Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1347: Uông Quốc Chiêu vẫn thế

Bên phía chính phủ tổng cộng có tám vị phó thị trưởng, biên chế này được coi là bình thường, mặc dù với Liễu Tuấn thì hơi nhiều một chút, nhưng so với một số huyện, có chính phó huyện trưởng hơn 10 người, thì quy mô này chấp nhận được.

Chuyện thứ hai Vương Đức Dụ làm tuyên bố xử lý cán bộ liên quan sự kiên Cty Vĩ Phong, khi đọc quyết định này Vương Đức Dụ sắc mặt bình tĩnh, không chút biểu cảm nào.

Mọi người cũng ngồi ngay ngắn, mắt nhìn thẳng.

Thực sự không thể không thể liếc ngang dọc được, trong danh sách cán bộ bị xử phạt có tên Đinh Ngọc Chu, hơn nữa bị xử phạt xếp thứ hai sau mỗi Uông Quốc Chiêu, ngoài ra còn có Chung Vĩnh Minh, cục trưởng cục công nghiệp, cục trưởng cục tài nguyên đất đai, cũng bị xử phạt cảnh cáo trong đảng.

Nếu như coi đưa Cty Vĩ Phong vào Ngọc Lan là một cuộc chiến, thì cán bộ Ngọc Lan đã tốn thất thảm hại trong chiến đấu.

Vương Đức Dụ đọc xong quyết định xử phạt, gật đầu xin chỉ thị Đinh Ngọc Chu.

Đinh Ngọc Chu ưỡn thẳng lưng bắt đầu chậm rãi phát ngôn, chủ động thừa nhận sai sót của mình, rồi làm kiếm điểm. Nội dung kiểm điểm sâu sắc như trên cuộc họp thường ủy tỉnh mở rộng, nhưng nhiên ngữ khí có thay đổi, dù thế nào vẫn phải giữ uy nghiêm của bí thư thành ủy.

Đinh Ngọc Chu sau khi kiểm điểm đổi chủ đề, nói tới việc xử lý hậu quả hạng mục sắt thép, đối với chuyện này, thái độ của Đinh Ngọc Chu rất rõ ràng, tất cả do chính phủ làm chủ đạo, do đồng chí Liễu Tuấn phụ trách xử lý toàn bộ, thành ủy sẽ ủng hộ vô điều kiện.

Các thường ủy đều hơi giật mình.

Đây là lần đầu tiên Đinh Ngọc Chu nói một lời như thế từ khi làm bí thư thành ủy đến nay.

Đinh Ngọc Chu làm bí thư Ngọc Lan tới nay đã 8 năm rưỡi, tổng cộng qua ba vị cộng tác, quan hệ với Thôi Phúc thành và Uông Chiêu có thể nói là đối lập, đôi bên đấu tranh cả âm thầm lẫn công khai. Hiện giờ tới lượt Liễu Tuấn lại nói ủng hộ vô điệu kiện, đem toàn bộ quyền xử lý việc này dâng hai tay lên cho Liễu Tuấn.

Điều này với tính cách chuyên quyền của Đinh Ngọc Chu mà nói là rất không phù hợp, mặc dù mọi người đều biết Đinh Liễu liên minh, nhưng nói rõ ràng như vậy trên cuộc họp thường ủy ở trước mặt Vương Đức Dụ vẫn làm người ta kinh ngạc.

Xem ra hai người Đinh Liễu đã trao đổi trước đó về việc này rồi.

- Tiếp theo, mời đồng chí Liễu Tuấn phát biểu.

Đinh Ngọc Chu nói rồi vỗ tay đầu tiên.

Trong phòng hội nghị vang lên tràng vỗ tay.

Liễu Tuân mỉm cười, đưa hai tay áp xuống, chậm rãi nói:
- Trước tiên, cám ơn các đồng chí hoan nghênh, nhất là cám ơn sự tín nhiệm của Đinh bí thư. Hạng mục Cty Vĩ Phong đúng là chướng ngại lớn nhất cho sự phát triển kinh tế của thành phố ta, là ẩn họa lớn nhất cho ổn định đoàn kết xã hội. Cho nên khoảng thời gian sau này, nhiệm vụ lớn nhất của chính phủ là xử lý hậu quả, nghiêm khắc mà nói, hạng mục này là một nguy cơ lớn, nhưng chưa chắc không phải là cơ hội.

Nói tới đây Liễu Tuấn hơi dừng lại, quét mắt qua hội trường.

Ánh mắt y đi tới đâu, các cán bộ đều mỉm cười gật đầu, nhưng trong lòng họ không khỏi có chút kinh ngạc.

Chuyện này nói là nguy cơ thì đúng, nhưng về phần cơ hội.. Để xem Liễu phó tỉnh trưởng nói thế nào.

- Bất kể thế nào, Cty sắt thép Vĩ Phong cũng được dựng lên trên mảnh đất Ngọc Lan này rồi, đầu tư hơn 10 tỷ, trung dụng hơn mấy nghìn mấu đất, một công xương sắp hoàn thành, không thể vứt bỏ được, phải phát huy hiệu quả của nó, hiện giờ vấn đề quan trọng là, làm sao để hạng mục này phát huy hiệu quả dưới tiền đề phù hợp với chính sách quốc gia, để nguy cơ biến thành cơ hội, thành cơ hội cho Ngọc Lan chúng ta sải bước tiến về phía trước. Điều này cần các đồng chí toàn lực phối họp, chính phủ sẽ mau chóng đưa ra phương án tương ứng, biện pháp cụ thể tôi tạm thời chưa nói ở đây. Điều tôi muốn nói là hạng mục này mặc dù là việc quan trọng nhất hiện nay, nhưng không thể để nó cản trở công việc sau này của chúng ta. Nói tới cục nó chỉ là hạng mục vi phạm mà thôi, chúng ta mau chóng lật sáng trang mới, để kinh tế Ngọc Lan đi vào quỹ đạo bình thường, giữ sự phát triển cao tốc. Về điểm này, cá nhân tôi rất tự tin, bất kể khó khăn nào chỉ là tạm thời, thế nào cũng khắc phục được! Chỉ cần chúng ta đồng tâm hợp lực, dưới sự lãnh đạo anh minh của thành ủy, không có khó khăn nào không thể vượt qua.

"Bốp bốp"

Đinh Ngọc Chu lại lần nữa vỗ tay đầu tiên.

Phòng hội nghị vang lên tiếng vỗ tay chỉnh tề.

Từ khi nhà nước phát văn kiện ổn định vĩ mô xuống Ngọc Lan chìm vào bầu không khí u ám, mỗi lần đi họp, không khí luôn ngột ngạt, lòng tin và đấu chí của mọi người dần dần bị mài mòn dưới không khí ngột ngạt đó. Những lời hôm nay của Liễu Tuấn đúng là làm cho mọi người tinh thần phấn chấn.

Luận về ngôn từ, Liễu Tuấn không nói được điều gì xuất chúng hay kích động lòng người, mọi người ngồi đây ai chẳng là cao thủ báo cáo, diễn giảng với những lời hùng hồn hơn Liễu tỉnh trưởng một trăm lần cũng có thể thuận miệng nói ra được, nhưng mọi người đều hiểu, những lời đó chỉ có thể coi là gió thoảng bên tai.

Thủ đoạn và bản lĩnh của Liễu Tuấn tạm thời chưa nói tới, ít nhất y ở vị trí có lợi hơn tất cả mọi người.

Quốc gia xưa nay ổn định vĩ mô, chỉ xử lý cán bộ với hạng mục đã thành sự thực, không phá hủy hạng mục, con sinh ra rồi, dù có phạm pháp cũng chỉ xử phạt nặng cha mẹ, không thể nhét đứa bé vào bụng mẹ được.

Hiện giờ Uông Quốc Chiêu đã mất chức, đám Đinh Ngọc Chu bị xử phạt, cha mẹ đứa bé đã ăn đòn, Liễu phó tĩnh trưởng giờ tới nhận nuôi, không có lo lắng gì, chỉ cần tìm lối thoát tốt cho đưa bé là được.

Với năng lực của Liễu Tuấn , nhiệm vụ này không khó khăn lắm.

Con quái thú sắt thép dọa dẫm mọi người hơn nửa năm, cuối cùng đã nhìn thấy ánh sáng hàng phục.

Mọi người đang trông đợi Liễu tỉnh trưởng tiếp tục phát biểu kích động lòng người thì Liễu tỉnh trưởng khẽ gật đầu với Đinh Ngọc Chu rồi ngậm miệng lại.

Đinh Ngọc Chu không lạ gì nữa, Liễu Tuấn luôn nói ngắn gọn, ít phát biểu tràng giang đại hại, hiện giờ là cán bộ cấp phó bộ ngang với mình, càng phải giữ thân phận, bồi dưỡng quan uy.

Mọi người tưởng rằng phải họp ít nhất hết cả buổi sáng, nhưng hợp hơn một tiếng đã xong.

Tiễn Vương Đức Dụ đi rồi, Liễu Tuấn tới tòa nhà chính phủ.

Uông Quốc Chiêu đã ở trong văn phòng thị trưởng chờ đợi, vốn cuộc họp này cũng thông báo cho hắn tham gia, nhưng hắn không tới, lý do đơn giản hắn không còn là thị trưởng Ngọc Lan nữa.

Uông Quốc Chiêu vẫn thế, rất âm lãnh, nhìn không thấy có chút biến đổi tâm tình nào, thư ký của hắn lại rất khẩn trương. Thư ký của hắn được chọn từ văn phòng chính phủ Ngọc Lan, khá biết Liễu Tuấn, nhưng năm xưa y chỉ là cán bộ phó sở, giờ là cán bộ phó bộ, thành phó tỉnh trưởng, thư ký khẩn trương một chút là thể tha thứ được. Hơn nữa Uông Quốc Chiêu bị cách chứng, hắn vẫn ở lại văn phòng chính phủ Ngọc Lan, dù sao chức vụ của hắn là phó chủ nhiệm văn phòng.

Uông Quốc Chiêu ngồi ở ghế sô pha tiếp khách hút thuốc, thấy Liễu Tuấn đi vào liền đứng dậy bắt tay.

- Xin chào Liễu tỉnh trưởng.

Uông Quốc Chiêu nói với giọng kính trọng.

- Chào đồng chí Quốc Chiêu.

Uông Quốc Chiêu mỉm cười, ai cũng nói Liễu nha nội ngang ngược kỳ thực Liễu Tuấn rất chú ý lễ tiết, ví dụ như hiện giờ không giả dối gọi hắn là "Uông thị trưởng" như những người khác.

Cái xưng hô thị trưởng từng mang tới vinh diệu vô cùng cho Uông Quốc Chiêu, giờ lại thành một danh từ châm chọc.

Thị trưởng giao ban, không phải trao văn kiện, chuyện đó có thư ký làm rồi. Hai người chỉ tán gẫu, Uông Quốc Chiêu đang làm mấy chuyện lớn, nói rõ tiến độ với Liẽu Tuấn, dù bị hạng mục Cty Vĩ phong làm say xẩm mặt mình nhưng công tác không thể không dừng lại.

Uông Quốc Chiêu trọng điểm nói về tiến độ đường cao tốc Ncọc Tiềm.

Vì hạng mục này mà Liễu Tuấn không tiếc dùng quan hệ tư nhân của mình ở bộ ủy ban quốc gia, hiện giờ làm thị trưởng Ngọc Lan khẳng định sẽ càng quan tâm hơn nữa.

Theo lời kể của Uông Uốc Chiêu, việc xây dựng con đường cao tốc Ngọc Tiềm có tiến độ khá lý tưởng, nghiêm khắc tiến hành theo phương án, nếu tài chính tiếp theo có thể theo kịp, cuối năm sau có thể thông toàn tuyến.

Đây là tốc độ kinh người, chủ yếu do bên Tiềm Châu không buông lỏng, Lý Huệ sau khi làm bí thư Tiềm Châu, đốc thúc sát sao công trình này, nên tiến độ luôn vượt ngoài kế hoạch, làm bên Ngọc Lan cũng không dám trễ nải.

Vấn đề thể diện mà, đường đường thành phố phó tỉnh không thể chuyện gì cũng kém Tiềm Châu.

Uông Quốc Chiêu cho dù mất chức, nhưng vẫn rõ lý lẽ, hoãn gấp rõ ràng, giao ban với Liễu Tuấn đúng trình tự, trong quá trình đó không ai nhắc tới Cty Vĩ Phong, chỉ hiểu ngầm trong lòng.

Một tiếng sau, Uông Quốc Chiêu cáo từ, lặng lẽ rời khỏi tòa nhà chính phủ Ngọc Lan.

Chỉ có một người đưa tiễn.

Bí thư khu Hoa Lâm - Vương Lương Húc.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất