Thái Ất Thánh Vương ra tay, thanh âm ầm ầm liên tục vang lên, toàn bộ cường giả bên trong Mệnh Trận bị đánh lui ra.
Cường thế Thái Ất Thánh Vương, cường giả tuyệt thế Cổ Tiên cảnh, cho dù nhiều cường giả hơn nữa thì ở trước mặt hắn cũng là uổng công.
Nhưng mà như thế, thân phận của Ma Cô ở trong lòng mọi người lại càng thêm thần bí, một cái Cổ Tiên không ngờ nghe lệnh nàng? Đây chính là một thế hệ Thánh Vương a.
Tại sao lại nghe lệnh của Ma Cô, một mặt là Ma Cô biết mệnh mạch của Thái Ất Thánh Vương, mệnh mạch bị người khác biết, chẳng khác nào bị người khác biết nhược điểm của mình, một điểm quan trọng hơn là, trong lòng Thái Ất Thánh Vương đột nhiên nghĩ tới một người.
Một người khiến cho Thái Ất Thánh Vương vô vàn sợ hãi.
Nghĩ tới người này, ý tưởng núp trong bóng tối lúc trước của Thái Ất Thánh Vương cũng ầm ầm tán đi, di bảo của Nữ Oa nương nương, càng giống như bùa đòi mạng vậy, để Thái Ất Thánh Vương xa xa né tránh.
Giờ khắc này, Thái Ất Thánh Vương muốn làm nhất giúp Ma Cô thủ vững qua giờ ngọ, sau đó tránh đi thật xa, né tránh Ma Cô.
Trong nháy mắt, trong Mệnh Trận chỉ còn lại một mình Trình Bạch Y.
- Thái Ất Thánh Vương, nàng là ai? Nàng là ai?
Trình Bạch Y vội vàng nói.
Thái Ất Thánh Vương nhìn Trình Bạch Y, hai mắt híp lại, vẫn chưa trả lời.
- Nàng có phải mấy chục vạn năm trước, cái người khuynh nước...... hay không?
Trình Bạch Y chưa từ bỏ ý định kêu lên.
- Câm miệng!
Thái Ất Thánh Vương quát lớn một tiếng.
Một tiếng quát lớn này chấn tất cả thế lực xung quanh chấn động trong lòng, từng người nghi ngờ nhìn về phía Thái Ất Thánh Vương.
- Trình Bạch Y, nể mặt mặt mũi của Tử Tiêu Giáo chủ, ta không làm khó dễ ngươi, nhưng mà, ngươi phải chú ý mỗi một lời nói, mỗi một suy đoán của ngươi. Không được ăn nói bừa bãi, một khi nói ra khỏi miệng, không phải ta không muốn tha ngươi, toàn bộ thiên hạ sẽ không dung tha ngươi!
Thái Ất Thánh Vương trầm giọng nói.
Toàn bộ thiên hạ đều không dung ngươi? Mọi người nhìn thật sâu Ma Cô, có khoa trương như vậy hay không? Chỉ muốn biết thân phận nàng mà thôi, phải dùng tới thiên địa không dung tha không?
- Ta, ta chỉ là muốn......!
Trình Bạch Y trong nháy mắt có chút luống cuống.
Dường như giờ khắc này, Trình Bạch Y mới nghĩ đến sự trọng yếu thân phận của nữ nhân này, Ma Cô? Một nữ nhân tuyệt đối không thể trêu chọc?
- Nhớ kỹ, quên tất cả thấy hôm nay đi, nếu không, ngươi biết hậu quả, Tử Tiêu Đạo tràng sẽ bị hóa thành tro bụi, bị Thánh nhân đuổi giết, ngươi nên biết hậu quả đấy!
Thái Ất Thánh Vương trịnh trọng nói.
Thánh nhân đuổi giết?
Nghe Thái Ất Thánh Vương nói vậy, gần như mọi người đều choáng váng. Thiệt hay giả?
Ma Cô rốt cuộc là ai?
Sâu đậm nhìn thoáng qua Thái Ất Thánh Vương, Trình Bạch Y hít một hơi thật sâu nói:
- Đa tạ Thái Ất Thánh Vương, Bạch Y thụ giáo!
- Ừ!
Thái Ất Thánh Vương gật gật đầu.
- Người của Tử Tiêu Đạo tràng, theo ta trở về!
Trình Bạch Y quát lớn một tiếng.
Tuy rằng Trình Bạch Y không hỏi ra thân phận của Ma Cô, nhưng trong lòng dường như đã có đáp án. Giờ khắc này, Trình Bạch Y không bao giờ muốn giao du với kẻ “xấu” này nữa, lập tức rời đi, mang theo người của Tử Tiêu Đạo tràng nhanh chóng rời đi.
Thứ gì của Nữ Oa nương nương cũng đều không muốn.
Nhìn Trình Bạch Y mang theo người Tử Tiêu Đạo tràng rời đi, các thế lực nhao nhao nhíu mày.
Dường như một điều bí ẩn bao phủ, trong lòng mọi người vô cùng áp lực.
Chung Sơn đã khẳng định, Ma Cô trước kia nhất nhất định có thanh danh vô cùng to lớn, thanh danh to lớn, thậm chí có thể đạt tới trình độ Thánh nhân.
Nàng rốt cuộc là ai?
- Nhị vị, các ngươi cũng không cần trốn nữa, mặc dù đều là Cổ Tiên, nhưng mà lúc ta tới đã phát hiện các ngươi, có ta ở đây, ai cũng không cần được bước vào một bước!
Thái Ất Thánh Vương lấy Cửu Long Thần Hỏa Tráo ra nói.
Từ đầu tới cuối, Thái Ất Thánh Vương không nhìn Ma Cô nữa, Thái Ất Thánh Vương đã hối hận tới hải vực này, nếu như lại có một cơ hội, Thái Ất Thánh Vương tuyệt đối không đến, giờ phút này, chỉ có thể chờ mong buổi trưa qua đi, sau đó xa xa rời xa Ma Cô.
Ở Thái Ất Thánh Vương la lên, tại hai không gian hơi hơi nhoáng lên một cái, mỗi thứ chỗ xuất hiện 1 nam nhân.
Hai người thực xa lạ, dù sao Chung Sơn cũng không nhận ra.
- Thái Ất Thánh Vương, vị Ma Cô này là ai?
Một người trong đó hỏi.
- Ngươi không nên hỏi, cũng không tới phiên ngươi hỏi!
Thái Ất Thánh Vương trầm giọng nói.
Toàn trường lại lần tiến vào trạng thái giằng co.
Nơi này thế lực rất nhiều, nhưng đỉnh cấp cường giả thì chỉ có vài người, Thái Ất Thánh Vương cản lại, ai cũng không dám mạo phạm, huống hồ còn có một Ma Cô ngồi ở kia.
Ma Cô sau khi sai sử Thái Ất Thánh Vương, liền bình tĩnh đứng ngồi nơi đó.
- Chung Sơn, chuyện này làm sao bây giờ? Đám người Thái Ất Thánh Vương đều đã đi ra!
Cửu Vĩ Quận chúa cau mày nói.
Chung Sơn nhíu mày, nghi ngờ hỏi:
- Tô Đắc Kỷ tiền bối có nói, chỉ có ngươi mới có thể đi vào nơi Nữ Oa nương nương thiết trí hay không? Truyền âm cho ta!
Cửu Vĩ Quận chúa ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Ừ, chỉ có Cửu Vĩ Thiên Hồ mới có thể mở Tinh Thần Điện ra được, mà thiên hạ này Cửu Vĩ Thiên Hồ chỉ còn dư mình ta.
- Chỉ dư một mình Cửu Vĩ Thiên Hồ ngươi?
Chung Sơn nghi ngờ nói.
- Đúng, Hồ tộc đã mấy chục vạn năm không có Cửu Vĩ Thiên Hồ thống lĩnh, ta có thể hoành hành không bị ngăn trở ở Thái Sơ, cũng là vì thân phận của ta, toàn bộ Thanh Khâu, trừ Thánh Vương ra, ta là lớn nhất!
Cửu Vĩ Quận chúa khẳng định nói.
- Cửu Vĩ Thiên Hồ khó xuất hiện như vậy?
- Không phải khó, là giữa đường bỗng nhiên chặt đứt! Trước kia, mỗi một đời đều có truyền thừa!
Cửu Vĩ Quận chúa nói.
- Thế hệ chặt đứt là ai?
Chung Sơn nghi ngờ nói.
- Thế hệ Cửu Vĩ Thiên Hồ kia? Dường như chính là thời điểm đó, Hồ tộc huy hoàng nhất thiên hạ, ngay lúc đó Chí Tôn Hồ tộc, là đệ nhất thiên hạ mỹ nữ, Chu U Vương hoàng hậu, Bao Tự! Nhưng, từ sau khi Đại Chu sụp đổ, Bao Tự ngã xuống, Hồ tộc ta cũng suy tàn theo! Cửu Vĩ Thiên Hồ kế thừa cũng bị chặt đứt.
Cửu Vĩ Quận chúa nói.
“Tô Đắc Kỷ một cái, Bao Tự một cái, Hồ tộc thật đúng là danh nhân xuất hiện lớp lớp!
Chung Sơn vô cùng cảm thán nói. Hai cái tên này này, lúc mình ở địa cầu như sấm bên tai.
- Không tốt, giữa trưa!
Cửu Vĩ Quận chúa lo lắng nói.
- Ngươi vừa mới nói, Nữ Oa nương nương lưu lại Tinh Thần Điện, Thánh nhân có thể vào được không?
Chung Sơn lại lần nữa hỏi.
- Thánh nhân? Hẳn là có thể, nhưng mà Tô Đắc Kỷ tiền bối nói Thánh nhân cũng không dám bước vào.
Cửu Vĩ Quận chúa nói.
- Không dám? Thiên hạ này còn có nơi mà Thánh nhân không dám đi? Chung Sơn ngạc nhiên.
- Cho nên ta mới nói Tinh Thần Điện nhất định phải đi a!
Cửu Vĩ Quận chúa lo lắng nói.
Chung Sơn nhìn lại Cửu Vĩ Quận chúa, lại nhìn lại Ma Cô phía xa xa, ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Có lẽ, có lẽ Ma Cô sẽ lập tức cho chúng ta đi!
- Làm sao có thể?
Cửu Vĩ Quận chúa không tin nói.
Mà đúng lúc này, xa xa Ma Cô bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, luôn luôn có một ít người âm mưu muốn khuấy thiên hạ đại loạn? Cho dù loạn? Cũng không thể cho các ngươi trở thành nhân vật chính!
Ma Cô thản nhiên nói.
Thái Ất Thánh Vương khẽ nhíu mày, tuy rằng nghi hoặc, nhưng cũng không dám hỏi.
Ma Cô cúi đầu, nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng, mạo miệng xanh đen bỗng nhiên chuyển hướng về phía Chung Sơn.
- Thanh Khâu Cửu Vĩ?
Ma Cô nhàn nhạt hỏi.
- Ồ!
Ánh mắt mọi người đổ dồn lại.
Mà Cửu Vĩ Quận chúa lại có chút bối rối, chẳng lẽ Chung Sơn biết trước tương lại.
- Vâng, ra mắt tiền bối!
Cửu Vĩ Quận chúa lập tức cung kính nói.
- Chọn hai người bảo hộ ngươi, đi tới Tinh Thần Điện!
Ma Cô nói.
- Ồ.................!
Bốn phía ồ lên, có lầm hay không, thiệt hay giả?
Mọi người nhất thời đánh giá Cửu Vĩ Quận chúa? Thái Sơ Thánh Đình Cửu Vĩ Quận chúa? Nàng sao lại may mắn như vậy?
Mà Cửu Vĩ Quận chúa giờ phút này giống như bị ngạc nhiên vui mừng khiến cho bất tỉnh, gương mặt không khỏi cương cứng lại!
- Vù!
Xa xa một thân ảnh bỗng nhiên bay tới.
- Chúc mừng Cửu Vĩ Quận chúa!
Mới vừa bay tới, Ly tiên sinh nói.
Thái độ Ly tiên sinh rất rõ ràng, hắn muốn theo Cửu Vĩ Quận chúa cùng nhau đi tới.
Cửu Vĩ Quận chúa lập tức thanh tỉnh, nhưng vẻ vui sướng trên mặt như thế nào cũng không giảm được.
- Chung Sơn, A Phật, theo ta đi!
Cửu Vĩ Quận chúa hưng phấn nói.
Một bên Ly tiên sinh không khỏi cười khổ! Xem ra Cửu Vĩ Quận chúa thật sự hoàn toàn tín nhiệm Chung Sơn, chỉ là không biết Thánh Vương sẽ nghĩ như thế nào.
Trong ánh mắt một đám người hâm mộ, ba người bay về phía bên trong Mệnh Trận.
- Đứng ở vị trí này!
Ma Cô tránh ra chỗ mình, nhường cho ba người đứng đó.
- Vâng, tiền bối!
Ba người đứng ở trên mặt biển.
- Bay về phía trước đi!
Ma Cô nói.
Ba người hơi hơi nghi hoặc, nhưng vẫn nghe Ma Cô, hướng về phía trước bay đi.
- Vù!
Ba người biến mất trước mặt mọi người.
Cứ như vậy đột nhiên quỷ dị biến mất, chỉ có ba tên Cổ Tiên loáng thoáng nhìn thấy một chút ánh sáng xông lên trời.
Ba người vừa bay đi, cũng cảm thấy như vậy, bốn phía đột nhiên xuất hiện lượng lớn ánh sáng. Ba người dường như ở trong một lối đi, với một tốc độ điên cuồng vọt lên tận trời.
Quá nhanh, cho nên ba người không kịp tính toán.
- Đây là thủ đoạn của Thánh nhân! Chắc là pháp tắc năm đó Nữ Oa nương nương sáng tạo, có thể để cho chúng ta nhanh chóng đến vị trí đặc biệt trên bầu trời, tới chỗ Tinh Thần Điện mà Nữ Oa nương nương lưu lại.
Cửu Vĩ Quận chúa nói.
- Ừ!
- Đúng rồi, Chung Sơn, làm sao ngươi biết Ma Cô sẽ cho chúng ta đi!
Cửu Vĩ Thiên Hồ nghi ngờ nói.
- Ma Cô tính được hôm nay sẽ có đại biến, mới đến canh giữ lối vào, vậy hôm nay hẳn nhất định mở ra. Mà chỉ có ngươi có thể mở ra được, ngươi tự nhiên có tư cách đi tới a! Tiếp theo, ngươi không phát hiện các thế lực vừa rồi rất đơn điệu sao?
Chung Sơn cười nói.
- Đơn điệu?
- Không sai, Cổ Tiên tới quá ít!
Chung Sơn khẳng định nói.
- Đúng vậy, Trình Bạch Y đều tới, Tử Tiêu Giáo chủ vì sao không tới? Còn có Ly tiên sinh đều đến rồi, Thánh Vương cũng không có đến?
Tô A Phật gật gật đầu nói.
- Bởi vì những người này khẳng định nhận được tin tức này, trực tiếp đi trước! Cũng không đi thông đạo ánh sáng này, mà trong mấy tháng này, trực tiếp dùng thân thể bay trên trời, bay lên tinh thần!
Chung Sơn khẳng định nói.
- Ách? Làm sao ngươi biết?
- Ma Cô mới vừa nói!
Chung Sơn nói.
- Đúng rồi, Ma Cô cuối cùng nói, có người âm mưu muốn khuấy thiên hạ đại loạn, thì ra là như vậy!
Cửu Vĩ Quận chúa gật gật đầu.
- Còn có một điểm!
Chung Sơn hít sâu một cái nói.
- Còn có cái gì?
- Ma Cô có thể là Hồ tộc!
Chung Sơn nói.
- Hồ tộc? Ai? Chẳng lẽ cũng vì lúc trước sử xuất chiêu thức của Hồ tộc? Chiêu thức kia những người khác cũng có thể mô phỏng theo à!
Cửu Vĩ Quận chúa nghi ngờ nói.
Chung Sơn lắc đầu, không có nói tiếp. Bởi vì có một ít thứ có thể mô phỏng theo, nhưng là mà bản năng lại mô phỏng không được, một cái động tác theo bản năng là do vô số năm tích lũy mà được, hơn nữa Ma Cô trong tình huống đó căn bản không cần mô phỏng.