Âm Triêu Dương nâng Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân đứng dậy:
- Nhị vị Miện Hạ cũng không cần phải làm như thế. Chúng ta cùng nhau luận bàn là tốt rồi. Thuộc tính bất đồng, tiến hành luận bàn với nhau nhiều một chút ít nhiều cũng sẽ có những trợ giúp không nhỏ. Một khi hai vị đã nguyện ý cùng chúng ta bế quan, vậy thì chúng ta cũng nên đi thôi.
- Vâng.
Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân cũng đã giác ngộ. Bọn họ rốt cuộc hiểu được trước giờ bản thân mình đã lãng phí thời gian vô ích. Âm Triêu Dương không tiếc hy sinh một phần Hỗn Độn Chi Hỏa, chân chính giác ngộ cho bọn họ cái gì mới là mục tiêu theo đuổi của Cửu Quan Ma Sư. Hai người bọn họ đối với Âm Triêu Dương hoàn toàn không có chút hận thù, ngược lại còn tràn ngập kính phục nữa. Chính vì vậy hai người bọn họ mới không chút do dự hành lễ như đệ tử trước mặt hắn ta.
- Triêu Dương huynh, đợi một chút.
Thanh âm Cơ Trường Tín chợt vang lên. Ông ta kéo theo Thượng Quan Ngâm Không, thân hình chợt lóe lên đã đi tới trước mặt ba người Âm Triêu Dương.
Cơ Trường Tín và Thượng Quan Ngâm Không thoáng liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi Cơ Trường Tín nói:
- Triêu Dương huynh, hôm nay ta cùng Ngâm Không đoàn thụ, những sự hiểu lầm trước đây rốt cuộc cũng đã được sáng tỏ, sau này cũng không còn chuyện gì khiến chúng ta luyến tiếc nữa. Nếu các người muốn cùng nhau bế quan nghiên cứu, không bằng cho hai người chúng ta cùng tham gia nữa, các người thấy thế nào? Ngũ Hành có thêm Song Thổ hai người bọn ta, nói thế nào cũng không làm vướng tay vướng chân các người đâu.
Âm Triêu Dương bật cười nói:
- Đây đương nhiên là chuyện tốt rồi. Chẳng qua, hai đại Công hội sát nhập vẫn còn cần hai người các ngươi chủ trì. Chắc hai người cũng không thể ngay lập tức đi cùng với chúng ta rồi.
Thượng Quan Ngâm Không mỉm cười nói:
- Chuyện này cũng không có gì phải lo. Mấy chục năm nay, ta cũng chưa từng trông coi bất cứ chuyện gì của Ma Sư Công Hội cả. Nói ra thật hỗ thẹn, ta sớm cũng đã không có tư cách nào tự xưng là Hội Trưởng cả. Hi Lạc, lệnh bài Hội Trưởng lúc trước ta sớm đã đưa lại cho ngươi rồi. Bắt đầu từ ngày hôm nay, ngươi chính thức tiếp nhận vị trí Hội Trưởng Ma Sư Công Hội. Ma Kỹ Công Hội tuy rằng đã thất bại dưới tay chúng ta, nhưng mà trong quá trình hai đại Công hội hợp nhất lại với nhau, cũng không được có bất cứ sự kỳ thị gì. Mọi người hãy cùng nhau trao đổi, sau khi hai đại Công hội sát nhập xong, lấy mục tiêu vì ma sư mà phục vụ.
- Hội Trưởng, ngài…
Hi Lạc muốn nói thêm gì đó, đã bị Thượng Quan Ngâm Không giơ tay lên cản lại.
- Lúc trước ta bởi vì chuyện riêng của chính mình mà dứt áo rời khỏi Công Hội. Mấy chục năm gần đây, vẫn là một mình ngươi chủ trì hết thảy tất cả những sự vụ của Công Hội. Ta cảm thấy thẹn với Công Hội, không còn mặt mũi nào trở về làm Hội Trưởng nữa. Kỳ thật, ngươi sớm cũng đã là Hội Trưởng rồi. Không cần phải nói thêm gì nữa, ý ta đã quyết rồi. Ta trước giờ luôn bảo thủ, tự cho mình là đúng, khiến cho một chút hiểu lầm trước đây mở rộng đến mức không thể nào giải quyết được. Sự hiểu lầm giữa ta và Trường Tín rốt cuộc cũng đã được xóa bỏ. Trong khoảng thời gian trong tương lai, ta chỉ muốn hết lòng chăm sóc trượng phu, bồi đắp lại khoảng thời gian chia cách bấy lâu. Các vị ma sư của Ma Sư Công Hội, Thượng Quan Ngâm Không hiện tại hướng mọi người xin tạ lỗi. Tuy rằng sau này ta cũng không còn ở Công Hội nữa, nhưng mà nếu như ngày sau Công Hội có bất cứ nguy hiểm gì, Thượng Quan Ngâm Không ta vẫn như trước sẽ thay Công Hội đứng ra ngăn cả tất cả.
Nói xong những lời này, sáu vị Chí Tôn Cường Giả nhìn nhau mỉm cười. Tất cả những thù nhận trước giờ, tựa hồ cũng đã bị một chút Hỗn Độn Chi Hỏa của Âm Triêu Dương hòa tan hết thảy. Sáu vị Chí Tôn Cường Giả đại biểu cho những cường giả đương thời đồng thời phóng vọt người lên, thăng nhập vào trong không trung, hướng về phía Đông mà bay đi. Tọa kỵ của mọi người cũng đồng loạt bay theo sát phía sau sáu người. Chỉ có Hỏa Long Vương của Âm Triêu Dương vẫn còn ở lại trong không trung, ôm Đại Diễn Thánh Hỏa Long vào lòng, không chịu rời đi.
Cũng không ai ngờ tới kết cuộc cuối cùng của trận chiến ngày hôm nay lại biến thành như vậy. Lúc này nhìn thấy sáu vị Chí Tôn Cường Giả đồng loạt rời đi, mỗi người ở đây đều có một loại cảm giác mất mát buồn bả trong lòng. Nhìn theo bóng dáng sáu người dần dần biến mất ở phía xa, sự thù hận giữa hai đại Công Hội tựa hồ như cũng dần dần phai nhạt đi.
Việc sát nhập của Ma Sư Công Hội và Ma Kỹ Công Hội cuối cùng cũng đã được quyết định. Ma Kỹ Công Hội mặc dù rằng có được thực lực cường đại, nhưng song phương cũng đều không có Chí Tôn Cường Giả. Thế nhưng cũng không cần phải quên, Bình Đẳng Vương Cơ Vân Sinh vẫn còn ở đây. Ông ta đảm đương trách nhiệm trọng tài, thắng bại đã định, Kim Cương Quân Đoàn cũng không phải là ngồi không. Huống chi Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân trước khi bỏ đi cũng đã bảo bên phía Ma Kỹ Công Hội nhất định phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn trước đó. Quá trình sát nhập kế tiếp, chính là vấn đề thương nghị về mặt thời gian cùng với chi tiết cụ thể bên trong. nguồn TruyenFull.com
Phất Thụy một tay ôm lấy bả vai của Cơ Động:
- Tiểu sư đệ, lần này ngươi không được bỏ chạy nữa đâu. Huynh đệ chúng ta bốn năm nay không gặp, hôm nay cần phải uống một trận thỏa thích a. Cho dù ta đồng ý buông tha cho ngươi, Pháo Long đại ca khẳng định cũng tuyệt đối không tha cho ngươi.
A Bỉnh đưa tay vuốt vuốt cái đầu bóng lưỡng của mình, cười hắc hắc nói:
- Đó là chuyện đương nhiên. Trở về Nhất Khẩu Hương của ta đi. Hôm nay cho các ngươi thưởng thức thử tuyệt kỷ thịt nướng sở trường nhất của ta.
Liệt Diễm tạm thời quay trở về Thế Giới Địa Tâm. Sư tổ, Sư mẫu hai người cũng đã bế quan rồi, trong lòng Cơ Động tạm thời cũng không có chuyện gì quan tâm, tự nhiên cũng sẽ không cự tuyệt.
Cơ Động đi tới trước mặt của Hi Lạc, nói:
- Phó Hội Trưởng, việc hôm nay cũng đã kết thúc, như vậy ta xin cáo từ.
Nhìn thấy hai gã thanh niên trước mặt này, trong mắt Hi Lạc cũng không khỏi toát ra một chút quang mang phức tạp. Một tháng trước đây, hắn sỡ dĩ cực lực muốn mời gã thanh niên này tham gia trận chiến hôm nay, chủ yếu là vì hắn có thể mang tới những viện thủ cường đại. Mà trên thực tế, lực ảnh hưởng của Cơ Động thậm chí còn vượt xa sự tưởng tượng ban đầu của hắn. Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung hai vị Hỏa Hệ Chí Tôn Cường Giả vì hắn mà đến, Thiên Cang Miện Hạ Cơ Trường Tín cũng chạy đến đây. Mặc dù ông ta đến chủ yếu là vì Thượng Quan Ngâm Không, nhưng cũng có một bộ phận nguyên nhân cũng là bởi vì Cơ Động. Huống chi còn có Bình Đẳng Vương Cơ Vân Sinh. Biểu hiện bề ngoài, Cơ Vân Sinh tự xưng là đến đây để làm trọng tài, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được hắn rõ ràng thiên vị bên phía Ma Sư Công Hội.
Nếu như không có Cơ Động, hắn làm thế nào có thể triệu tập toàn bộ Kim Cương Quân Đoàn chạy đến đây tham gia vào buổi sát nhập của hai đại Công Hội cơ chứ? Phải biết rằng, vị Bình Đẳng Vương này chính là người có quyền lực cao nhất trong toàn bộ Trung Thổ Đế Quốc này. Cho dù là đương kim Hoàng Đế của Trung Thổ Đế Quốc cũng đã dần dần không bằng ông ta. Nếu nói Cơ Động chính là cháu nội ruột của ông ta, như vậy, rất có thể trong tương lai hắn chính là thế hệ Bình Đẳng Vương kế tiếp a! Kẻ vốn là thừa kế trực hệ là Cơ Dạ Thương, hiện nay đã bị đưa sang làm người thừa kế của Hoàng thất rồi, trở thành đương kim Thái tử.
Chỉ cần hơi suy nghĩ cẩn thận một chút, Hi Lạc liền có thể cảm giác được thế lực khủng bố đứng phía sau lưng gã thanh niên trẻ tuổi này. Nhưng mà so sánh với tất cả những thứ này, điều khiến cho Hi Lạc khiếp sợ nhất chính là thực lực của chính bản thân Cơ Động. Luận về sức chiến đấu chân thật, Hi Lạc đương nhiên cũng không sợ Thiên Tà. Hắn tự hỏi có thể thoải mái giải quyết đối thủ. Nhưng mà khi Thiên Tà bắt đầu không ngừng tung ra vô số Ma Kỹ Quyển Trục, Hi Lạc tự nhận bản thân mình cũng không thể nào dễ dàng ứng phó nổi. Nhất là cái Trung Cấp Siêu Tất Sát Kỹ Quyển Trục cuối cùng kia, Hi Lạc tự hỏi, đổi lại chính là mình, tuyệt đối không có khả năng ngăn cản nổi. Mà tất cả những thứ đó, Cơ Động lại có thể làm được. Hắn chẳng những có thể ngăn cản được Thiên Tà, hơn nữa lại còn trực tiếp giết chết đối thủ nữa. Tổng thể trận chiến từ đầu đến cuối đều là Thiên Tà hoàn toàn bị áp chế. Hi Lạc không thể nào không thừa nhận, xét trên mặt thực lực, không xét đến các nhân tố ngoại lực bên ngoài, bản thân mình cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của gã thanh niên chỉ mới có sáu mươi mốt cấp ma lực này.
Hắn chỉ mới có sáu mươi mốt cấp ma lực a! Cực Hạn Song Hỏa, đây là loại thuộc tính khủng bố đến mức nào. Nếu có một ngày nào đó, hắn cũng tăng lên đến Cửu Quan, như vậy đó sẽ là cục diện như thế nào? Hi Lạc thậm chí còn có chút không dám tưởng tượng nổi. Hiện tại gã thanh niên này gây cho hắn sự rung động thật sự là quá lớn.
- Hi Lạc Phó Hội Trưởng, ngài…
Cơ Động nhìn thấy Hi Lạc có chút sững sờ, không khỏi gọi hắn một tiếng.
- A!
Hi Lạc từ trong suy nghĩ chợt tỉnh táo lại:
- Cơ Động tiên sinh. A, không phải, hiện tại ta nên xưng hô ngài là Cơ Động Trưởng lão rồi. Đại ân hôm nay không lời nào có thể cảm tạ hết được. Ta biết cũng không thể nào lưu được ngài lại. Chuyện khác không cần phải nói, nơi này có chút lễ vật nhỏ, xem như là một chút hồi báo của Ma Sư Công Hội, ngài nhất định phải nhận lấy. Ma Sư Công Hội sau này chính là nhà của ngài. Ở bất cứ tòa thành thị nào, nếu như ngài cần, cũng có thể tìm Phân hội của Ma Sư Công Hội tại địa phương yêu cầu hỗ trợ.
Vừa nói hắn đã đưa hai món đồ vật gì đó nhét vào trong tay của Cơ Động. Cơ Động cúi đầu nhìn xuống, phát hiện đó là một cái lệnh bài cùng với một cái giới chỉ trữ đồ.