Chương 427: Quà mừng 2
“Diệp Tinh! Mau tới đây!” Đang ở trong sân huấn luyện, bỗng nhiên Lâm Tiểu Ngư chạy tới, hô to.
“Sao vậy?” Diệp Tinh thấy kì lạ hỏi.
“Ba, mẹ tới rồi.” Lâm Tiểu Ngư vội vàng nói.
“Ba, mẹ?” Diệp Tinh ngây ra, sau đó vội vàng đi ra ngoài cùng Lâm Tiểu Ngư.
Lúc này mất người Diệp Kiến An và Lưu Mai đều đang ở đây.
“Haha, anh.” Vừa bước ra đã nghe thấy tiếng phấn khởi của Diệp Phong vang lên.
Trước đó Diệp Kiến An không hề thông báo điều gì.
“Tiểu Tinh, con sắp phải tới thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên rồi, chắc chắn bọn ta phải tới.” Lưu Mai nhìn con trai mình, nói.
Diệp Tinh im lặng, muốn có được điều gì đó chắc chắn phải bỏ ra một chút gì đó, gia nhập thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên, không cần phải lo lắng trái đất sẽ xảy ra nguy hiểm gì nữa, địa vị ở hệ ngân hà cũng tăng cao không ngừng, nhưng Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư muốn trở về trái đất cũng rất khó.
Cho dù là mấy người Hoàng Viêm cũng sắp phải rời đi, không biết mấy bao lâu mới có thể trở lại.
...
Cha mẹ và họ hàng thân thích tớ đây đã khiến cho nơi này vui vẻ hơn nhiều, có điều không tới một ngày sau, lại có một cô gái rất quen thuộc trước đây xuất hiện.
“Hello, xin chào mọi người.” Nguyên Lệ Văn xuất hiện, cười hì hì chào mọi người.
“Không đáng tin cậy, cô tới đây làm gì?” Lân Pha nghiêng đầu liếc mắt nhìn Nguyên Lệ Văn, lời nói không có vẻ tốt lành gì.
Diệp Tinh tiến vào gia tộc bất tử Nguyên Lam, không chỉ không có được sự giúp đỡ nào, còn tùy ý cho hắn chút tài nguyên rồi đuổi đi, trong lòng bọn họ nhìn gia tộc bất tử Nguyên Lam đều thấy không thoải mái.
“Hả? Không đáng tin cậy? Đây là cách xưng hô của anh đối với một cô gái xinh đẹp như tiên là tôi đây sao?” Nguyên Lệ Văn lập tức trợn mắt nhìn, có điều ngay sau đó cô ấy lại thở dài một hơi, nói: “Được rồi, cứ gọi tôi là không đáng tin đi, chuyện lần trước là do tôi không đúng.”
Chuyện lần trước thật sự là vấn đề của cô.
“Được rồi.” Diệp Tinh xua tay, sau đó nhìn về phía cô gái, hỏi: “Nguyên Lệ Văn, cô tới đây có việc gì sao?”
Nghe Diệp Tinh nói vậy, Nguyên Lệ Văn lập tức cười hì hì nói: “Diệp Tinh, gia chủ của chúng tôi phái tôi tới tặng quà, chúng mừng anh tiến vào cung Hạo Nguyên.”
Cô ấy nhìn Diệp Tinh, trong mắt còn có một tia ngạc nhiên.
Lần trước gặp mặt còn là do cô đưa Diệp Tinh vào vũ trụ, lúc đó Diệp Tinh chẳng là cái gì cả, chỉ như một con kiến, con dế tới từ một tinh cầu thất lạc đối diện với vũ trụ mà thôi. Cho dù hệ ngân hà đối với Diệp Tinh mà nói là một sự tồn tại của con quái vật khổng lồ, nhưng có vẻ như không một ai biết tới tên của Diệp Tinh.
Nhưng mới qua chừng mười năm thôi, giờ đây Diệp Tinh đã tiến vào cung Hạo Nguyên, danh tiếng vang xa khắp các vị diện lớn. Hệ ngân hà, thậm chí vô số thế thực của Thiên Lan Giới đều muốn kết giao, thậm chí gia chủ của cô, cường giả Bất Tử Cảnh cũng phái cô tới chúc mừng.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, từ một tên nhóc của tinh cầu thất lạc trở thành một nhân vật quyền thế ngất trời ở Thiên Lan Giới, thân phận, địa vị cứ vậy mà xảy ra thay đổi to lớn.
“Lòng tốt của phủ chủ Nguyên Lam tôi xin nhận.” Diệp Tinh gật đầu, không quá lạnh nhạt, nhưng cũng chẳng nhiệt tình.
Thật sự hắn chẳng có tí hảo cảm nào đối với gia tộc bất tử Nguyên Lam.
Sau đó, mấy người Diệp Tinh cũng chẳng quan tâm tới Nguyên Lệ Văn, nhưng Nguyên Lệ Văn lại giống như một chiếc đuôi nhỏ luôn ở đó không đi, mấy người Diệp Tinh không còn cách nào khác, đành mặc kệ cô ấy.
Không chỉ là gia tộc bất tử Nguyên Lam, thậm chí là hai gia tộc bất tử lớn Kim Hồn, Côn Dương cũng tới đây đưa quà mừng.
...
Nháy mắt thời gian đã trôi qua năm ngày kể từ khi cuộc khảo nghiệm thứ ba kết thúc.
Một ngày này, tám người Hoàng Viêm, Lân Pha, Vương Tam Đại, Tần Phong, Dương Thu, Đàm Nguyên, Giang Lam Thành theo ông cụ Hâm Vũ rời đi, thân là thành viên nòng cốt của sân huấn luyện Hồn Thiên, tiến về phía trước nơi tu luyện tốt hơn.
“Diệp Tinh, chúng tôi đi trước đây, lần này rời đi, không biết lần gặp mặt tiếp theo của chúng ta sẽ là khi nào?” Hoàng Viêm nhìn Diệp Tinh, cảm thán nói.
Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư gia nhập cung Hạo Nguyên, bọn họ cũng tiến về một nơi khác.
“Tới nơi đó nhất định phải báo cho chúng tôi một tiếng đó.” Diệp Tinh cười khẽ, nói.
“Nhất định!” Hoàng Viêm cười nói: “Giờ đây cậu và Tiểu Ngư đã gia nhập cung Hạo Nguyên, không cần lo lắng trái đất sẽ có người ngấp nghé nữa, chúng tôi đi cũng yên tâm hơn nhiều!”
Ông ta nhìn Diệp Tinh, bỗng nhiên cười nói: “Diệp Tinh, tiến vào thế lực tốt không đại diện cho thực lực sẽ tăng nhanh, hiện giờ tôi rớt phía sau cậu một đoạn, trong lòng tôi thật sự có chút không phục, cậu phải cẩn thận đó nhé, đừng có bị tôi vượt qua.”
Thời gian tu luyện ở vũ trụ dài đằng đẵng, một nghìn, mười nghìn năm trước đều là ngắn ngủi.hiện giờ tính ra bọn họ mới tu luyện được mười mấy năm.
“Vậy tôi phải đợi xem rồi, nhưng khả năng rất nhỏ đó.” Diệp Tinh cười nhẹ nói.
Kiếp trước Hoàng Viêm xưng là chiến hoàng, luôn có tự tin đối với bất cứ chuyện gì.
“Haha, anh Diệp, mặc dù anh vẫn luôn là thần tượng của tôi, nhưng bây giờ tôi cũng đang không ngừng tiến bộ. Nếu lần sau gặp lại anh Diệp bị bọn tôi đánh ngã, vậy cảnh tượng sẽ thế nào nhỉ?” Lân Pha, Vương Tam Đại cũng nhao nhao lên nói, trên mặt đầy sự vui vẻ, còn có cả ý chí chiến đấu.
Diệp Tinh cười nói: “Vậy lần sau gặp mặt tôi chỉ có thể giãn gân cốt một chút, để cho mọi người đều chịu thua!”