiểu Vũ thêm một phần trăm.
Vậy cũng coi như hắn công nhận năng lực làm việc của Lữ Tiểu Vu rồi.
"Ta không thèm."
Lữ Tiểu Vũ liếc nhìn Lục Dương, hừ lạnh một tiếng.
"Được rồi, cho ngươi tiền mà không muốn." Lục Dương đóng máy tính lại, nói ra: "Ngươi không muốn thì coi như xong."
"Được rồi, coi như xong."
Lữ Tiểu Vũ cầm lấy laptop của mình để về bàn công tác, bộ dạng thập phần khó chịu, Lục Dương vui vẻ, nữ nhân nha, dù sao vẫn là có chút khẩu thị tâm phi, lúc ra khỏi cửa, Lục Dương quay đầu lại ,nói ra: "Mau chóng thực hiện kế hoạch cho tốt, cổ phần tạm thời cho ngươi 6%, chờ có nhiều tầng quản lý hơn, ta sẽ bỏ ra một ít cổ phần thưởng, đến lúc đó sẽ cho ngươi một ít, mặt khác, gần đây ngươi cực khổ rồi, tăng tiền lương của ngươi thêm 50%, dựa theo lương một vạn năm mà tính."
Nhìn Lục Dương biến mất bên ngoài phòng làm việc, khóe miệng Lữ Tiểu Vũ nhểnh lên, nói không nên lời, còn có chút đắc ý, lại nghĩ tới hình tượng của mình bị phá vỡ, Lữ Tiểu Vũ tức giận vỗ bàn.
"Lữ Tiểu Vũ, ngươi là đồ đần a, như thế nào lại đứng không vững a."
Ra khỏi văn phòng.
Lục Dương đi vào phòng của bộ phận Operations, tìm Trương Hoa đang ngồi khẩn trương ở đây.