Nhìn mấy hàng chữ phía trên, ba người không khỏi trầm mặc.
- Nghịch thiên số, đoạt thiên mệnh! Đại Chu, bảy Thánh vọng thiên cơ! Trợ số trời, diệt nhà Ân! Thuận theo số trời Chu lớn mạnh, che lấp thiên cơ và nghịch thiên số, người người oán trách, thất bại trong gang tấc!
Đây là hàng chữ thứ nhất, từ trong hàng chữ thứ nhất nơi này, ba người thấy vẻ vô cùng trang trọng, không gì sánh được. Người người oán trách! Diệt nhà Ân chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai là trợ Đại Chu, cùng đạt tới hiệu quả lừa dối, lại cùng Chu U Vương nghịch số trời? Thánh nhân cùng làm, cho dù thất bại cũng khiến cho mọi người vô cùng tưởng nhớ.
Ba người đọc tiếp hàng chữ thứ hai.
- Bảy Thánh bại, đại ai! Vạn năm tính mưu tính trở thành con số 0, trời giận không thể địch, đàn thánh cũng ngã xuống, oán hận oán hận!
Đây là hàng chữ thứ hai, trong hàng chữ, tràn đầy vẻ không cam lòng, cực hạn không cam lòng! Vạn năm mưu tính thành con số 0? Thất bại trong gang tấc, Thánh nhân thọ nguyên vô tận đều ngã xuống! Oán hận oán hận!
Mang theo một cỗ bi thương, ba người nhìn về phía hàng chữ thứ ba.
- Số trời không thể nghịch? Ta chỉ có thể ngồi chờ chết sao? Ta không cam lòng, ta nguyện dùng quãng đời còn lại nghịch thiên số, thiên không thể lừa dối, người cũng không thể lừa dối.
Đây là hàng chữ thứ ba, Nữ Oa nương nương tâm tình chuyển biến, biết rõ sẽ chết, lại hướng trời phản công?
- Bảy Thánh ngã xuống, ta sắp xếp thứ ba, nhưng ta không muốn sống mấy năm lay lắt, ta tự châm mệnh hỏa, tâm thần câu diệt, là người thứ nhất ngã xuống để cuối cùng nghịch cải mệnh trời. Hồ tộc Đắc Kỷ, Bao Tự, theo ta cùng nghịch thiên, dưới trời phẫn nộ, 20 vạn năm sau, Hồ tộc cần phải diệt. Ta tâm không cam lòng, sửa đổi số trời, hy vọng mệnh hỏa ta bảo vệ Hồ tộc bất diệt!
Đây là hàng chữ thứ bốn, nhìn thấy hàng chữ này, trong lòng ba người đều căng thẳng, một loại bừng tỉnh đại ngộ. Nữ Oa nương nương sau khi ngã xuống, căn cứ số trời, 20 vạn năm sau Hồ tộc sẽ diệt tuyệt?
Nhưng, nay đâu chỉ 20 vạn năm, 60, 70 vạn năm rồi chứ? Hồ tộc tuy rằng không đủ mạnh, nhưng vẫn còn đang tồn tại?
Điều này nói rõ cái gì? Nữ Oa nương nương vì Hồ tộc nghịch cải mệnh trời, thành công?
Số trời đảo ngược? Dùng mệnh hỏa Thánh nhân, rốt cục biến đổi số trời, Hồ tộc chưa diệt?
Ba người đều ý thức được một chút, biết rằng tin tức này một khi truyền đi, nhất định sẽ khiến thiên hạ sóng to gió lớn. Đương nhiên Chung Sơn cũng hiểu được, tin tức vừa truyền ra, thì ba người mình khẳng định cũng xong đời.
- Mở Tinh Thần Điện ra, chỉ có Cửu Vĩ Thiên Hồ mới đủ điều kiện, nhìn thấy bia này, ta cũng an lòng, mặc dù cửu tử nhưng lòng này chưa hối! Hồ tộc số trời đã sửa, sau khi đại loạn sẽ rực rỡ, muôn đời hưng thịnh, hồ khiếu thiên hạ!
Muôn đời hưng thịnh, hồ khiếu thiên hạ? Nhìn thấy hai hàng chữ cuối cùng này, ba người không ngừng biến sắc. Hồ khiếu thiên hạ?
Đây là đại lễ Nữ Oa nương nương đưa cho Hồ tộc, phần đại lễ này không thể nói là không nặng, so với cái gọi là Thánh nhân Pháp bảo không biết còn quý trọng hơn bao nhiêu, Nữ Oa nương nương dẫn ra thiên số, châm một phần mệnh hỏa của mình cải số trời giúp Hồ tộc thịnh vượng.
Bởi vậy số trời như vậy, cho nên tất cả những di bảo khác đều là uổng công, cho dù có Thánh nhân Pháp bảo thì thế nào? Ngươi có thể bảo hộ được không? Có năng lực bảo hộ được bao lâu?
- Chung Sơn, ngươi đoán không sai, đây là một phần đại lễ chỉ đưa cho Hồ tộc, bất kỳ chủng tộc nào cũng không lấy được.
Cửu Vĩ Quận chúa cảm thán nói.
Lấy được phần đại lễ này, Cửu Vĩ Quận chúa đã thỏa mãn, vô cùng thỏa mãn.
- Vù!
Đúng lúc này, xa xa bỗng nhiên lại xuất hiện một đạo thân ảnh cấp tốc vọt lên. Trong giây lát đã tới gần, là Tư Mã Thanh!
Tư Mã Thanh đã đến, nhìn thoáng qua Chung Sơn, tiếp đó ánh mắt nhanh chóng chuyển tới vách đá.
Nữ Oa nương nương nhắn lại, nhìn những dòng nhắn lại này, sắc mặt Tư Mã Thanh cũng không ngừng biến ảo. Nghịch cải mệnh trời? Đảo ngược số trời?
Hiển nhiên, Tư Mã Thanh cũng bị tin tức này khiến cho hoàn toàn chấn kinh. Hai mắt trừng ra, trong lòng nhấc lên sóng gió động trời.
Đối với Tư Mã Thanh, lúc này ba người cũng không cấp cho sắc mặt tốt.
Giờ phút này, bên ngoài Tinh Thần Điện đại chiến đã bắt đầu, ước chừng gần hai mươi Cổ Tiên hội tụ bên ngoài Tinh Thần Điện.
Đại chiến với nhau, huyến lệ vô cùng. Tử Tiêu Giáo chủ quả nhiên nói giữ lời, cùng Thái Sơ Thánh Đình đứng cùng một chiến tuyến, 6 chiến 14.
Cho dù đám người Thái Sơ Thánh Vương có được Cổ Tiên khí, nhưng mà chỉ là sáu người mà thôi, mắt thấy sắp không địch lại.
Bỗng nhiên, trên tinh không nổ lớn một tiếng.
- Ầm!
Ba cột sáng cường đại từ trên trời giáng xuống.
Nhìn thấy ba cái cột sáng này, đám người Thái Sơ Thánh Vương biến sắc, bởi vì cột sáng này quá quen thuộc, trước đó không lâu ở trên Quỷ Đảo hải vực đã xuất hiện qua.
Thánh nhân buông xuống?
Hai đạo quang trụ hướng thẳng tới hai tên Cổ Tiên, trong nháy mắt bao phủ hai tên Cổ Tiên kia, mà đạo thứ ba lại trực tiếp vọt vào trong Tinh Thần Điện.
Bên trong Tinh Thần Điện, 1 đạo quang trụ từ trên trời buông xuống.
Từ trong ngưng trọng, Tư Mã Thanh, Chung Sơn bỗng nhiên cảm thấy toàn thân căng thẳng, Hồng Loan Phấn Liên rồi đột nhiên biến thành màu lam, tướng số đại hung?
Một cỗ uy áp khổng lồ từ trên trời buông xuống, dường như nhằm về chính mình
Chung Sơn biến sắc, tay phải xuất hiện một cái ấn nhỏ, Phương Thiên Ngọc Tỉ.
Dường như theo bản năng, Chung Sơn ngay cả mình cũng không biết vì sao lại tin tưởng Phương Thiên Ngọc Tỉ như vậy.
Tay cầm Phương Thiên Ngọc Tỉ, Hồng Châu Tử trên Phương Thiên Ngọc Tỉ bỗng nhiên phát ra một cỗ ánh sáng bảy màu nhàn nhạt bao phủ lòng bàn tay Chung Sơn, quanh người Chung Sơn, đột nhiên ánh sáng vàng đại phóng.
- Ầm!
Chung Sơn dường như dính đòn nghiêm trọng, thân hình lảo đảo một cái, nhưng cỗ áp lực khóa chặt biến mất. Chung Sơn được giải thoát rồi?
- Vù!
Trên người Cửu Vĩ Quận chúa bỗng nhiên bắn mạnh ra 9 loại ánh sáng rực rỡ, cũng giống như phản ứng bản năng, 9 cái đuôi như có như không đột nhiên bao bọc Cửu Vĩ Quận chúa.
- Ầm!
Cửu Vĩ Quận chúa cũng lảo đảo một cái.
Mà lúc này, trên bầu trời, ánh sáng trắng cũng hoàn toàn buông xuống, không phủ xuống người Tô A Phật, mà đột nhiên phủ lên người Tư Mã Thanh.
Ánh sáng trắng hạ xuống? Chiếm đoạt thân thể Tư Mã Thanh?
Chung Sơn sợ, bởi vì Chung Sơn cảm thấy, cổ ánh sáng trắng vừa rồi chính là hướng tới mình, kết quả mình lại đỡ được, lại nhằm phía Cửu Vĩ Quận chúa, vẫn bị đở được, cuối cùng mới nhằm về phía Tư Mã Thanh.
Ánh sáng trắng thu lại, cả người Tư Mã Thanh bỗng nhiên khụm xuống.
Chung Sơn mí mắt không khỏi kinh hoàng, Thánh nhân? Thánh nhân buông xuống?
- Thình thịch!
Tư Mã Thanh đột nhiên đứng thẳng người, cũng chính là thánh nhân kia chiếm đoạt thành công.
Là Thánh nhân kia, Chung Sơn cảm giác được, đúng là một trong những Thánh nhân xuất hiện ở Quỷ Đảo hải vực trước đó không lâu, cổ khí tức kia vĩnh viễn không thể quên được.
Một loại cảm giác phất tay áo khoanh tay, vạn vật thần phục.
Đây là khí tức Thánh nhân?
Thánh nhân kia liếc ba người Chung Sơn một cái, mà cái nhìn này khiến cho ba người không khỏi kinh hoảng, dường như không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn vậy.
Thánh nhân kia quay đầu nhìn phương hướng cửa ra vào của Tinh Thần Điện, nhíu mày, dường như đợi cái gì vậy, mà thứ hắn chờ dường như cũng không tới.
Cuối cùng, thánh nhân kia mới nhìn vách đá kia.
Nhìn di ngôn Nữ Oa nương nương lưu lại, đồng tử thánh nhân kia đột nhiên co rụt lại, mày càng nhăn càng chặt. Cỗ ung dung lúc trước phảng phất đột nhiên có một tỳ vết vậy.
Dù sao, Nữ Oa nương nương nghịch cải mệnh trời là chuyện quá rung động, mặc dù Thánh nhân, giờ phút này cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi.
Ở dưới hơi thở áp bách của Thánh nhân, đám người Chung Sơn dường như không mở miệng được vậy, tùy ý để Thánh nhân này làm chuyện của hắn, nhưng giờ phút này trong lòng Chung Sơn cũng sinh ra cảm giác không ổn.
Thánh nhân đọc hàng chữ trên vách đá, có thể vì bảo vệ số trời mà giết chúng ta diệt khẩu hay không? Rất có thể, tuyệt đối rất có thể.
Thánh nhân giết người diệt khẩu? Vậy muốn chạy trốn cũng không có biện pháp trốn. Làm sao bây giờ?
Thánh nhân trước mắt giờ phút này vẫn chưa chú ý tới đám người Chung Sơn, mà là nhìn di ngôn Nữ Oa nương nương lưu lại, dường như đang ở trong suy nghĩ sâu xa vậy.
Đột nhiên, thánh nhân kia xuất thủ, tay hơi sờ một cái, hư không rung chuyển một trận, tiếp đó không gian kia bắn ra vô số ánh sáng.
Lưu quang nhanh chóng chớp động, nửa nén nhang sau, lưu quang dừng lại, chỗ không gian kia đột nhiên xuất hiện thêm một thân ảnh.
Một thân ảnh như có như không.
Nhìn thấy cái thân ảnh kia, trong lòng Chung Sơn không khỏi cổ quái, bởi vì cái thân ảnh kia giống như Chung Sơn đã gặp, Thái Thượng Lão Quân? Thái Thượng Lão Quân khi hắn khai thiên lập địa, theo Hạo Thiên cùng nhau đi tới Lăng Tiêu Thiên Đình, sau đó dùng Ngọc Tịnh Bình đổi lấy Thái Cực Đồ?
Bộ dạng vô cùng giống, nhưng khí chất lại không giống, hư ảnh trước mắt này một thân áo bào xanh, phát ra một cỗ khí thế thần thánh không thể xâm phạm.
- Thái thượng? Ngươi quả nhiên đã tới!
Thánh nhân trước mắt cau mày nói.
Thái thượng? Thái Thượng Thánh nhân? Thánh nhân cuối cùng ngã xuống ở Ngạo Lai Hải? Sao lại giống với Thái Thượng Lão Quân như vậy?
Trong hư ảnh, Thái Thượng Thánh nhân cũng nhìn vách đá trước mặt, lắc đầu, khe khẽ thở dài.
- Phong Lý Hi, ta đã đi qua phần mộ của ngươi, người thủ mộ cho ngươi vô cùng trung thành, nhưng ngươi không nên tiêu hao mệnh hỏa nghịch cải mệnh trời, tất cả đều uổng công, bảy Thánh ngã xuống chính là trời định, không đủ sức chống lại trời, thì phó mặc cho số phận đi! Ngươi lần này thay đổi thiên số, không biết là họa hay phúc, cư nhiên rút giây động rừng, rất nhiều thứ đã thay đổi. Bảy Thánh, ta là người cuối cùng ngã xuống, chết ở đâu cũng là chết, không bằng lưu lại cùng ngươi đi!
Thái Thượng Thánh nhân mang theo một cỗ bi thương nói.
Thái Thượng Thánh nhân? Hắn đang tưởng nhớ Nữ Oa nương nương?
Phong Lý Hi? Chung Sơn đồng tử co rụt lại, Phong Lý Hi? Tên của Nữ Oa? Phong Trủng Cương Vực là phần mộ của Phong Lý Hi? Thái Thượng Thánh nhân nói hắn bồi tiếp Nữ Oa nương nương, Thái Thượng Thánh nhân chính là chết ở hải vực này, vậy Nữ Oa nương nương cũng chôn ở Phong Trủng Cương Vực sao?
Khó trách gọi là Phong Trủng, khó trách gọi là Phong Trủng!
Hình ảnh trước mắt hơi nhoáng lên, Thái Thượng Thánh nhân biến mất.
Mà giờ khắc này, Chung Sơn cũng biết không ổn. Thánh nhân này đã biết hết thảy, như vậy kế tiếp không phải là xử lý mình, Cửu Vĩ Quận chúa còn có Tô A Phật sao?
Quả nhiên, Thánh nhân trước mắt sắc mặt rất không tốt, dường như căn bản không muốn người khác nhìn thấy Nữ Oa nhắn lại và Thái thượng vừa rồi nói vậy. Nhưng cố tình nhìn thấy.
Sắc mặt không tốt thì không tốt, Thánh nhân trước mắt dường như vô cùng có lý chuẩn bị xử lý ba người trước mắt.
Từ từ, ánh mắt Thánh nhân nhìn lại đây. Chung Sơn mặc dù không nhìn thấy ánh mắt hắn, nhưng loáng thoáng cảm thấy 1 cổ hàm xúc hủy diệt truyền đến vậy.
Hắn muốn giết mình? Không đúng, hắn còn đang do dự, nhưng ý tưởng diệt khẩu chiếm cứ thượng phong.
Chung Sơn trong lòng cả kinh, không thể bị giết chết, tuyệt đối không thể bị giết chết. Dường như cổ tín niệm này truyền đến chỗ Phương Thiên Ngọc Tỉ trong lòng bàn tay, trên Phương Thiên Ngọc Tỉ, hạt châu nhỏ màu đỏ đột nhiên hiện lên một đạo kim quang tiến vào thân thể Chung Sơn vậy.
Được cỗ ánh sáng này bao phủ, Chung Sơn lập tức cảm giác áp lực nhỏ đi rất nhiều.
Đầu không ngờ có thể chậm rãi ngẩng lên.
Quay người Chung Sơn ánh sáng vàng đại phóng, một cỗ khí tức cuồn cuộn thổi tới bốn phía, Chung Sơn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng Thánh nhân trước mắt.