Chương 70: Tiêu Sài Hoang Phí
"Lục Dương, ngươi thật sự muốn mua chiếc xe này."
Âm thanh của Liễu Thanh Thanh lại vang lên bên tai Lục Dương.
Đây là lần thứ năm nàng ấy hỏi câu này rồi.
Lụ Dương nói ra:" Đúng vậy, ta muốn mua chiếc này, ngươi tranh thủ báo giá đi, cứ dựa theo quyền hạn của ngươi mà báo giá."
Tuy rằng Audi A6L là một chiếc xe có giá trị mấy chục vạn, nhưng Lục Dương biết rõ, Liễu Thanh Thanh cũng không được trích phần trăm cao lắm, nhiều nhất cũng chỉ được năm trăm tệ.
Huống chi bản thân Lục Dương mua một lần trả hết, Liễu Thanh Thanh cũng không nhận được thêm phần trăm cho vay.
Nếu muốn nói thì chỗ tốt duy nhất là Liễu Thanh Thanh đã bán được một chiếc xe, về sau trò truyện với đồng nghiệp khổng còn vẻ lúng túng vì không bán được chiếc xe nào.
Liễu Thanh Thanh mở ra một tờ giấy nhỏ, cặp đôi đỏ mọng khẽ nhúc nhích: "Chiếc xe này có giá 420.000 tệ, nếu không lắp rắp thêm phụ tùng khác, thì chỉ cần trả 420.000 tệ liền có thể lái đi."
Đây cũng là chỗ lợi của cửa hàng buôn bán xe hơi.
Có thể trực tiếp lai xe đi luôn, sau đó chỉ cần tự đi nộp thuế và mua bảo hiểm, so sánh với cách cửa hàng 4S mà nói, có thể tiết kiệm thời gian và tiền bạc.
Khỏi cần phải nói về bất cứ điều gì khác, bạn sẽ không biết cửa hàng 4S lừa được bao nhiêu tiền từ bảo hiểm xe hơi.
"Được, mang ta qua phòng tài vụ quẹt thẻ."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
42 vạn.
Coi như cũng là cái giá Lục Dương tìm hiểu được trên diễn đàn xe hơi.
Quẹt thẻ ký tên.
Sau khi hoàn thành hết thảy, Liễu Thanh Thanh vẫn còn giật mình như đang nằm mơ trông mộng, nàng không nghĩ tới Lục Dương lại mua được chiếc xe này.
"Giúp ta làm thủ tục đi."
Lục Dương nhắc nhở một câu.
Liễu Thanh Thanh mới tỉnh giấc, đem thủ tục còn lại hoàn thiện cho Lục Dương, xong rồi chạy đến văn phòng, cầm chìa khóa xe giao cho Lục Dương.
"42 vạn a."
Trong lòng Liễu Thanh Thanh kinh diễm không thôi, 42 vạn là một con số khổng lồ, chỉ có những ông chủ lớn Lục Thành mới mua nổi.
"Làm sao, tiếc tiền à, ta còn chưa cảm thấy tiếc mà ngươi đã tiếc tiền thay ta." Lục Dương cười nhìn nàng.
Liễu Thanh Thanh ngượng ngùng nói: "Ta cảm thấy quá mắc đi, ngươi bây giờ vẫn là sinh viên năm nhất, cho dù có mua xe cũng chỉ nên mua một chiếc khoản mười vạn thôi."
"Hơn nữa bằng lái xe của ngươi hình như cũng vừa mới được làm, mua xe tốt như vậy, nếu làm hư thì phải làm sao?"
"Hư thì còn có bảo hiểm, lo gì."
Lục Dương nghĩ đến mình vẫn chưa đi mua bảo hiểm.
Nói ra.
"Tí nữa ta còn phải cần chạy đi mua bảo hiểm xe, nộp thuế, giữa trưa tan tầm, ta muốn mời ngươi một bữa cơm."
"Không cần, ta ăn ở căn tin công ty là được rồi."
Liễu Thanh Thanh xấu hổ nói.
"Ngươi có phải kẻ ngốc hay không, ta mời khách, ngươi chỉ cần đi ăn là được, chúng ta lâu rồi không gặp nhau, hôm nay ngươi giúp ta nhiều việc như vậy, ta muốn cảm ơn ngươi một bữa, ta đã có danh thiếp của ngươi, giữa trưa ta sẽ gọi lại."
Sau khi nói xong, không đợi Liễu Thanh Thanh cự tuyệt, Lục Dương liền lãi xe rời đi.
Liễu Thanh Thanh nhìn bóng lưng Lục Dương, có chút thất thần.
Bạn học cũ....
"Chúc mừng Tiểu Liễu, hôm nay đã bán được một chiếc xe hơn bốn mươi vạn."
Một nam nhân viên tiêu thụ hâm mộ nói ra.
Mặt khác sắc mặt của mấy nhân viên còn lại cũng không tốt lắm, lúc đầu nhìn thấy Lục Dương đi vào còn tưởng hắn chỉ nhìn xem, không người nào nghĩ đến hắn lại mua xe cả, hơn nữa còn là một chiếc Audi hơn bốn mươi vạn.
Thật sự là nhìn người không thể xem bề ngoài được.
Liễu Thanh Thanh cũng cười đáp lại.
Đi vào chỗ này làm hơn một tháng, nàng cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều, biết rõ quan hệ đồng nghiệp ở đây phức tạp hơn mối quan hệ ở trường học nhiều.
Nàng nhìn cánh cổng bên ngoài.
Lục Dương đã lái xe biến mất.
Liễu Thanh Thanh có chút giật mình.
----
Chạy cho tới trưa, Lục Dương mới hoàn thành mọi thủ tục cho chiếc xe mới mua của mình, biển cũng được bốc rồi, vận khí lần này của Lục Dương không tệ lắm, bốc được biển số 55533.
Biển số rất đẹp, nếu đổi lại ở mười năm sau, muốn bốc biển số này mà không có quan hệ thì không có cửa đâu.
Lục Dương nộp thuế hơn ba vạn, bảo hiểm một vạn, biển số hai trăm, cuối cùng giá lăn bánh của chiếc Audi A6L màu đen hơn bốn mươi sáu vạn.
Nếu không phải thời điểm mở công ty, hắn đã bán đi hết cổ phiếu, đoán chừng cái giá hơn bốn mươi vạn đã vượt xa con số dự tính ban đầu của hắn.
Kiếp trước chiếc xe thứ hai của Lục Dương cũng là chiếc Audi A6L, lúc Lục Dương mua chiếc xe ấy không có quý hiếm như bây giờ, chỉ cần dưới bốn mươi vạn là có thể cầm tới tay.
Đối với chiếc xe này, Lục Dương rất quen thuộc, nhìn thấy ngoại hình vẫn không thay đổi nhiều, hắn mới quyết định mua nó, tuy rằng lần này hắn vung tay hơi quá trán.
Không sao cả.
Dù sao bây giờ cũng không có chỗ nào cần tiền, với lại tiền nhuận bút của hắn vẫn rất ổn định.
Mỗi tháng đều có hơn mười vạn.
Đợi đến lúc công ty hoạt động hiểu quả, tiền càng cuồn cuộn mà đến, hoàn toàn không cần lo lắng, hoặc đợi đến sang năm, đợi giá bitcoin tăng lên, hắn sẽ bán hết toàn bộ, khi ấy quả thật là không còn thiếu tiền nữa.
Kiếm tiền chính là để tiêu sai, lâu lâu tiêu sài hoang phí một chút, bằng không thì mình cố gắng kiếm tiền để làm gì?
Lái xe trở lại bên ngoài cửa hàng bán xe.
Nhìn đồng hồ, đã 11:30 rồi, Lục Dương gửi Liễu Thanh Thanh một tin nhắn, nói cho nàng biết mình đang đợi ở bên ngoài.
Liễu Thanh Thanh nhắn lại cho Lục Dương đợi nàng một chút.
Đại khái 20 phút sau.
Liễu Thanh Thanh mới đi ra, vẫn là vẻ đẹp như lúc buổi sáng Lục Dương nhìn thấy, nàng thu hút rất nhiều ánh mắt người đi đường nhìn tới.
Chứng kiến Liễu Thanh Thanh lên một chiếc xe Audi, có người nhịn không được mà phun nước miếng.
Lái xe đến khách sạn China Word.
Ngồi thang máy đi tới tầng mười lăm.
Nơi này là một nhà hàng buffet.
Một vé có giá 388 tệ, ở Lục Thành đã tương đối xa xỉ, bất quá, điều kiện nơi này hoàn toàn xứng đáng với giá tiền này.
Dưới sự dẫn dắt của nhân viên phục vụ, hai người đi tới ngồi cạnh một chỗ bên cửa sổ.
Từ hướng cửa sổ nhìn ra ngoài, có thể thu nửa thành phố Lục Thành vào mắt.
Liễu Thanh Thanh còn là lần đầu tiên tới chỗ như vậy.
"Không biết ngươi thích cái gì, vì vậy chỉ có thể mang ngươi tới đây, muốn ăn cái gì, chỉ cần gắp vào đĩa là được, ở đây món gì cũng có, hương vị cũng không tệ...."
Nhà hàng Buffet này Lục Dương đã từng nếm thử qua mấy lần, mùi vị không tồi, cũng có nhiều món đặc biệt, như bào ngư, hải sâm, tôm hùng Boston thậm chí còn có cả cua hoàng đế.
"Ăn cơm ở đây có chút mắc, kỳ thật chúng ta tùy tiện tìm một quán nào cũng được mà." Liễu Thanh Thanh có chút đau lòng nói ra, nàng vừa rồi nhìn Lục Dương thanh toán, biết rõ giá cả đắt như thế nào.
Tiền lương bây giờ của nàng cũng chỉ có hai nghìn tệ, phần trăm tháng trước tương đương 0, một bữa ăn ở đây đã bằng một tuần lương của nàng rồi.
Nếu như Lục Dương không mang nàng tới đây, nàng chắc chắn sẽ không bao giờ tới chỗ này.
"Đồ ăn chỉ cần phù hợp là được, còn quán đắt hay không, kỳ thật cũng chả sao." Lục Dương nhìn ngoài cửa số, nói ra: "Ngươi cảm thấy còn có chỗ nào nhìn được như vậy không."
"Tùy tiện tìm một cao ốc, đều có thể nhìn được như vậy, còn không cần tiền nữa." Liễu Thanh Thanh tựa hộ có bộ dạng rất mẫn cảm về tiền.
Lục Dương có chút im lặng, đứng dậy nói ra: "Đi lấy đồ ăn đi, dù sao cũng không phải lên đây để ngắm cảnh, cũng không thể không ăn được."
Hai người đều cầm dĩa đi lấy đồ ăn.
Chạy từ sáng đến trưa, Lục Dương đã có chút đói bụng.
Hắn chọn vẹn ăn hai con tôm hùng Boston, còn một miếng bít-tết loại lớn.
Nếu đổi thành một nhà hàng Tây khác, hắn đã ăn huề vốn rồi.
Liễu Thanh Thanh cũng ăn không ít.
Nàng giông như không thích hải sản, đều chọn thịt bò bít tết, thịt vịt nướng, thịt bồ cầu, đa sô mòn nàng chọn đều là thịt.
"Nói một chút đi, tại sao ngươi không đi học đại học?"
Sau khi ăn xong, Lục Dương bưng đồ uống hớp một ngụm, đột nhiên nói ra.