"Phụ thân, rốt cuộc đại ca hắn khi nào mới về? Ta chờ hơn 10 ngày nay rồi. Một cô gái có mái tóc dài thanh xuân đang ai oán nói với một người trung niên đối diện.
Nàng chính là La Lôi, hơn 3 năm trước rời nhà đi học ở Kỳ Vũ vương gia học viện.
"Một tháng trước đại ca ngươi gửi thư bảo sẽ về gấp, chắc mấy ngày nay có chuyện." Ni Tư uống ngụm trà, cười nói.
Vẻ mặt hắn cười cười nhìn cô con gái bên người, rời nhà ba năm không thấy, đã xinh đẹp động lòng người như thế, thiếu chút nữa khiến cho phụ thân không nhận ra, phụ nữ 18 biến đổi kinh người a.
"Phụ thân, ta thật vất vả mới thắng được kỳ tuyển chọn ở Kỳ Vũ vương gia học viện, trở thành một trong những đại biểu cho cấp bốn sao. Hiện tại lại là thời khắc mấu chốt tăng mạnh thực lực, người thế nào liên tục mấy bức thư đem ta gọi về, chuyện gì mà thúc giục vội vã thế chứ?" La Lôi đã khó hiểu, lại oán giận nói.
Ni Tư đang muốn mở miệng trả lời, bỗng nhiên ngoài thành phủ có thủ vệ báo lại, đứa con hắn đã trở lại.
Ni Tư nghe vậy mừng rỡ, rốt cục đã tới rồi, phải ra cửa nghênh đón, La Lôi cũng đứng dậy chạy vội ra ngoài.
Duy Đa sau khi thông báo cho thủ vệ, hắn đã rời nhà hơn bốn năm, nhìn quanh liền thấy bối cảnh bài trí nhà cửa so với khi xưa không khác gì lắm. Một cảm giác hoài niệm từ đáy lòng dâng lên, khi hắn đang cảm khái thì một cô gái từ cửa viện chạy vội ra, vừa thấy hắn liền cười tươi như hoa, đi đến trước mặt hắn.
"Đại ca, suốt bốn năm qua không gặp, bộ dáng ngươi y như con gấu lớn, rất hùng hổ, thay đổi nhiều a!" Cô gái mở miệng cười nói.
"La Lôi?" Duy Đa hơi sửng sốt, lúc sau mới bật thốt nên lời. Trước mặt hắn là một nữ tử thân mặc áo vàng nhạt, tóc dài mượt mà, mặt trái xoan, đang tươi cười rạng rỡ như ánh mặt trời. Là một cô gái tuyệt mỹ động lòng người, khuôn mặt có chút tương tự với cô nhóc trong trí nhớ của hắn, nhưng biến hóa cũng quá lớn, làm cho hắn mới nhìn cũng nhận không ra.
"Sao hả? Đại ca ngươi bị chính vẻ đẹp của muội muội mình dọa cho sợ hả?" La lôi thấy Duy Đa vừa thấy mình liền thất thần, mở miệng cười nói.
"Thật sự là tiểu muội ta, La Lôi? Ai, biến hóa này thật kinh người, thiếu chút nữa nhận không ra! Phụ thân, người hẳn có cảm thụ giống ta a!" Duy Đa cùng La Lôi đi vào trong phủ, hắn cảm thán nói với Ni Tư.
"Đúng rồi, phụ thân vì chuyện gì liên tục phóng cho ta mấy bức thư thúc giục về thế?" Ba người ngồi xuống, Duy Đa lập tức hỏi.
La Lôi lúc này cũng cười nói: "Ha ha, trước khi đại ca trở về ta cũng hỏi câu này!" Bạn đang xem tại
Truyện FULL - truyen360.com
"Đầu tiên…" Ni Tư nhìn hai đứa con trước mặt, thoáng chút an lòng, mỉm cười nói: "Vi phụ phải chúc mừng các ngươi, đồng thời đều có thể đại biểu học viện tham gia Kỳ Vũ Ma Đấu đại hội, không đơn giản a! Ta thực cảm thấy kiêu ngạo vì các ngươi, hy vọng các ngươi đều có thể lấy được thành tích tốt ở đại hội thi đấu lần này, làm vinh dự cho gia tộc ta."
Phất phất tay, La Lôi vội vàng nói: "Phụ thân nói lời này quá sớm, ta tuy rằng cũng là một đại biểu, nhưng ở trong 10 người cấp bốn sao, thực lực ta chỉ là cao giai, có thể đánh thắng vài tên đạt tới đỉnh phong chính ta đến bây giờ còn không dám tin tưởng, tham gia Ma Đấu đại hội chỉ có thể nói là may mắn, không có khả năng tiến vào vòng 10 người đâu!"
Duy Đa cũng gật đầu theo: "Ta cũng gặp tình huống không khác lắm, ta bây giờ là năm sao cao giai, lấy thực lực như vậy tuyệt đối không thể thắng được những đệ tử năm sao đỉnh phong của học viện khác. Ta xem việc tham gia đại hội lần này chỉ như lấy thêm kiến thức, đó là mục địch của ta, phụ thân người đừng có ôm kỳ vọng cao quá mới tốt!"
Nghe hai người trước sau nói ra những câu đáng giận như vậy, Ni Tư lại mỉm cười, lắc đầu thở dài: "Hai ngươi như thế nào chưa chiến đã nói bại, một chút chí khí cũng không có, … bất quá, lấy thực lực hiện nay của các ngươi đúng là không dễ dàng đối địch với cấp đỉnh phong, nguyên nhân là vậy ta mới gọi các ngươi trở về gấp."
Dứt lời, Ni Tư bỗng nhiên đứng lên thò tay vào giá sách trong góc tường, một âm thanh "Ca ca ca" vang lên, một cánh cửa ngầm chợt di động lộ ra.
Duy Đa cùng với La Lôi hai người đều không biết cho nên kỳ quái nhìn Ni Tư, thấy cái giá sách bắt đầu di động, hai người đều hoảng sợ, nhanh chóng đi tới bên người Ni Tư, chỉ thấy cửa động sau giá sách dài rộng cỡ 1 thước, tựa như chuyên chứa vật phẩm trân quý, bọn họ từ nhỏ lớn lên ở đây, lại chưa bao giờ biết nơi này còn có ẩn giấu một cơ quan bí mật như thế.
Ni Tư không để ý tới hai người phản ứng, duỗi tay đem cái hộp tinh xảo giấu trong động lấy ra, quay lại đặt nó lên bàn, rồi ngồi xuống.
Duy Đa cùng La Lôi vẻ mặt khó hiểu, đồng thanh hỏi: "Phụ thân, như thế nào có hai cái hộp giấu sau giá sách, bên trong đựng cái gì vậy?"
Duỗi tay đem hai hộp sắt mở ra trước mặt hai người, Ni Tư nói: "Nhìn vào xem!"
Vẻ mặt nghi hoặc, Duy Đa cùng với La Lôi phân ra cầm lấy hai hộp, chỉ thấy hai thanh binh khí nằm ngay ngắn trong đó, trên vỏ kiếm có khắc vài chữ như rồng bay phượng múa " Bôn Lôi", "Trục Nguyệt"
Hai thanh kiếm đều đặt trong vỏ, thế nhưng hỏa hệ nguyên tố vẫn nhàn nhạt phát ra, hai huynh muội Duy Đa và La Lôi đều đạt đến 4-5 sao lĩnh vực, đương nhiên biết đây đại biểu cho ý tứ gì…
Hai người toàn thân chấn động, kinh hô: "Ma pháp binh khí!"
Duy Đa ngẩn ngơ nhìn, lập tức duỗi tay cầm lấy thanh ma binh khắc "Bôn Lôi", hai tay không nhịn được hơi run rẩy, La Lôi thấy thế cũng khẩn cấp làm theo.
Chỉ thấy hai thanh kiếm đỏ bừng ánh lửa, mũi kiếm ẩn hiện quang mang, cho thấy đã trải qua trăm lần tôi luyện, cực kỳ sắc bén!
"Đúng là ma binh nhị phẩm trung giai, cả hai thanh!" Duy Đa liếc mắt một cái, thần tình không dám tin hô lên.
Ni Tư đem phản ứng của hai con vào trong mắt, một hồi hắn mới cười nói: "Là ma pháp binh khí nhị phẩm trung giai. Hai thanh ma binh này hôm nay vi phụ đem tặng cho các ngươi, các ngươi có thể mang nó tham gia Ma Đấu đại hội lần này, thêm vũ khí có lợi hại, đối với thực lực của võ giả có ảnh hưởng lớn lao. Càng tăng cường thực lực các ngươi một khoảng, gia tăng phần thắng khi chiến đấu.
Kỳ Vũ Ma Đấu đại hội, rất giống như thực chiến bên ngoài, tuy rằng quy tắc cũng nhiều, nhưng không hạn chế đệ tử dự thi mặc giáp nào, dùng binh khí gì, phàm là vũ khí đều được, toàn bộ quy tắc không hạn chế, chỉ vì, có thể tìm được một thanh binh khí tốt, cũng coi như là phần trọng yếu của thực lực bản thân.
Một thanh cực phẩm ma binh có thể tăng mạnh thực lực đối với võ giả, Ni Tư đem cho Duy Đa và La Lôi thật là đúng lúc, nhất là chênh lệch giữa họ và học viên cấp đỉnh phong quá cao, bây giờ thì tạm ổn rồi.
"Phụ thân, người thế nào có cực phẩm ma binh, hơn nữa còn có hai thanh?" La Lôi kinh ngạc nhìn ma binh nhị phẩm trên tay, vẫn có bộ dáng không tin được.
Nàng hàng năm ở trong học viện bài danh đệ nhất đế quốc, đương nhiên rất rõ ràng ma binh quý hiếm thế nào, mà ngay cả trực hệ đệ tử tứ đại thế gia đế quốc muốn có một thanh cũng không thể, mà nhà bọn họ là tiểu quý tộc, tước vị cũng không có, lại có trong tay hai thanh, đây là chuyện viễn tưởng.
Hai thanh ma binh nhị phẩm này, chính là ngày rời đi Dịch Vân tặng cho Ni Tư làm lễ vật, mà Ni Tư cũng không lập tức đem nó cho con hắn, cất giấu ẩn mật, hắn đã sớm tính toán tất cả. Lúc đó Duy Đa cùng La Lôi thực lực rất yếu, dù có cực phẩm ma binh cũng chỉ có thể hại thân, không một chỗ tốt, đạo lý giữ ngọc thân mang tội, Ni Tư ở địa vị thành chủ lâu như vậy, gặp qua chuyện hắc ám nhiều lắm, như thế nào không rõ chứ?
Bởi vậy, hắn mới đợi đến ngày hôm nay, hai người con tham gia Ma Đấu đại hội, mới quyết định lấy ra.
Đế quốc mỗi mười năm tổ chức một lần Ma Đấu đại hội, lại xưng là "Long Môn"!
Chỉ cần có thể ở đại hội đạt được thành tích tốt, giá trị bản thân hắn lập tức nhảy vọt, cho dù là bình dân cũng liền nhất cử thành quý tộc thượng lưu. Tiến thêm một bước nữa là phong tước phong hầu cũng là chuyện có khả năng…
Hắn thân là đứng đầu một thành, phi thường rõ ràng cơ hội như vậy khó cỡ nào… chức quan thành chủ không phải là tước vị, cho nên không thể truyền xuống cho con, bởi vậy, Duy Đa cùng La Lôi nếu muốn có tiền đồ rộng lớn, nhất định phải tự tranh thủ, mà lần Ma Đấu đại hội này chính là cơ hội tốt nhất, có thể vượt long môn hóa rồng, sau này mặc sức bay nhảy.
Khoát tay áo, Ni Tư nhàn nhạt nói: "Hai thanh ma binh này, các ngươi không phải hỏi nhiều, chỉ có thể nói là bằng hữu tặng, mà ta cũng không thể nói ra thân phận của hắn, phần này tình nghĩa chúng ta nên tận lực ghi nhớ."
Dừng một chút, Ni Tư nói tiếp: "Còn có, hai thanh ma binh này ta đã đưa cho viện trưởng Đa Ni Tư Tạp học viện hạ Căn nguyên chi khế, chỉ cần ngươi còn trong Kỳ Vũ đế quốc, hẳn không có người dám đánh chủ ý lên chúng."
Viện trưởng Đa Ni Tư Tạp học viện là một Pháp Tước thất tinh đỉnh phong, căn nguyên chi khế do hắn hạ, Ni Tư rất yên tâm.
Bằng hữu đưa tặng?
Hai người Duy Đa cùng La Lôi nghe Ni Tư nói như vậy càng khó hiểu, ma binh nhị phẩm trung giai là trân phẩm khó cầu, đại bộ phận đều nằm trong tay các đại thế gia. Người bình thường có cầm tuyệt bút kim tệ cũng không có người bán cho ngươi, làm gì có ai dám lấy cực phẩm ma binh đem tặng chứ?
Trong lòng tuy nghi hoặc, nhưng thấy Ni Tư đã quyết tâm, hai huynh muội liếc nhau một cái, không nói gì thêm.
Hai người cầm ma binh trên tay, vẫn còn run run, cảm giác mừng như điên còn vương vấn trong lòng, yêu không ngơi tay, mắt nhìn đăm đắm, thần tình mê say không có nửa điểm buông ra.
"Trước nhận lấy đi, không cần nghĩ ngợi, về sau còn thời gian dài mà chậm rãi xem, chúng ta một nhà ba người cũng đã lâu không gặp rồi, hai người hãy bội phụ thân ta uống chén trà a " Ni Tư đánh gãy hai người đang cuồng dại, nói.
Hai huynh muội nghe Ni Tư nói như vậy, rất gian nan đem ánh mắt từ thanh ma binh thu về, sau đó lại bỏ vào trong hộp, trong nháy mắt đóng nắp hộp lại, hai người đồng thời biểu hiện bộ dáng không nỡ, tiếc nuối, giống như rời xa người yêu vậy.
Ni Tư nhìn hai đứa con, đột nhiên có cảm giác xúc động muốn cười to một trận.
Lúc trước hắn mới thấy hai cái ma binh này cũng có bộ dáng này, cả ngày cầm trong tay, lau, vuốt, vỗ về, khó mà bỏ ra.
Đối với một võ giả mà nói, đây là phản ứng bình thường, đây là mị lực của cực phẩm ma binh.