Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 644: Quyền uy tuyệt đối

Liễu Tuấn mở cuộc họp thường ủy thảo luận việc thành lập công ty quản lý sản phẩm phụ nông nghiệp, đây là lần đầu tiên Liễu Tuấn mở cuộc hợp thường ủy từ khi lên chức bí thư huyện ủy, trong thời gian này ngay cả cuộc họp văn phòng bí thư cũng chưa từng triệu tập.

Xem ra Liễu bí thư cố ý bỏ qua cuộc họp văn phòng bí thư rồi.

Hiện giờ bốn phó bi thư huyện Ninh Bắc cơ bản là ai đi đường nấy, không có sự liên minh rõ ràng tồn tại, trước kia khi Bành Thiếu Hùng tại nhiệm, Lục Hương Mai và Lý Giang có thể gọi là "cùng một hội", có điều sau khi Doãn Bảo Thanh nghỉ hưu, Lý Giang dần chọn phe trung lập, hiện giờ Bành Thiếu Hùng rời đi, Lý Giang và Lục Hương Mai càng không có khả năng "đồng lòng" được nữa.
Lý Giang xếp trên Lục Hương Mai, sẽ không nghe cô ta bài bố, mà Lục Hương Mai là bí thư đảng ủy, cũng chẳng phải ngửa mặt nhìn Lý Giang.

Chu Quốc Trung trước đó tựa hồ có dấu hiệu nhích lại gần Bành Thiếu Hùng, kết quả Bành Thiếu Hùng bị điều đi, Chu Quốc Trung tất nhiên khôi phục lại thái độ trung lập trước kia.

Kỳ thực hiện giờ ở cuộc họp văn phòng bí thư không còn ai có thể tạo thành uy hiếp với Liễu Tuấn được nữa, chỉ có điều tranh luận bình thường thì luôn có.

Liễu Tuấn bỏ luôn cuộc họp văn phòng bí thư, đưa lên cuộc họp thường ủy.

Trên cuộc hợp thường ủy, trừ Liễu Tuấn người đứng đầu cả đảng và chính phủ, địa vị các phó bí thư khác cũng suy yếu thành thường ủy bình thường, chỉ phát biểu ý kiến trong phận sự của mình, chuyện các thường ủy khác cai quản thì không tùy tiện xen vào.

Còn về phần biểu quyết vấn đề trọng đại, thường ủy Liễu hệ chiếm cứ tuyệt đại đa số ghế, bất kỳ biểu quyết nào cũng đều có thể thuận lợi thông qua.

Hiện giờ ở huyện Ninh Bắc, Liễu nha nội thực sự có điều kiện thành "nhất ngôn cửu đỉnh rồi"

Liễu Tuấn làm như thế thực chất là để chuẩn bị cho sau này, không phải là nhắm vào cái chức bí thư hiện nay.

Liễu Tuấn tranh thủ thời gian gánh hai trọng tránh, nhạt hóa cuộc họp phòng bí thư, nên bật cuộc hợp thường ủy, sau khi dần hình thành thói quen, thì bất kể là ai lên làm huyện trưởng đều chỉ có thể dựa theo trình tự y đặt ra trước đó mà làm việc.

Đối với ý đồ của Liễu Tuấn, đám Lục Hương Mai và Lý Giang lòng sáng tỏ, nhưng không thể phản kháng.

Vấn để triệu tập văn cuộc họp văn phòng bí thư hay thường ủy đều là do Liễu Tuấn một mình quyết định, người khác không thể xem vào.

Trước kia Bành Thiếu Hùng hay mở cuộc họp văn phòng bí thư đơn giản là bởi vì không nắm được thường ủy.

Còn Liễu Tuấn căn bản không có vấn đề này.

Thành lập công ty quản lý sản phẩm phụ nông nghiệp để thống nhất chỉ đạo thị trường cùng với chỉ điểm kỹ thuật và tiêu thụ cho sản phẩm phụ nông nghiệp toàn huyện, là một kiến nghị rất tốt, sự thực chứng minh, các khu huyện của thành phố Bảo Châu đều thực hành hiệu quả.

Kinh tế thành phố Bảo Châu luôn duy trì được đà tăng trưởng cao tốc, có tiềm lực sánh ngang với thành phố Đại Ninh, bỏ các thành phố khác ở xa phía sau, là công lao to lớn của cách làm thống nhất quản lý và chỉ dẫn cho quần chúng nhân dân này, bởi thế Liễu Tuấn đưa ra đề nghị này được nhất trí thông qua trên hội nghị thường ủy.

Các thường ủy đều không tiếc lời khen ngợi với công ty quản lý sản phẩm phụ nông nghiệp này.

Truân Chí Quang hắng giọng, lấy tinh thần đọc:
- Căn cứ vào chỉ thị của Liễu bí thư, phòng tổ chức đề nghị do đồng chí Long Pháp Bằng đảm nhận giám đốc công ty sản phẩm phụ nôn nghiệp, phụ trách quản lý chung, đề nghị đồng chí Giang Vân Hiệp làm phó giảm đốc hỗ trợ đồng chí Long Pháp Bằng triển khai công tác.

Tiếp theo Truân Chí Quang theo thông lệ giới thiệu tình huống các vị chính phó giám đốc.

Đối với Long Pháp Bằng những thường ủy ngồi đây cơ bản đều khá quen thuộc, người này năng lực công tác mạnh, làm công ty than Hưng Thịnh ăn nên làm ra, lập được công lao lớn.

Để Long Pháp Bằng đi làm giám đốc công ty sản phẩm phụ nông nghiệp là rất thích hợp, các thường ủy đều tán thành, nhân tuyển hai phó giám độc khác cũng không có gì để bắt bẻ, chỉ độc mỗi bổ nhiệm Giang Vân Hiệp làm các thường ủy đưa mặt nhìn nhau.

Phải nói khoảng thời gian trước đó, lời đồn ám muội giữa Liễu huyện trưởng và Giang Vân Hiệp, các thường ủy đều nghe thấy một chút.

Với thân phân địa vị hiện nay của Liễu Tuấn, thêm vào sự xinh đẹp gợi cảm của Giang Vân Hiệp, riêng bất kỳ người nào cũng đều là trung tâm đồn thổi, huống hồ hai người dính vào một chỗ, không khơi lên bàn tán mới lạ.

Có điều mọi người chỉ nghe không nói.

Cơ bản, trước kia những kẻ "dũng cảm" dùng vấn đề này tấn công Liễu nha nội đều vĩnh viễn không trở mình được nữa, thức thời một chút thì nên im mồm đi.

Nhưng mọi người không ngờ rằng Liễu Tuấn lại đẩy Giang Vân Hiệp sân khấu.

Nghe lại tình huống của Giang Vân Thiệp đi, văn bằng hàm thụ đại chuyên, hai mươi hai tuổi tham gia công tác hai năm, chỉ còn là một tiểu nha đầu chưa hiểu chuyện đời dựa vào cái gì mà được an bài vào cương vị quan trọng như thế.

Thường ủy không thuộc Liễu hệ chỉ cười không nói.

Ngay cả thưởng ủy Liễu hệ cảm thấy Liễu Tuấn lần này chơi hơi quá đà một chút, bất kể Liễu bí thư và Giang Vân Hiệp có quan hệ hay không, muốn đề bạt cô ta cũng rất nhiều cách, cơ quan chính phủ huyện, cơ quan đoàn ủy, nơi nào chẳng dễ an bài? Một đãi ngộ cấp phó khoa cũng không phải là không thể giải quyết, mà cứ phải đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Xem ra đúng là tuổi trẻ khí thịnh mà.

- Các đồng chí có ý kiến gì thì nói đi.

Liễu Tuấn ưỡn thẳng lưng mỉm cười quét mắt qua hội trưởng, y vóc người cao lớn, nhìn như vậy có khí thế từ trên cao hường xuống, oai phong của người đứng đầu lộ ra hoàn toàn.

Mọi người đều mỉm cười.

Ai dám công khai chống đối chứ?

Nhưng có người nhảy ra thật.

Lục Hương Mai vén lọn tóc trước trán, mỉm cười nói:
- Liễu bí thư, tôi có một ý kiến, đồng chí Giang Vân Hiệp có phải quá trẻ hay không, cũng thiếu kinh nghiệp quản lý xí nghiệp, chuyên nghành của đồng chí ấy là pháp luật, bổ nhiệm làm phó giám đốc công ty quản lý sản phẩm phụ nông nghiệp phải chẳng hơi không thỏa đáng lắm.

Kỳ thực trong lòng Lục Hương Mai nín nhịn lắm rồi, là phó bí thư quản lý công tác cán bộ, cái danh sách bộ nhiệm này cô ta lại chẳng biết trước, biết Liễu Tuấn cậu giờ nắm đại quyền rồi, nhưng cũng đứng quá đáng, cho tôi xem trước không được sao?

Thấy Lục Hương Mai nhảy ra, Truân Chí Quang liền cười nhìn sang Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn chẳng thèm nhướng mày nửa cái.

Truân Chí Quang thầm bội phục.

Lúc Liễu Tuân sai hắn an bài cán bộ cho công ty này, đặc biệt bảo hắn đưa trực tiếp lên hội nghị thường ủy, lý do là công ty sản phẩm phụ nông nghiệp dù đặt vào cấp bậc hành chính, nhưng tự chịu lời lỗ, thuộc nhóm quản lý của chính phủ.

Thân là trưởng phòng tổ chức Truân Chí Quang biết lý do này Liễu bí thư là hơi vớ vẩn, nhưng nếu như lãnh đạo đã ra lệnh, thi hắn kiến quyết làm theo không chút do dự.

Có điều Truân Chí Quang không hiểu sao Liễu Tuấn lại làm như thế.

Truân Chí Quang và Thạch Trọng quan hệ tốt, không có việc gì là tụ tập uống rượu tán gẫu.

Thạch Trọng cũng là cốt cán của Liễu hệ, Truân Chí Quan rất nhiều việc không phải giấu, liền đem nghi vấn trong trong lòng nói ra, Thạch Trọng suy nghĩ kỹ càng rồi cười.

Hắn đoán Liễu Tuấn cố ý chọc giận Lục Hương Mai, để Lục Hương Mai chống lại trên hội nghị thường ủy.

Liễu Tuấn thân gánh vác hai chức chỉ là tình huống tạm thời, chức huyện trưởng sớm muộn gì cũng phải nhường ra, đề bạt trong nội bộ, Thạch Trọng là nhân tuyển hàng đầu, đối thủ cách tranh lớn nhất là Lục Hương Mai, Liễu bí thư khẳng định không muốn cộng tác với Lục Hương Mai, chỉ có điều chuyện này không thể do Liễu bí thư quyết định mà chỉ có quyền đề nghị, nếu thẳng thắn tiến cử Thạch Trọng hiệu quả có khả năng đi ngược lại.

Nếu như Lục Hương Mai thường xuyên nhảy ra chống đối với Liễu Tuấn, thì có cớ để nói rồi.

Một phó bí thư luôn không phối hợp như thế, nếu như làm huyện trưởng, công tác không được thuận lợi!

Thạch Trọng giải thích với Truân Chí Quang như thế, Truân Chí Quang cũng cho là vậy, nên thêm phần kính phục thủ đoạn sâu cay của Liễu bí thư.

Liễu Tuấn cười nói:
- Các đồng chí khác có ý kiến gì đều đưa ra đi.

Đó chính là đặc quyền của bí thư, không cần phải chính diện trả lời câu hỏi của thường ủy, cho dù là phó bí thư quyền cao chức trọng cũng vậy, chỉ một câu nói nhẹ nhàng đã hạ Lục Hương Mai xuống, đánh đồng với các thường ủy khác.

Truân Chí Quang lập tức nhảy ra, mặt tươi cười, liếc nhìn Lục Hương Mai một cái nói:
- Tôi thấy vấn đề không lớn, đồng chí Giang Vân Hiệp mặc dù tuổi trẻ, nhưng năng lực mạnh, lại có chuyên ngành pháp luật, có thể tiện vận dụng vào trong quản lý xĩ nghiệp. Liễu bí thư luôn nhấn mạnh, phải pháp trị không nên nhân trị, đồng chí Giang Vân Hiệp tinh thông pháp luật, làm quản lý nội bộ, nất là quản lý tài vụ chính là nhân tuyển rất phù hợp, huống hồ trung ương yêu cầu đẩy mạnh cán bộ trẻ tuổi làm dự bị, còn nhấn mạnh phải đem tỉ lệ cán bộ dân tộc thiểu số và nữ cán bộ tăng lên, bổ nhiệm đồng chí Giang Vân Hiệp, chính là hưởng ứng lời hiệu triệu của trung ương.

Lời này nói rất có trình độ.

Nữ cán bộ, trẻ tuổi, đều nhắm vào Lục Hương Mai.

Thế nào chỉ cho mỗi Lục Hương mai cô tuổi trẻ được làm phó bí thư, còn không cho nữ cán bộ khác tiến lên sao? Có phải quá nhỏ nhen không?

Thạch Trọng nhảy ra đùng lúc, cười dài nói:
- Rèn luyện cán bộ trẻ cũng tốt, đồng chí Long Pháp Bắc có đặc điểm mạnh dạn mở ra cái mới, có một nữa đồng chí cẩn thận làm trợ thủ đằng sau, có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau.

Từ sau khi Liễu Tuấn lên làm bí thư huyện ủy, không khí hội nghị thường ủy trở nên nhẹ nhõm, không nghiêm túc như trước kia nữa, có lẽ đứng trước quyền lực tuyệt đối, mọi người đều tự động từ bò đấu tranh, cười ha hả làm vừa lòng nhau.

- Đúng thế, phải cho cán bộ trẻ không gian phát huy.

Lữ Xuân Lai ở thị trấn Thành Quan cực kỳ uy thế, quản lý nơi này tới mức hắt nước không lọt, là người thuộc "chủ nghĩa địa phương" điển hình, chuyện của người khác tôi không nhúng tay vào, chuyện trong nhà tôi, các vị đừng nhóm ngó tới.

Không ngờ hôm nay lại lên tiếng ủng hộ, khi nói còn như vố ý lướt qua mặt Liễu Tuấn, Liễu Tuấn liền mỉm cười, Lữ Xuân Lai cũng mỉm cười đáp lễ.

Liễu Tuấn hỏi:
- Ý kiến của các đồng chí khác thế nào?

Mọi người nối nhau gật đầu.

- Đồng chí Hương Mai thì sao?

Lục Hương Mai sắc mặt nghiêm túc, chậm rãi nói:
- Tôi giữ nguyên ý kiến của mình, phục tùng tổ chức.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất