Âm Dương Miện

Chương 478: Lực lượng Hỗn Độn Kim

Nếu như Hỏa Diễm Quân Vương sống lại, chắc chắc việc thi triển Tất sát kỹ Quân Vương Phệ sẽ có uy lực vượt xa so với Cơ Động.

Chính xác là như thế, khi toàn bộ ba trăm sáu mươi kích Liệt Dương Phệ của Cơ Động hợp thành Quân Vương Phệ, tấn công lên nắm tay màu trắng bạc kia lại giống như chuồn chuồn lay cột đá, không có chút hiệu quả gì.

Nắm tay màu trắng bạc thừa nhận toàn bộ công kích mà không hề có biến hóa. Khi toàn bộ công kích của Cơ Động kết thúc, nó lại bộc phát ra một luồng lực lượng nhu hòa cuốn lấy thân thể Cơ Động ném hắn ra xa.

Ma lực trong cơ thể Cơ Động dao động kịch liệt, cả người bao trùm trong cảm giác khiếp sợ, Hỗn Độn châu trong cơ thể chuyển động dữ dội. Thế nhưng trong nháy mắt khí tức Hỗn Độn nồng đậm quét qua thân thể hắn. Mặc dù hỏa diễm màu trắng nhìn có vẻ không quá mãnh liệt, nhưng lại có thể hóa thành một tầng quang mang bao bọc bên ngoài Vĩnh Hằng Giáp của Trần Tư Tuyền.

Vĩnh Hằng Giáp chấn động rung lên nhè nhẹ. Ngay lúc Cơ Động và Trần Tư Tuyền bị đẩy ra ngoài, một khắc sau cổ lực lượng khổng lồ kia cũng lặng lẽ tan biến, giống như bị một thứ gì đó cắt ngang vậy.

Cơ Động uốn mình giữa không trung, hai chân co lại, giãy đành đạch lùi lại liên tục mới miễn cưỡng giữ vững được thân hình. Hắn và Trần Tư Tuyền đồng thời hô to:

- Kim Hỗn Độn lực?

Đúng vậy! Ngay lúc Cơ Động cho rằng Chu Tiểu Tiểu không thể tiếp tục chống đỡ đòn tấn công của hắn, thời điểm hắn tràn đầy chiến ý, mắt thấy đến lúc khắc địch giành thắng lợi, thế mà đột ngột bị đánh lui. Hết thảy cố gắng trước đó, bao gồm cả hỗ trợ tuyệt diệu của Trần Tư Tuyền cũng không thể tạo được hiệu quả hữu dụng gì cả. Tất cả đều do bị nắm tay màu trắng bạc kia phá hủy.

Chính là nó đã phá tan kế hoạch được chuẩn bị cẩn thận của Cơ Động, một nắm tay của Chu Tiểu Tiểu thế mà dễ dàng ngăn trở tất sát kỹ U Diễm Băng dung hợp từ âm dương song hỏa. Cũng chính là nó chặn đứng tất sát kỹ Quân Vương Phệ của Hỏa Diễm quân vương. Chỉ có một cách giải thích tốt nhất cho sự huyền bí của nắm tay màu trắng bạc kia, đó là Hỗn Độn. Chỉ có lực lượng đến từ Hỗn Độn ở trong thời khắc mấu chốt mới có thể xoay chuyển Càn Khôn.

Mặc dù Cơ Động có Hỗn Độn Châu, nhưng trên thực tế lại không tinh thông ứng dụng lực lượng Hỗn Độn. Cũng không phải hắn không thể sử dụng lực lượng của Hỗn Độn Châu, mà vì hàm nghĩa Hỗn Độn lực ở chỗ sáng lập chứ không phải hủy diệt, dùng nó công kích không thể mang lại hiệu quả lớn. Một nguyên nhân khác chính là do cực hạn song hỏa của hắn. Nhờ có sự tồn tại của Hỗn Độn Châu mới làm cho Âm Dương song hỏa của hắn có khả năng gắn kết không còn khoảng cách, làm mất đi nguy hiểm tiềm tàng do ma lực không cân bằng. Vì vậy có nhiều thời điểm, tác dụng trọng yếu của Hỗn Độn Châu là dùng để ngưng tụ, chuyển hoán và vận dụng ma lực.

Lúc này, dưới sự kích thích của Kim Hỗn Độn lực, Hỏa Hỗn Độn lực trong Hỗn Độn Châu mới có thể tự hành, bảo hộ thân thể Cơ Động, hóa giải lực đánh vào Hỗn Độn Châu.

Thế công do Cơ Động cùng Trần Tư Tuyền liên thủ rốt cuộc bị hóa giải, nhưng bộ dạng của Chu Tiểu Tiểu cũng không quá thoải mái.

Trường bào màu trắng trên người có nhiều chỗ xuất hiện vết cháy đen. Rõ ràng là trường bào này được làm bằng chất liệu không hề tầm thường, có thể vượt qua lực ăn mòn mạnh mẽ của U Diễm Băng, không bị tan rã. Nhưng trên mặt, trên tay của hắn lại có dấu vết bị Âm hỏa ăn mòn. Nhất là trên tay phải khi thu hồi ma lực Kim Hỗn Độn đã hoàn toàn biến thành màu đen. Hắn phải thúc dục một luồng ma lực cực hạn Canh Kim màu vàng không ngừng xung kích mới có thể tạm xua tan cực hạn Âm hỏa xâm nhập đang cố gắng tiến vào trong.

Chu Tiểu Tiểu trừng lớn đôi mắt nhìn Cơ Động chằm chằm. Tay phải của Cơ Động đang chầm chậm giơ lên, toàn bộ tay đều biến thành màu đỏ đậm.

Lúc trước giao chiến, Cơ Động đã có thể cảm nhận một cách rõ ràng thực lực cường đại của Chu Tiểu Tiểu. Sau khi toàn lực ứng phó cho đến khi đòn công kích bị hóa giải, hắn đã lâm vào vị trí hạ phong. Bây giờ Chu Tiểu Tiểu là đối thủ của hắn, bất luận trận chiến này chỉ mang tính chất thăm dò hay gì khác, Cơ Động tuyệt đối không thể khinh thường. Hắn đã chuẩn bị đầy đủ và nhất định đánh cược một lần, chuẩn bị phóng xuất ra Hỏa Thần Kiếm để hợp lực. Bằng vào linh hồn dung hợp của hắn và Trần Tư Tuyền, ngăn chặn thần thức Sát Thần Tu Phổ Nhược Tư không phải là việc quá sức. Lúc này hắn không phải không có lực để hoàn thủ nữa.

- Đừng đánh, đừng đánh nữa!

Bộ mặt Chu Tiểu Tiểu như đưa đám, vẫy tay Cơ Động và Trần Tư Tuyền, ma lực trên người cũng lặng lẽ tán đi.

- Tiểu tử Cơ Động, ngươi cũng quá giảo hoạt đi, thế mà dám âm thầm ra sát chiêu với ta. Nếu không phải Mập Mạp ta có đủ bổn sự giữ mạng, lần này chỉ sợ rằng không chết cũng bị lột mất lớp da rồi. Ta không thể không thừa nhận, quả thật phẩm chất của ngươi còn giỏi hơn ta mấy phần. Lúc ta hơn hai mươi tuổi tuyệt đối không có thực lực như ngươi bây giờ. Lại thêm ngươi có một cô bé tốt nữa. Nếu không phải nàng đột nhiên ra tay hỗ trợ, ngươi cũng không thể bức bách ta phải xuất ra lực lượng Kim Hỗn Độn.

Trong trận chiến này, Chu Tiểu Tiểu đã phạm sai lầm khi đánh giá sai thực lực của Cơ Động và Trần Tư Tuyền. Khi chiến đấu chân chính đã trở thành vấn đề to lớn cho hắn. Nếu không phải vì thực lực hắn mạnh hơn hai người rất nhiều thì đã sớm bị thua thiệt lớn rồi.

Nghe được lời nói hắn, khuôn mặt xinh đẹp của Trần Tư Tuyền khẽ ửng hồng, cảm giác với gã mập này liền tốt lên mấy phần, nhưng Cơ Động lại nhíu mày:

- Nàng không có quan hệ gì với ta cả, chỉ là đệ tử của ta mà thôi!

Vừa nói dứt lời, Hỏa Thần Kiếm trên tay hắn cũng dần dần thu liễm năng lượng trở về bên trong thân thể, hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Thực lực Chu Tiểu Tiểu hoàn toàn mạnh mẽ hơn so với sự tưởng tượng của hắn, dù cho đối phương có chút khinh thường dẫn tới sơ xuất nhưng bản thân vẫn không thể nào chân chính chiếm được thế thượng phong. Text được lấy tại Truyện FULL

Hơn nữa, không nên quên một điều, trong trận chiến này Chu Tiểu Tiểu còn chưa sử dụng bất kỳ vũ khí ma lực và tọa kỵ. Ngay từ đầu chủ yếu ra tay là để thăm dò mà thôi. Nếu như hắn dùng toàn lực để ứng phó mà nói thì e rằng bản thân Cơ Động chẳng có một cơ hội nhỏ nhoi nào. Đây chính là sự chênh lệch lực lượng tuyệt đối.

Lúc trước hắn trông thấy rõ ràng, Canh Kim Dương Miện trên đầu Chu Tiểu Tiểu là Cửu quan ba sao, chính là thực lực chín mươi sáu cấp cực kỳ khủng bố. Trong số những cường giả Chí tôn mà hắn biết, chỉ có sư tổ của mình, Thắng Quang miện hạ Âm Triêu Dương mới có thể so sánh. Cho dù là Huyền Tổ Thiên Cương miện hạ Cơ Trường Tín, sợ rằng vẫn còn thua kém gã mập này một bậc. Khó trách thương hội Ngốc Có Tiền ở trên đại lục lại có vị trí vững chắc như thế, không có một ai dám đánh chủ ý lên lượng tài sản khổng lồ của thương hội giàu có này.

Gã mập này mang đến cho Cơ Động cảm giác sâu không thể lường được. Hắn căn bản không thể nào phán đoán được tình huống thực lực chân chính của gã mập khi phát huy đến tận cùng sẽ đến mức nào.

- Ồ! Bất ngờ nhỉ? Là thầy trò yêu nhau hả? Cái này ta thích nha! Xem ra ta cũng nên suy tính mở một học viện Ma sư mới được.

Sắc mặt Mập Mạp đã khôi phục lại bình thường. Cực hạn Âm Hỏa xâm nhập vào thể nội lúc trước đã bị cực hạn Canh Kim ép hết ra ngoài. Sở dĩ hắn chịu thua thiệt còn có một nguyên nhân quan trọng khác, chính là ngũ hành tương khác, Hỏa khắc Kim. Trận chiến vừa rồi hắn chịu chút vị đắng, nhưng mà đúng như tưởng tượng của Cơ Động, nếu như gã Mập Mạp này phát huy toàn bộ thực lực của mình mới đúng là khủng bố. Ngàn vạn lần không được quên, thân phận của hắn chính là lão bản thương hội Ngốc Có Tiền đệ nhất thương hạ, có được tài lực hùng hậu như thế ủng hộ, vũ khí ma lực của hắn sẽ cường hãn đến bực nào đây?

Cơ Động quay đầu lại nhìn cây nhang cách đó không xa chỉ mới cháy được một nửa...

- Nếu như ngươi dùng toàn lực để ứng phó, với pháp khí trên tay ngươi ta khó mà kiên trì được một nén nhang. Ta thua!

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Cơ Động không phải loại người chấp nhất không biết thiệt hơn, phán đoán từ trên thế cục, hắn thực là thua rồi.

Mập Mạp lắc lắc đầu nói:

- Không, ngươi không có thua. Vừa rồi ta đã nói rõ ràng, chỉ cần ngươi có thể kiên trì chống đỡ ta tấn công được một nén nhang thì xem như tiểu tử ngươi thắng. Không cần phải ấm ức. Ngươi đừng quên, ta là cường giả cửu quan. Uy lực cực hạn ma lực của ngươi gặp ta sẽ bị giảm sút đi rất nhiều, nếu không có khắc chế thuộc tính, ngươi muốn khiêu chiến vượt cấp với ta là chuyện hoàn toàn không thể. Biểu hiện của ngươi so với tưởng tượng của ta còn tốt hơn rất nhiều. Ngươi đã cho ta thấy lực bộc phát hoàn mỹ của Hỏa hệ, không cần nói quá nhiều làm gì, ta tin tưởng nếu cho ngươi thêm mười năm, ngươi tuyệt đối sẽ có đủ thực lực khiến cho thiên hạ khiếp sợ, tới lúc đó, sợ rằng trên phiến đại lục này không ai có thể là đối thủ của ngươi nữa. Huống chi, vừa rồi ta thấy ngươi còn không triệu hồi ra ma thú bằng hữu của ngươi, nghe nói ngươi có một đầu rồng đồng dạng có thể sử dụng cực hạn Song Hỏa. Nếu chính xác như thế, ngươi dùng toàn lực chống đỡ công kích của ta trong một nén nhang cũng không phải là chuyện không thể. Thật sự rất dọa người! Chẳng những ta phải dùng hai tay, ngay cả Kim Hỗn Độn lực ẩn giấu cũng phải xuất ra, tiểu tử ngươi mới vừa vặn Thất quan, như vậy đủ để tự hào rồi, người bị mất mặt phải là ta mới đúng. Ta có Thiên Tàm Y, bị ngươi đốt như vậy ít nhất ta cũng phải hao tốn mấy ngàn kim tệ để tu bổ lại. Ngươi có biết không, khi làm cho Mập Mạp ta tốn tiền chính là đang cắt thịt của ta đó!

Nhìn khuôn mặt đầy ai oán của Mập Mạp, Cơ Động thật sự không thể tưởng tượng được, trước mắt lại là người tồn tại cao nhất trong giới Ma sư, là cường giả có được lực lượng Hỗn Độn. Bộ dạng đau lòng vì tiền tài thế này, so sánh với Diêu Khiêm Thư lúc trước tuy cách thức khác nhau nhưng ý nghĩa lại không sai biệt.

- Tiền bối, người không phải là thần giữ của đấy chứ!

Trần Tư Tuyền rất chân thật hỏi.

- Ặc!

Mập Mạp gãi gãi cái ót trên tấm thân béo núc nói:

- Đương nhiên là không phải, ta hào phóng như vậy, làm sao có thể là thần giữ của được? Được rồi, tiểu tử Cơ Động, ngươi đã thông qua khảo hạch của ta. Nói đi, ngươi muốn ta làm gì giúp ngươi? Đại ca Âm Triêu Dương chỉ nói rằng, hi vọng ta giúp ngươi lại không nói muốn ta giúp làm gì. Hắn nói hết thảy đều do ngươi làm chủ. Thiên phú của ngươi đã được thể hiện đầy đủ, có đủ tư cách để ta trợ giúp. Dĩ nhiên, sự trợ giúp của ta cũng có điều kiện, Mập Mạp ta là thương nhân mà.

Cơ Động thản nhiên đáp:

- Điều kiện của ngươi là gì?

Mập Mạp cười hắc hắc, nói:

- Tiểu tử, càng ngày ta càng thích ngươi đó. Không đề cập ngay tới yêu cầu mà hỏi trước điều kiện, chứng tỏ ngươi không phải loại ăn cháo đá bát. Bộ dạng của ngươi rất giống với đại ca Âm Triêu Dương, quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy. Vậy ta nói thẳng luôn, yêu cầu của ta rất đơn giản, đối với ngươi không chút khó khăn gì. Nhìn thấy bộ y phục trên người ta không, trở lại ta làm cho ngươi vài món như thế này, về sau, bất luận bất cứ lúc nào, ngươi đều phải mặc nó. Đây chính là điều kiện của ta.

Trần Tư Tuyền kinh ngạc, mở miệng:

- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?

Trong đôi mắt lung linh tràn đầy vẻ bất ngờ, không thể tin nổi. Nàng hoàn toàn không hiểu tại sao Mập Mạp lại nói ra điều kiện như vậy, nhìn qua gần như căn bản không có chút ý nghĩa gì.

Mập Mạp cười sảng khoái:

- Đơn giản vậy thôi. Mập Mạp ta là người phúc hậu a, tự nhiên sẽ không làm khó tiểu tử Cơ Động.

Cơ Động cười nhạt:

- Nhưng ngươi lại là một thương nhân xuất sắc. Mục đích khi đưa ra yêu cầu đó của ngươi rất đơn giản, hẳn là để quảng cáo nhỉ, muốn ta xuất hiện ở bất kỳ chỗ nào cũng phải quảng cáo rầm rộ cho thương hội Ngốc Có Tiền của ngươi, đúng vậy không?

- Quảng cáo? Quảng cáo là cái gì?

Mập Mạp có chút sửng sốt.

Cơ Động giải thích:

- Quảng cáo mang ý nghĩa biểu thị phổ biến rộng rãi. Ta mặc y phục có biểu tượng thương hội Ngốc Có Tiền các ngươi, đi tới chỗ nào, mọi người đều biết ta có quan hệ với thương hội Ngốc Có Tiền. Nhất là sau này, thời điểm đối phó với địch nhân Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, sát cánh bên ta đều là cường giả, hiển nhiên bọn họ sẽ chú ý tới y phục của ta. Ta là một người trong Thiên Can thánh đồ, hiệu ứng quảng cáo đối với thương hội Ngốc Có Tiền có tác dụng rất lớn. Sau này, thực lực của ta càng mạnh, trong cuộc thánh chiến hai phiến đại lục sẽ dẫn đến tác dụng càng lớn, hiệu quả quảng cáo tự nhiên cũng tăng theo đó. Rồi thì ta chỉ có một đường để sống, đó là nỗ lực chiến đấu trong trận Thánh Chiến mới tiếp tục nhận được sự trợ giúp không ngừng của ngươi. Vì vậy thương hội Ngốc Có Tiền lại càng nổi tiếng, ta nói không có gì sai chứ?

Nghe xong Cơ Động giải thích. Lúc này đây, thậm chí Chu Tiểu Tiểu còn kinh ngạc hơn so với trước kia bị thua thiệt trong tay Cơ Động. Bất chợt, hắn sải bước tới trước mặt Cơ Động. Bằng tốc độ Cơ Động lại không thể nào né tránh đôi tay dài rộng kia nắm lấy tay phải Cơ Động. Đương nhiên, bản thân Chu Tiểu Tiểu không có bất kỳ ý định công kích, như thế cũng giải thích việc linh hồn Cơ Động dò xét không có bất kỳ phản ứng gì.

- Nhân tài a!

Chu Tiểu Tiểu dụng lực lắc mạnh cánh tay Cơ Động:

- Tìm kiếm trăm phương ngàn hướng, tới lúc xế chiều quay đầu lại, trong đêm đông đột nhiên bừng sáng hi vọng. Tiểu tử Cơ Động, ta tìm ngươi đã lâu rồi. Ta có thể khẳng định ngươi là người ta muốn tìm. Thật tốt quá, thật sự quá tốt rồi! Không thể tưởng tượng được, ngươi chẳng những có thành tựu Ma sư kinh người, mà trên phương diện sinh ý kinh doanh lại có đầu óc như thế. Ta phảng phất như nhìn thấy mình lúc trẻ, à mà không, ngươi so với ta lúc đó càng thêm ưu tú. Ta quyết định, bắt đầu từ bây giờ, sẽ bồi dưỡng ngươi trở thành người nối nghiệp trong tương lai của ta. Trời không phụ người có lòng, rốt cuộc ta cũng tìm được ngươi.

Cơ Động dùng sức rút cánh tay về, nhìn thần sắc hơi nhăn nhó của Mập Mạp:

- Tiền bối, người có thể bình thường lại chút được không. Hiện tại ta bắt đầu hoài nghi, sư tổ để ngươi đến tìm ta, đến cuối cùng có phải là quyết định chính xác không.

- À, à...!

Mập Mạp ngượng ngùng, thu hồi hai tay. Hai bàn tay đầy đặn chà xát vào nhau:

- Không phải như vậy a, ta rất bình thường, thực sự cực kì bình thường. Chỉ là hiện tại ta quá kích động. Ngươi có biết hay không? Đối với ta việc tìm được ngươi có ý nghĩa như thế nào không? Chính là sự giải thoát đó! Ngươi cho rằng ta nguyện ý làm lão bản Ngốc Có Tiền sao? Đây là việc hêt sức cực khổ, vất vả cực độ. Mẹ kiếp, hiện tại nhớ tới ta lại thêm buồn bực vạn phần. Nếu như ban đầu không phải bại vào tay lão quỷ kia, ta sẽ chịu bị khốn trụ tại đây mấy chục năm sao?

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Cơ Động, Chu Tiểu Tiểu điều chỉnh sắc mặt, nhất thời trở nên nghiêm túc hẳn, chánh khí lẫm nhiên, nói:

- Cơ Động, ngươi có biết vì sao thương hội Ngốc Có Tiền có thể đứng sừng sững trên đại lục năm trăm năm không suy suyễn không, lượng tài phú tích lũy khổng lồ, thậm chí còn làm cho mấy đại đệ quốc thấy sợ hãi nữa? Không phải do hình thức kinh doanh chúng ta có đặc thù gì nắm rõ đối phương, lại càng không phải bởi vì thương hội xuất ra thiên tài buôn bán, mà là do thời gian.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất