Chương 44 - Thê tử biến hoá (1)
Thẩm Bình nhận linh thạch, đưa tay nói, "Mời ngồi.”
Hai người ngồi xuống, trò chuyện về đầm lầy Vân Sơn.
Hắn liền nhắc tới chuyện thê thiếp gặp phải mấy ngày trước, cung kính nói, "Lúc trước đạo hữu che chở, tại hạ đa tạ!”
Vu Yến trầm mặc một chút, sau đó thở dài nói, "Thẩm đạo hữu, chuyện này rất khó tránh khỏi, trừ phi ngươi để thê thiếp nuốt Ích Cốc Đan, nhưng chỉ trị được ngọn, không trị được gốc.”
Thẩm Bình hiểu được ý của Vu Yến.
Muốn hoàn toàn giải quyết loại chuyện này, chỉ có thể đề cao thực lực địa vị của bản thân, hoặc mua pháp bào cao cấp cho thê thiếp, chỉ dựa vào Hộ Linh Phù sẽ không thể nào ngăn được tu sĩ ở phường thị, mà giá cả của pháp bào cao cấp lại quá đắt đỏ, không có thực lực địa vị chắc chắn mua không nổi, nếu để thê thiếp thay đổi, chỉ cần không phải loại đầu óc bã đậu, bình thường sẽ không ai dám đi đắc tội.
Lại nói chuyện vài câu, Vu Yến mới trở về dưới lầu, nhưng trước khi đi nàng thấp giọng nói, "Thẩm đạo hữu, trên dưới lầu đều cùng một thiết kế, lúc ngươi và thê thiếp mây mưa, nhớ chú ý một chút, ngươi có thể chịu được, nhưng ta thì chưa chắc đâu!”
Thẩm Bình lộ ra vẻ xấu hổ, "Nhất định, nhất định!”
Quyển bí thuật song tu lúc trước cần biên độ động tác lớn, nhưng động tĩnh khi dùng theo quyển Du Long Hí Châu này đã nhỏ hơn rất nhiều, sẽ không làm ầm ĩ đến Vu Yến.
Nhưng trong lòng hắn rất băn khoăn, dù trên dưới nối liền, nhưng chỉ cần một tấm Tĩnh âm Phù là có thể cách âm, nhiều lắm thì ván gỗ sẽ hơi rung một chút.
“Không phải mỗi ngày Vu đạo hữu đều nghe thấy rõ đấy chứ?”
Lắc đầu, đè xuống tạp niệm đang bay tán loạn trong đầu, hắn trở lại gian phòng chế phù, lần nữa vùi đầu chế phù.
Vu Yến trở về mặc dù có thể tạm thời giải quyết vấn đề thê thiếp ra ngoài, nhưng Vu đạo hữu không thể nào luôn cắm ở nhà như hắn.
Mà chính hắn cũng không có biện pháp trong thời gian ngắn khiến thực lực tăng vọt, uy hiếp giải quyết những tu sĩ kia.
Bởi vậy thay đổi pháp bào cao cấp phải đưa vào kế hoạch tiếp theo!
“Hy vọng mấy người các ngươi đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”
Thẩm Bình đã ghi nhớ toàn bộ những tu sĩ dám khi dễ thê thiếp hắn vào sâu trong đáy lòng.
Tháng Mười đến, nhiệt độ tại Vân Sơn phường giảm mạnh.
Buổi sáng thức dậy mở cửa sổ trời, một cỗ khí lạnh mạnh mẽ tràn vào, hắn ngẩng đầu lên, từng bông tuyết trắng tinh trong suốt rơi xuống theo.
"Tuyết đầu mùa."
Thẩm Bình hít thở vài hơi rồi đóng lại.
Ăn xong, hắn đi thẳng đến đường chính của phường thị.
Tu sĩ lui tới vô cùng náo nhiệt, mà người ra vào Chân Bảo Các lại càng nối liền không dứt.
Cho dù là tu sĩ mua không nổi đồ bên trong nhưng đều sẽ đi vào dạo một chút, thầm nhắm vài vật phẩm đặt trong lòng.
Bước vào cửa đợi một lúc, Mộc Nghiên mới xuất hiện.
"Thẩm đạo hữu, thật ngại quá, để ngươi chờ lâu, gần đây giá cả pháp khí giảm xuống không ít, rất nhiều tu sĩ đều muốn mua vài món..."
Thẩm Bình ngẩn ra, "Pháp khí giảm giá?”
Mộc Cấm mỉm cười nói, "Nhóm Viêm Kim đầu tiên mà Kim Dương tông khai thác đã ra, giá cả pháp khí đương nhiên sẽ giảm xuống, Thẩm đạo hữu có muốn mua vài kiện không? Dù mình không cần nhưng cũng có thể tặng cho đạo lữ hoặc bằng hữu quen biết!”
Thẩm Bình âm thầm đau đớn, lỗ rồi.
Về phần mua tiếp, bây giờ linh thạch trong túi trữ vật của hắn cũng không nhiều.
Lấy ra phù chú thượng phẩm mà hắn chế tác mấy tháng này cho Mộc Cấm.
"Năm tấm Hộ Linh Phù, bảy tấm Kim Quang Phù. Đạo hữu cần tài liệu phù chú không?”
“Cần, lấy ba mươi phần tài liệu Hộ Linh Phù, năm mươi phần tài liệu Kim Quang Phù, mười phần tài liệu Bạo Viêm Phù!”
Hắn còn phần tài liệu dùng đủ trong hơn hai tháng, nhưng chuẩn bị trước cũng đỡ mất công chạy tới chạy lui.
Sau khi thanh toán linh thạch, hắn lại tiếp tục hỏi giá cả Hoàng Linh Đan trung phẩm dùng để tăng tu vi cùng với pháp bào thượng phẩm.
Hoàng Linh Đan cũng không tính là quá đắt, mua hai bình có thể dùng một đoạn thời gian, mà pháp bào thượng phẩm giá thấp nhất cũng ở một trăm hai mươi khối trung phẩm linh thạch.
Nếu không có chi phí khác, hắn cắn răng cũng có thể đủ khả năng.
"Lần sau." Hắn thở dài.
Lúc này, Mộc Cấm đưa tới một tấm ngọc bài, phía trên khắc một chữ “Phách”.
"Thẩm đạo hữu, đây là đấu giá hội cỡ nhỏ do Trấn Bảo các tổ chức, mỗi ba tháng sẽ cử hành một lần, qua mấy ngày nữa sẽ đến thời gian cử hành, ngài có thể mang theo một vị bằng hữu tới tham gia đấu giá hội."
"Giá vật phẩm đấu giá hội có thể hơi cao, nhưng phần lớn đều là hàng tương đối hiếm."
Thẩm Bình nhìn ngọc bài, thầm nghĩ quả nhiên là phúc lợi của Phù sư thượng phẩm, ít nhất hắn chưa bao giờ nghe qua Chân Bảo Các còn có đấu giá hội, hiện giờ hắn tới Chân Bảo Các bán phù chú thượng phẩm vài lần, đã có tư cách này.