Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 186: Liêu Khánh Khai thị sát huyện Hướng Dương

Năm nay, Liêu Khánh Khai được bổ nhiệm làm phó bí thư tỉnh. Từ chức vụ thường uỷ thăng chức thành phó bí thư tỉnh, đây là một bước nhảy không xa, nói tóm lại, hắn cũng đứng trong bảng xếp hạng thường vụ tỉnh uỷ, tên tuổi của Liêu Khánh Khai càng ngày càng được nhiều người biết đến, dù sao đi nữa vẫn đứng sau bí thư tỉnh uỷ Bì Trị Bình, thống đốc Lưu Đông Sơn và phó bí thư đảng Âu Dương Hùng, chức vụ thực tế vẫn là phó chủ tịch thường vụ tỉnh.

Liêu Khánh Khai được bổ nhiệm vào chức phó bí thư tỉnh uỷ, trong tỉnh xuất hiện rất nhiều lời đồn đại, nói bí thư Bì Trị Bình được bổ nhiệm đến một bộ phận quan trọng của trung ương, cũng có người nói hắn được bổ nhiệm vào vị trí có quyền lực cao nhất. Chủ tịch tỉnh Lưu Đông Sơn rất có thể sẽ tiếp nhận chức vụ bí thư tỉnh uỷ, chức vụ chủ tịch, hiển nhiên rơi vào tay Liêu Khánh Khai rồi. Nhắc đến bước nhảy của Liêu Khánh Khai, mọi người ai cũng biết, vị chủ tịch tỉnh này đã có chuẩn bị từ trước.

Tin tức được truyền đi rất nhanh, cán bộ nhân viên trong cơ quan giống như bộ trưởng bộ vụ tổ chức trung ương . Giống như một số tỉnh quốc nội, kinh tế không phát triển, nhưng mỗi lần có điều động nhân viên chính quyền, , lời ra tiếng vào là chuyện không thể tránh được . Chỉ thị của " Bộ trưởng tổ chức nghiệp dư ", đương nhiên là không được tính, tóm lại chủ yếu là chờ văn kiện của trung ương ban xuống, lúc mọi người đó mới bắt tay vào giải quyết.

Nhưng từ khí phó bí thư tỉnh uỷ Liêu Khánh Khai nhậm chức, quá trình xây dựng phát triển kinh tế tỉnh ngày càng được đề cao. Gần cuối năm, phó thống đốc thường vụ quản lí việc phát triển kinh tế , đích thân đến huyện Hướng Dương thị sát, nhằm thắt chặt mối quan hệ giữa hai khu vực.

Nhắc lại, lần thị sát huyện Hướng Dương lần này, bài báo cáo do Bành Phi và Bạch Dương viết mang tên < Phấn đấu tiến lên ! Phi đằng > có tác dụng đặc biệt lớn.

Đương nhiên, đây chỉ là một lí do khách quan mà thôi.

Chu Tiên Sinh và Bạch Dương lợi dụng mối quan hệ riêng tư, đến chỗ bộ trưởng Bạch nói thầm thì to nhỏ, hơn nữa mối quan hệ giữa Bạch Kiến Minh và Liêu Khánh Khai cũng khá là thân mật, trước mặt Liêu Khánh Khai đương nhiên nói một hai câu có lợi cho bọn họ rồi. Làm lãnh đạo cấp cao như bọn họ, khi nói chuyện thường không để lộ chút sơ hở nào, tuy thỉnh thoảng có nhắc đến vài câu, những câu nói này thường không có tác dụng.

Nội tình bên trong câu chuyện như thế nào, đương nhiên không có nhiều rồi. " Bộ trưởng tổ chức nghiệp dư" quan sát rất tỉ mỉ, chẳng lẽ nhất định phải nghe lén cuộc nói chuyện giữa trưởng Bạch và con gái hay sao?

Long Thiết Quân và Chu Bồi Minh rất coi trọng những địa điểm mà Liêu Khanh Khai đi thị sát. Long Thiết Quân không ra ngoài đường nghênh đón cán bộ cấp trên , mà triệu tập lãnh đạo bốn khu vực thị sát và toàn thể tập thể uỷ viên huyện uỷ hoan nghênh đón tiếp Liêu Khánh Khai bên trong cơ quan.

Điều làm cho mọi người ngạc nhiên chính là Liêu Khánh Khai không ngồi trên chiếc xe con mang biển số Thượng Hải mà ngồi trên chiếc xe khách mười một chỗ, phía trước có một chiếc xe jeep dẫn đường, từ từ tiến vào đại viện huyện uỷ không thông báo trước.

Sau đó từ chiếc xe khách bước ra, lúc đó lãnh đạo khu vực Bảo Châu mới hay phó bí thư Liêu thật sự đến.

" Ôi !Bí thư Liêu, anh là....."

Long Thiết Quân tiến lên phía trước bắt tay Liêu Khánh Khai, cười hỏi.

" Anh Long à, tôi đến lần này, chính là không muốn làm kinh động đến các đồng chí, nên không thông báo trước. Tôi muốn xem xét tình hình thực tế. Liêu Khánh Khai bắt tay Long Thiết Quân vui vẻ nói: " Cơ quan huyện uỷ các anh, tôi sẽ không ở lại lâu. Tôi muốn mời anh và đồng chí Chu Bồi Minh đi xuống huyện Hướng Dương cùng tôi một chuyến được không? Đúng rồi, đồng chí Nghiêm Ngọc Thành cũng đi cùng chúng tôi luôn, tình hình trong huyện Hướng Dương thế nào đồng chí Ngọc Thành nắm rõ hơn ai hết...."

Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, chỉ thị của phó bí thư Liêu cũng đã ban xuống, Long Thiết Quân chỉ biết phụng mệnh đi cùng. Long Thiết Quân, Chu Bồi Minh và Nghiêm Ngọc Thành bước lên xe khách.

Ah! Phó bí thư Liêu, chúng ta đi đến đâu trước?

Liêu Khánh Khai vừa rời khỏi đại viện huyện uỷ, Lưu Hoà Khiêm cấp tốc đi gọi điện báo tin cho cha.

Lưu Hoà Khiêm là người trợ lí đắc lực của Long Thiết Quân, cha và Nghiêm Ngọc Thành rất tin tưởng vào thư kí của Long Thiết Quân . Lưu Hoà Khiêm là người hoà nhã, biết trước biết sau, quan hệ hai bên rất tối.

Cha sửng sốt khi nhận điện thoại, đây là lần đầu tiên, từ trước đến giờ chưa có vị lãnh đạo nào đi thị sát mà không thông báo trước, mà chuẩn bị sắp xếp cho tốt. Liêu Khánh Khai đi thị sát đột ngột như vậy, rối cuộc là có dụng ý gì?

Thành phố Bảo Châu cách huyện Hướng Dương không quá 40km, giao thông hai khu vực hai năm gần đây không tồi, ngồi xe mất một tiếng đồng hồ đến nơi, muốn chuẩn bị, nhanh thế nào đi chăng nữa cũng không kịp. Trước đây chỉ nghe nói, phó bí thư Liêu Khánh Khai muốn đến khu vực Bảo Châu thị sát, nghĩ thể nào cũng đến thành phố Bảo Châu đi một vòng trước, ai ngờ điểm dừng chân đầu tiên chính là huyện Hướng Dương.

Cha suy nghĩ một hồi, lập tức bảo thư kí Liêu Thuận Lợi truyền lệnh, triệu tập cuộc họp thường vụ huyện uỷ khẩn cấp.

Tiểu Liêu thấy ánh mắt lo lắng của bí thư Liễu, vội vàng chạy đi thông báo. Chính phủ huyện uỷ ở lầu một, chạy đi thông báo nhanh hơn gọi điện thoại, chỉ có Lương Quốc Cường phòng công an, mới phải gọi điện.

Rất nhanh, mười một thành viên thường uỷ đều đến đây đủ, vì Lương Quốc Cường ở xa, nhưng chưa đến năm phút cũng đến phòng hội nghị huyện uỷ. Mọi người ổn định chỗ ngồi, thì thầm to nhỏ, không biết có chuyện gì xảy ra?

Từ lúc bí thư Liễu lên nhậm chức, chưa bao giờ triệu tập một cuộc họp khẩn cấp như vậy, chuyện lộn xộn trong huyện cũng chưa bao giờ xảy ra .

" Các đồng chí, vừa rồi tôi nhận được một cuộc điện thoại của thư kí Lưu, thư kí của bí thư Long gọi đến, nói phó bí thư tỉnh uỷ, phó thống đốc thường vụ, đồng chí Liêu Khánh Khai muốn đến huyện Hương Dương thị sát...."

Cha trầm giọng nói.

"Uhm" một tiếng, cuộc họp rất sôi động, mọi người rất vui, lập tức vỗ tay.

Đây là một việc vui, phó bí thư tỉnh uỷ đến huyện Hướng Dương thị sát, từ lúc thành lập huyện Hướng Dương đến giờ, chuyện vui như thế này tính ra không nhiều.

" Các đồng chí, niềm vui đã đến với huyện chúng ta..."

Cha đặt tay xuống mặt bàn .

Phó bí thư Liêu vừa rời khỏi cơ quan huyện uỷ,đang trên đường xuống huyện chúng ra, cũng chuẩn bị đến nơi rồi."

" Hả ? "

Mọi người nhìn nhau, lãnh đạo tỉnh uỷ nói đến thì đến ngay, không thông báo trước lời nào. Những vị lãnh đạo trước không phải thông báo trước mấy ngày rồi mới xuống hay sao ?

Đường Hải Thiên nói: "Bí thư Liễu, lần khảo sát lần này của phó bí thư Liêu nhất định có dụng ý."

" Chính là, chính là..."

Mọi người xôn xao.

" Thu thập tài liệu thì thu thập, dù sao chúng ta cũng không có gì phải giấu diếm lãnh đạo tỉnh uỷ."

Cha trầm lại không nói.

Mọi người lập tức im lặng.

Bí thư Liễu nói rất có lí, công việc trong huyện rõ ràng rất trong sạch, cách đây không lâu huyện cũng đã báo cáo lên tỉnh, tỉnh cũng đã biểu dương rồi. Chúng ta không làm sai, không sợ lãnh đạo tỉnh đến kiểm tra.

" Tuy nói bí thư Liêu và lãnh đạo khu vực sắp đến đây, việc chuẩn bị tiếp đón vẫn phải thi hành, đồng chí Lương Quốc Cường lập tức tổ chức công an cảnh vệ, làm công việc an toàn vệ sinh công sở, tất cả phải thu dọn sạch sẽ..."

" Vâng !"

Lương Quốc Cường đứng dậy, ngữ điệu vang vang.

" Công việc chuẩn bị tiếp đãi lãnh đạo sở, do đồng chí thư kí Lữ Chấn sắp xếp."

" Vâng, bí thư Liễu."

" Ngoài ra thư kí trưởng Lữ phải thông báo đến văn phòng lãnh đạo khu vực cấp dưới, chuẩn bị, đặc biệt là Hồng Kì Công Xã và đại đội Liễu Gia Sơn, có thể đây chính là hai trọng điểm thị sát quan trọng của bí thư Liêu, phải đặc biệt chú ý nhắc nhở hai khu vực này."

" Vâng, em đi làm ngay lập tưc."

" Các đồng chí khác, cùng tôi chuẩn bị nghênh đón bí thư Liêu và đồng chí lãnh đạo khu vực."

Cha phân công công việc, bảo mấy đồng chí thường vụ huyện uỷ đứng ở cửa cơ quan , không lâu, chiếc xe jeep và xe khách xuất hiện.

" Đồng chí Liễu Tấn Tài và Đồng chí Đường Hải Thiên tiến lên phía trước"

Chiếc xe khách bóp phanh dừng ngay trước cổng cơ quan huyện uỷ, mở cửa xe ra, Long Thiết Quân xuất hiện, giơ tay lên chào mọi người.

Cha và Đường Hải Thiên nhận được thông báo trước, biết bí thư Liêu ngồi xe khách đến, lập tức đi bộ ra ngoài, tiến đến chiếc xe khách.

"Mọi người đi làm việc đi, việc gì nên làm thì vẫn phải đi làm."

Long Thiết Quân ho lên một tiếng, trước mặt mọi người lộ rõ thần sắc ngạc nhiên, chiếc xe khách vẫn nổ máy.

" Đồng chí Liễu Tấn Tài, đồng chí Đường Hải Thiên, xin chào."

Chiếc xe khách đã được sửa lại, chỗ ngồi được thiết kế thành một vòng tròn, như vậy có thể ngồi được bảy tám người, thuận tiên nói chuyện. Cha, Đường Hải Thiên lên xe, Liêu Khánh Khai cười hì hì chủ động chào hai nguời.

" Chào bí thư Liêu, bí thư Long, chuyên viên Chu, bí thư Nghiêm..."

Hì hì, cha bị nhiễm tật xấu của Nghiêm Phi, gọi tên từng người một, không bỏ sót một ai.

" Ha ha, hai vị lãnh đạo không phải căng thẳng như vậy, mời ngồi, tôi chỉ muốn đến xem xét, tìm hiểu tình hình thực tế."

Liêu Khánh Khai rất bình thản.

" Nghe nói trong huyện có" Công ty trách nhiệm hữu hạn rượu Ngũ Phong" áp dụng mô hình làm ăn kinh tế mới, lãi suất bình quân một năm đạt hơn 600 vạn tệ, chúng ta đến doanh nghiệp sản xuất rượu Ngũ Phong trước, xem tình hình thế nào?"

Mọi người chẳng ai nói gi? Phó bí thư Liêu muốn nói cái gì thì nó là cái đó.

Vừa nghe nói xuống " Doanh nghiệp sản xuất rượu Ngũ Phong" trước, cha và Dường Hải Thiên rất vui. Trong lòng nói đồng chí bí thư Liêu không nhắc đến nhà sản xuất rượu Ngũ Phong, chúng ta nhất định phải tìm mọi cách thu hút đồng chí đến thăm nhà máy rượu. Đó chính là con át chủ bài quan trọng nhất của huyện Hướng Dương.

Liêu Khánh Khai đứng bên ngoài " nhà máy rượu Ngũ Phong", đã bị công ty rượu lại cho hao mắt: " Ha ha, Môi trường làm việc ở đây thật chuyên nghiệp, đồng chí Liễu Tấn Tài, không khí làm việc ở đây chuyên nghiệp hơn chính phủ huyện uỷ huyện các anh nhiều."

Cha cẩn thận lựa chọn từng chữ một, trả lời: ", Bí thư Liêu, xí nghiệp nhất định phải chú ý đến vấn đề hình tượng của mình..."

" Ồ! Nói như vậy, đồng chí Tấn Tài cho rằng doanh nghiệp phải chú ý đến hình tượng, chính phủ thường uỷ không cần thiết phải chú ý đến hình tượng hay sao?"

Ngữ khí của Liêu Khánh Khai rất ôn hoà, miệng mỉm cười, lời nói ra rồi thì khó có thể thu hồi lại được. Sắc mặt đồng chí lãnh đạo khu vực Long Thiết Quân, Chu Bồi Minh, Nghiêm Ngọc Thành lập tức đổi sắc, nhìn chằm chằm vào cha, sợ cha trả lời sai.

Đầu tháng sáu năm này, Nghiêm Ngọc Thành và cha có cơ hội đến thăm hỏi Liêu Khánh Khai một lần, trong lần thị sát trước cảm thấy lãnh đạo là một người hết sức bình dị. Khi đó là ở nhà, tết năm trước, ấn tượng sợ không được chính xác. Như hôm nay, đối mặt lãnh đạo nhiều lần, cha hiển nhiên không vì lần gặp mặt hôm đó mà trong lòng xuất hiện cảm giác khinh thường ,sợ hãi.

" Bí thư Liêu, chính phủ thường uỷ càng phải chú ý đến ngoại hình. Nhưng, tôi cho rằng chính phủ thường uỷ phải chú trọng đến hình tượng trong sạch liêm khiết, gian khổ trong sáng chính là truyền thống quen thuộc của Đảng ta mà... Doanh nghiệp phải làm công tác đối ngoại tuyên truyền, đặc biệt là doanh nghiệp rượu Ngũ Phong, đây là nhà máy quốc doanh có quy mô, tạm bợ quá cũng không được, như vậy sẽ bị khách hàng hiểu lầm là không có thực lực."

Liêu Khánh Khai cười ha ha, Long Thiết Quân và mấy người khác cười theo.

" Tốt lắm, đồng chí Tấn Tài, kinh nghiệm kinh doanh này không tồi..."

Liêu Khánh Khai thị sát" Doanh nghiệp rượu Ngũ Phong", trước mặt mọi người có hỏi một số tình hình sản xuất-tiêu thụ của nhà máy rượu, cha và Đường Hải Thiên trả lời rất lưu loát, về cơ bản không nhắc gì đến chuyện công lao Hồ Gia Sáng, Từ Quốc Vĩ và mấy người phụ trách nhà máy rượu.

Liêu Khánh Khai gật đầu, vui vẻ tán thưởng.

Thị sát " Doanh nghiệp rượu Ngũ Phong" xong, Liêu Khánh Khai cảm ơn và từ chối lời mời nhiệt tình của người phụ trách nhà máy rượu, lên xe tiến đến đại đội Liễu Gia Sơn.

" Sớm nghe nói trong huyện vừa mới thành lập một " Đại đội Phúc" , hôm nay đến đây tận mắt nhìn thấy đúng là mở rộng tầm nhìn."

Liêu Khánh Khai vui vẻ cười ha ha.

Long Thiết Quân giật mình, hỏi: " Bí thư Liêu, Đại đội Phúc chỉ là một con phố, tôi chưa nghe qua bao giờ."

Sắc mặt của Chu Bồi Minh cũng lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

Cha và Đường Hải Thiên ngơ ngác một lúc, hỏng rồi, khu vực này chúng ta đều không rõ, làm sao lãnh đạo tỉnh lại biết ? Nói thẳng, đây là một tội danh " Tổ chức mục quang", cách gọi này cũng không bị cho là quá đáng.

Cũng may Liêu Khánh Khai lập tức giải thích " Bí ẩn" vừa nói.

" Ha ha, mọi người không phải căng thẳng thế, đây chính là tiểu nha đầu Bạch Dương nói cho tôi biết..."

Long Thiết Quân nhìn cha.

Cha vội vàng trả lời: " Nhà báo Bạch Dương đó có viết một bài báo nói về huyện chúng tôi."

Về chuyện của Bạch Dương, cha không tiện nói ra.

Ngược lại Liêu Khánh Khai cũng không kiêng kị, cười: " Tiểu nha đầu Bạch giữ chức trưởng phòng tổ tuyên truyền tỉnh uỷ."

Long Thiết Quân, Chu Bồi Minh và một số người khác nhớ ra, lập tức cười. Đều là lãnh đạo tỉnh uỷ, trưởng phòng Bạch--con gái của Liêu Khánh Khai thổi phồng chuyện lên cũng là một chuyện bình thường.

" Thành thực mà nói, tôi không thể tin được, một đại đội, có thể làm ra một chuyện động trời như vậy?"

" Bí thư Liêu, tai nghe không bằng mắt thấy."

Nghiêm Ngọc Thành nói. Trên đường, Nghiêm Ngọc Thành rất ít nói, lúc này khó khăn lắm mới nói ra một câu. Nghiêm Ngọc Thành là bạn tri kỉ của cha, biết đại đội Liễu Gia Sơn là quê hương của cha, bản thân cũng không tiện nói, có bí thư huyện uỷ trước có nói, đây cũng là theo lí thường mà làm thôi.

" Đồng chí Ngọc Thành nói rất đúng, hôm nay tôi tận mắt nhìn thấy sự thật rồi."

Chiếc xe vừa đến công xã Hồng Kì, Liêu Khánh Khai nhìn thấy một" Sự thực" đầu tiên---Đó chính là biển báo được cắm trên đường quốc lộ Thuỷ Nê.

" Bí thư Liêu, con đường này do đại đội Liễu Gia Sơn bỏ tiền ra làm. Bọn họ dự định sang năm sửa đường từ công xã đến đường Thuỷ Nê của thành phố."

Cha giải thích.

" Toàn bộ là do đại đội bỏ tiền ra xây dựng nên? Liêu Khánh Khai ngạc nhiên. Liêu Khánh Khai là phó thường vụ tỉnh uỷ quản lí kiến thiết xây dựng kinh tế, đương nhiên biết rất rõ chi phí sửa đường cần bao nhiêu, sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Liêu Khánh Khai mới gật đầu, mỉm cười :" Rất có ý nghĩa."

Đương nhiên, Liêu Khánh Khai thị sát toàn bộ công xưởng đại đội Liễu Gia Sơn, đặc biệt là nhìn thấy khu vực chiếm hơn mười mẫu, trung tâm bồi dưỡng kĩ thuật dạy nghề " Hiện đại hoá", lúc đó phó bí thư Liêu mở rộng tầm mắt, lộ rõ thần sắc khiếp sợ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất