Trụy Tuyết Yên

Chương 01:

Chương 01:
Khi bước ra khỏi Vân Cung, ta nhìn ngắm những bông tuyết trắng xóa bay đầy trời, nhất thời có chút ngẩn ngơ.
Hóa ra đã thầm lặng trôi qua ba ngàn năm kể từ đại chiến lần trước.
Ba ngàn năm qua, mỗi ngày ta đều dùng tinh huyết của mình ngưng thành tuyết, rải bên ngoài tẩm điện của Vân Trạch để nuôi dưỡng thần thức hắn.
Hắn từ đầu chí cuối đều cực kỳ chán ghét, nhưng tinh huyết của ta chính là linh dịch thuần khiết nhất thiên hạ, không ai có thể cự tuyệt, huống chi là một vị đế quân bị trọng thương trong đại chiến.
Giờ đây thần thức của Vân Trạch đã được chữa lành, cũng đến lúc ta trở về Bất Chu Sơn rồi.
Từ thuở hồng hoang sơ khai, ta vốn chỉ là một bông tuyết mong manh, phụ quân đặt tên là Tuyết Lê, dưỡng dục trong Bất Chu Sơn cho đến khi hóa hình, ta vẫn luôn sống nơi ấy.
Vân Trạch và Tang Anh là hai sinh linh duy nhất khác ta, Vân Trạch do chí dương chi hỏa hóa thân, Tang Anh lại chỉ là một gốc cỏ dại.
Sau Thần Ma đại chiến, ta bị trọng thương, tỉnh lại dưới thần nguyên thụ, nhiều chuyện lúc đó đều mơ hồ, không nhớ rõ từ khi nào đã đính ước hôn nhân với Vân Trạch.
Trong trí nhớ, Vân Trạch luôn giống như một người huynh trưởng, thế nhưng sau đại chiến năm ấy, hắn lại bất ngờ xem ta như vật vứt đi, ánh mắt tràn đầy vẻ chán ghét không che giấu nổi.
Ngay cả người bạn tốt Tang Anh cũng vì lẽ gì đó mà xa lánh ta như tránh dữ.
Ngày hôm ấy trên thần đàn, hắn lạnh mặt cắt đứt lòng bàn tay, nhỏ máu vào Thệ Ngôn Thạch: "Ba ngàn năm vừa hết hạn, ngươi ta ân đoạn nghĩa tuyệt."
Ba ngàn năm là giới hạn để hắn hồi phục, cũng là thời hạn ta tự đặt ra cho chính mình.
Ta luôn cảm thấy bản thân đã quên mất một điều quan trọng, mà từng sợi liên hệ mong manh kia đều dẫn hướng về Bất Chu Sơn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất