Chương 79 - Không giống người thường
Chiếc lưỡi đinh hương của nàng trượt ở khóe môi, "Nô gia mặc dù không thành tạo nghề gì, nhưng ở trên phương diện song tu cũng coi như có một chút kinh nghiệm..."
Thẩm Bình vội nói, "Mộ tiền bối nói đùa, tại hạ tu vi thấp kém, có hai vị thê thiếp và đạo lữ đã đủ rồi.”
Nói xong, hắn nhanh chóng mang theo thê thiếp cùng Vu Yến xoay người trở về phòng.
Mộ Vũ Sương hừ một tiếng.
Phùng Đan sư lại cười nhạt.
Huynh đệ Trương gia nhìn về phía phòng của Thẩm Bình, khẽ lắc đầu.
......
Đầu giờ Mùi.
Bên trong phường thị Tú Xuân các.
Thẩm Bình lấy phù chú thượng phẩm ra rồi đưa qua.
Trần chưởng quỹ nhìn thấy hai tấm Hộ Linh Phù, nét tươi cười nhiệt tình càng rực rỡ, "Xem ra Thẩm đạo hữu đã đột phá đến Phù sư thượng phẩm, chúc mừng chúc mừng!”
Thẩm Bình dùng lý do may mắn đột phá để trả lời, sau đó tiến lại gần thấp giọng hỏi, "Trần chưởng quỹ, gần đây Kim Dương tông có tin tức gì không?”
Sắc mặt Trần chưởng quỹ không thay đổi, "Thẩm đạo hữu muốn nói về vấn đề nào?”
"Có liên quan đến ngõ Vân Hà."
"Qua một thời gian nữa, đệ tử tông môn sẽ ồ ạt vào phường thị, không giấu Trần chưởng quỹ, hôm nay Hợp Hoan tông có đệ tử đến tiểu viện ta chào hỏi trước."
Thẩm Bình bất đắc dĩ, mặt đầy đau khổ, "Tại hạ là Phù sư, không giỏi chiến đấu, nếu chọc đệ tử Hợp Hoan tông, sợ cái rằng mạng nhỏ này cũng không giữ được!”
Trần chưởng quỹ nhìn thoáng qua Thẩm Bình, trầm ngâm nói, "Thẩm đạo hữu không cần quá lo lắng, những biến động gần đây của phường thị chỉ là tạm thời, vượt qua khoảng thời gian này là được, có thể không ra ngoài thì cố gắng đừng ra ngoài, nhưng tiểu viện của Thẩm đạo hữu là đệ tử Hợp Hoan tông, lại có chút phiền toái.”
Nói đến đây hắn truyền âm nói, "Đệ tử Hợp Hoan tông am hiểu nhất là thải âm bổ dương cùng mị hoặc chi đạo, đặc biệt là nữ đệ tử, mị hoặc chi đạo khiến cho người ta khó lòng phòng bị, một khi đã dính, nhẹ thì mất tu vi, nặng thì trở thành ma kỵ chịu sự khống chế của bọn họ.”
"Thẩm đạo hữu ngươi dù đã đến trung niên, nhưng ngươi là Phù sư, rất dễ trở thành mục tiêu của đệ tử Hợp Hoan tông."
Thẩm Bình thầm cả kinh, bỗng có chút hối hận lúc trước bộc lộ thân phận Phù sư thượng phẩm của mình, hắn vốn muốn dùng thân phận Phù sư này tránh một ít phiền toái không cần thiết, không ngờ lại phản tác dụng!
Nhưng mặt ngoài hắn vẫn không có gì thay đổi, "Trần chưởng quỹ, hôm nay ta nhìn thấy những đệ tử Hợp Hoan tông kia, lại rất có phong phạm đại tông môn, không giống Ma đạo..."
Trần chưởng quỹ cắt ngang nói, "Hợp Hoan tông là tông môn Ma đạo đứng đầu Tấn quốc, loại đệ tử tông môn này giỏi ngụy trang nhất, mặt ngoài nhìn như tao nhã, khí độ bất phàm, nhưng thật ra thủ đoạn tàn nhẫn âm độc, Thiên âm các ở Vân Sơn phường thực tế cũng có chút dây mơ rễ má với Hợp Hoan tông, mà Thiên âm các thì sao, không biết bao nhiêu tu sĩ đi vào bị lừa đến mức thân không còn một xu dính túi, thê thảm đến mức bỏ mạng!”
"Thẩm đạo hữu dám dính vào nữ tu Thiên âm Các sao?”
Thẩm Bình liên tục lắc đầu.
Đùa gì chứ?
Nữ tu Thiên âm các toàn là người bóc lột đến tận xương tuỷ.
Sức chống cự này của hắn làm sao chịu đựng được.
Lại nói chuyện vài câu.
Sau khi biết Tú Xuân Các sẽ không rời khỏi phường thị, hắn mới rời đi.
Khi trở về ngõ Vân Hà.
Thẩm Bình thuận đường đi Chân Bảo Các một chuyến, hỏi giá pháp khí đặc biệt nào có thể ngăn cản thuật mị hoặc, cẩn thận hỏi rõ ràng, hắn liền bỏ đi loại ý niệm này trong đầu.
Thuật mị hoặc của nữ tu Thiên âm các dùng pháp khí đặc biệt vẫn có thể ngăn cản được.
Nhưng thuật mị hoặc của Hợp Hoan Tông lại cao cấp hơn.
Pháp khí đặc biệt có phẩm chất cao có thể ngăn cản thần thức ảo thuật trong mị hoặc, nhưng nếu kết hợp một vài ngôn ngữ cơ thể cùng với việc thi triển bí thuật kỳ dị, vậy chỉ có thể dựa vào ý chí thần thức của mình để ngăn cản.
Cuối cùng Mộc Cấm nói cho hắn biết, biện pháp một lần ăn ngay chính là trở thành “bất lực”, sau đó lại mua pháp khí đặc biệt là không cần phải lo lắng gì cả.
Nếu không muốn, vậy chỉ có thể cố gắng giảm bớt tiếp xúc với đệ tử Hợp Hoan Tông.
......
Tiểu viện ngõ Vân Hà.
Bên trong phòng ốc.
Thẩm Bình im lặng nói thầm, "Đây mà là biện pháp cái quái gì chứ!”
Hắn nhíu mày.
Gạo linh, kỳ trân, thịt linh thú cần dùng trong cuộc sống hằng ngày đều có thể dự trữ, hơn nửa năm không ra cửa cũng được, nhưng mỗi tháng hắn còn phải đi tham gia đấu giá hội ở Chân Bảo Các, đấu giá linh dịch cùng với một ít đan dược để phụ trợ tu luyện.
Hiện tại giá các loại vật phẩm trên phường thị giảm mạnh, linh dịch dù không giảm quá nhiều, nhưng với hiệu suất chế phù của Thẩm Bình, mỗi tháng cũng có thể đấu giá được một giọt, nếu liên tục dùng ba bốn tháng có lẽ sẽ đột phá.