Băng Hỏa Ma Trù

Chương 237: Đại địa nữ thần lĩnh vực (hạ)

"Cho dù ngươi có thì ta cũng sẽ không cho ngươi cơ hội ngâm xướng chú ngữ, mặc dù ta không biết vì sao ngươi có thể sử dụng ba loại ma pháp băng, hỏa và phong nhưng ta quả thực rất khâm phục năng lực ma pháp của ngươi. Bây giờ ngươi nhận thua ta sẽ lưu lại cho ngươi một đường sống, nếu không phải vì ngươi có được băng hỏa đồng nguyên ma pháp lực, ta cũng sẽ không thi triển lĩnh vực này sớm như vậy, cái này vốn là lưu lại dành cho Thiên Huyễn Băng Vân."

Dưới đài, Băng Vân trong mắt bộc phát ra hai luồng tinh mang, nhẹ giọng nói: "Đại Địa Nữ Thần lĩnh vực, là tiên thiên lĩnh vực."

Dung Băng đứng ở bên cạnh nàng nghe được lời của nàng không khỏi chấn động toàn thân, không kìm được hỏi: "Thật sự có tiên thiên lĩnh vực tồn tại sao?"

Băng Vân nhìn Dung Băng liếc mắt một cái, không nói gì chỉ là có chút gật đầu. Trên đài, Niệm Băng nhìn Mộc Tinh có chút quái dị nói: "Ngươi không giết ta sao? Chẳng lẽ ngươi không nghĩ vì thủ hạ báo thù sao?"

Mộc Tinh lạnh nhạt cười nói: "Không biết ngươi là thông minh hay là ngu ngốc, đã gặp phải đại địa nữ thần lĩnh vực của ta, ngươi cho rằng băng hỏa đồng nguyên ma pháp của ngươi còn có thể làm gì được sao? Ngươi đã quá coi thường ta rồi đó."

Niệm Băng nhíu mày nói: "Nguyên lai là như thế nhưng mà có chuyện ta hy vọng ngươi có thể hiểu được, trong từ điển của ta cho tới bây giờ không có hai chữ nhận thua, muốn đạt được thắng lợi trong trận đấu này thì ngươi hãy động thủ đi."

Đôi mi thanh tú của Mộc Tinh hơi nhíu lại: "Chấp mê bất ngộ, đã như vậy thì ta sẽ thuận theo ý của ngươi." Quang ảnh màu xanh biếc chợt lóe, thân thể mềm mại uyển chuyển của nàng lùi vào trong trùng trùng điệp điệp dây mây, những sợi dây này nhanh chóng xảy ra biến hóa lập tức ngưng kết thành một lục cự nhân thân cao năm trượng.

Niệm Băng trong lòng rùng mình, tại trận đấu trước hắn dự đoán trình độ của Mộc Tinh rất cao nhưng thực lực Mộc Tinh thế hiện bây giờ vượt xa so với phỏng đoán của hắn, không cần ngâm xướng chú ngữ mà có khả năng tự nhiên sinh ra lĩnh vực, cái này cực kỳ khó đối phó a.

Lục cự nhân di chuyển, bước chân to lớn bước lên đài dậm mạnh một cái phát ra tiếng ầm vang, cánh tay tráng kiện đồng thời huy vũ, trên trăm sợi dây mây đồng loạt bay ra hướng Niệm Băng công kích.

Từng đạo phong nhận dưới tác dụng của băng hỏa đồng nguyền được tăng phúc lên đến ba bậc, giống như tiên hoa nghênh đón công kích của lục cự nhân nhưng xuất hiện một màn làm Niệm Băng hoảng sợ. Lúc này dây mây cùng với lúc trước không giống nhau, phong nhận chỉ có thể để lại trên dây leo dấu vết nhàn nhạt nhưng thể ngăn cản công kích gần như điên cuồng kia. Thời khắc mấu chốt, kinh nghiệm thực chiến đã cứu lại NIệm Băng một mạng, lục mang tinh màu bạc xuất hiện xung quanh thân thể hắn. Quang ảnh chợt lóe, ngay lập tức tại vị trí của hắn phát ra một tiếng nổ vang

Âm thanh Mộc Tinh kinh ngạc vang lên: "Ngươi thật đúng là làm cho ta kinh ngạc a! Không gian hệ ma pháp."

Niệm Băng lúc này đã không còn công phu để mà hồi đáp, không cần che dấu cái gì nữa, dùng miệng cắn giữ chuôi Tuyền Kỳ đao, nhanh chóng thu hồi Ngạo Thiên đao, hai tay rung lên, trong phút chốc, hồng, lam lưỡng sắc quang mang tràn ngập trên đài, Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức và Hỏa Diểm Chi Thần Đích Bào Hao rốt cuộc cũng đã xuất hiện.

Tiếng kinh hồ từ dưới đài vang lên, kể cả bọn người Dung Phi, Dung Cực, Băng Vân, mặc dù chỉ là trong nháy mắt nhưng bọn hắn cũng nhận ra được hơi thở của Băng Tuyết Nữ Thần chi thạch và Hỏa Diểm Thần chi thạch.

Dung Thân Vương ngồi bên cạnh Hoa Thiên đại đế nhíu mày, thấp giọng nói: "Dĩ nhiên là có tiên thiên lĩnh vực ma pháp sư."

Phản ứng của lục cự nhân rất nhanh, vô số hảo quang màu xanh biếc phô thiên cái địa hướng Niệm Băng phóng đi, dựa vào Tuyền Kì đao, Niệm Băng di động trong nháy mắt.

"Vĩnh đống băng chi phách, địa ngục chi ma viêm, ta lấy thân phận băng hỏa đồng nguyên gọi về các ngươi, băng ngưng tụ, hỏa ngưng tụ, cực chí dung hợp, phóng thích ra mênh mông, băng trầm ổn, hỏa cuồng liệt, lấy nguồn gốc các ngươi làm trụ cột, hóa thành lực phá hủy vĩnh viễn bất biến, hủy diệt hết thảy tánh mạng đi. Băng viêm ma kiếp phá."

Niệm Băng liên tục ngâm xướng không có đình chỉ, thân mình không không ngừng di động trong trùng điệp dây mây, cho dù dây mây đã bao trùm cả trường đấu nhưng không có khả năng là không có một khe hở, cơ hội mà NIệm Băng đang tìm kiếm chính là một khe hở trong đó.

Mỗi lần ngâm xướng một hai chữ, thân thể hắn lại trong nháy mắt dời đi khoảng cách ngắn thay đổi phương vị một chút, nhưng cho dù là dời đi như thế nào, ngữ điệu hắn trước sau vẫn trầm thấp, ma pháp chú ngữ vẫn tiếp tục như trước.

Bồng, khi Niệm Băng ngâm xướng xong chữ cuối cùng, động tác hắn có chút trì hoãn nhất thời bị một dây leo quất trúng, thân thể xoay tròn trên không trung nhưng trên mặt Niệm Băng lại toát ra vẻ tươi cười, dù sao ma pháp cũng đã hoàn thành.

Những dây leo thô tráng không hề bỏ qua cơ hội, thân thể Niệm Băng bị quấn quanh tựa như một cái bánh chưng lớn, chỉ có dưới chân hồng lam song sắc lục mang tinh là còn tồn tại như trước.

Mộc Tinh ẩn mình trong Đại Địa Nữ Thần lĩnh vực đột nhiên cảm giác được một tia bất an, nắm tay thật lớn của lục cự nhân dưới sự khống chế của nàng lập tức oanh kích về phía thân thể của Niệm Băng. Nhưng giờ phút này không ai có thể ngăn cản băng hỏa đồng nguyên ma pháp sư trong truyền thuyết phát uy nữa. Hào quang của hồng lam song sắc lục mang tinh đột nhiên trở nên vô cùng rực rỡ, trên những dây leo quấn quanh thân thể Niệm Băng phát ta từng chấm lam, hồng chói mắt, băng từ ngoài hướng vào trong còn hỏa từ bên trong hướng ra phía ngoài, mặc dù Đại Địa Nữ Thần lĩnh vực có thể cắn nuốt hết năng lượng tự nhiên nhưng cũng không thể thích ứng được sự va chạm của hai loại năng lượng cực đoan.

Bụi phấn lan tỏa ra khắp nơi, thân thể Niệm Băng ở trên không trung nhẹ nhàng rơi xuống nhanh chóng né tránh một kích trí mạng của lục cự nhân, ngọn lữa màu đỏ đã ngưng tụ biến thành ma viêm, băng màu lam đồng dạng giống như ngọn lữa, hồng làm lưỡng sắc chói lọi bao quanh thân thể Niệm Băng xoay tròn bốc lên cao, hơi thở của chúng mặc dù hoàn toàn khác biệt, năng lượng mặc dù hoàn toàn đối lập nhưng tại giờ phút này, dưới tác dụng của băng hỏa đồng nguyên lục mang tinh dưới chân Niệm Băng lại mang một vẻ hài hòa.

Niệm Băng hai tay phân biệt nắm lấy Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức và Hỏa Diểm Chi Thần Đích Bào Hao, đưa Băng Tuyết Nữ Thần chi thạch và Hỏa Diễm Thần chi thạch hướng ra phía ngoài, một màn kì dị xảy ra, ánh mắt của hắn đã biến thành hồng, lam lưỡng sắc, ngửa mặt lên trời hét lên một tiếng, hơi thở của băng và hỏa đem rừng dây leo liên tục đẩy lui.

Nếu nói, lúc này Mộc Tinh biểu tượng cho Đại Địa Nữ Thần tự nhiên cùng tánh mạng, vậy Niệm Băng đại diện đúng là ma thần hủy diệt hết thảy, hắn đang rống giận, hắn đang rít gào.

"Phóng thích đi, băng viêm ma kiếp phá." Long quyển không nhất định là do gió hình thành, băng cùng viêm dung hợp tạo thành một cảnh vô cùng rực rỡ, xuất hiện hồng lam sắc chói lọi, hội tụ hơi thở vô cùng bá đạo, tụ thành băng viêm long quyển đường kính gần nữa trượng, lấy hai khối cực phẩm bảo thạch làm nguyên điểm, lấy băng hỏa đồng nguyên của Niệm Băng làm vật dẫn mà bạo phát. Mục tiêu của chúng chính là trước ngực lục cự nhân.

Ánh mắt mọi người giờ phút này đều tập trung cao độ, ngay cả Dung thân vương cũng cảm thấy bất ngờ. dưới tình huống như thế Niệm Băng còn có thể phát ra ma pháp cường hãn như vậy, hắn xuất ra không phải là băng ma pháp cùng viêm ma pháp kết hợp mà là chân chính băng hỏa ma pháp, ngay cả cái chú ngữ kia cũng chưa từng thấy trong băng ma pháp và hỏa ma pháp. Dung thân vương nhớ tới những gì mình chỉ điểm cho Niệm Băng, trong mắt nhất thời toát ra một tia mỉm cười, trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này lĩnh ngộ thật đúng là nhanh a!

Ầm - -, trong tiếng nổ mạnh kịch liệt, Hỏa Vân tráo do một trăm đại ma pháp sư cấu thành không ngừng chấn động, chúng ma pháp sư không thể không niệm chú ngữ để ổn định kết giới. Còn trận đấu trên đài thân thể to lớn của lục cự nhân đã hoàn toàn đình chỉ mà băng viêm ma kiếp phá Niệm Băng phát ra phảng phất như là tan vào trong thân thể hắn.

Niệm Băng đứng trên mặt đất, trong đầu một trận mê muội, xuất ra ma pháp này ảnh hưởng đối với hắn thực không nhỏ, tinh thần lực tiêu hao thật lớn, thể lực có chút ăn không tiêu nhưng hắn biết chính mình vẫn không thể buông lỏng, một bên cố gắng điều hòa hơi thở, một bên ngưng tụ lại ma pháp lực.

Thân thể của lục cự nhân phảng phất như là đọng lại, đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích, thân thể do dây leo tạo thành lúc này như là nham thạch, thân hình cao tới năm trượng yên tĩnh đứng yên nơi đó.

"Không, điều này là không có khả năng, ngươi không có khả năng phá đi Đại Địa Nữ Thần lĩnh vực của ta." Âm thanh Mộc Tinh theo bốn phương tám hướng phát ra, trong thanh âm không cam lòng vang lên.

Nhưng vào lúc này, từng đạo vết rách bắt đầu xuất hiện trước ngực lục cự nhân, vết rách không ngừng kéo dài, không ngừng mở rộng, vô số vết rách mấy phân chỉ trong nháy mắt công phu cũng đã nhanh chóng kéo dài trên khắp ngõ ngách của thân thể lục cự nhân, lúc này, giờ phút này, trong mỗi người đều xuất hiện hai chữ, kết thúc rồi.

Hồng, lam lưỡng sắc quang mang vẫn xoay tròn xung quanh thân thể Niệm Băng, Niệm Băng cẩn thận quan sát lục cự nhân đang bất động, rất nhanh tụ tập ma pháp lực trong cơ thể đồng thời thu hồi Tuyền Kỳ đao.

Trên thân thể lục cự nhân dần dần xuất khởi hào quang ngày càng chói lọi, đó là ánh sáng của hồng và lam, tiếng rạn vỡ bắt đầu vang lên, thân thể lục cự nhân bắt đầu bong ra từng mảng, hóa thành bụi phấn bay xuống.

Ầm - -, hỏa vân tráo lại kịch liệt chấn động, cả lục cự nhân trong nháy mắt hoàn toàn bị phá hủy, hơi thở của đại địa tánh mạng vốn tồn tại mạnh mẽ trên đài nhanh chóng biến mất, tất cả cũng khôi phục lại bình thường. Nguồn: http://truyen360.com

Mộc Tinh sắc mặt có chút tái nhợt xuất hiện phía trước Niệm Băng khoảng bảy trượng, trong mắt nàng tràn ngập sự không cam lòng: "Ngươi làm như thế nào? Địa Địa Nữ Thần lĩnh vực của ta rõ ràng có thể cắn nuốt hết thảy năng lượng mà ngươi phát ra."

Niệm Băng lạnh nhạt cười nói: "Cũng không có gì, lĩnh vực này của ngươi phi thường thần kỳ, cái gì thuộc về ma pháp nguyên tố tự nhiên cũng sẽ bị cắn nuốt nhưng lúc trước ngươi không phải đã từng nói qua, nếu ta phát ra công kích vượt qua lĩnh vực này của ngươi hai bậc thì có thể đem nó hoàn toàn hủy diệt. Đương nhiên ta còn chưa có thực lực của ma đạo sư, phóng thích một ma pháp đơn độc cũng chỉ có thể phát ra lực công kích bát giai nhưng ma pháp của ngươi mặc dù thần kỳ, băng hỏa đồng nguyên ma pháp của ta đồng dạng cũng có đặc điểm của mình. Có lẽ ngươi nên cảm thấy vinh hạnh, đây là lần đầu tiên ta sử dụng băng viêm ma kiếp phá từ khi nghiên cứu ra nó. Đây là ma pháp lấy dung hợp băng hỏa ma pháp làm trụ cột, uy lực phát huy đã đát tới cực hạn của ma đạo sĩ là cửu giai, băng và hỏa, đơn độc phóng ra đều thuộc lĩnh vực của tự nhiên ma pháp nhưng băng hỏa đồng nguyên đã vượt qua lĩnh vực này, hai loại năng lượng cực đoan đồng thời xuất hiện, rét lạnh của băng và nóng rực của hỏa đồng thời công kích, xâm nhập vào Đại Địa Nữ Thần lĩnh vực của ngươi, mặc dù uy lực không đến thập giai nhưng về lực phá hủy đối với tự nhiên hơi thở lại có thể cùng với thập giai so sánh, cho nên lĩnh vực của ngươi đã xong đời, nói như vậy ngươi có vừa lòng hay không?"

Trên mặt Mộc Tinh hiện lên một nụ cười khổ sở, phun ra một ngụm máu tươi, lộ vẻ sầu thảm nói: "Hảo, hảo, băng hỏa đồng nguyên, va chạm cực đoan, ta thua." Đại Địa Nữ Thần lĩnh vực và Mộc Tinh là một thể, lĩnh vực bị phá cho dù là tinh thần lực hay là thân thể đều chịu thương tổn không nhẹ, mặc dù ma pháp lực vẫn còn tồn tại nhưng nàng đã không còn năng lực điều động ma pháp lực chiến đấu nữa.

Trên mặt Niệm Băng mỉm cười một cách thành khẩn, thực lực của Mộc Tinh đã chiếm được sự tôn trọng của hắn: "Thẳng thắn mà nói, trận đấu này ta thắng đích thực vô cũng gian nan, dù sao cũng là trong trường đấu, chung quanh lại có hỏa vân tráo hình thành kết giới khiến cho Đại Địa Nữ Thần lĩnh vực của ngươi không thể phát huy ra uy lực lớn nhất, nếu không ta rất khó phá hủy được nó. Hơn nữa, vừa lên ngươi cũng không có trực tiếp hướng ta phát động công kích, nếu ta đoán không sai, trong Đại Địa Nữ Thần lĩnh vực ngươi có thể đem tự nhiên ma pháp của mình phát huy đến cực hạn, nếu là như vậy, thắng bại của chúng ta trong lúc đó còn rất khó nói."

Trong mắt Mộc Tinh toát ra một tia kinh ngạc, tên Niệm Băng trước mặt tựa hồ không đến nỗi chán ghét như vậy, nhìn thoáng qua băng hỏa song đao trong tay hắn, nói: "Ta nghĩ, chúng ta sẽ còn có cơ hội tái kiến, đến lúc đó sẽ phân thắng bại lần nữa. Ta không phải là người thua là không thể đứng dậy nổi, ngươi có thể sử dụng bốn loại ma pháp, Đại Địa Nữ Thần lĩnh vực rất khó hoàn toàn khống chế ngươi, toàn lực mà nói chúng ta bất quá cũng là nắm được năm phần mà thôi."

Niệm Băng gật đầu, trong lòng hắn đối với lĩnh vực quái dị này của Mộc Tinh vô cùng cảm thấy hứng thú nhưng lúc này trận đấu đã chấm dứt, hắn cũng không có ý muốn hỏi nhiều như vậy, Dung Phi lúc này chạy tới trung tâm trường đấu nói: "Trận đấu của các ngươi còn cần tiếp tục sao?" Miệng hắn mặc dù hỏi nhưng ánh mắt lại nhìn vào Chánh Dương đao trong tay Niệm Băng.

Mộc Tinh lắc đầu nói: "Ta nhận thua. Niệm Băng, ta bây giờ không thể di chuyển được nữa, có thể phiền người đỡ ta đi xuống không?"

Niệm Băng cũng không nhìn về phía Dung Phi, cầm đao trong tay thu vào không gian giới chỉ, bước vài bước đến trước mặt Mộc Tinh, hắn không có ý định đỡ Mộc Tinh, băng hỏa lục mang tinh dưới chân phát sáng lên, trong miệng Niệm Băng trầm thấp Niệm chú ngữ, tay trái vừa lật, thánh diệu đao thật lớn xuất hiện trong lòng bàn tay, nâng lên hướng về phía Mộc Tinh.

"Hỗn đãn, ngươi muốn làm gì?" Mộc Vinh dưới đài nghĩ đến Niệm Băng muốn hạ sát thủ đối với Mộc Tinh, hướng về trên đài bay nhanh tới, hắn là ma pháp sư, tốc độ chạy như thế nào nhanh bằng tay của Niệm Băng đây? Mộc Tinh đồng dạng cũng kinh ngạc nhìn về phía Niệm Băng, các loại ý niệm trong đầu chợt lóe qua, trong lúc này, hào quang màu vàng nhàn nhạn trên tay NIệm Băng ngưng tụ lại, trên Thánh Diệu đao tỏa ra hào quang chói mắt, thông qua sự chuyển đổi của băng hỏa đồng nguyên lục mang tinh, không ngừng đem quang minh hơi thở đưa vào trong cơ thể Niệm Băng, khi Mộc Vinh bước lên trên đài thì hào quang màu vàng kim nhạt đã bao phủ toàn bộ thân thể Mộc Tinh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất