Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1301: Đồng chí!

Nụ cười thẹn thùng xen lẫn hạnh phúc của Hà Mộng Doanh làm Liễu bí thư nhìn ngây ra một lúc.

Thấy trong mắt Liễu Tuấn lộ ra tình ý nồng đậm, Hà Mộng Doanh càng ngọt ngào, đang muốn trêu một câu thì mấy vệ sĩ đã tới, chỉ đành cố nhịn, xoay gót đi lên tầng hai.

Tầng hai của VERAWANG là phòng VIP, là một hải dương mỹ lệ, đủ các loại áo cưới làm cho người ta hoa mắt, như đi vào thế giới mộng ảo. Dù Hà Mộng Doanh thấy nhiều hiểu rộng, trong men say hạnh phúc, cũng hưng phấn tặc lưỡi không thôi.

Đương nhiên trừ áo cưới, cửa hàn độc quyền của VERAWANG còn có châu báu, nước hoa, mắt kính, cùng với VERAWANGLavenderLabel.

Nhưng những món đồ đó đương nhiên không bắt mắt bằng áo cưới mà thôi.

Vương Vi Vi vốn được xưng là "nữ hoàng áo cưới".

Hà phu nhân, Hà Mộng Doanh và Liễu Tuấn, đều mang khí độ xuất chúng, vừa xuất hiện ở lầu hai nhân viên của VERAWANG liền đi tới mỉm cười chào đón.

Hà đại tiểu thư là nữ thái tử nổi danh kinh sư, nhưng cửa hàng áo cưới thì không tới, hôn nhân bất hanh luôn là vết thương thầm trong lòng cô, bạn bè của cô có kết hôn cũng không ai lại không biết điều mời cô đi xem áo cưới cả.

Có điều việc này không cản trở việc Hà đại tiểu thư có thẻ hội viên của Vera Wang.

Chỉ cần là thương hiệu cao cấp liên quan tới đồ dùng phụ nữ, vừa đặt chân tới thủ đô, là Hà đại tiểu thư sẽ có thẻ hội viên của họ, hơn nữa đa phần còn là những thương gia kia chủ động đem tới nơi tặng. Ở thủ đô mở cửa hiệu bán đồ xa xỉ, sao chẳng tìm hiểu ai là "đại ca" của đối tượng mình phục vụ? Huống chi cho dù Hà đại tiểu thư không có xuất thân hiển hách, chỉ riêng vẻ xinh đẹp và giàu có của cô, đã là khách hàng lớn mà các cửa hiệu bán đồ xa xỉ ra sức lấy lòng.

Đồ xa xỉ không bán cho những người như Hà đại tiểu thư thì còn bán cho ai?

Một cô gái trẻ xinh đẹp mặc trang phục Vương Vi Vi thiết kế, mỉm cười giới thiệu cho bọn họ. Liễu Tuấn tùy tiện nhìn qua, phục vụ trong cửa hiệu không nhiều, nhưng ai cũng là cô gái hết sức trẻ trung xinh đẹp, dáng người cực chuẩn, trên người đều mặc phục trang của Vương Vi Vi, tất nhiên vừa là nhân viên bán hàng vừa là người mẫu rồi.

Như vậy rất tốt, có thể làm khách hàng có nhận thức trực quan.

Hà phu nhân không bình luật gì về loại áo cưới đầy hơi thở hiện đại này, chỉ mỉm cười nghe nhân viên giảng giải. Trong mắt Hà phu nhân những bộ áo cưới này quá tân thời, nhất một số áo thiết kế cổ trễ, mặc trên người chẳng khác gì bikini, ít nhất phần trên ngực là như thế.

Có điều Hà phu nhân cũng biết, không thể dùng ánh mắt của mình đi yêu cầu người trẻ tuổi của thời đại mới.

Chỉ cần đám trẻ thích là được.

Đương nhiên Hà phu nhân vẫn hi vọng Hà Mộng Doanh áo đỏ truyền thống, còn thứ áo cười này, có thể mặc chụp ảnh, vẹn cả đôi đường.

Tạm thời không cần vội nói ra.

- Mẹ, mẹ xem bộ này thế nào?

Hà Mộng Doanh đứng ở trước một bộ áo cưới màu lam bảo thạch, nói với mẹ, mắt thì lại nhìn Liễu bí thư, hiển nhiên là đang chưng cầu ý kiến Liễu bí thư.

Hà phu nhân cười nói:
- Mẹ không phát biểu ý kiến, đám trẻ các con thấy thích là được rồi.

Cô nhân viên lập tức đi tới giới thiệu xuất xứ của bộ áo cưới đó, cười nói:
- Nhãn quang của tiểu thư rất tuyệt, bộ áo cưới này rất phối hợp với đồ tây màu trắng của chồng tiểu thư, tuyệt đối là một đôi trời sinh.

Hiển nhiên cô ta coi Liễu Tuấn là tân lang tương lai rồi.

Hà Mộng Doanh đỏ mặt, nhưng không vội giải thích.

Chính đáng ngắm nghía, cầu thang vang lên những tiếng bước chân, lại có khách đi tới, nhóm khách này vừa xuất hiện ở cửa, sắc mặt Hà phu nhân và Hà Mộng Doanh đều biến đổi, Hà phu nhân có chút ngạc nhiên, Hà Mộng Doanh thì cau mày lại, tỏ ra hết sức khó chịu.

Liễu Tuấn không khỏi lấy làm lạ, chả lẽ ở nơi này cũng gặp phải "kẻ thù".

Hơn nữa có thể nhìn ra ngay cả Hà phu nhân cũng biết bọn họ, không biết là nhân vật thế nào.

Có thể khiến phu nhân phó chủ tịch quân ủy ngạc nhiên chẳng phải đơn giản.

Nhóm khách đi vào tổng cộng có sáu người, xúm quanh một phụ nữ tuổi tương đương với Hà phu nhân, người cao lớn, khí độ ung dung, có thể thấy cũng ở vị trí cao đã lâu, quen chỉ tay sai phái người khác rồi. Ngoài ra có một người khác tuổi trẻ hơn một chút, chừng trên 50, giống như người phụ nữ ở giữa, khí độ bất phàm, đoán chừng thân phận hai người tương đương.

Bốn người còn lại đều là thanh niên, ba nữ một nam, tuổi trên dưới 30.

Từ thần thái bốn người này mà xét, đôi nam nữ nắm tay nhau kia là nhân vật chính tới chọn áo cưới, hai cô gái còn lại là khách bồi.

Ngoài ra còn có hai nam nhân trẻ mặt mày nghiêm nghị, Liễu Tuấn nhìn ra đó là nhân viên cảnh vệ bên người thủ trưởng, từ đó có thể thấy người tới có lai lịch rất cao.

- Chà, đồng chí Hiểu Vân cũng có mặt này.

Khách đi vào hiển nhiên cũng không ngờ gặp được Hà phu nhân ở đây, thoáng ngạc nhiên rồi lập tức chào hỏi.

Hà phu nhân họ Nhiếp, khuê danh Hiểu Vân.

Nhân viên làm việc trong cửa hiệu rõ ràng là ngẩn người một chút, thành thực mà nói, các cô rất ít khi ne thấy có người xưng hô "đồng chí" ở nơi này.

- À, chào đồng chí Thanh Đan.

Hà phu nhân mỉm cười đáp lại, không hề có ý di động bước chân.

Lão phu nhân được gọi là "đồng chí Thanh Đan" đi ngay tới, tựa hồ muốn bắt tay Hà phu nhân, đi được vài bước lại dừng chân, do dự chốc lát rồi quay sang Hà Mộng Doanh nói:
- A, Mộng Doanh cũng ở đây à? Lâu lắm không gặp rồi, Mộng Doanh càng ngày càng xinh đẹp, so với lúc 20 tuổi càng xinh đẹp hơn.

Hà Mộng Doanh rõ ràng cau mày lại mới khẽ gật đầu, lạnh nhạt nói:
- Dì Hoàng cũng tới à?

Lão phu nhân hơi biến sắc, nhưng mau chóng khôi phục lại bình thường.

Thái độ lạnh nhạt rõ ràng này của Hà Mộng Doanh làm cô gái sắp thành tân nương kia vô cùng bất mãn, cong môi lên nói:
- Bác à, người này là ai? Sao ghê gớm thế?

Đoán chừng cô ta chỉ cần cùng bác mình ra đường, tới nơi nào người ta cũng phải tươi cười đón tiếp, ra sức săn đón nịnh bợ, chưa bao giờ bị đối xử thế này.

Lão phu nhân lại biến sắc, trừng mắt nhìn cô ta, vẻ mặt khá nghiêm khắc, tân nương biết ngay gặp phải nhân vật lớn rồi, có điều chẳng coi vào đâu, khẽ hừm một tiếng, sắc mặt hết sức khó coi.

Lão phu nhân chậm rãi đi tới, đưa tay ra với Hà phu nhân mỉm cười nói:
- Đồng chí Hiểu Vân, thực sự không ngờ lại gặp đồng chí và Mộng Doanh ở nơi này, thật trùng hợp.

Liễu Tuấn nhận ra dưới nụ cười có vẻ sáng lạn của bà ta che dấu sự bực bội và đề hòng.

Hà phu nhân đợi cho bà ta đi tới trước mặt mới đưa tay ra bắt tay, khách khí nói:
- Phải, thật trùng hợp, đồng chí Thanh Đan tới đây là..

Lão phu nhân cười nói:
- Là thế này, cháu gái tôi Gia Mẫn năm nay kết hôn, hôm nay vừa khéo tôi rảnh, nên cùng bọn nhỏ đi dạo... Gia Mẫn, tới đây chào bác Hà.

Tân nương tên Gia Mẫn kia tựa hồ không vui vẻ lắm, có điều không dám cãi lời bác mình, đi tới cúi đầu chào Hà phu nhân, miệng cười chỉ cho có lệ:
- Chào bác Hà.

Hà phu nhân khẽ gật đầu, nói:
- Thật xinh, chú rể là công tử nhà ai thế?

Hoàng Gia Mẫn lộ vẻ đắc ý, nói:
- Là con trai Cát bộ bộ bộ xây dựng, Hồng Binh, anh tới chào bác Hà đi.

Liễu Tuấn ở ngoài quan sát, ít nhiều hiểu ra, hạ giọng hỏi Hà Mộng Doanh:
- Ai đấy?

- Hoàng Thanh Đan, mẹ Trần Vệ Tinh.

Hà Mộng Doanh tựa hồ không muốn nhắc tới cái tệ đó, mày cau lại nói.

Liễu bí thư choàng tỉnh, Hà Mộng Doanh và Trần Tinh Vệ từng yêu nhau, còn là mối tình đầu, có điều về sau trở mặt thành thù, kết oán rất sâu. Mà nhà họ Hà và nhà họ Trần cũng luôn đối địch, chẳng trách Hoàng Thanh Đan thấy Hà phu nhân vẻ mặt rất lạ.

Có điều hiện giờ Hà Trường Chinh tay nắm đại quyền quân đội, cha của Trần Tinh Vệ, cũng vẫn chỉ là một phó chính ủy quân khu thủ đô, đối thủ năm nào hiện giờ đã lên quá cao, Hoàng Thanh Đan có khó chịu cũng phải hạ mình.

Tất nhiên Liễu Tuấn cũng biết Trần phó chinh ủy đã tham gia vào một phe khác, mặc dù do tuổi tắc, sắp lui về tuyến hai, nhưng được đám Long Tuyền Hải vẫn rất coi trọng Trần phó chính ủy, dù sao nhà họ Trần là thế gia quân đội, cây cao rễ sâu, dù dần dân suy vi, nhưng lạc đà chế vẫn to hơn ngựa, trong quân đội còn có sức ảnh hưởng nhất định.

Hiện giờ thế cục mẫn cảm, sắp tới nhiệm kỳ mới, nếu không cần thiết Hà Vũ hệ không muốn có quá nhiều kẻ địch.

Mục tiêu lớn nhất của Hà Vũ hệ là đảm bảo cho năm sau Hà Trường Chinh có thể tại chức, tiếp tục nắm giữ quân quyền, đây là điều tối quan trọng với việc Hà Vũ hệ có thể trường thịnh hay không.

Giả sử Hà Trường Chinh có thể tại nhiệm thành công, trong nhiệm kỳ 5 năm, thành lập quan hệ tốt với thủ trưởng số một mới, sẽ có đủ thời gian để điều chỉnh bố cục nhân sự trong nội bộ Hà Vũ hệ, đem những đại tướng tâm phúc trẻ tuổi đề bạt tới vị trí cao hơn.

Làm sao đảm bảo Hà Vũ hệ có thể đạt được mục tiêu này, đảm bảo mối quan hệ mật thiết giữ Hà Vũ hệ và Nghiêm Liễu hệ, chính là một trong số vấn đề Liễu Tuấn suy nghĩ nhiều nhất trong thời gian gần đây, thậm chí còn không kém chuyện hai người cha của y có thể tiến bộ vào năm sau hay không.

Vì thông suốt mối quan hệ vô cùng phức tạp này, Liễu Tuấn vừa tới kinh thành nhậm chức đã liên tục bái phỏng một số đại lão quen biết, khéo léo biểu đạt ý kiến của hệ phái, đương nhiên cũng xen vào ý kiến cá nhân của Liễu bí thư. Nghiêm Ngọc Thành tỏ ý thừa nhận nỗ lực của Liễu bí thư, đồng thời còn mập mờ nói cho y biết, thủ trưởng cũng thừa nhận.

Trong quá trình bái phòng, Liễu Tuấn đưa cha mình ra ngoài, không hề đề cập tới, Nghiêm Ngọc Thành cũng mỉm cười gật đầu về việc này.

Đã tới lúc để Liễu Tần Tài làm phai dần dấu vết hệ phái rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất