Cô lên cấp mười tôi. Còn lúc này, trong số những dị năng giả khác, cấp bậc cao nhất vẫn là những dị năng giả cấp năm đột phá sau khi dùng thuốc. Sau khi lên cấp mười, Hứa Lê nghỉ ngơi hai ngày rồi lại chuẩn bị đi g.i.ế.c xác sống, kết quả bị người đứng đầu căn cứ kéo lại. "Cái gì? Nước ngoài cầu cứu?”
Hứa Lê sửng sốt. Cần đây, bên căn cứ nghiên cứu về lá chắn bảo vệ cũng có bước đột phá mới, đã chế tạo ra được mấy cái lá chắn bảo vệ, hiệu quả bảo vệ mặc dù rất tốt nhưng phạm vi đều không lớn lắm, cho nên bây giờ chỉ dùng cho mấy căn cứ chính thức có diện tích nhỏ.
Ngoài ra, những thứ như máy điều trị cũng đã được nghiên cứu. Còn xe lơ lửng, cô cũng cho các nhà nghiên cứu nghiên cứu một thời gian, mặc dù xe lơ lửng chưa nghiên cứu ra nhưng họ đã nâng cấp hệ thống thông tin liên lạc và mạng tưới. Mặc dù chính phủ đã mượn trạm gốc mạng tưới của Viện nghiên cứu Alpha nhưng họ cũng đang nâng cao nghiên cứu mạng tưới của mình, chỉ là đôi khi có một số nơi mạng tưới của họ vẫn chưa phủ sóng đến, mượn mạng tưới của Viện nghiên cứu Alpha có thể thăm dò tình hình kỹ hơn mà thôi.
Hứa Lê cũng biết, sau khi tình hình trong nước ổn định, chính phủ đã dần dần vươn vòi ra bên ngoài.
Đầu tiên tất nhiên là các quốc gia khác cùng nằm trên một lục địa.
Nếu không, cho dù họ có dọn dẹp sạch xác sống trên lãnh thổ của mình thì xác sống ở những nơi khác trên cùng một lục địa chẳng phải vẫn rất dễ đến sao?
Hơn nữa, trước đây họ cũng có một số quốc gia hữu nghị, sau khi bản thân có dư lực, họ cũng muốn cứu giúp những người khác.
Không phải hành động thánh mẫu, chỉ là con người không thể chỉ còn lại đất nước của họ chứ?
Thế là, chính phủ đã liên lạc với người của các quốc gia khác, cũng đã đáp ứng hai, ba lần cầu cứu.
Tuy nhiên, lần này mời Hứa Lê đến chủ yếu là vì tình hình lần này quá đặc biệt.
"Lần này là Nước M và chúng ta cầu cứu, xác sống ở đất nước họ tiến hóa rất nhanh, họ còn dùng vũ khí hạt nhân ngay từ đầu, dẫn đến xuất hiện rất nhiều xác sống đặc biệt kỳ lạ.”
Người đứng đầu căn cứ giải thích với Hứa Lê: "Mặc dù cách nhau một vùng biển nhưng chúng ta cũng không biết xác sống có thể vượt biển hay không. Hơn nữa, họ nói rằng họ có tài liệu tuyệt mật về xác sống, nếu chúng ta đi cứu viện, họ sẽ đưa tất cả tài liệu cho chúng ta.”
“Tài liệu tuyệt mật?”
Hứa Lê nhíu mày: "Tuyệt mật đến mức nào?”
“Có thể liên quan đến sự bùng phát của vi-rút xác sống.”
Người đứng đầu căn cứ nhìn Hứa Lê.
Hứa Lê giật mình. Cô có ấn tượng bình thường về quốc gia M này, nói chung là cảm thấy họ kiêu ngạo lại thích hành động liều lĩnh, bây giờ nghe đến tài liệu tuyệt mật, cô có một phỏng đoán.”
Không biết tình hình cụ thể thế nào, họ nói là nghiên cứu ra sau ngày tận thế.”
Người đứng đầu căn cứ cũng biết phỏng đoán của Hứa Lê, thậm chí có thể bản thân ông cũng có phỏng đoán như vậy.
Nhưng người ta không thừa nhận thì cũng không thể nói thẳng ra được. Hứa Lê suy nghĩ: "Đã qua lâu như vậy rồi, tại sao bây giờ mới cầu cứu?”
“Bởi vì tất cả xác sống trên lãnh thổ của họ đã tập hợp lại, bao vây họ.”
Người đứng đầu căn cứ xòe tay: "Đất nước sắp diệt vong rồi, tất nhiên họ không thể ngồi yên được.”
Hứa Lê: "...”
Cô không có ý kiến gì về việc đất nước họ có diệt vong hay không nhưng theo lời người đứng đầu căn cứ nói thì vùng đất đó thực sự rất nguy hiểm?