Chương 350: Nghẹn khuất 2
Những người đi theo Diệp Tinh đứng phía xa nhìn một màn này, lắc đầu sau đó nhanh chóng rời đi.
Thu nhẫn không gian lại, Diệp Tinh cảm nhận được khí lưu màu xám trong đầu dừng dao động.
“Vậy mà khí lưu màu xám này còn giúp che giấu bảo vật?” Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
Cho dù Lãng Thiểm Đạo Tắc Cảnh cũng không phát hiện ra bảo vật trên người hắn.
Có điều lúc này trong lòng Diệp Tinh không phải vui mừng, mà là vô cùng bất lực.
“Thực lực ấy mà!”
Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm, hắn là cường giả mạnh nhất trái đất, nhưng ở nơi này chẳng là cái thá gì, cho dù lấy được bảo vật cũng sẽ bị người ta tính kế, thậm chí là bị cướp mất.
Nếu lúc nãy không phải khí lưu màu xám, Tử Vân Tháp và Kim Nguyên thương mà hắn lấy được sẽ không thể giữ lại.
Bị cướp mất bảo vật, hắn dám tức giận không? Dám nói một chứ “không” không? bị cướp mất bảo vật, hắn cũng chỉ có thể duy trì sự cung kính.
Sự tùy ý tàn sát của bất tử phủ chủ Mặc Vũ, sự coi thường của gia tộc bất tử Nguyên Lam, ở nơi này những người khác tùy ý theo đuôi, gia tộc Hạo Hiên tùy ý cướp đoạt.
Đây chính là vũ trụ, một vũ trụ trần trụi, không có thực lực thì đi tới đâu cũng có nguy hiểm!
“Phù!”
Hít thở sâu một hơi, thu lại tất cả tâm trạng trong lòng, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi đây, hắn quay trở lại chợ phi hành khí Thiên Ma Tinh.
“Xin chào, tiên sinh, xin hỏi muốn mua phi hành khí như thế nào?” một người đàn ông trung niên cao gầy cười nhẹ đi tới.
Diệp Tinh phải trở về trái đất, việc cần phải làm là thông qua không gian trận truyền tống đi về phía trước, vậy thì phải có sự giúp đỡ của phi hành khí.
Từ trụ đen khổng lồ của tinh cầu thất lạc tới vũ trụ có thể không cần dùng phi hành khí, nhưng nếu đi ngược lại nhất định phải dùng.
Cuối cùng, Diệp Tinh tốn chín mươi triệu Thiên Lan tệ mua một con thuyền loại trung, không khắc bất cứ bí văn gì.
“Đắt quá!” Diệp Tinh lắc đầu.
Trên người hắn tổng cộng có một trăm triệu Thiên Lan tệ, phi hành khí đã tiêu tốn gần hết.
Tất nhiên phi hành khí cũng tiện, nhưng tốc độ lại chậm, có lẽ phải vài năm mới có thể trở về trái đất.
Sau đó, Diệp Tinh lại tới chợ nô lệ, mua mười ngàn nô lệ Sơ Thủy Cảnh, những nô lệ này đều đang ở Sơ Thủy Cảnh đỉnh phong, cũng chính là đỉnh phong Vương Cảnh.
Những nô lệ như vậy ở vũ trụ căn bản không đáng tiền, bởi vì tu luyện bình thường, dường như mỗi người đều có thể đạt tới.
“Không ngờ chỉ cần tốn một chút tiền đã có thể mua được nhiều cường giả vương cảnh hùng mạnh trên trái đất như vậy!” Diệp Tinh cảm thán.
Hiện giờ, cường giả Vương Cảnh trên trái đất chẳng có được mấy người.
Nếu đem số tiền hắn mua thuyền phi hành vũ trụ đó đi mua nô lệ Vương Cảnh, số lượng có thể lên tới mấy trăm ngàn!
Đây là sự khác biệt của vũ trụ và tinh cầu thất lạc!
Phi hành khí rất nhanh đã tiến vào trong trận truyền tống.
“Hatton.” Trong phi hành khí, Diệp Tinh nhìn người đàn ông vạm vỡ cao hai mét trước mắt, trầm giọng nói: “Bây giờ phi hành khí này do anh khống chế, tọa độ này cho anh, có việc gì trực tiếp báo cho tôi.”
“Vâng, chủ nhân!” Hatton quỳ một gối trên đất, vô cùng cung kính nói.
Trong cơ thể những nô lệ này có đồ vật khống chế tương ứng, chỉ cần Diệp Tinh thúc động, bọn họ sẽ chết một cách rất đơn giản.
Sau khi dặn dò xong, Diệp Tinh đi vào trong căn phòng duy nhất của phi hành khí.
“Giờ còn thời gian nửa năm nữa mới có thể trở về trái đất, nửa năm này dốc toàn lực thăng cấp thực lực của bản thân!” Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Không có thực lực, trong vũ trụ này chẳng là cái thá gì cả, hắn phải mau chóng thăng cấp.
Vù!
Tay phải vẫy một cái, rất nhiều linh quả và dược thảo xuất hiện trước mắt.
Sách cổ Huyền Hắc chuyển động, những linh quả, dược thảo này lập tức hóa thành dòng thác linh lực nồng đậm, nhanh chóng chảy vào trong cơ thể Diệp Tinh.
Linh lực nồng đậm không ngừng chảy vào trong cơ thể Diệp Tinh, khí thế trên người hắn dao động, dần dần tăng mạnh.
Ước chừng khoảng hơn một tiếng sau Diệp Tinh mới dừng lại.
“Thực lực lại tiến bộ hơn một chút.” Diệp Tinh cảm nhân thực lực của bản thân.
Thực lực của Thiên Huyền Cảnh cần rất nhiều linh lực mới tiến bộ được, cho dù hiện giờ thiên phú dị năng hắc ám của hắn rất mạnh, nhưng trong thời gian ngắn vượt qua cảnh giới nhỏ cũng rất khó.
“Tiếp tục tu luyện dị năng hệ hỏa!” Diệp Tinh tiếp tục thăng cấp dị năng hệ hỏa của mình.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, một tháng.... hai tháng....
Khoảng thời gian này, thực lực của Diệp Tinh không ngừng tăng lên.
...
Trái Đất, Tây An.
Lâm Tiểu Ngư xách một ít đồ tới trước cửa nhà Diệp Tinh.
“Tiểu Ngư.” Lưu Mai mở cửa nhà, nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư, vội vàng chào hỏi nói: “Mau vào đi.”
Lâm Tiểu Ngư cười nói: “Bác gái, đây là chút thịt động vật, mùi vị không tệ, bác và bác trai nếm thử xem.”
“Tiểu Ngư, cháu khách sáo quá.” Lưu Mai kéo tay Lâm Tiểu Ngư.
“Cũng không biết Diệp Tinh nó xảy ra chuyện gì, còn chưa trở về? Đợi sau khi nó trở về bác nhất định phải mắng nó một trận.” Nói được hai câu chủ đề lại chuyển tới trên người Diệp Tinh, Lưu Mai không nhịn được phàn nàn.
“Lần này sau khi trở về, nhất định phải để hai đứa kết hôn, cứ luôn ở ngoài như vậy thì coi là gì.”