Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 561: Huyện trưởng tạm thời Liễu Tuấn

Bên trong phát sinh ra chuyện gì, người của huyện Ninh Bắc không được rõ lắm, trong mắt bọn họ "Tiểu Bạch Dương" lên làm phó sở thực sự cũng bình thường, không thấy cha người ta là ai sao? Cho dù người ta không tới cái huyện tí hin này một năm, mà trực tiếp từ tỉnh đoàn tiến tới chức đó cũng là chuyện bình thường.

Bạch Dương điều đi, làm huyện Ninh Bắc lẫn thành phố Đại Ninh đều trở tay không kịp, vì trước đó không có chút dấu hiệu nào, Đào Nghĩa Âu cũng chỉ biết được chuyện này trên cuộc họp thường ủy, thậm chí còn không qua thảo luận ở phòng bí thư, trưởng phòng tổ chức tỉnh là Dương Nghi Anh đã trực tiếp đưa ra kiến nghị này trên hội nghị thường ủy, cách làm này không phù hợp với quy định thông thường, nhưng Nghiêm Ngọc Thành đã làm rồi.

Không ai đưa ra lời dị nghị gì, Trương Quang Minh không, Hồ Vi Dân cũng không, còn về bí thư kỳ ủy Diệp Xuân Lâm thì càng không phản đối, chuyện này chỉ có ông ta và Dương Nghi An được Nghiêm Ngọc Thành thông báo trước, Bạch Dương là con gái của Bạch Kiến Minh, lão Nghiêm muốn "bợ đỡ" Bạch bộ trưởng, cũng là chuyện bình thường, hơn nữa Bạch Dương bất kể là kinh nghiệm hay uy vọng cũng đều đủ rồi, khi cuộc họp thường ủy tiến hành giơ tay biểu quyết, ai dám không giơ tay chứ?

Tất nhiên là không có một ai, ngăn cản người khác tiến bộ, là kết lấy thù oán khó mà bỏ qua được.

Vì một phó sở, mà đắc tội trực tiếp với Bạch Kiến Minh, nói thế nào cũng không thông, nên việc bổ nhiệm Bạch Dương được toàn bộ thông qua.

Kết thúc hội nghị thường ủy tỉnh, trờ về Đại Ninh, Đào Nghĩa Âu lập tức mở cuộc họp văn phòng bí thư, bàn luận chỉ có một việc, Bạch Dương điều đi, ban bệ huyện Ninh Bắc sẽ phải an bài thế nào.

Nghe thấy tin tức này, nói thực, kể cả Đường Hải Thiên cũng rất ngạc nhiên, Nghiêm bí thư "tập kích bất ngờ" quá rồi, hình như trước kia Nghiêm bí thư rất ít khi làm thế.

Hơn nữa để Bạch Dương thăng lên một bậc là chuyện tốt, làm sao phải vội vã bất chấp quy tắc quan trường như thế?

Bất quá người ta là bí thư tỉnh hủy, ngẫu nhiên chơi một cũ tập kích, cũng phải chấp nhận thôi.

- Đồng chí Bạch Dương năng lực xuất chúng, kỷ luật cực nghiêm, đảm nhận chủ nhiệm phòng giám sát thứ nhất kỷ ủy tỉnh ủy, chính là dùng người hết khả năng, là tình ủy có tầm nhìn.
Đường Hải Thiên nói, cho dù ông không biết vì sao Nghiêm Ngọc Thành lại vội vã như thế, nhưng những lời lẽ quan trường kiểu này thế nào cũng phải nói vài câu.

- Đúng thế, dùng nhân tài không cần theo khuôn mẫu, ra sức đề bạt cái bộ trẻ tuổi đủ cả tài đức là điều trung ương nhiều lần nhấn mạnh...
Đào Nghĩa Âu cũng phụ họa mấy câu giả dối, tới tầng cấp này, mọi người đều phải biết nói những lời quan cách đối phó.
- Hôm nay mời mọi người tới đây, là đề bàn bạc phải bố trí ban bệ huyện Ninh Bắc như thế nào, ừm, hiện giờ thế cục huyện Ninh Bắc rất tốt, các hạng mục kiến thiết đều triển khai tưng bừng, công lao của đồng chí Bạch Dương và đồng chí Bành Thiếu Hùng không thể phủ nhận được.

Nghe Đào Nghĩa Âu nói, Đường Hải Thiên cau mày lại, vì Đào Nghĩa Âu hoàn toàn vứt đồng chí Liễu Tuấn qua một bên, theo lý, nhắc tới hai người đứng đầu huyện là chuyện đương nhiên, một phó chức cấp huyện, còn chưa đủ phân lượng để bí thư thành ủy nói tới, song ai hiểu rõ nội tình đều biết, huyện Ninh Bắc có được cục diện tốt đẹp như ngày hôm nay, bỏ qua ai cũng được, chỉ có Liễu Tuấn là không thể bỏ qua, có hành động lớn nào mà lại không có bóng dáng Liễu Tuấn ở đằng sau?

Đào Nghĩa Âu nói như thế, phải chẳng cũng là biểu thị một loại thái độ nào đó?

Đường Hải Thiên liền nhanh chóng liếc mắt qua Lưu Nham và Dung Bách Xuyên, mỗi lần mở cuộc họp văn phòng bí thư, Đào Nghĩa Âu đều rất ngán ngẩm, nguyên nhân là vi năm thành viên tham dự, hệ Đường Hải Thiên có ba người, một người có ý lui về tuyến hai, thường không nói gì chỉ gật đầu lắc đầu mà thôi, làm Đào Nghĩa Âu "trơ trọi một mình".

Đương nhiên, Đường Hải Thiên vẫn rất quy củ, chuyện bình thường không tùy tiện chống đối với Đào Nghĩa Âu, cơ bản luôn xuất phát từ suy nghĩ có lợi cho công việc tổ chức, nếu bên trên đã bổ nhiệm Đáo Nghĩa Âu làm bí thư, Đường Hải Thiên cũng không thể thái quá, nguyên tắc tổ chức vẫn phải chú ý. Nếu việc gì cũng xen vào, lúc nào cũng tỏ ra uy thế, thì là chuyện không thể ngu xuẩn hơn, tới tầng cấp này, không nhất định lúc nào cũng phải nổi trội chiếm ưu thế.

Lưu Nham hiểu lúc này là trưởng phòng tổ chức phải thế hiện quan điểm rồi.

- Đào bí thư, Đường thị trưởng, Hạ chủ nhiệm, Dung bí thư, cách nhìn của cá nhân tôi, hiện giờ thế cục huyện Ninh Bắc không tệ, các ban ngành phố hợp rất tốt, đội ngũ cán bộ cơ bản đã ổn định, lúc này không nên vì đồng chí Bạch Dương điều đi mà xuất hiện biến động lớn, điều này không lợi cho sự ổn định và phát triển của huyện Ninh Bắc. Tôi thấy, phải lập tức giải quyết trong phạm vi huyện Ninh Bắc.

Đường Hải Thiên khẽ gật đầu nói:
- Tôi tán đồng ý kiến của Lưu bí thư, đề bạt cán bộ ở huyện Ninh Bắc sẽ phù hợp hơn.

Dung Bách Xuyên và Hạ chủ nhiệm đều gật đầu, Đào Nghĩa Âu hiểu suy tính của nhóm người Đường Hải Thiên, muốn cấp cho Liễu Tuấn, nhưng tên nhãi này cũng quá trẻ, Đào Nghĩa Âu còn nhớ khi mình hai ba hai tư, chỉ vừa mới tốt nghiệp chừng hai năm, đâu đã leo lên được cấp chính xử?

Mấy người này đều là cốt cát tâm phúc của Liễu Tuấn Tài, hiện giờ có cơ hội tốt, liền đẩy tên nhóc nhà họ Liễu lên vị trí chính xử, cũng là chuyện đương nhiên.

Kỳ thực bỏ qua chuyện không vui giữa Đào Nghĩa Âu và Liễu Tấn Tài, chỉ lấy việc luận việc, thì Đào Nghĩa Âu rất coi trọng tài hoa của Liễu Tuấn, hơn nữa tên tiểu tử này rất cứng, nhất là trước đó không lâu giao phong chính diện với nhà họ Cao, tuy không nói là giành toàn thắng, nhưng cũng ca khúc khải hoản trở về, cả năng lực lẫn thủ đoạn đều là số một, nếu cán bộ trẻ tuổi như vậy mà thuộc hệ Đào Nghĩa Âu, thì hắn sẽ là người đầu tiên nghĩ trăm phương ngàn kế đề bạt trọng dụng.

Đào Nghĩa Âu cầm chén trà lên chậm rãi uống một ngụm, mặt không chút biến đổi, nhưng thực tế trong đầu hắn đang xoay chuyển vô số ý nghĩ, được nếu các ngươi đã muốn lấy lòng Liễu Tấn Tài, thì lão Đào này cũng chẳng làm kẻ ác!

Liễu Tấn Tài cướp mất chức bí thư thành ủy của mình mấy năm, nhưng cuối cùng cái ghế này chẳng phải là của mình rồi sao, vì tranh đáu trong quá khứ mà đắc tội tới cùng với Liễu Tấn Tài và Nghiêm Ngọc Thành là không cần thiết:
- Tôi thấy ý kiến của đồng chí Hải Thiên và đồng chí Lưu Nham rất có đạo lý, vậy để đồng chí Bành Thiếu Hùng tạm thời chủ trì công tác của huyện ủy.
Đào Nghĩa Âu cuối cùng cũng lên tiếng, mấy người Đường Hải Thiên cũng rất chú ý quy củ, chỉ nhắc tới ý kiến đề bạt cán bộ trong huyện Ninh Bắc, cụ thể đề bạt ai thì không nói, đem quyền này để lại cho người đứng đầu.

Đào Nghĩa Âu kiến nghị đề bạt Bành Thiếu Hùng cũng là hợp lý, theo lý mà nói nếu Bành Thiếu Hùng mà không đi nhầm một nước cờ, thì một năm trước đã lên làm bí thư huyện ủy rồi, giả sử lúc này còn không để hắn lên mà đề bạt Liễu Tuấn, thì cục diệt tốt đẹp của huyện Ninh Bắc sẽ chia năm xẻ bảy ngay.

- Tôi đồng ý, gần đây biểu hiện của đồng chí Bành Thiếu Hùng không tệ, quản lý rất tốt kiến thiết kinh tế huyện Ninh Bắc, do đồng chí ấy làm bí thư huyện ủy, cục diện huyện Ninh Bắc sẽ không có biến động quá lớn.

Đường Hải Thiên bày tỏ ý kiến ủng hộ, nhưng chỉ "chính sửa" một chút, Đào Nghĩa Âu nói là "tạm thời chủ trì công tác huyện ủy" còn Đường Hải Thiên trực tiếp nói việc bổ nhiệm bí thư huyện ủy, nếu như quyết định dùng Bành Thiếu Hùng, như vậy không cần dây dưa lề mề, để mọi người khỏi phải khó chịu.

Đào Nghĩa Âu thầm thở dài, xem ra chẳng có ai là kẻ ngốc cả.


Hắn không phải là cố ý "chơi khó" Bành Thiếu Hùng, nhưng chuyện " tạm thời chủ trì công tác huyện" là ngầm che dấu nước cờ phía sau, chính là muốn Bành Thiếu Hùng lấy thân phận huyện trưởng trước tiên đảm trách luôn cả vị trí đứng đầu huyện, qua một thời gian sau xem xem có biến hóa gì hãy nói. Nếu có thể tìm được nhân tuyển thích hợp hơn Liễu Tuấn, Đào Nghĩa Âu không muốn cho tên tiểu tử kia được hưởng lợi, thuần túy từ góc độ lợi ích suy nghĩ thông suốt là một chuyện, còn nút thắt trong lòng lại là một chuyện khác, cái trước là lý trí, cái sau là tình cảm.

Không ngờ Đường Hải Thiên chẳng dễ bị lòe bịp, được thôi, Bành Thiếu Hùng muốn làm bí thư, không vấn đề gì, vậy thì hắn phải giao ra cái vị trí huyện trưởng đã.

- Tôi đồng ý với ý kiến của Đào bí thư và Đường thị trưởng, đồng chí Bành Thiếu Hùng đảm nhận chức bí thư huyện ủy Ninh Bắc là rất thích hợp, nếu đã điều chỉnh nội bộ, vậy tôi đề nghị đồng chí Liễu Tuấn tạm thời đảm nhận chức vụ huyện trưởng, đồng chí Liễu Tuấn ở phương diện quản lý cán bộ và kiến thiết kinh tế rất có kiến giải.

Dung Bách Xuyên đã tỏ thái độ rõ ràng rồi, Đào Nghĩa Âu vốn còn định nhắc tới vấn đề tuổi tác của Liễu Tuấn, nhưng suy nghĩ một lát rồi thôi, tình thế đã thế, chẳng cần tự chuốc lấy phền phức, cho dù hắn có nói ra, thì chỉ một câu "trẻ hóa cán bộ của trung ương" là có thể bịt kín miệng rồi.

- Hạ chủ nhiệm có ý kiến gì không?

Đào Nghĩa Âu theo quy củ hỏi một tiếng, lão Hạ liền ậm ừ gật đầu nói ba chữ:
- Tôi đồng ý.

Đào Nghĩa Âu nhìn Lưu Nham, mặt thản nhiên nói:
- Vậy được rồi, đồng chí Lưu Nham, chuyện khảo sát cán bộ mời phòng tổ chức tranh thủ tiến hành nhé!

Lưu Nham gật đầu, còn về phần sau khi Liễu Tuấn tạm thời đảm nhận vị trí huyện trưởng, chức vụ phó bí thư đảng ủy do ai làm thì không nhắc tới trong cuộc họp này, theo thông lệ, thì phải trung cầu ý kiến của Bạch Dương và Bành Thiếu Hùng, đương nhiên cũng phải hỏi cả đồng ý Liễu Tuấn, dù sao người ta hiện thời là phó bí thư huyện ủy, có quyền đưa ra ý kiến tham khảo. Xác định được nhân tuyển người đứng đầu đảng chính phủ rồi, thì vị trí khác không còn quan trong nhất, bất tri bất giác, đồng chí Liễu Tuấn lại thăng lên một cấp, thực sự chủ trì một phương rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất