Cơ Vân Sinh thủy chung vẫn yên lặng đứng sau lưng Cơ Động, lẳng lặng nhìn chăm chú vào hắn, vẻ thâm thúy trong mắt sớm đã bị sự bi thương cùng tang thương thay thế. Hắn cũng không có mở miệng, chỉ là lẳng lặng đứng ở bên cạnh Cơ Động.
Một canh giờ cứ như vậy trôi qua. Lúc Cơ Động một lần nữa đứng lên, nước mắt trên mặt hắn cũng đã lau khô đi. Lần sau gặp lại, tất cả đều là dĩ vãng. Từ giờ trở đi, Cơ Động đã hoàn toàn là một Cơ Động mới. Tất cả những dĩ vãng đều ở trong một canh giờ này hoàn toàn cắt dứt hết.
Xoay người lại, Cơ Động nhìn về phía Cơ Vân Sinh:
- Ông nội, nếu như ngài đã đồng ý hỗ trợ ta. Như vậy, ta có chuyện muốn nhờ ngài.
Cơ Vân Sinh che dấu vẻ bi thương trong đáy mắt mình, gật gật đầu, nói:
- Ngươi nói đi.
Lập tức Cơ Động đem hết thảy những chuyện mình gặp phải trong Sinh Mệnh Chi Sâm đơn giản nói qua một lần.
Nghe xong hắn nói, Cơ Vân Sinh trầm ngâm nói:
- Ý của ngươi là, để cho Sâm Yêu di chuyển đến định cư tại Địa Linh Sơn? Trong Địa Linh Sơn có rất nhiều ma thú, thậm chí là còn có Thập Giai Ma Thú nữa. Sâm Yêu yếu đuối như vậy, có thể sinh tồn được trong đó hay không?
Cơ Động nói:
- Chuyện này cứ để cho ta giải quyết đi. Ma Thú Chi Vương của Địa Linh Sơn là bằng hữu của ta.
Cơ Vân Sinh nhìn sâu vào trong mắt Cơ Động, nói:
- Được rồi. Chỉ cần ngươi có thể đem Sâm Yêu Bộ Tộc đến được biên giới của Trung Thổ Đế Quốc, trước khi tiến vào Địa Linh Sơn, sự an toàn của bọn họ ta hoàn toàn có thể đảm bảo.
Nửa canh giờ tiếp theo, ngay tại trước mộ cha mẹ Cơ Động, hắn và Cơ Vân Sinh cẩn thận thương lượng chi tiết mọi chuyện. Lần đầu tiên chính thức cùng với Cơ Vân Sinh trao đổi, Cơ Động mới chính thức hiểu rõ được, thế lực của Bình Đẳng Vương ở trong Trung Thổ Đế Quốc khổng lồ đến mức thế nào. Mà Cơ Vân Sinh cũng dùng hành động thực tế để biểu lộ hắn sẵn sàng dùng toàn lực để mà hỗ trợ Cơ Động.
- Sâm Yêu Bộ Tộc nếu có thể thuận lợi di chuyện đến Địa Linh Sơn, đối với Trung Thổ Đế Quốc mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt. Giá trị của Căn Nguyên Sinh Mệnh ta cũng đã sớm nghe qua, giá trị còn cao hơn cả Tinh Hạch. Một bình nhỏ Căn Nguyên Sinh Mệnh, cũng có thể tương đương với một khỏa Thất Giai Tinh Hạch. Hơn nữa hiện tại bởi vì Sâm Yêu từ chối giao dịch với nhân loại, giá cả giao dịch cũng đã tăng lên rất nhiều. Ngươi nói với Bộ Tộc Sâm Yêu, nếu sau này bọn họ muốn bán Căn Nguyên Sinh Mệnh, ta toàn bộ mua hết. Giá cả tùy bọn họ quyết định.
Cơ Động gật gật đầu. Ở trong Trung Thổ Đế Quốc có thế lực Bình Đẳng Vương bảo hộ, ở trong Địa Linh Sơn thì có Chu Tước hỗ trợ, Bộ tộc Sâm Yêu chỉ cần có thể thành công di chuyển, chủng tộc này nhất định có thể kéo dài. Bản thân mình cũng coi như là kết thúc một phần tâm sự.
Cũng không có nán lại quá lâu trong Bình Đẳng Vương phủ. Cơ Động từ chối hảo ý mời hắn ở lại ăn trưa của Cơ Vân Sinh, cáo biệt vị Bình Đẳng Vương này, rời khỏi Vương phủ. Lần này bái tế cha mẹ, thu hoạch mà hắn đạt được so với những gì hắn tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều.
Bằng vào năm vạn kim tệ thu được từ việc buôn bán Tinh Hạch tại Ma Sư Tổng Hội, Cơ Động đến lấy những phần rượu mà hắn đã đặt hồi sáng. Những chuyện hắn cần làm hôm nay, cơ bản có thể xem như là hoàn thành mỹ mãn.
Lúc này, mặt trời đã quá ngọ, Cơ Động cũng không hay không biết có chút đói bụng. Những chuyện cần phải xử lý cũng không còn nhiều nữa. Hắn vốn định sáng ngày mai mới quay trở về Địa Linh Sơn, hiện tại xem ra, có thể thay đổi thời gian sớm hơn một chút. Chuyện này sớm giải quyết một chút, hắn cũng có thể an tâm tiếp tục cùng Liệt Diễm đi du lịch trên đại lục.
Hắn cũng không có định đến Thiên Can Học Viện tìm Phất Thụy. Nếu gặp lại sư huynh, e rằng kế hoạch du lịch của hắn sẽ tan biến. Ở bên đường đơn giản ăn chút gì đó, liền trực tiếp quay về chỗ ở. Sau khi đơn giản nghỉ ngơi một chút, trả phòng rồi lập tức ra khỏi thành.
Cơ Động đương nhiên cũng không lo Liệt Diễm không tìm ra mình. Hai người tâm linh tương thông, bất luận hắn ở bất cứ nơi nào, Liệt Diễm đều có thể xác định chính xác vị trí của hắn. Rời khỏi thành, hắn liền hướng về phía Địa Linh Sơn mà đi.
Rời khỏi thành khoảng mười dặm, Cơ Động triển khai Phượng Vũ Long Xà Biến, mở ra hai cánh bay thẳng lên không trung. Bằng vào tốc độ phi hành của hắn, chỉ cần khoảng nửa canh giờ, liền có thể đi đến trung tâm Địa Linh Sơn.
Nửa canh giờ này, Cơ Động cũng không muốn lãng phí. Sau khi xác định chính xác phương hướng. hắn vừa phi hành về phía trước, vừa lấy ra quyển sách tên gọi Dung Hợp Thần Thuật kia mà nghiên cứu.
Dung Hợp Thần Thuật, chính là ghi lại phương pháp để làm thế nào đem những vật phẩm ma lực cùng chúc tính tạm thời dung nhập vào trong cơ thể. Loại phương pháp này nhìn qua cũng không có bất cứ gì phức tạp cả. Ngay trang đầu tiên đã ghi lại những tác dụng cùng với nguyên lý ứng dụng của Dung Hợp Thần Thuật.
Dung Hợp Thần Thuật, chính là thông qua ma lực bản thân, nhờ vào Ma Lực Căn Nguyên, tiến hành nguyên tố hóa bản thân, do đó giống như là Chu Tước Thủ Trạc vậy, biến thành một vật chứa đựng ma khí, tiến hành lưu trữ những vật phẩm có cùng chúc tính ma lực. Cất giấu vật phẩm ma lực vào trong thân thể, có thể khiến cho trang bị ma lực càng trở nên an toàn hơn. Có thể dung nhập vật phẩm ma lực vào trong cơ thể ít hay nhiều, liền căn cứ vào ma lực bản thân ma sư mà quyết định. Mà điều kiện căn bản để có thể tu luyện Dung Hợp Thần Thuật, chính là tu vi Ngũ Quan Nguyên tố thể. Mà muốn duy trì Dung Hợp Thần Thuật, chẳng những phải tiêu hao một lượng ma lực nhất định, đồng dạng cũng phải tiêu hao một lượng tinh thần lực rất lớn để tiến hành khống chế. Mặc dù sau khi đem vật phẩm ma lực dung nhập vào trong thân thể rồi, cũng không cần phải duy trì trạng thái Nguyên tố thể nữa, nhưng cũng đồng dạng yêu cầu một lượng ma lực nhất định để duy trì cân bằng.
Chuyện này đối với Cơ Động mà nói, cũng không tính là vấn đề gì. Bằng vào Hỗn Độn Căn Nguyên, Hỗn Độn Chi Hỏa của mình, tốc độ bổ sung ma lực của hắn nhanh hơn ma sư bình thường gấp mấy lần, chút tiêu hao của Dung Hợp Thần Thuật cơ hồ có thể xem như là không đáng kể. Hơn nữa dưới sự khống chế tinh thần lực khổng lồ của hắn, đủ để dung hợp rất nhiều thứ vào bên trong thân thể của mình.
Trong khoảng thời gian phi hành nửa canh giờ đến Địa Linh Sơn, Cơ Động cơ hồ dùng toàn bộ thời gian dùng cho việc đọc sách. Một quyển Dung Hợp Thần Thuật kia, bất quá chỉ hơn mười trang mà thôi, Cơ Động đã đem toàn bộ học thuộc lòng.
Sau khi xem xong toàn bộ quyển sách này, Cơ Động đối với người sáng tạo Dung Hợp Thần Thuật cũng không khỏi vô cùng khâm phục. Những cách thức vận chuyển ma lực ghi trong quyển sách đều cực kỳ xảo diệu. Dưới lộ trình vận hành như thế, cơ thể con người giống như trở thành một cái lốc xoáy cực lớn, có thể thôn phệ hết tất cả mọi thứ. Khuyết điểm duy nhất chính là, yêu cầu tinh thần lực cực kỳ khổng lồ để khống chế. Cơ Động phỏng chừng, chỉ cần trải qua một thời gian ngắn để tập luyện, hắn có thể hoàn toàn khống chế được kỹ năng này.
Trong nửa canh giờ đọc sách cùng với lĩnh ngộ rất nhanh vượt qua. Cơ Động giống như lần trước đến đây, cũng trực tiếp bay vào trong phạm vi của Địa Linh Sơn, bằng vào khí tức của Phượng Hoàng Linh, bay thẳng vào trong khu vực trung tâm, đi đến trước Chu Tước Huyệt Động.
Thanh âm trong trỏe chợt vang lên, một đạo hồng quang chợt lao ra, phóng thẳng đến chỗ của Cơ Động. Cơ Động ha hả cười một tiếng, dang rộng hai tay, ôm lấy Hỏa Nhi đang phóng tới.
- Hỏa Nhi, nhẹ nhàng một chút. Ngươi không biết rằng dạo này trọng lượng của ngươi đã tăng lên nhiều lắm không?
Ôm lấy thân thể Hỏa Nhi, Cơ Động nhịn không được, cười nói.
Thân thể Hỏa Nhi hiện tại đã không quá khác biệt với Chu Tước nữa. Nếu không phải trong tình huống chiến đấu, từ bề ngoài mà xét, nàng và mẹ nàng cũng không quá khác biệt nhau. Điểm khác biệt duy nhất chính là khí tức. Bất quá, dựa theo tốc độ sinh trưởng hiện tại của nàng, lần sau tiến hóa, thân thể e rằng sẽ lớn hơn cả mẫu thân. Dù sao, nàng là Thực Nhật Phượng Hoàng, cũng không phải là Chu Tước.
Đầu của Hỏa Nhi không ngừng cọ cọ lên mặt Cơ Động. Bộ dáng thân thiết kia so với lúc nàng gặp lại mẫu thân hoàn toàn không kém chút nào. Tuy rằng chỉ mới rời nhau hai ngày mà thôi, nhưng nàng đã nhiều năm như vậy không có rời khỏi Cơ Động lần nào, lần này xa cách, khiến cho tiểu gia hỏa này cực kỳ không thích ứng.
Cùng Hỏa Nhi quay trở vào trong Chu Tước Huyệt Động, Cơ Động nhận được một tin tức tốt từ phía Chu Tước. Sau khi Chu Tước tổ chức Ma Thú Đại Hội, không ngoài dự tính chính là, tất cả những Ma Thú trên Lục Giai trong Địa Linh Sơn toàn bộ đều đồng ý việc Sâm Yêu di chuyển. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nhiều năm nay, nhân loại tiến vào trong Địa Linh Sơn cùng với ma thú phát sinh chiến đấu, đã tạo thành sự phá hư nghiêm trọng đối với môi trường sinh thái trong Địa Linh Sơn. Hiện tại đã có rất nhiều núi non trở nên trụi lủi, không hề còn dấu hiệu của sự sống nữa. Hoàn cảnh sinh thái bị phá hư nghiêm trọng, không gian sinh tồn của các ma thú cũng không ngừng bị thu hẹp lại. Chu Tước nhờ vào Căn Nguyên Sinh Mệnh mà Cơ Động lưu lại, rất dễ dàng đã chinh phục được tất cả các ma thú. Hơn nữa, bọn chúng đã đạt thành hiệp nghị, thống nhất ý kiến, sau khi Sâm Yêu di chuyển đến Địa Linh Sơn, đều sẽ được tất cả các ma thú bảo hộ.
Bản thân chuyện này đúng là một chuyện đôi bên cùng có lợi. Sâm Yêu hoàn toàn có năng lực để cải tạo hoàn cảnh sinh thái bên trong Địa Linh Sơn, khiến cho cuộc sống của ma thú nơi này sẽ được cải thiện rất nhiều, vì sao lại không chấp nhận được chứ? Hai mươi vạn Sâm Yêu tuy rằng cũng không phải là số lượng nhỏ, nhưng diện tích lãnh thổ Địa Linh Sơn rộng lớn, sắp đặt bọn họ trong đó không phải là vấn đề lớn.
Cơ Động vốn tính là để Hỏa Nhi ở lại bên cạnh Chu Tước, bản thân mình đi dẫn dắt Sâm Yêu đến đây. Nhưng Hỏa Nhi nhất định không chịu, không muốn rời xa Cơ Động nữa, khiến cho Chu Tước vừa bực mình vừa buồn cười, cảm thán một câu, con gái đúng là con người ngoài mà. Cũng không có nán lại quá lâu, ngay đêm hôm đó Cơ Động liền mang theo Hỏa Nhi rời khỏi Địa Linh Sơn, quay trở về Sinh Mệnh Chi Sâm.
o0o
Sinh mệnh chi sâm.
- Báo... Đại Trưởng lão, không xong, không xong! Địch nhân lại tới rồi.
Một gã Sâm Yêu choáng đầy hoảng sợ xông tới chỗ Đại Trưởng lão Áo Đa Mụ, đang chỉ huy đám Sâm Yêu tiến hành chuẩn bị việc di chuyển, trực tiếp ngã rạp xuống đất, gấp giọng hô to.
- Cái gì?
Áo Đa Mụ trong lòng cả kinh. Mấy ngày hôm nay hắn đều ở trong Khẩn La Mật Cổ bố trí đám Sâm Yêu làm việc. Truyền mệnh lệnh cho các Trưởng lão các bộ lạc thông báo cho tất cả các tộc nhân, thu thập tất cả những thứ có thể mang đi được, nhất là một số vật phẩm trân quý, đều nhất định phải mang đi. Vì muốn tận hết khả năng làm giảm những phiền toái cho Cơ Động, Áo Đa Mỗ cố tình hạ lệnh cho các tộc nhân thu thập những loại thực vật tự nhiên có thể lưu trữ trong thời gian dài, chuẩn bị làm lương thực để ăn uống trên đường. Tất cả những công việc đều đã chuẩn bị đâu vào đó cả, chỉ cần thêm khoảng hai ngày nữa, liền có thể sẵn sàng lên đường.
Trước khi Cơ Động bỏ đi đã nói khoảng bảy tới mười ngày sau sẽ trở về. Áo Đa Mụ đã chuẩn bị sẵn sàng, đem các tộc nhân tập trung lại tại khu vực phía Tây của Sinh Mệnh Chi Sâm, chờ Cơ Động quay trở lại. Chỉ cần Cơ Động về tới, lập tức có thể xuất phát. Ai mà ngờ được, Cơ Động vừa mới rời khỏi đây không tới ba ngày, địch nhân liền quay trở lại.
- Bình tĩnh một chút, những người tới là ai?
Áo Đa Mụ trầm giọng quát.
Gã Sâm Yêu kia đúng là tộc nhân trong bộ lạc Tháp Mỗ, thanh âm run rẩy nói:
- Vẫn là những người của lần trước. Hơn nữa, lần này bọn họ càng thêm hung ác hơn nhiều. So với lần trước, số lượng cũng nhiều hơn nhiều. Bọn họ đang chém giết về phía mình, tộc nhân chúng ta đang bị tàn sát thảm thiết vô cùng! Những người này thật sự là quá mức hung tàn.
Áo Đa Mụ dù sao cũng là Đại trưởng lão quyền uy số một trong Bộ Tộc Sâm Yêu, tâm niệm rất nhanh thay đổi, lập tức hạ mệnh lệnh:
- Mau, gọi Gia Tác Trưởng lão thống lĩnh Quân đoàn Sâm Yêu chiến sĩ nghênh chiến, tộc nhân của Bộ lạc nhanh chóng lui về phía sau.
Đám Sâm Yêu rất nhanh hạ lệnh xuống. Áo Đa Mụ ngẩng đầu nhìn trời, trên mặt toát ra một vẻ chua xót, trong ánh mắt tràn ngập vẻ tuyệt vọng, trong lòng thầm than:
- Tự Nhiên Nữ Thần vĩ đại, chẳng lẽ đã đến ngày Sâm Yêu Bộ tộc chúng ta tuyệt vong hay sao? Vừa mới có cơ hội sinh tồn, cường địch đã tới. Vương vĩ đại cứu vớt chúng ta ít nhất phải bảy ngày sau mới có thể trở về. Lúc đó e rằng cũng không còn kịp nữa rồi. Tại sao? Đến tột cùng là tại sao cơ chứ?
Tiếng kêu la thảm thiết liên tiếp vang lên trong Sinh Mệnh Chi Sâm. Càng ngày càng nhiều Sâm Yêu đã ngã xuống trên mảnh đất quê hương của bọn họ, trong Sinh Mệnh Chi Sâm. Địch nhân vừa mới trở lại, quả thật đúng là đám người của Kim Ưng Thương Hội, hơn nữa, lần này trở lại, lực lượng mà bọn họ kéo tới càng thêm khủng bố hơn nhiều. nguồn TruyenFull.com
Lô Tạp Nhĩ, vẻ mặt âm trầm cưỡi trên lưng Kinh Mộc Ma Long. Lúc này, con bộ dáng con Kinh Mộc Ma Long vẫn như trước còn có chút uể oải. Cái đuôi của nó lúc trước bị Cơ Động dùng Chí Dương Diệt Thần Kích chấn nát, lúc này đã dài ra được một chút, nhưng muốn khôi phục đến trạng thái tốt nhất, hiển nhiên cũng không thể trong một khoảng thời gian ngắn có thể làm được.
Lần này Kim Ưng Thương Hội quay trở lại Sinh Mệnh Chi Sâm, người thống lãnh đã không còn là Phó Hội Trưởng Lô Tạp Nhĩ nữa. Bên cạnh Lô Tạp Nhĩ cùng với đám ma sư của Kim Ưng Thương Hội là một đội quân do một ngàn người tạo thành. Trong số một ngàn người này, chín trăm người đều mặc một bộ Toàn Thân Khải màu xanh biếc, cưỡi trên đầu Tích Long cao hai thước, dài bốn thước, cầm trong tay trường thương dài bốn thước, choáng đầy sát khí lạnh thấu xương. Mà một trăm người dẫn đầu, bộ giáp trên người còn nặng hơn rất nhiều. Tích Long mà bọn họ cưỡi cũng lớn hơn một chút, cao hai thước rưỡi, dài hơn năm thước. Trên người của một trăm người dẫn đầu này, rõ ràng tản mát ra ma lực ba động nồng đậm.
Tích Long chẳng qua là một loại Tam Giai Ma Thú, cũng không tính là cường đại. Nhưng chúng nó lại là loại ma thú di chuyển được trên mọi địa hình. Đừng nói là rừng rậm, thậm chí có thể dễ dàng băng qua đầm lầy, ngay cả trèo đèo vượt suối cũng không thành vấn đề. Có thể tính là một đầu tọa kỵ cực phẩm. Những con Tích Long có chiều dài trên năm thước kia, lại là chủng loại Tích Long đã tiến hóa, Đại Địa Tích Long, là Tứ Giai Ma Thú.
Ngay đằng trước đội quân mặc Toàn Thân Giáp màu xanh biếc kia, có mười một người dẫn đầu, càng thể hiện ra khí tức cường đại hơn rất nhiều. Mười người trong số đó, toàn bộ đều cưỡi Tích Long Vương, chiều dài hơn tám thước, chiều cao ba thước rưỡi. Đặc điểm lớn nhất của Tích Long Vương, ngoài việc thân thể to lớn ra, chính là trên thân bọn họ còn có thêm một cặp cánh. Đây là một loại ma thú lương thê, vừa sinh hoạt dưới đất lẫn trên không trung. Lục Giai Ma Thú, thực lực tương đối cường hãn. Mà người dẫn đầu toàn đội quân này, toàn thân mặc một bộ Toàn Thân Khải màu xanh ngọc bích, phát ra quang mang lóng lánh. Thanh trường mâu trong tay hắn dài đến hơn bảy thước, đồng dạng cũng là lóng lánh hào quang ngọc bích. Tọa kỵ của hắn, lại là một đầu Tích Long tiến hóa đến cũng cực trong giới Tích Long, Bát Giai Ngọc Bích Tích Long.
Lô Tạp Nhĩ hiện tại đang đi bên cạnh người này, mỗi lần ánh mắt hắn ngẫu nhiên nhìn sang người này, lập tức toát ra vẻ cung kính vô cùng.
Nếu nói đám đại quân hơn hai ngàn người kia của Kim Ưng Thương Hội đã là một chi quân đột vô cùng cường hãn, đội hình nghiêm chỉnh, kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú, thì khi so sánh với đội quân ngàn người, mặc Toàn Thân Khải màu xanh biếc, có được tọa kỵ Tích Long kia, bọn họ quả thật giống như là một đám quân ô hợp mà thôi.
Một ngàn người này, cũng không phải là quân đội tinh nhuệ của Kim Ưng Thương Hội, mà là đội quân tinh nhuệ nhất của toàn bộ Đông Mộc Đế Quốc, gọi là Diệt Tuyệt Quân Đoàn. Mặc dù trên Đại Lục cũng không có bất cứ một quốc gia nào có thể có được một quân đoàn hoàn toàn do ma sư tạo thành. Nhưng mà, thực lực của Diệt Tuyệt Quân Đoàn này, dưới tình huống số lượng quân nhân ngang nhau, tuyệt đối có thể đứng trong ba quân đoàn đứng đầu Đại Lục.
Tổng thể Diệt Tuyệt Quân Đoàn chỉ có tổng cộng năm ngàn người, nhưng đã tiêu hao hơn chín thành chi phí cho quân đội của toàn bộ Động Mộc Đế Quốc. Vì để trang bị cho quân đoàn này, Đông Mộc Đế Quốc đã dành ra một khu vực đặc biệt, dùng để nuôi dưỡng toàn Ma Thú Tích Long. Bởi vì Tích Long là loại ma thú thuộc chủng loại ngoan ngoãn nhất trong số những chủng loại có được huyết mạch của Long Tộc. Chỉ cần bồi dưỡng từ nhỏ, cho dù là không có ký kết khế ước, cũng hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh chủ nhân.