Chương 313: Cô gái ngoài hành tinh 2
"Đã xảy ra chuyện gì sao?" Thấy Sắc mặt Diệp Tinh khó coi, Lâm Tiểu Ngư vội vàng hỏi.
Diệp Tinh đem sự tình nhanh chóng nói một lần.
"Cái gì? Ngoài không gian?" Lâm Tiểu Ngư nghe Diệp Tinh nói, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
"Hiện tại không biết đó là cái gì, trong chốc lát chúng ta gặp thời mà làm, nếu có nguy hiểm nhanh chóng rời đi." Diệp Tinh trầm giọng nói.
- Anh Diệp!
"Ông chủ!"
Chẳng bao lâu, những người khác nhanh chóng đến.
Hơn nửa năm, thực lực của đám người Giang Lam Thành, Lân Pha rõ ràng đã tăng lên rất lớn.
Diệp Tinh nhanh chóng đem sự tình nói một lần, nhất thời trên mặt mọi người tràn đầy vẻ cẩn thận.
Vèo!
Đợi qua vài phút, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một ánh sáng nhỏ, bắt đầu không ngừng hạ xuống mặt đất.
- Xuất hiện rồi! Diệp Tinh đang nhìn.
Một cái đĩa bay màu xám trắng xuất hiện trước mặt mấy người.
"Đĩa bay?" Lân Pha mở to hai mắt nhìn cái đĩa này, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Chẳng lẽ bên trong là một người ngoài hành tinh?" Vương Tam Đại cũng nhịn không được nói.
Khuôn mặt Diệp Tinh nghiêm khắc nói: "Trước tiên không cần có bất kỳ động tác gì, nếu thật sự là sinh vật ngoài hành tinh, nghe tôi ra lệnh hành sự."
"Biết rồi." Mấy người Lâm Tiểu Ngư đều gật đầu.
- Phanh! Đĩa màu xám trắng rơi xuống, trực tiếp nện xuống mặt đất, phát ra tiếng vang kịch liệt. "Rầm rầm!"
Toàn bộ mặt đất nhất thời lõm xuống một mảng lớn, từng khe nứt lan tràn hướng bốn phía.
Mấy người Diệp Tinh không có động tĩnh, đứng ở xa xa nhìn cái đĩa này.
- Ai ya!
Bỗng nhiên, trên đĩa bay có một đạo thanh âm vang lên, sau đó một chỗ mở ra, sau đó một người con gái thân cao chỉ có một mét năm, làn da xanh mực, mặc quần áo kỳ dị bò ra.
"A, khụ khụ! A, ôi!" Sau khi cô ta đi ra vẫn còn không ngừng ho khan.
- Anh Diệp, thật sự là người ngoài hành tinh! Lân Pha nhìn cô gái và người trái đất trông hoàn toàn khác nhau, nuốt một ngụm nước bọt.
Người ngoài hành tinh đang chạy từ không gian đến đây.
"Xem ra tuổi cũng không lớn. " Diệp Tinh nhìn cô gái, trong mắt có vẻ cẩn thận.
Lúc này cô gái rõ ràng cũng nhìn thấy mấy người Diệp Tinh, nhất thời cô cắm thắt lưng, ánh mắt nghiêng người nhìn bọn họ, nói: "QZQAA..."
Một số lời cực kỳ kỳ lạ được nói từ cô gái.
"Xin chào." Diệp Tinh tiến lên một bước, muốn nói cái gì đó.
- Hừ! Thế nhưng cô gái này nhất thời quát lớn một tiếng, tay phải vung lên, trong hư không có một thanh trường kiếm ngưng tụ, nhanh chóng đâm tới hướng Diệp Tinh.
- Vừa mới qua hoàng cảnh không bao lâu! Cảm thụ được uy lực của trường kiếm này, ánh mắt Diệp Tinh nhất thời lạnh xuống.
– Tiểu Ngư, Thôn Phệ Đỉnh!
Thân ảnh hắn bạo động, trên nắm tay bao bọc khí lưu màu đen cùng hỏa diễm, sau đó một quyền đánh ra, trực tiếp đem trường kiếm này đánh nát.
"%ADE&GT AD..." Lại là một trận thanh âm cổ quái truyền đến, cô gái nhìn Diệp Tinh một quyền phá vỡ trường kiếm của cô, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Nhưng mà phản ứng của cô gái cũng rất nhanh, bàn tay nhỏ bé huy động, lại là một đạo trường kiếm khác hình thành, nhanh chóng đánh về phía Diệp Tinh.
"Rầm rầm!"
Khí thế dao động trên người Diệp Tinh hoàn toàn bộc phát, ánh sáng màu đen cùng hỏa diễm chớp động, tản ra khí thế dao động ngập trời, chung quanh hư không truyền đến từng đợt tiếng nổ, phảng phất không khí đều bị đánh tung.
Nắm đấm của hắn chưa từng tiến về phía trước, nhưng sau khi tiếp cận cô gái, thanh trường kiếm kia bị cường thế đánh nát, nắm tay Diệp Tinh rơi vào trên người cô gái kia.
Xoẹt...
Bỗng nhiên, trên áo giáp trên người cô gái tản ra một cỗ dao động, nắm đấm của Diệp Tinh không có rơi xuống.
"Cái gì?" Sắc mặt Diệp Tinh hơi kinh hãi.
Hắn cảm thấy một tấm màng vô hình ngăn cản hắn ra tay.
Cô gái nhìn Diệp Tinh giận dữ, nói: "A! D%#F!”
Lúc này Thôn Phệ Đỉnh trong tay Lâm Tiểu Ngư đã xuất ra, hơn nữa lơ lửng lên không trung.
Linh lực của cô, còn có linh lực của đám người Giang Lam Thành, Vương Tam Đại, Lân Pha cũng đều tiến vào bên trong.
! !!...
Nhất thời, Thôn Phệ Đỉnh truyền tới một trận dao động.
Diệp Tinh không lãng phí bất kỳ thời gian nào, tay phải nắm chặt, sau đó đem linh lực điên cuồng đưa vào trong Thôn Phể Đỉnh.
Ầm ầm!
Có linh lực của hắn đưa vào, toàn bộ Thôn Phệ Đỉnh xảy ra biến hóa, phía trên thậm chí xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen, cứ như vậy bao phủ trên người cô gái kỳ quái.
Trên mặt cô gái nhất thời lộ ra vẻ kỳ dị: "G%FD&!"
Roẹt...
Áo giáp trên người cô ta tản ra ánh sáng mãnh liệt, không ngờ lại ngăn cản được lực hút này!
"Cái gì?" Diệp Tinh nhìn bộ áo giáp kỳ dị kia, trong lòng trầm xuống.
Lá bài tẩy lớn nhất để bắt được cô gái thần bí này của hắn chính là Thôn Phệ Đỉnh, hắn đạt được Thôn Phệ Đỉnh cũng đã hơn một năm, cũng thường xuyên nghiên cứu về nó.
Toàn bộ đỉnh không biết là dùng cái gì chế tạo, không cách nào hủy diệt, phương pháp liên hợp ghi lại phía trên cũng rất mạnh, càng nhiều người, uy lực liên hợp thi triển cũng càng lớn, đương nhiên, cái này cùng thực lực có quan hệ rất lớn.
Nếu có bảy người cường giả vương cảnh thi triển, đều có thể vượt cấp vây khốn cường giả hoàng cảnh, có thể tưởng tượng được uy lực của nó mạnh cỡ nào.