Trương Hưng xoa xoa giữa mày: "Căn cứ của chúng tôi cũng có dị năng giả hệ Không gian.”
“Nhưng bên cạnh mọi người không phải lúc nào cũng có dị năng giả hệ Không gian chứ?”
Hứa Lê rất kiên trì, cô thần bí đến gần Trương Hưng, nhỏ giọng nói: "Không gian của em thực sự rất lớn, lớn bằng căn nhà này!”
Tay xoa giữa mày của Trương Hưng khựng lại: "Em nói lớn cỡ nào?”
“Lớn như thế này.”
Hứa Lê hai tay khoanh lại, ra hiệu căn phòng này. Căn phòng này cao ba mét ba, bên trong vuông vắn, vừa đúng mười lăm mét vuông, tức là không gian của Hứa Lê có khoảng năm mươi mét khối?
Vừa hay tối hôm qua Trương Hưng đã bổ sung một số thông tin liên quan đến dị năng giả, trong căn cứ quả thực có dị năng giả hệ Không gian nhưng trong số những người đó, không gian lớn nhất cũng chỉ có hai mươi mét khối, còn có mấy người chỉ có hai ba mét khối, năm sáu mét khối. Đây là một nhóm người gộp lại mới vừa bằng Hứa Lê! Trước đây khi cho rằng không gian của Hứa Lê chỉ có năm sáu mét khối, Trương Hưng đã hơi động lòng, chỉ là việc bảo vệ trẻ con khiến anh đèn nén sự động lòng, bây giờ nghe Hứa Lê nói không gian của mình có năm mươi mét khối, anh thực sự không nhịn được nữa.
Anh nghiêm túc nhìn Hứa Lê: "Em thực sự muốn ra ngoài mạo hiểm?”
"Em muốn đi.”
Hứa Lê mặt nhỏ cũng nghiêm túc: "Em biết bên ngoài rất nguy hiểm nhưng nếu em cứ trốn mãi, sau này phải làm sao?”
Đây là một vấn đề rất thực tế.
Thực tế đến mức Trương Hưng nghe xong cũng không nói nên lời, sau đó anh lại nghe Hứa Lê nói: "Hơn nữa đồ đạc để vào trong không gian của em như thế nào thì lấy ra vẫn như thế!”
Trương Hưng nghĩ đến những chiếc bánh bao nóng hổi.
Anh ta suy nghĩ một chút, nói: "Anh có thể giúp em xin, em muốn gia nhập Đội dị chiến không?”
"Không.”
Hứa Lê lại từ chối: "Em chỉ tạm thời ở cùng các anh thôi.”
Trương Hưng: "...”
Câu trả lời của cô nhóc mỗi lần đều nằm ngoài dự đoán của anh ta.”
Được nhưng trước tiên dọn dẹp căn phòng này cho ổn thỏa đã.”
Trương Hưng cũng không bận một mình, còn gọi thêm mấy người đến giúp, chỉ để lại một chiếc giường tầng, sau đó treo rèm cửa mà Hứa Lê lấy ra, còn có việc Hứa Lê nói là ngăn cách hai phòng, họ cũng tiện tay giúp luôn.
Bây giờ xây tường không thích hợp lắm nhưng vật liệu xây dựng trong căn cứ thì nhiều vô kể, cuối cùng Trương Hưng chọn cách ngăn cho Hứa Lê một bức tường gỗ ở giữa, sau khi sửa xong, Hứa Lê có một phòng ngủ 2x3m, phòng khách 3x3m, một phòng một khách tiêu chuẩn. Cửa phòng ngủ ra ban công mở ở chính giữa bức tường, bên kia giường đã được chuyển đi, có thể để một tủ quần áo nhỏ và một bàn học nhỏ. Hứa Lê trong lòng đã tính toán một chút, biết rằng kích thước của những đồ vật trong không gian của mình phần lớn đều không phù hợp. Vậy thì đến thành phố S để đào vàng thôi.
Hứa Lê tính toán, cười tít mắt. ——"Lô dụng cụ nghiên cứu này rất quan trọng, nhất định phải gọi Lâm Húc về, nếu không chỉ dựa vào xe tải vận chuyển thì vẫn quá nguy hiểm, những dụng cụ chính xác này chỉ cần va chạm nhẹ là không dùng được nữa.”
Phó chỉ huy căn cứ họ Hứa tóc hoa râm ở khu trung tâm căn cứ thành phố S sắc mặt nghiêm trọng. Phó chỉ huy căn cứ họ Tiền thở dài: "Nhưng chỉ dựa vào Lâm Húc cũng không đủ, không gian của anh ta tuy có hai mươi mét khối nhưng nhiều nhất chỉ có thể chứa một nửa số dụng cụ nghiên cứu.”