Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1868: Bắt đầu quyết chiến

Trong không khí chính trị nhìn hài hòa, công kích trí mạng nhắm vào Vu Hướng Hoành đột nhiên triển khai.

Vu Hướng Hoành mấy năm qua luôn làm việc rất huyênh hoang, từ sau khi Liễu Tấn Tài lên nắm giữ quốc vụ viện, hắn gần như chưa bao giờ chịu yên. Nói hắn ngông cuồng cũng không phải quá đáng, hiện giờ có người đột nhiên công kích hắn cũng là bình thường.

Nghiêm Liễu hệ đã trụ vững, cũng nên có hành động rồi.

Nhưng không một ai ngờ rằng, đánh tiên phong lại là Khổng Học Hải, viện kiểm sát thành phố Thiết Môn vốn định tháng 5 năm nay s đưa hắn ra khởi tổ. Căn cứu vào tội mà Khổng Học Hải phạm phải như tham ô hối lộ, rối loạn trật tự tài chính, nếu toàn bộ được xác thực tội không hề nhẹ, không chừng còn bị mất đầu. Lời Bạch Vô Hà nói đợi hắn ra tù rồi kết hôn thành vô nghĩa.

Vào thời khắc quan trọng Khổng Học Hải quyết định tự cứu lấy mình, giao cho viện kiểm sát Thiến Môn một tài liệu tố cáo. Tài liệu này vừa giao tới tay người chủ thẩm, viên kiểm sát trên 40 tuổi đó há hốc mồm, tay cầm bản tài liệu cũng run lên.

Nội dung Khổng Học Hải vạch trần ra quá kinh người, viên kiểm sát đó biết, chuyện này với cấp bậc của hắn, bất kể thế nào cũng không đụng vào được, liền lập tức báo liên trên, kiểm sát trưởng thành phố Thiết Môn cũng toát hết mồ hôi, ý thức được dòng nước này sâu thế nào, kiểm sát trưởng không thể để bị cuốn vào, nên vừa ra lệnh tăng cường bảo vệ nhân thân Khổng Học Hải, vừa giao tài liệu cho viện trưởng viện kiểm sát cấp cao tỉnh Yến Bắc.

Ngày hôm sau, bản tài liệu đó được đặt trên bàn làm việc của Nghiêm Ngọc Thành.

Ngày thứ ba, bản tài liệu này được công khai trên cuộc họp các cự đầu. Trải qua nghiên cứu khẩn cấp, TW quyết định phái tổ điều tra tới Minh Châu, tiền hành điều tra toàn diện vấn đề phản ánh trong tài liệu.

Cùng lúc đó, bộ công án phái người tới Thiết Môn, Khổng Học Hải lập tức được chuyển đi, không một ai biết được hắn bị giam ở đâu.

Đương nhiên những nội dung trên thư tố cáo của Khổng Học Hải phải giữ bí mật nghiêm ngặt, người biết rất ít. Có điều căn cứ vào tin tức bên lề, chuyện này có liên quan tới vi phạm của mấy ngân hàng thương nghiệp của Minh Châu, dù Khổng Học Hải là giám đốc ngân hàng tỉnh S, nhưng Minh Châu và Kinh Hoa cách nhau rất gần, hai bên thường có qua lại. Khổng Học Hải trước khi xảy ra chuyện, là tinh anh của hệ thống tài chính, Triệu Tuệ Anh sau khi rớt đài, bên kia từng có ý tiến cử Khổng Học Hải lên thay thế, cuối cùng tuy mưu đồ bất thành, nhưng cũng có thể thấy phân lượng của Khổng Học Hải trong mắt đại lão bên kia ra sao.

Hắn đích thân viết thư tố cáo, tất nhiên phải có tài liệu trọng yếu.

Nghe nói trừ thao tác trái quy định của mấy ngân hàng, Khổng Học Hải còn tiết lộ bí mật kinh người hơn, đồng chí lãnh đạo chủ yếu của Minh Châu, đích danh chỉ Vu Hướng Hoành, liên quan tới việc tham ô hơn trăm triệu đồng.

Cũng có người thông minh nói một cách thần bí với bạn bè mình, thực ra chuyện này sớm có người phản ánh rồi, lãnh đạo TW cũng thu được không tin thư tố cáo tương tự, nhưng bởi vì không có chứng cứ xác đáng, cho nên không được coi trọng.

Nhưng thân phận Khổng Học Hải thì khác, hắn hiểu được rất nhiều chuyện bí mật, có thể cung cấp chứng cứ xác thực đảm bảo cho thư tố cáo của hắn, cho nên khiến cho lãnh đạo TW chú ý cao độ, cuối cùng quyết định tiến hành điều tra sơ bộ.

Những lời đồn này đều chỉ lưu truyền trong cán bộ cơ sở và trung tầng, cán bộ cao cấp với vấn đề này giữ kín như bưng, trừ với người cực kỳ thân thiết mập mờ nhắc tới vài câu, còn đại đa số tuyệt đối không nói tới chuyện này.

Chuyện quá mẫn cảm không thể không cẩn thận.

Mọi người đều rõ, mấy năm chiến đấu giằng co, sắp thấy kết quả rồi. Đây không phải chuyện cá nhân của Vu Hướng Hoành, mà liên quan tới kết cục cuối cùng của hai thế lực chính trị, chính cục trong nước sắp có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Dù là người có liên quan tới cao tầng hay không, đều cực kỳ quan tâm.

Những đại tướng trung kiên bên phía Nghiêm Liễu hệ thì không cần phải nói tới nữa, khẳng định sẽ toàn lực ứng phó, cho dù các thế lực luôn giữ trung lập cũng đều bất an, đang phân tích tỉ mỉ các tình huống có thể xảy ra.

Trước khi thế cục chưa rõ, nếu như có thể dự đoán chuẩn xác đồng thời đưa ra hành động, như thế khi đại cục đã định, lúc "luận công ban thưởng" sẽ hưởng lợi lớn.

Nhưng phán đoán thật khó đưa ra được.

Theo thông lệ mà nói, nếu TW đã quyết định điều tra vấn đề Minh Châu, cho dù không chỉ đích danh là điều tra Vu Hướng Hoành, nhưng ý trong đó thì ai cũng biết, quyết định như thế không thể tùy tiện đưa ra được. Không nắm chắc tới tám phần, không thể tiến hành điều tra thành viên hội nghị hạch tâm. Nói cách khác, vụ án này ắt khiến cho một đống quan viên phải ngã ngựa.

Vấn đề nằm ở chỗ, những quan viên ngã ngựa đó có bao gồm Vu Hướng Hoành hay không. Trước kia có ví dụ rồi, vụ án nào đó nhìn như hủng hổ nhắm vào nhân vật trọng yếu, nhưng qua đấu tranh quyết liệt, thì toàn hạ bệ những nhân vật thứ yếu.

Nói cách khác, tiến thoái của bản thân Vu Hướng Hoành sẽ trở thành chiều hướng quan trọng nhất.

Kết quả khó dự liệu.

Khác với không khí khẩn trương ở bên ngoài, trong một căn nhà nho nhỏ cách CLB Trường Thành ở thủ đô không xa, trong phòng ngủ ấm cúng, dưới tấm chăn hồng, là thân hình yểu điệu của Hà Mộng Doanh. Hà đại tiểu thư như một đứa bé, nằm trên lồng ngực rắn chắc của Liễu tuấn, tươi cười nhìn nam nhân đang hút thuốc đó.

- Này anh nói đi, lần này anh phải thưởng em như thế nào?

Hà Mộng Doanh cười hì hì nói, tâm tình tựa hồ rất khoan khoái, gò má trắng thấy rõ hai áng mây hồng, giọng nói còn mang theo hơi thở dốc, có thể thấy "hậu quả" của "cuộc chiến" vừa rồi còn chưa tan.

Hà Mộng Doanh và Liễu Tuấn ở bên nhau hơn mười năm rồi, không có lần nào chiến đấu không kịch liệt, nam nhân tráng kiện này làm việc đó luôn như hung thần, dùng hết toàn lực, hoàn toàn khác hình tượng trầm ổn ở bên ngoài. Hà Mộng Doanh thậm chí còn sinh ảo giác, Liễu Tuấn trên giường và ở trường hợp công chúng là hai người hoàn toàn khác nhau.

Liễu Tuấn một khi ngừng tấn công là khôi phục thái độ bình thường, bình thản hỏi:
- Em còn muốn thưởng như thế nào nữa.

Nói thực, Liễu Tuấn hơi "sợ" lời này của Hà Mộng Doanh, hiện giờ thứ y có thể cho Hà Mộng Doanh thực sự không nhiều nữa.

Trước kia khi Hà đại tiểu thư còn qan tâm tới tiền thì chuyện còn dễ làm, thứ Liễu nha nội ít bận tâm nhất là tiền.

Vấn đề là hiện giờ Hà đại tiểu thư cũng giống Liễu đại thiếu gia, không còn bận tâm tới tiền nữa. Trước khi quen Liễu Tuấn, Hà Mộng Doanh trải qua "trăm đắng nghìn cay" mới kiếm được gia sản vài trăm nghìn, quen biết Liễu Tuấn rồi, tiền cứ chui vào trong túi, Hà Mộng Doanh không muốn cũng không được.

Có lẽ biết Liễu Tuấn "sợ", Hà Mộng Doanh nằm áp mình lên người y, cong cánh môi đỏ lên, nói:
- Hiện giờ em còn chưa nghĩ tới, đợi khi em nghĩ ra rồi sẽ nói với anh, có điều anh không được quịt nợ nhé, nhất định phải thực hiện.

- Em là Chu Chỉ Nhược hay là Triệu Mẫn thế? Hẹn ba việc còn không chịu nói trước?
Liễu nha nội cảm thấy rất đau đầu.

Y cũng biết, Hà đại tiểu thư ra vẻ quý tộc, kỳ thực lại mê võ hiệp, mê mẩn tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung, thi thoảng lại thảo luận với Liễu Tuấn về những nhân vật trong truyện. Nói ra cũng không trách được, vì cô cũng chỉ có thể nói với Liễu Tuấn chuyện này, nếu để bên ngoài biết Hà cố vấn lại đi mê chuyện võ hiệp thì chả biết phải giấu mặt vào đâu.

Cũng may Liễu tỉnh trưởng không khiến vợ hiền thất vọng, cũng có vẻ như biết chút ít về tiểu thuyết võ hiệp.

Bí mật này không thể truyền ra ngoài, nếu không càng mất mặt hơn.

Liễu tỉnh trưởng phải nói chuyện (Tư bản luận) với người ta mới là thích hợp.

Hà Mộng Doanh cười:
- Hi hi, Chu Chỉ Nhược và Triệu Mẫn có là cái gì? Anh cũng đâu phải Trương Vô Kỵ.

- Đúng thế, Trương Vô Kỵ chỉ đối phó với hai nữ nhân thôi là không chịu nổi rồi.

Liễu tỉnh trưởng liền trở nên đắc ý, luận tới việc này, bản lĩnh Liễu tỉnh trưởng cao minh hơn Trương giáo chủ không chỉ có một chút.

Hà Mộng Doanh tức thì trợn mắt lên:
- Không biết xấu hổ, còn tưởng hay ho lắm.

- Này hay là chúng ta nỗ lực thêm chút nữa, em sinh thêm cho anh một cô con gái.

Liễu Tuấn dập tắt thuốc, ôm lấy Hà Mộng Doanh, cười hì hì nói.

- Cút đi. Anh cho rằng nữ nhân để chuyên môn sinh con cho nhà họ Liễu đấy à?

Hà Mộng Doanh đưa tay ra, nhéo y một cái thật mình, bực bội nói. Có điều trong lòng Hà Mộng Doanh cũng bị kiến nghị này của Liễu tỉnh trưởng làm nao nao, phải dùng nghị lực rất lớn mới kiềm chế được.

Liễu tỉnh trưởng đang muốn trêu ghẹo cô một hồi nữa thì di động ở đầu giường vang lên tiếng tin nhắn, Liễu Tuấn cầm lấy xem, thấy một cái dấu ?.

- Ai thế?

Hà đại tiểu thư có chút mất hứng.

Thực là, không biết nhìn xem bây giờ là lúc nào.

Liễu Tuấn hơi đau đầu, có điều vẫn thành thực đáp:
- Lăng Nhã.

Hà Mộng Doanh tức thì lườm y một cái sắc lẻm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất