Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1101: Đâu dễ tranh thủ thời gian

Cuộc họp thường ủy mở vào buổi sáng, Hàn Húc tranh thủ thời gian trước khi Liễu Tuấn trở về, quyết định việc này.

Thành phố Nam Phương mỗi tuấn chỉ có hai chuyến bay về Tiềm Châu, chuyến bay tới Ngọc Lan phải chiều mới có, bất kể thế nào, Liễu Tuấn cũng không thể tham gia cuộc họp này.

Trước khi cuộc họp thường ủy diễn ra, là cuộc họp văn phòng bí thư theo thông lệ, vẫn do Triệu Sư Phạm thay Liễu Tuấn tham gia họp, bất kể thế nào, văn phòng bí thư đưa ra quyết định mà bên chính phủ lại không có một ai là không được, là điều rất phạm kỵ húy.

Cuộc họp này thảo luận chuyện Cty Vĩ Phong.

Không ngờ khi các kiến nghị khác sắp thảo luận xong, Yêu Hải Anh lại chủ động nhắc tới chuyện này.

- Thị trưởng Sư Phạm, nghe nói chính phủ sắp đưa vào một hạng mục lớn đầu tư hơn 20 tỷ phải không?
Yêu Hải Anh hỏi như rất tùy ý.

- Đúng là có chuyện này.

Triệu Sư Phạm khẽ gật đầu, không hiểu vì sao hắn chẳng có mấy thiện cảm với Yêu Hải Anh, cứ cảm giác có gì đó không ổn, kỳ thực Yêu Hải Anh cũng chẳng có gì đắc tội với hắn. Có lẽ đây là bản năng của con người? Có một số người tựa hồ sinh ra đã "ngứa mắt" với nhau.

Có điều Triệu Sư Phạm vẫn giới thiệu sơ qua tình hình.

Thực ra Yêu Hải Anh sớm biết rồi, dù sao hạng mục đầu tư lớn như thế trong Tiềm Châu nho nhỏ, được coi là kinh thiên động địa rồi, dù cô ta không quản kiến thiết kinh tế cũng không thể hoàn toàn không biết.

- Nói vậy là chính phủ đã không qua rồi?

Yêu Hải Anh vẫn hỏi rất tùy ý.

- Hôm qua văn phòng thị trưởng đã thảo luận, mọi người đều đưa ra một số ý kiến, không thể nói là thông qua hay không, đã báo cáo với Hàn bí thư rồi.

Hàn Húc mỉm cười gật đầu:
- Hạng mục đầu tư lớn như thế đương nhiên là chuyện tốt, cuộc họp thường ủy hôm nay mọi người lại thảo luận lần nữa, xem xem cần gì bổ xung không, tranh thủ sớm thành quyết định, triển khai thi công. Một công trình lớn như thế sớm ngày hoàn thành, có lợi cho sự phát triển kinh tế của thành phố chúng ta.

Hàn Húc không hề che dấu đánh giá rất cao của mình cho hạng mục này.

Yêu Hải Anh cau mày, nói rất ngạc nhiên:
- Hôm nay thảo luận thường ủy?

- Bí thư Hải Anh thấy có vấn đề gì sao?

Hàn Húc vẫn mỉm cười, nhưng ánh mắt nhìn Yêu Hải Anh trở nên sắc bén.

Yêu Hải Anh cũng không né tránh ánh mắt của hắn, nói thẳng:
- Hàn bí thư tôi cho rằng làm như vậy là không ổn.

Nụ cười của Hàn Húc trở nên hơi gượng gạo:
- Có gì không ổn chứ?

- Một hạng mục đầu tư tới hơn 20 tỷ, tôi cho rằng nên đợi Liễu thị trưởng trở về hãy đưa lên thường ủy thảo luận thích hợp hơn. Dù sao công tác kiến thiết kinh tế do thị trưởng chủ quản.

Lý do của Yêu Hải Anh rất thỏa đảng, một hạng mục đầu tư lớn nhất trên lịch sử Tiềm Châu lại đưa ra quyết định khi thiếu thị trưởng, đúng là không thỏa đáng.

- Hội giao dịch thương phẩm ở Nam Phương sắp kết thúc rồi, tôi thấy đợi sau khi Liễu thị trưởng trở về hãy thảo luận thì hơn.
Yêu Hải Anh chẳng để ý tới ánh mắt khác thường của Hàn Húc, tiếp tục nói:

- Ha ha, đồng chí Hải Anh phải chăng quá lo rồi? Liễu thị trưởng không có mặt, nhưng có đồng chí Sư Phạm mà, chẳng lẽ bất kỳ công tác nào cũng phải đợi Liễu thị trưởng về mới quyết định sao? Nếu Liễu thị trưởng nghỉ phép hoặc đi công tác thì chính phủ không cần làm việc à? Đảng chúng ta thực hành chế độ lãnh đạo tập thể mà.
Thấy Hàn Húc không vui, Đổng Xương nhảy ra nói, miệng cười ha hả, nhưng lời nói rất nặng.


Yêu Hải Anh nghiêm mặt lại, lạnh lùng nói:
- Lãnh đạo tập thể là đúng, nhưng còn có phân công phụ trách! Một hành động lớn như thế mà vòng qua thị trưởng để quyết định là cẩu thả, không thích hợp.

Đổng Xương cũng trở nên nghiêm nghị, trong lòng thấy uất ức, từ khi Hoa Viễn Hàng điều tới, tháng ngày thong dong của Đổng Xương liền kết thúc. Vốn khi Hoa Viễn Hàng mới điều tới, dù trong lòng Đổng Xương không vui, nhưng không để ý lắm, dù sao Hoa Viễn Hàng vừa trẻ lại không có kinh nghiệm công tác trong hệ thống công an, dù có được cha hắn và Liễu Tuấn chống lưng, chắc chẳng thể gây nên chuyện gì.

Đổng Xương công tác trong hệ thống chính pháp Tiềm Châu nhiều năm, vẫn có chút tự tin này.

Không ngờ lần này hắn nhầm, Hoa Viễn Hàng tuy trẻ, nhưng thủ đoạn cay độc, vừa mới nhậm chức không lâu đã dựng lên quyền uy, đứng vững chân trong cục. Chưa đợi Đổng Xương tỉnh ra, sở công an tỉnh đã bắt đầu giao lưu cán bộ lãnh đạo trong hệ thống công an, chẳng những giao lưu các lãnh đạo ở khu huyện, mà còn tiền hành giao lưu cán bộ phụ trách quan trọng trong các ban ở cục công an thành phố. Hoa Quân Đình thay đổi thái độ thận trọng trước kia, trở nên hết sức cấp tiến, lợi dụng danh nghĩa giao lưu, đánh tán thực lực Đổng Xương khổ sở gây dựng bao năm, lay động căn cơ của Đổng Xương trong hệ thống công an.

Trơ mắt nhìn đám thân tín bị điều đi, Đổng Xương coi như lĩnh giáo thủ đoạn của Hoa Quân Đình và Liễu Tuấn, nhưng người ta khống chế lý, lại dùng thủ đoạn rõ ràng danh chính ngôn thuận, Đổng Xương chẳng thể làm gì khác.

Thủ pháp Cù - Thai đối phó với cán bộ bản địa ra sao, Hoa Quân Đình và Liễu Tuấn học y hện dùng trên đầu cục công an Tiềm Châu, hiệu quả thấy ngay tức thì.

Đổng Xương hận tới bầm gan, mang cả một bụng tức tới cuộc họp văn phòng bí thư.

- Đồng chí Hải Anh, tôi không tán thành cách nói này, hôm qua đồng chí Sư Phạm đã mở cuộc họp thị trưởng, các đồng chí dự họp đã nhất trí thông qua. Hôm nay còn chuyên môn thảo luận trên thường ỷ, đồng chí dựa vào cái gì mà nói chuyện này cẩu thả?

Nếu đối diện với Liễu Tuấn thì hắn có lẽ còn chú ý câu từ của mình, còn về phần Yêu Hải Anh, hắn hoàn toàn không coi vào đâu, một phó bí thư đảng ủy nhậm chức chưa tới một năm, lại còn là nữ đồng chí có gì mà to? Muốn ra vẻ uy phong trước mặt Đổng Xương này à?

- Chuyện kiến thiết kinh tế vượt qua Liễu thị trưởng, cũng nghiêm trọng như hành động hệ thống chính pháp lại vượt qua Đổng bí thư vậy. Đổng bí thư không thể để người khác cũng nhìn đó mà học theo chứ.

Đổng Xương coi thường Yêu Hải Anh, cô ta cũng ngứa mắt với Đổng Xương, nói chuyện chẳng kiêng kỵ, cảnh cáo Đổng Xương, đừng có tạo ra tiền lệ này, nếu không khi xen vào nhiều khuôn mặt mới trong cán bộ phụ trách cục công an, lại không cần ý kiến của anh thì tới lúc đó xem anh xử lý thế nào.

Đổng Xương bị Yêu Hải Anh chọc trúng chỗ hiểm, tưc thì run sợ, không dám nói nữa. Hắn đúng là sợ Liễu Tuấn lợi dụng cái cớ này, chỉ thị Hoa Viễn Hàng đẩy mạnh bước tiến vượt quyền. Ôm chân Hàn Húc tuyệt không thể buông, nhưng hậu phương của mình càng không thể loạn, nếu không Đổng Xương bị cho ra rìa, một tên đồng minh vô tác dụng, Hàn Húc sao có thể coi trọng.

Hàn Húc cau mày, chậm rãi nói:
- Đồng chí Hải Anh phải chăng nặng lời rồi? Không ai muốn vượt quyền Liễu thị trưởng cả, chỉ dựa chuyện luận việc thôi. Một hạng mục trọng đại như thế vẫn phải đưa lên thường ủy thảo luận quyết định, dù đồng chí Liễu Tuấn có mặt hay không, trình tự này không thể thay đổi.

Thấy Hàn Húc lên tiếng, Yêu Hải Anh không nói nữa, nhưng khuôn mặt vẫn đầy vẻ phẫn uất.

Nói thì nghe hay thật đấy, vậy vì sao vội đưa lên thường ủy như vậy, chẳng phải muốn tranh thủ thời gian Liễu thị trưởng không có mặt sao? Nhưng Hàn Húc là người đứng đầu, Yêu Hải Anh rất e dè, đa phần là sợ người sau lưng Hàn Húc. Dù sao hiện giờ ở tỉnh A, Cù Hạo Cẩm là sự tồn tại "tối thượng".

Lê Mẫn Trung thì lại chẳng quan tâm Hàn Húc không vui, châm một điều thuốc lên hút rồi thong thả nói:
- Hàn bí thư, kỳ thực vấn đề này tôi thấy không cần phải thảo luận, càng không phải tranh luận. Ngày mai Liễu thị trưởng về rồi, tạm thời hoãn một ngày thì sao? Dù thế nào thì một hạng mục đầu tư lớn như thế, công tác nhất định rất bộn bề, dù cuộc họp thường ủy thông qua, cũng cần phải có một khoảng thời gian mới chính thức khởi công, không cần vội nửa ngày một ngày chứ?

Lê Mẫn Trung nói rất tự tin, lại dùng ngữ khí giáo huấn của bề trên, nhưng ông ta tư cách lão thành, Hàn Húc có không vui cũng chỉ đành nhịn.

- Đúng thế, đợi một hai ngày vấn đề hẳn là không lớn, không trì hoãn lâu lắm mà. Ý kiến của tôi cũng là đợi Liễu thị trưởng trở về rồi đưa lên thường ủy thảo luận thì tốt hơn.

Triệu Sư Phạm cuối cùng tỏ ý rõ ràng, thấy Hàn Húc và Đổng Xương vội vàng đưa lên ngay thường ủy để quyết định việc này, Triệu Sư Phạm càng thấy bất an. Có lẽ Liễu thị trưởng không đồng ý hạng mục này là có lý do, mình suy nghĩ thiếu chu toàn rồi.

Hàn Húc sầm mặt lại, không nói không rằng, Liễu Tuấn dù không có mặt vẫn khống chế được cuộc họp văn phòng bí thư. Theo tình huống này mà xét, cho dù có kiên trì đưa lên thường ủy khi vắng mặt Liễu Tuấn, sợ rằng kết quả cũng không được như mong muốn.

- Được, vậy đợi Liễu thị trưởng trở về hãy thảo luận.
Hàn Húc lạnh nhạt nói

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất