Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 896: Đại thọ ở Lục phủ

Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Kim Thiên tông, trên Tử Hà tông.

Khác với năm đại kiếm Phong khác, dưới Tử Hà Kiếm Phong có một sơn trang thật lớn, có thác nước đổ xuống, suối lượn quanh có, chiếm diện tích chừng năm mươi dặm. Tường sơn trang được xây bằng đá xanh, bên trong cứ mười bước có một lầu, năm bước có một gác. Bên ngoài sơn trang, vài đội Kiếm Giả thân khoác võ phục màu xanh lui tới tuần tra, vô cùng nghiêm chỉnh.

Võ phục màu xám chính là tiên thiên Kiếm Khách, vài đội Kiếm Giả này, tất cả đều là tiên thiên Kiếm Khách, có gần trăm người. Kim Thiên tông hiện tại cũng chỉ có sơn trang này mới có được lực lượng hùng hậu như vậy.

Đệ nhất thế gia Kim Thiên tông. Lục gia trang dưới Tử Hà Kiếm Phong.

Lục gia trang hiện tại đã không còn là Lục gia trang khi trước. Sau khi bốn giới hợp nhất tám mươi hai năm. Lục gia trang đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Cho tới hôm nay, Lục gia trang đã truyền thừa tộc nhân chừng mấy ngàn người, có thể nói là hương khói hưng thịnh. Trong đó có gần hai mươi Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, trong đó có vài tên Kiếm Hoàng như Chân Long Kiếm Hoàng Hoàng Linh Nhi. Địa Hỏa Kiếm Hoàng Vu Phi, Bích Thủy Kiếm Hoàng Lục Thủy, Liệt Hỏa Kiếm Hoàng Lục Hỏa, chính là cường giả hiếm có trong Kim Thiên tông.

Cáu nói lưu truyền năm xưa. Tử Hà thất kết nghĩa, kim thiên thất Kiếm Phách, hiện tại đã lưu truyền rộng rãi bên trong Kim Thiên tông, thậm chí trên toàn Kiếm Thần đại lục cũng xem như giai thoại. Triều Dương hiên dưới chân Tử Hà Kiếm Phong, nơi năm xưa bảy người kết nghĩa vẫn còn tồn tại. Hàng ngày đều có vô số Kiếm Giả khắp Kim Thiên tông tới chiêm ngưỡng.

Thậm chí là Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn của các tông môn khác, thỉnh thoảng ngẫu nhiên ghé qua. ai nấy đều lộ vẻ hâm mộ vô cùng.

Hôm nay, trước cửa Lục gia trang đèn hoa rực rỡ, náo nhiệt vô cùng. Lục gia trang rộng năm mươi dặm người đông như kiến, thỉnh thoảng lại có kiếm quang từ bốn phương tám hướng hạ xuống, còn có không ít Kiếm Giả từ sáu kiếm Phong hội tụ về Lục gia trang. - Hôm nay là ngày đại thọ một trăm ba mươi tuổi của Thái phu nhân Lục gia, không biết có bao nhiêu phong chủ của chủ phong và nguyên phong tới đây...

- Đúng vậy. Thái phu nhân lão nhân gia tuy chỉ mới một trăm ba mươi tuổi, nhưng một thân tu vi cũng đã tiến vào cảnh giới Kiếm Hồn, đạt tới Kiếm Tông. Nếu chỉ nhìn qua bề ngoài, lão nhân gia chẳng khác gì ba mươi tuổi.

- Ta còn nghe nói lần đại thọ một trăm ba mươi tuổi của Thái phu nhân lão nhân gia, các Tông chủ cũng tới hết sức đấy đủ.

- Không sai. Cũng phải nói hiện tại Kim Thiên tông ta, còn ai có được thân phận hiển hách như Thái phu nhân lão nhân gia người. Một nhà bảy vị Tông sư Kiếm Phách, uy nghiêm như vậy đương nhiên là có một không hai.

- Chẳng hay Chu huynh có nghe nói chuyện này không?

Chuyện gì vậy?

- Hộ tông Kiếm Tôn lão nhân gia đã thoát khôi trấn áp, nghe nói đã đi tìm Kiếm Tổ Tuyệt Thế Lăng Phá Thiên của Lăng Tiêu tông. E rằng hiện tại đã tới Vô Vọng Kiếm cốc, nghe đồn rằng sẽ có một trận chiến xảy ra ở đó. Bất quá với tu vi của bọn ta cũng không thế nào quan chiến, nếu không, nhất định lãnh ngộ Kiếm Đạo sẽ thăng tiến rất nhiều.

- Chậm đã. Thành huynh, vậy chẳng phải là hiện tại, hộ tông Kiếm Tôn lão nhân gia đã đạt tới cảnh giới Kiếm Tổ Tuyệt Thế rồi sao?

- Ai nói là không phải? Nếu như chuyện này là thật. Kiếm Tổ Tuyệt Thế ta sẽ có được hai vị Kiếm Tổ Tuyệt Thế. Trên Kiếm Thần đại lục, ngoại trừ Kiếm Thần sơn ra, còn có tông môn nào dám ức hiếp Kim Thiên tông ta?

- Đúng vậy. Thành huynh, chúng ta cũng phải mau mau chạy tới Lục gia trang. Với tu vi Kiếm Chủ của chúng ta cũng có thể tiến vào trong trang. Đến lúc đó, phải cố gắng chiêm ngưỡng phong thái của Thái phu nhân một phen.

ở Lục gia trang.

Trong một khoảng sân tách biệt rộng chừng mười dặm, trước kia vốn là chỗ dành cho đệ tử Lục gia thần luyện ngộ kiếm, nhưng vì hôm nay là ngày mừng thọ của Thái phu nhân, cho nên được dùng làm nơi bày tiệc. Giờ phút này trong đại viện bày rất nhiều bàn bạch ngọc, lại có sáu chiếc bàn bằng Tử Ngọc Tủy riêng biệt, dành riêng cho sáu mạch Kim Thiên tông, còn một chiếc ngọc bàn lớn nhất là dành, riêng cho Thái phu nhân.

Sáu chiếc bàn Tử Ngọc Tủy này, chỉ có một ít người có thân phận không tầm thường ở Lục gia mới có thể ngồi. Kẻ có thể ngồi vào chiếc bàn này tối thiểu địa vị cũng không dưới phong chủ của các ngọn chủ phong. Tất cả là vì hiện tại Thái phu nhân của Lục gia có một người con ruột và sáu người con nuôi.

Trong đó, đương nhiên hộ tông Kiếm Tôn Lục Thanh là đứng đầu.

Lời đồn về hộ tông Kiếm Tôn Lục Thanh ở Kim Thiên tông truyền ra vô số. Là Kiếm Tôn cái thế đứng hạng mười sáu trên Bảng Tông sư của đại lục, ai ai cũng biết. Lại nghe đồn bị mười bốn Kiếm Tổ Tuyệt Thế liên thủ phong ấn ở Huyền Thiên Kiếm Vực. Hiện tại trên Kiếm Thần đại lục, còn ai có thể khiến cho mười bốn tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế liên thủ trấn áp như vậy, chỉ có Kiếm Tôn cái thế Lục Thanh của Kim Thiên tông mà thôi.

Trong một năm qua, nghe nói Kiếm Tôn cái thế Lục Thanh đã phá được trấn áp mà ra, một trận chiến kinh thiên bên ngoài Kim Thiên tông, chỉ cần giơ tay nhấc chân đã đánh bại Kiếm Tổ Tuyệt Thế Lăng Phá Thiên của Lăng Tiêu tông, mơ hồ có khí thế là đệ nhất Kiếm Giả trên Kiếm Thần đại lục.

Bất quá tất cả nhưng chuyện này trong mắt Tông sư Kiếm Phách của Kim Thiên tông, tuy rằng cũng nghe thấy nhưng không mấy ai quan tâm. Nhưng lời đồn như vậy chỉ là phỏng đoán của một số tông dân bình thường, cảnh giới Tông sư Kiếm Phách chưa phải là trinh độ mà bọn họ có thể chạm tới, rất nhiều chuyện bọn họ không thể hiểu và phán đoán hết.

Thời gian trôi qua, rất nhanh mặt trời đã xế tà, màn đêm buông xuống.

Bất quá lúc này trong Lục gia đèn đuốc sáng choang, trong đại viện rộng mười dặm, mấy trăm viên dạ minh châu bằng nắm tay trẻ con toát ra ánh sáng rực rỡ. Toàn bộ đại viện được chiếu sáng như ban ngày, không hề bị bóng tối ảnh hưởng.

Lúc này, trong các bàn đã có không ít người ngồi, sáu bàn chính của sáu mạch cũng đã có mặt gần như đông đủ.

Chuyện làm cho nhiều Kiếm Giả kinh ngạc chính là lúc này, phong chủ của các ngọn chủ phong sáu mạch đã đến đông đủ. Tứ Tôn Thập Đế chỉ còn thiếu ba người.

Năm ấy, vào ngày mừng thọ trăm tuổi của Thái phu nhân Lục gia. Tứ Tôn Thập Đế cũng không tới đủ, không biết vì sao hôm nay tất cả đều tới. Giờ phút này, bọn Lôi Thiên ngồi ngay ngắn trên bàn dành cho Tử Lôi kiếm phong, ai nấy lặng im không nói. Nhiều Kiếm Giả ngồi ở bàn dưới cũng không dám trõ chuyện. Trong lúc nhất thời mấy ngàn người trong toàn đại viện im phăng phắc, chỉ có tiếng bước chân của vô số hạ nhân bưng trà rót nước nổi lên hết sức rõ ràng.

Trên bàn lớn lúc này có một phụ nhân thân khoác áo đỏ đang ngồi, trong vẻ ngoài trang nghiêm trịnh trọng. Tuy rằng khí tức trên người không mạnh lắm, nhưng có một cỗ đại thế mênh mông, cỗ đại thế này thậm chí ngưng kết trên bầu trời Lục gia trang, hiện ra màu đỏ tím. Thế Tử Hoàng!

Bọn Lôi Thiên quan sát đại thế phía trên Nhan Như Ngọc biến hóa, từ lúc mặt trời mới lên, đại thế có màu tím nhạt, đến khi trời chiều ngả về Tây, đại thế càng thêm ngưng tụ, hóa thành màu đỏ tím. Trên chín tầng mây, ngay cả đại thế Kim Thiên tông của bọn họ cũng từ màu tím tinh thuần hóa thành màu đỏ tím cao quý.

Các Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn của Kim Thiên tông cũng chú ý tới chuyện này, biến hóa của đại thế quá huyền ảo, hiện giờ đại thế Lục gia trang cao ngất, thậm chí toàn tông môn cũng chịu ảnh hưởng, không khôi khiến cho nhiều người thầm nghi hoặc trong lòng.

Lúc này ngồi bên cạnh Nhan Như Ngọc có bảy người. Liệt Hỏa Kiếm Đế Đoạn Thanh Vãn. Tốn Phong Kiếm Đế Điện chủ. Thiên Lôi Kiếm Đế Tử Thiên Lôi, cùng hai huynh muội Liệt Hỏa Kiếm Hoàng Lục Hỏa. Bích Thủy Kiếm Hoàng Lục Thủy, phu phụ hai người Chân Long Kiếm Hoàng Hoàng Linh Nhi và Địa Hỏa Kiếm Hoàng Vu Phi.

Khác với ngày trước, lần này trên bàn chính của Thái phu nhân đã bày thêm bảy chiếc ghế ngọc. Mà dưới sáu bàn của sáu mạch, ngoại trừ ba Kiếm Đế của Tử Hà Kiếm Phong, bàn của Tử Hà Kiếm Phong và Tử Lôi Kiếm Phong lại ít hơn xưa vài chiếc ghế.

Thấy bốn chiếc ghế trống. Kiếm Giả các phong phía dưới thầm phỏng đoán. Bốn chiếc ghế này để dành cho ai?

Chẳng lẽ là...

Cảm nhận được không khí ngưng trọng trên sáu bàn ngọc. Kiếm Giả các phong lấy làm nghi hoặc trong lòng. Tuy rằng không ai dám khẳng định, nhưng trong mắt ai nấy có thế nhận thấy vẻ chờ mong.

- Ha ha, chuyện náo nhiệt như vậy, làm sao có thể thiếu ta được?

Đột ngột ở một bàn cạnh Nhan Như Ngọc, một giọng nói thánh thót như chuông bạc vang lên. Ngay tức khắc, một khoảng không gian mở ra, hai bóng nữ nhân dung nhan tuyệt thế xuất biện.

Chỉ trong thoáng chốc, trên sáu bàn của sáu mạch, bọn Lôi Thiên chấn động tâm thần, vội vàng đứng bật dậy.

- Được rồi được rồi, không cần nói nhiều lời vô nghĩa, ta cũng không phải đến nói chuyện cùng các người.

Nữ tử áo tím trừng mắt một cái, sau đó lập tức kéo nữ tử áo đỏ ngồi xuống cạnh Nhan Như Ngọc.

- Can nương, sao mẹ không cho con biết, báo hại suýt chút nữa người ta đến không kịp.

Nữ nhân áo tím níu tay áo Nhan Như Ngọc, giọng nũng nịu.

Nhan Như Ngọc vuốt vẻ nữ tử với vẻ thân thiết:

- Con chạy khắp nơi như vậy, ai có thể tìm được chứ?

Dứt lời. Nhan Như Ngọc quay sang nữ tử áo đỏ.

- Liệt cô nương, cô nương cũng tới rồi...

-Dạ...

Không hiểu vì sao. Liệt Diễm bồng nhiên cảm thấy hơi run rẩy, giọng nói lí nhí như muỗi kêu, cúi gằm đầu thật thấp ra vẻ hết sức ngượng ngùng.

Tử Uyển vỗ vỗ trán tỏ vẻ không hiểu:

- Không phải muội rất muốn tới đây sao? Vì sao lại tỏ ra bộ dáng thập thò như vậy? Muội yên tâm đi, có tỷ ở đây, nhất định tỷ sẽ làm chủ cho muội nếu tên kia dám nói không cần muội tỷ sẽ giúp muội dạy dỗ hắn một trận.

- Tỷ tỷ…..

Nghe Tử Uyển nói như vậy, gương mặt trắng nõn nà như bạch ngọc của Liệt Diễm lập tức nổi lên hai vầng mây đỏ ửng, kéo dài cho tới tận mang tai. Đầu nàng vốn đã cúi thấp, lúc này gần như giấu hẳn vào trong bộ ngực căng tròn.

Giờ phút này, các phong chủ từng có cơ hội gặp qua Liệt Diễm vài lần. ai nấy đều trợn trừng mắt to hết cỡ. Không biết từ bao giờ. Chưởng tọa Linh Đế của Linh Đạo nhất mạch lại lộ ra Thái độ nữ nhi nũng nịu như vậy? Đừng nói là các vị phong chủ, ngay cả bọn Lôi Thiên cũng chỉ có thể cười khổ lắc đầu, nhưng bọn họ biết nói gì?

ở đây có không ít người từng gặp qua Liệt Diễm, nhưng Tử Uyển, ngoại trừ vài người bọn Lôi Thiên không còn ai nhận biết. Nhưng người có thể khiến cho sáu mạch có thái độ chấn động như vậy, mọi người có thể phỏng đoán nhất định có thân phận không tầm thường.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất