Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 188: Hắc y nhân (thượng)

Khi Dịch Vân tiến vào khu rừng rậm hẻo lánh phía bắc Yêu Đạt Trấn, ngay khi vừa tới, đã thấy phía trước vách núi cao lớn, tổ ốc ngàn năm Tư Đạt Đặc gia tộc vẫn tồn tại hoàn hảo, bốn phía rừng cây vẫn tươi tốt san sát nhau, tựa như khi hắn thơ ấu nhìn vẫn giống nhau, không có dấu hiệu bị người ta chặt phá.

Dịch Vân thấy thế trong lòng thầm vui vẻ: " Xem ra tổ ốc đặt tại nơi hoang vắng này, tựa trước vách núi cho nên đám bính lính nhận định không có giá trị khai khẩn, đương nhiên sẽ không vì nơi này tiêu phí khí lực. Cho dù Yêu Đạt Trấn ngày sau có đổi chủ, bốn phía tổ ốc mà không bị phá hư mới là lạ".

Theo Dịch Vân trở lại Yêu Đạt Trấn, trong lòng liền trở nên rối răm, cho tới tận bây giờ mới thật sự thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nhìn thấy cố hương Yêu Đạt Trấn ngày xưa toàn bộ cấp phế kiện bị dỡ bỏ, trong lòng hắn đương nhiên là bi thương đau đớn phi thường, nhưng là đối với Tư Đạt Đặc gia tộc mà nó thì tổ ốc gia tộc vẫn có tầm quan trọng hơn.

Từ đời tổ tiên thứ nhất liền một thế hệ lưu truyền tổ huấn, chỉ cần là Tư Đạt Đặc bộ tộc huyết mạch hậu nhân đệ tử đều phải tuân theo. Năm đó khi hắn bảy tuổi, lần đầu tiên tiến vào tổ ốc tiến hành nghi thức tổ truyền, lời của ngoại công Phổ Tu Tư với cậu Ba Đức Lợi, hắn nghe được rất rõ ràng, cho tới bây giờ kí ức đó vẫn lưu sâu trong tâm trí hắn, một khắc cũng không dám quên.

Hiện tại nhìn thấy tổ ốc tổ truyền thủ hộ vạn năm của Tư Đạt Đặc bộ tộc còn hoàn hảo như ban đầu, không bị người ta cấp phá hư. Dịch Vân cuối cùng cũng có thể buông khối đá lớn đè nặng trong lòng.

Đang lúc hắn muốn hướng tổ ốc đi tới, Môn La đột nhiên trong đầu hô: " Tiểu tử đừng nhúc nhích!!! Ở hướng tây của ngươi khoảng 300 thước có hai gã cường giả đang ẩn núp!"

Dịch Vân nghe vậy nhất thời cả kinh!

Lập tức ngưng thần truyển khai thần thức hướng bốn phía tán ra. Quả nhiên phát hiện đang có hai người ẩn thân phía trên một gốc cây đại thụ, tựa hồ không phải đám binh lính cũng không phải người qua đường. Hắn phải quan Môn La nhắc nhở mới có thể phát hiện hành tung của hai người này, cho thấy bọn họ tu vi nhất định không kém, cũng không phải đám binh lính tầm thường bên ngoài Yêu Đạt Trấn có thể so sánh.

Lòng hiếu kì dâng lên, hắn lập tức bế khí lén lút hướng về hai gã kia chạy tới.

Hắn đi cực kì thong thả, phi thường cẩn thận tới gần. Khi hắn tiếp cận đến nơi cách hai gã đó khoảng năm mươi thước, trốn dưới một gốc cổ thụ mới nhìn rõ hai người kia đang ngồi xổm trên cành cây to, nhìn về phía quân doanh phía xa, giống như đang nói chuyện với nhau.

Hai người đều mặc bộ hắc sắc dạ hành y, ngay cả khuôn mặt cũng được che kín dưới lớp vải đen chỉ để lại hai con mắt ra ngoài, cùng với hắn khi giả dạng để bắt tên binh lính tra hỏi không có gì khác biệt.

Chính là, hai người này nếu không phải cùng đám quân đội bên ngoài cùng một bọn, như vậy tại sao bọn họ lại xuất hiện nơi này, không có khả năng bọn họ tới nơi này để tản bộ a?

" Thật ngoài ý liệu, hai người này đều là lục tinh cấp bậc cường giả!", Môn La hít một ngụm lương khí, lập tức ở bên trong Dịch Vân nói.

Dịch Vân đột nhiên nghe Tiêu Viêm cảnh báo cũng cả kinh, nguyên lai hai người kia đều là lục tinh lĩnh vực cường giả, bọn họn so với hắn mạnh hơn nhiều lắm, khó trách hắn không dễ dàng phát hiện ra bọn họ.

" Tiểu tử ngươi đừng động, cứ như vậy ở tại chỗ này là tốt rồi, ngươi có Hồng Liên có thể tự bế khí tức ma lực cùng với đấu khí, bọn họ tuyệt đối khó phát hiện sự tồn tại của ngươi, chỉ chờ bọn họ tự thân rời đi, ngươi sẽ bí mật rời khỏi nơi này!", Môn La khẩn trương dặn dò.

Cũng khó trách Môn La khẩn trương như thế, Dịch Vân bây giờ chỉ là năm sao cao giai trình độ. Nếu đối phương là địch nhân, cùng lúc đối mặt với hai gã lục tinh cường giả, tuyệt đối không phải là may mắn, cho dù hắn có song hệ ma pháp cùng đấu khí có thể cùng lúc phối hợp chiến đấu, nhưng có thể khẳng định là hắn vẫn sẽ thua cực thảm và cực nhanh.

Tinh cấp trong lúc chênh lệch, không thể so với tinh giai hơn kém, lục tinh cùng với năm sao linh vực, mạnh yếu cơ hồ là tuyệt đối!

Dịch Vân lập tức thu liễm toàn bộ khí tức, trái tim dần đập nhanh hơn. Đúng lúc này, thanh âm hai gã hắc y nhân nói chuyện truyền vào lỗ tai hắn.

" Ngươi vừa rồi tại quân doanh tìm tòi trở về, có phát hiện gì không?", một hắc y nhân hỏi.

" Không có, đám binh lính này phá ngói, chủ yếu tìm được mấy mai ngân tệ, kim tệ linh tinh, nhiều nhất chỉ là mấy chuôi binh khí rách nát, cùng với một ít bộ sách mà thôi, cũng không phải là vật mà chúng ta tìm kiếm", hắc y nhân còn lại đáp.

" Ân, theo bọn họ tới nơi này từ khi bắt đầu công tác dỡ bỏ tiến hành, chúng ta luôn theo dõi sát sao, suốt sáu ngày, hiện tại những nơi có thể giấu kín vật phẩm cùng kiến trúc của Yêu Đạt Trấn toàn bộ bi dỡ bỏ, chúng ta vẫn không thấy vật phẩm cần tìm kiếm. Xem ra cấp trên đã đoán sai, Yêu Đạt Trấn vốn không có cái đồ vật kia tồn tại!"

Hắc y nhân kia cũng gật đầu nói: " Nếu thật sự có đồ vật kia tồn tại, mấy ngày nay cũng đã sớm đào ra, xem ra nhiệm vụ lần này nhất định là tay không mà quay về. Hiện tại thượng cấp chỉ cho thời hạn sáu ngày cũng đã đến, không bằng, ta hãy đi về trước bẩm báo kết quả a."

" Cũng tốt, ngươi hãy đi về trước bẩm báo, cấp trên đối với việc này có thể rất nóng nảy, ta sẽ ở lại một ngày nữa theo dõi xem, nếu không có thu hoạch, ta cũng sẽ trở lại tổng bộ báo cáo."

Nói xong, hắc y nhân liền lập tức nhảy xuống đại thụ hướng về ngoài Yêu Đạt Trấn chạy đi, chỉ một lát liền biến mất trong bóng đêm. xem tại TruyenFull.com

Nấp ở một bên Dịch Vân nghe vẫn không hiểu ra sao, không rõ đồ vật trong miệng hai gã Hắc y nhân muốn tìm kiếm rốt cục là vật gì?

Yêu Đạt Trấn là nơi thâm sơn cùng cốc, trừ bỏ có thể rèn luyện binh khí bán ra ngoài thì không có gì đặc biệt quí hiến tồn tại mới đúng.

Lúc này, gã Hắc y nhân lưu lại thì thào lẩm bẩm: " Đem Yêu Đạt Trấn toàn bộ bào địa dỡ bỏ chúng ta đã sớm muốn làm như vậy, nhưng ngại thân phận bị tiết lộ nên không thể làm được…. Lúc này, đế quốc phái binh lính tới thật đã giúp chúng ta một cái đại ân. Chính là, sự thật cũng đã chứng minh thủ lĩnh đã đoán sai, nơi này không có cái mạch khoáng kia tồn tại. Lúc trước mai hoả hệ phách thạch kia hẳn thật sự là không may bị lão nhân kia thu nhặt"

" Hăc hắc hắc, nhặt lầm một khối nguyên tố phách thạc lại làm hại toàn bộ trấn hơn hai nghìn người cùng bồi với hắn toi mạng, lão đầu kia cho dù chết hẳn cũng là chết không nhắm mắt a"

Dịch Vân cùng Môn La nghe vậy đồng thời chấn động, trái tim đều mạnh mẽ run rẩy dữ dội lên: " Là đám Hắc y nhân lúc trước đồ trấn!!!"

Cảm xúc nháy mắt trở nên kịch liệt, làm hắn rốt cục không thể duy trì trạng thái bình ổn, Hắc y nhân kia bỗng nhướng mày lên, ánh mắt hướng về phía Dịch Vân đang trốn.

" Bị phát hiện! Mau lui lại!", Môn La cả kinh kêu lên.

" Hưu!"

Hắc y nhân tức thì nhảy xuống khỏi đại thụ, hoá thành một đạo hắc ảnh lưu quang bắn về phía Dịch Vân. Ngay khi Dịch Vân biết tên hắc y nhân trước mặt là một trong những tên hắc ý nhân đã đồ sát toàn bộ người của Yêu Đạt Trấn, hai mắt liền bắt ra một cỗ cừu hận nồng đậm, cho dù dốc hết nước sông Trường Giang cung không thể làm phai đi cỗ cừu hận này. Nhưng hắn hiểu được, lấy thực lực trước mắt của hắn tuyệt không thể nào chống trả được. Dịch Vân liền không chút nghĩ ngợi, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất hướng về sâu trong rừng rận thối lui.

Dịch Vân bổn ý là muốn, vì biết Hắc ý nhân cùng với đám quân đội kia không cùng một bọn, điểm ấy Dịch Vân từ lời bọn họ vừa nói đủ để xác nhận. Nếu lúc này hắn chạy về phía quân doanh binh linh nghỉ, phá bình phá suất, có lẽ có thể sinh ra cục diện hỗn loạn có lợi cho hắn chạy trốn.

Không nghĩ tới, hắn đã xem nhẹ tên Hắc y nhân này, ngay lập tức, tên Hắc y nhân tốc độ nhanh như thiểm lược, đuổi tới phía sau cách hắn ba thước, rồi lại tiếp tục vọt một cái, thoáng chốc đã tới ngay phía sau duỗi tay ra là có thể đụng được hắn. Hắc y nhân lặng lẽ cười nhạt một tiếng, nhanh chóng vận khởi đấu khó, một đao liền hướng cổ Dịch Vân chém ngang qua.

" Hảo!!! Tốc độ thật khiến người ta sợ hãi!!! Là lục tinh trung giai Vũ cuồng"

Một đao sắc bén, đao mang lôi thiểm tới, Dịch Vân thấy thế hoảng hốt, hắn sử toàn lực cuồng mãnh lui lại, nhưng chỉ hai ba cái hô hấp, đã bị truy đuổi tới, tốc độ của tên hắc y nhân này hơn xa mình, gấp đôi còn có thừa.

Mà lúc này một đao ẩn chứa đấu khí uy năng khổng lồ, tốc độ lại nhanh như lôi đình, cản bản không có khả năng né tránh. Ngay trong lúc nguy cấp, tay phải Dịch Vân hồng quang hiện ra, một thanh hoả hồng trường kiếm hiện trên tay, lập tức quay người hướng về đạo đao mang như lôi đình đánh tới chắn phách trở về.

" Đương!!!", một âm thanh binh khí giao tranh vang vọng phương viên vài dặm xung quanh, giống như tiếng chuông chiều làm thức tỉnh cả màn đêm yên lặng, cũng đồng thời làm bừng tỉnh cả ngàn tên binh lính đang ngủ say bên trong mấy trăm cái quân doanh. Nhất thời cả ngàn người đồng thời chạy ra khỏi doanh trướng. Bọn họ đáng lẽ đều ngủ say mơ những giấc mơ đẹp nhưng đồng thời đều bị âm thanh ầm ầm cấp tỉnh lại, quay đầu nhìn về nơi âm thanh phát ra, đó là ở ngay nơi quân đội bọn họ vây quanh, vách núi hẻo lánh phía bắc Yêu Đạt Trấn.

Các quan quân cảm thấy một trấn khó thở, để người ta vô thanh vô thức lẻn vào nơi bọn họ phụng mệnh nghiêm giữ cảnh mật, vội vàng tổ chức quân đội, liên tục hạ vài đạo quân lệnh, chỉ để lại năm trăm quân lực tiếp tục ở ngoài thủ hộ, mặt khác đám binh lính còn lại đều tập trung đầy đủ tại võ tràng, như ong vỡ tổ hướng về phía bắc Yêu Đạt Trấn nơi thanh âm phát ra.

" Phốc!!!", Dịch Vân phun ra một ngụm máu tươi, bị cỗ lực đạo lớn bắn bay đi, hướng về phía đại thụ san sát nhau bắn tới, một gốc cây, hai gốc, ba gốc cây…. liên tục vay gẫy đám cổ thụ hắn mới từ không trung ngã nhào xuống mặt đất. Vừa chạm đất, hắn lại phun ra một ngụm máu tươi đỏ sẫm, toàn thân huyết lưu chảy ra nhất thời trở thành huyết nhân.

" Chỉ là ngũ tinh cao giai võ đồ, có thể cứng rắn đỡ tám phần đấu khí phách trảm không chết, trên tay có lẽ là một thanh nhị phẩm cao giai ma pháp binh! Hắn tột cùng là người nào, sao lại xuất hiện tại Yêu Đạt Trấn, lặng lẽ ở một bên nghe lén ta cùng Tứ Hào nói chuyện?", tên Hắc y nhân liếc mắt nhìn ra nội tình của Dịch Vân, rất kinh ngạc, nhưng không nghĩ tiếp, lập tức hướng Dịch Vân chạy tới.

Hắn lần này tới Yêu Đạt Trấn là được thượng tầng tổ chúc giao phó nhiệm vụ, tuyệt không để người khác phát hiện hành tung, nếu có, lập tức đem giết chết.

Mà Dịch Vân không chỉ phát hiện hành tung bọn họ mà còn nghe lén hắn cùng một hắc ý nhân đồng bạn nói chuyện, đối với tổ chức bọn hắn mà nói là tuyệt không cho phép. Cho nên mặc dù hắn đối với thân phận Dịch Vân có chút cảm thấy tò mò nhưng tuyệt không để Dịch Vân sống rời khỏi nơi này.

Mạnh mẽ áp chế nội thương, Dịch Vân không đợi điều tức lập tức nhảy lên, tuy ngoài mặt kinh hoàng, thúc thủ vô sách nhưng nội tâm lại trầm ổn lạnh lùng.

" Đây là thực lực lục tinh trung giai Vũ cuồng? Vừa rồi hắn một đao kia lực đạo vẫn chưa toàn lực nhưng lại nháy mắt phá tan toàn bộ đấu khí hộ thể của ta. Nếu không có Cầu Cầu chung quy quấn ở thắt lưng, vừa vặn thay ta thừa nhận va chạm kịch liệt, chỉ sợ hiện tại ta cho dù không chết, cũng trọng thương mà hôn mê, một đao hảo kinh người, thực lực hảo đáng sợ!"

Dịch Vân vọt lên liền lập tức quay đầu đổi phương hướng, không hề chạy về đại quân doanh trướng bên ngoài Yêu Đạt Trấn, ngược lại hướng về đường ngắn nhất tiến về tổ ốc vạn năm Tư Đạt Đặc bộ tộc.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất