Chương 409: Hạt giống Hư Không hắc ám. 2
Trường thương và đóa sen trắng hoàn toàn va chạm vào nhau.
Oành!
Tiếng đinh tai nhức óc vang lên, dao động khí thế khủng bố không ngừng tỏa ra xung quanh.
“Răng rắc!”
Thậm chí trên đất còn xuất hiện cả vết nứt, không ngừng lan ra xung quanh, cả một vùng rộng lớn bị ánh sáng màu trắng bao phủ.
Sau đó, đóa sen trắng không chống lại nổi, lập tức vỡ nát, nhưng rõ ràng tốc độ của Côn Nhất đã chậm lại.
“Dao động của hạt giống hư không thuộc tính sinh mệnh?” Côn Nhất nhìn Diệp Tinh, mặt kinh hãi: “Vậy mà ngươi đã chạm tới được hạt giống Hư Không?”
Theo anh ta biết, lần tuyển chọn của Thiên Lan Giới này chỉ có anh ta và Kim Vũ chạm được tới, vậy mà bây giờ Diệp Tinh cũng vậy.
Một thiên tài đỉnh cấp như vậy mà lại không gia nhập vào thế lực của gia tộc bất tử?
“Không hổ là người sở hữu thiên phú sinh mệnh mạnh mẽ!” Diệp Tinh nhìn Côn Nhất, mặt tràn ngập vẻ thận trọng.
Trên thực tế, thiên phú sinh mệnh của hắn là sao chép từ Côn Nhất, chắc hẳn bây giờ thiên phú tương đương với Côn Nhất, có điều hắn phân tâm vào những Đạo Tắc khác, mà Côn Nhất lại chỉ chú trọng vào Đạo Tắc Sinh Mệnh.
Trong các loại thiên phú, thiên phú sinh mệnh của Diệp Tinh là mạnh mẽ nhất, vậy nên có thể nhận ra được thực lực của Côn Nhất mạnh tới mức nào!
“Anh có thể chạm tới thì tại sao tôi lại không thể?” Diệp Tinh bình tĩnh nói.
“Tốt lắm, có điều cho dù chạm tới được, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta!” Trong mắt Côn Nhất lộ ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ!
Anh ta gặp được rất ít đối thủ có thể tiếp được một chiêu tấn công của anh ta.
Uỳnh!
Dao động sinh mệnh mạnh mẽ bạo phát, bao phủ lên trường thương của anh ta, sau đó trực tiếp đâm tới phía Diệp Tinh.
“Điều này thì không chắc!”
Diệp Tinh nắm chặt chiến đao trong tay, lúc này trên chiến đao có hai luồng dao động.
Chỉ dựa vào một mình Đạo Tắc Sinh Mệnh, tất nhiên hắn không phải là đối thủ của Côn Nhất, nhưng ngoại việc chạm tới hạt giống Hư Không Sinh Mệnh, hắn còn chạm được tới được hạt giống Hư Không Không Gian.
Hai thân ảnh nhanh chóng va vào nhau.
“Rầm!” Bốp!”
Trong không khí không ngừng truyền tới tiếng va chạm, mặt đất nứt ra, dao động khủng bố không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
“Dao động va chạm mạnh mẽ quá.”
“Đây là..... Côn Nhất của gia tộc Kim Hồn? Côn Nhất đã chạm được tới hạt giống Hư Không, còn có một chàng trai khác, vậy mà có thể trở thành đối thủ ngang tay của Côn Nhất?”
“Sao có thể?”
...
Mấy người phía xa vừa hay đi tới, nhìn thấy cảnh tượng nơi này, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Thiên tài đỉnh cấp Thiên Lan Giới bọn họ đều biết, nhưng lại không biết chàng trai đang chiến đấu với Côn Nhất đó.
Vù!
Vận chuyển Linh Việt Bộ Pháp, thân ảnh của Diệp Tinh vụt qua, không ngừng ra chiêu tấn công.
“Rầm!”
Sau mỗi một lần va chạm, thân thể của hắn lại lùi về sau một chút, thực lực của Côn Nhất quá mạnh, thậm chí hắn còn kém một chút.
Có điều, mặt Diệp Tinh lúc này không có bất cứ sự kinh hãi nào, ngược lại còn thấp thoáng lộ ra sự hưng phấn.
“Tới tiếp!”
Trên chiến đao của hắn thấp thoáng hiện ra một luồng dao động màu đen.
Đây là Đạo Tắc Hắc Ám, một tháng này Diệp Tinh vẫn luôn muốn chạm tới hạt giống Hư Không thuộc tính Hắc Ám, nhưng vẫn luôn thiếu một chút.
Nhưng giờ đây điên cuồng chiến đấu với Côn Nhất, xu hướng cảm ứng càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Ong....
Chính vào lúc này, trong hư không bỗng nhiên truyền tới một dao động kì lạ, trước mặt Diệp Tinh, từng ánh sáng màu đen ngưng tụ lại, sau đó trong hư không thấp thoáng xuất hiện một hạt giống màu đen, đang nhè nhẹ tản ra dao động.
“Thành công rồi!” Cảm nhận được hạt giống Hư Không Hắc Ám, trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.
Uỳnh!
Sao khi cảm ứng được, dao động trên chiến đao của hắn nháy mắt mạnh lên rất nhiều, dưới sự va chạm của Côn Nhất, vậy mà Côn Nhất lại không địch lại được, lập tức lui về sau mấy bước.
“Cái gì?” Sắc mặt Côn Nhất khẽ biến.
Anh ta cảm nhận được thực lực của Diệp Tinh nháy mắt tăng lên rất nhiều.
“Chỉ dựa riêng vào việc lĩnh ngộ Đạo Tắc Sinh Mệnh thì không có khả năng vượt qua được mình, chàng trai này chắc chắn còn lĩnh ngộ được Đạo Tắc khác. Hắn ta đang che giấu thực lực?”
Ánh mắt Côn Nhất chuyển động, vậy mà sau đó không chiến đấu nữa, không chút do dự mà quy người rời đi.
Một ngày cuối cùng, anh ta cần phải tích lũy được nhiều điểm sinh mệnh hơn nữa, giờ đây thực lực không bằng Diệp Tinh, chiến đấu thêm cũng chỉ là vô nghĩa.
Nếu thực lực của Diệp Tinh đã mạnh mẽ tới mức có thể loại anh ra, vậy chắc chắn không phải là chuyện tốt.
“Vậy mà lại chạy?” Diệp Tinh nhìn bóng lưng Côn Nhất rời đi, dừng lại, không đuổi theo tấn công nữa.
Hắn lặng lẽ cảm nhận dao động của hạt giống Hư Không Hắc Ám, trong mắt ngập tràn sự vui mừng.
“Cuối cùng cũng lĩnh ngộ được!”
Đã qua một tháng, tại thời khắc cuối cùng, rốt cuộc hắn cũng chạm được tới hạt giống Hư Không Hắc Ám.
“Đoán rằng thực lực hiện giờ của mình đã tăng mạnh gấp đôi!” Diệp Tinh mừng thầm trong lòng.