Dịch Vân nghe vậy giật mình sững sờ, vẻ mặt chợt mừng như điên: "Hóa ra cảm giác kỳ diệu vừa rồi là trạng thái phát động của lĩnh vực sao?
Môn La gật gật đầu cười nói: "Lĩnh vực chỉ có thể dựa vào huyết mạch mà kích thích. Sau khi phát động chính là cường hóa tiềm năng thân thể của chính mình trong nháy mắt. Tại khoảnh khắc cực kỳ ngắn ngủi kia, ngươi sẽ cảm giác bỗng nhiên tiến vào một loại trạng thái tâm cảnh rất kỳ diệu. Mọi động tĩnh của bên ngoài biến hóa không giống lúc bình thường cũng là chuyện đương nhiên."
"Nhưng là…" Dịch Vân nghĩ một chút rồi hỏi: "Lúc ấy năng lượng đấu khí của ta cũng không có bất kỳ hao tổn nào. Chẳng lẽ lĩnh vực phát sinh không phải là do Phần kiếp tử diễm đấu khí đến phát động sao?"
"Vừa rồi mới nói qua, nhân tố căn bản làm cho lĩnh vực pháp tắc thức tỉnh chính là huyết mạch. Mặc dù phải có quá trình tu luyện Huyết kế công pháp, nhưng nói đi nói lại, tu luyện đấu khí cũng chỉ là đường dẫn mà độ dày của huyết mạch mới là quan trọng nhất. Cho nên, nếu lĩnh vực của ngươi đã thức tỉnh thì sau này ngươi liền có thể tùy tâm sở dục thi triển nó. Cũng sẽ không lại hao tổn năng lượng đấu khí nữa."
Dừng một chút, Môn La nói thêm: "Còn có một điểm, uy lực mà Lĩnh vực pháp tắc có khả năng phát huy ra là có quan hệ trực tiếp với cường độ của Huyết kế đấu khí. Ngươi có thể ở lục tinh trung giai liền làm cho lĩnh vực thức tỉnh, tốc độ này đã nhanh hơn một cái tinh giai so với năm đó ta ở cao giai thức tỉnh. Nhưng mà hiện giờ uy lực tất nhiên là còn yếu, chỉ có thể đợi thực lực của ngươi mạnh mẽ lên thì công dụng lớn lao của lĩnh vực mới có thể thật sự phát huy ra."
"Không cần năng lượng của Phần kiếp tử diễm đấu khí là có thể thi triển ra? Ý của ta là có thế không hạn chế phát động lĩnh vực sao?"
"Làm sao có thể có loại chuyện tốt như thế. Tất cả các Lĩnh vực pháp tắc đều có cùng một cái hạn chế, đó chính là mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần. Cái này không có quan hệ gì với mạnh yếu. Mỗi một người tu luyện Huyết kế đều là giống nhau."
"Vì sao Huyết kế lĩnh vực lại có sự hạn chế này?"
"Đừng có không biết đủ! Lĩnh vực pháp tắc nếu có thể dùng tại thời cơ đúng lúc thường thường có thể xoay chuyển hoàn cảnh thắng bại trên chiến trường. Nếu có thể sử dụng không giới hạn thì tất cả những người tu luyện Huyết kế đều trở thành vô địch hay sao? Môn La lại nói tiếp: "Về phần tại sao lại có hạn chế một ngày một lần này thì không ai có thể nói được rõ ràng. Từ khi Huyết kế đấu khí cùngLĩnh vực pháp tắc xuất hiện thì đã là cái dạng này. Chưa từng có qua ngoại lệ."
Dịch Vân nghe rõ nhưng vẫn còn một điểm thắc mắc, nghĩ lại tình cảnh lúc đó rồi hỏi.
"Như vậy thì tác dụng của Lĩnh vực pháp tắc của ta đến tột cùng là cái gì?"
"Ta đây cũng không biết!" Môn La cười khổ.
Nửa canh giờ sau khi Dịch Vân rời đi, một đội quân trăm người đóng ở xung quanh Kỳ Vũ thành cũng đã đuổi tới. Dẫn đầu là một gã Thất tinh võ tước cấp bậc Quân đoàn trưởng. Hiện tại trong rừng rậm bị nổ ra một cái động lớn sâu đến năm mét. Mấy trăm khỏa đại thụ ở trong phạm vi vài trăm mét hoang tàn. Tựa hồ là có ít nhất hai cái cường giả đồng cấp với hắn đã chiến đấu kịch liệt ở trong này.
Vào lúc ban đêm, trên bàn Kỳ Vũ đế vương Áo Nhĩ Ba nhiều hơn một cái tấu chương. Trên đó viết rằng bên ngoài cách Kỳ Vũ thành năm mươi dặm mạc danh kỳ diệu phát sinh nổ lớn. Qua nghiên cứu phán đoán hẳn là do hai cái cường giả Thất tinh cấp tước quyết đấu tạo thành. Hơn nữa trước mắt ở hiện trường không còn một con kiến. Chín thành có thể là hai phe quyết đấu đã đồng quy vu tận.
Áo Nhĩ Ba biết được việc này liền lập tức tăng cường số lượng quân đội bảo vệ tuần tra trong ngoài Kỳ Vũ thành, đảm bảo cho Kỳ Vũ ma đấu đại hội có thể bình an tiếp tục tiến hành. Thất tinh cường giả tư đấu, hắn cũng không đem việc này làm một hồi sự kiện. Một trận huyên náo cứ thế bỏ qua.
Không lâu sau, Tạp Lỗ Tư đi vào rừng rậm bị nổ mạnh, đi quanh bốn phía một lần rồi tự lẩm bẩm.
"Rõ ràng nơi này vừa mới trải qua một cuộc chiến đấu. Đại khái là Thất tinh cấp bậc đi! Chỉ là vì sao không khí xao động lại kỳ lạ như vậy?"
Tạp Lỗ Tư cảm nhận được chính là trong này tràn ngập một lượng lớn nguyên tố của ba hệ, theo thứ tự là Hắc ám thuộc tính, Thủy thuộc tính cùng với Hỏa thuộc tính ba hệ. Hắc ám nguyên tố thì không có gì. Chân chính làm cho hắn cảm thấy kỳ quái chính là thủy hỏa hai hệ nguyên tố.
Tinh Vực đỉnh phong cường giả có khả năng cảm ứng được nguyên tố phân bố rõ ràng hơn so với những người bình thường. Ở trong mắt hắn, trong không khí dày đặc thủy hỏa nguyên tố đang dây dưa lẫn nhau, gắt gao ở cùng một chỗ. Hai loại nguyên tố thuộc tính bất đồng vốn sẽ xa lánh lẫn nhau mới đúng. Nhưng lại có loại phản ứng khác hẳn bình thường này mới khiến cho Tạp Lỗ Tư cảm thấy ngạc nhiên khó hiểu.
Hơn nữa, phản ứng không bình thường của Thủy Hỏa nguyên tố cũng chỉ vẻn vẹn ở trong phạm vi trăm mét quanh trung tâm nổ mạnh, còn lại những địa phương khác phân bố cũng rất bình thường. Điều này cho thấy có kết quả như thế này là bởi vì chiến đấu từng phát sinh ở trong này làm ra. Cảm thụ được nguyên tố xung quanh xao động, Tạp Lỗ Tư nhíu mày. "Lấy hiện tượng trước mắt, xem ra vừa rồi hắn là có một người có thể sử dụng song hệ ma pháp chiến đấu ở trong này đi! Chỉ là làm sao có thể có điều này đâu? Từ sau trận đại chiến hơn một nghìn năm trước kia, phương pháp có thể khống chế thuộc tính tương khắc đã muốn hoàn toàn thất truyền rồi mới đúng. Vừa rồi đến tột cùng là ai ở trong này? Có còn sống không?" Ba vấn đề liên tiếp khó giải mà không có người đáp, Tạp Lỗ Tư nghi hoặc rồi lại lâm vào trầm tư.
"Di? Trông ngươi như thế nào giống như có một chút thay đổi rồi?" Sáng sớm, nhìn Dịch vân vừa trở về, Mễ Nặc kinh ngạc hỏi.
Vuốt cái mũi, Dịch Vân chột dạ, cười gượng nói: "Có thể là hai ngày này lại có đột phá trên việc tu luyện đi!"
Theo như lời của Mễ Nặc thực sự không phài biến hóa trên sự tăng trưởng ma lực mà là chỉ thay đổi về khí chất bên trong. Mặc dù không có cảm giác được tổng thể thực lực của hắn có bao nhiêu tiến triển nhưng lúc này Dịch Vân cho người ra cảm giác một loại uy nghiêm không thể nói lên lời. Mới qua có hai ngày thời gian mà trên khí chất có thể có biến hóa thoát thai hoán cốt như vậy nhất thời làm cho Mễ Nặc có một loại cảm giác khó tả.
Hắn không biết rằng, trải qua cuộc chiến cùng Khiết Tây Tạp tối hôm qua, Tử hồn diệt linh phát động làm cho Dịch Vân một hồi đi từ chết đến sống, khiến cho Lĩnh vực pháp tắc của hắn cuối cùng đã thức tỉnh.
Chỉ có người tu luyện Huyết kế mới có thể kích thích "Lĩnh vực". Ảnh hưởng đối với võ giả không phải là ở trên cường độ đấu khí có thể thăng cấp tiến giai mà là cải tạo thân thể tăng lên tiềm năng. Giống như ở trong lò luyện lặp đi lặp lại đập khối sắt, cuối cùng có thể từ sắt luyện thành cương. Mà trên bản chất, đó cũng là nguyên nhân chính để Huyết kế tuyệt học có thể được xưng là "Cực mạnh" pháp môn tu luyện.
Thay đổi ở bản chất cùng với tâm cảnh tăng lên chỉ từ bề ngoài là cực kỳ khó nhìn ra, chỉ có thể cảm giác được. Cho nên mới làm cho Mễ Nặc có loại cảm ứng khác thường không nói nên lời.
Đi theo đại đội của Thiên Phong học viện tiến vào hội trường thi đấu, trên khán đài đã không còn chỗ ngồi. Quan lại quyền quý trên khu khách quý toàn bộ cũng đã đến đông đủ. Mà bài trí lôi đài trong hội trường thi đấu cũng có một ít biến hóa.
Chỉ thấy những lôi đài biểu diễn võ nghệ toàn bộ đều bị dỡ bỏ, chỉ lưu lại một cái lôi đài phạm vi khoảng năm mươi mét ở vị trí giữa sân, lớn hơn nhiều so với đài thi đấu lúc trước. Quy củ là lấy hai người một tổ đến tiến hành. Trận đấu hôm nay là từ mười hai người dự thi chia thành sáu tổ so đấu, chỉ cần có thể thắng một trận là có thể chính thức tiến vào Lục cường của kỳ Ma đấu đại hội này. Nếu không may mà bại trận, thì hai ngày sau thi đấu vẫn có cơ hội tiến vào danh sách Thập cường. Cho nên bốn người các ngươi đều phải xuất ra toàn bộ thực lực để ứng chiến." Ca Đức dặn dò đối với bốn đệ tử dự thi.
Trận đấu của Ma đấu đại hội tiến hành đến đây đã là cuộc chạm trán của danh sách thập cường. Kết quả rút thăm có ảnh hưởng là không thể nói bằng lời. Vì thế từ bắt đầu trận thi đấu ngày hôm nay cho đến khi chính thức kết thúc đại hội, quá trình rút thăm tòan bộ là từ Kỳ Vũ đế vương Áo Nhĩ Ba tự mình đến tiến hành. Hơn nữa quá trình rút thăm cũng thông qua ma pháp hình ảnh để truyền phát trước mắt mọi người. Tuyệt đối công bằng công chính.
Dưới cái nhìn chăm chú của mấy trăm vạn ánh mắt, Áo Nhĩ Ba từ một cái rương đen rút ra hai tờ giấy viết tên tuyển thủ. Sau đó giao cho nhân viên đại hội vẫn đợi ở một bên đọc diễn cảm ra trước tòan trường.
Trận chiến đấu thứ nhất tranh đoạt lục cường là do An Na của Thiên Phong học viện đối chiến với tuyển thủ của Lai Nhân học viện bài danh thứ ba của Đế quốc.
Biết kết quả như vậy, Ca Đức vui vẻ nói: "Vận khí của An Na không tồi! Mặc dù hiện tại còn có mười hai tên tuyển thủ, mỗi người đều có thực lực mạnh mẽ. Thế nhưng trong đó cực mạnh vẫn là người tu luyện Huyết kế của bốn đại gia tộc. Chỉ cần có thể tránh đi bọn họ, lấy thực lực của An na rất có khả năng đánh vào danh sách ngũ cường. Phần thắng của An Na trong trận tranh tài này rất cao."
An Na nghe thế hàm súc cười cười. Nàng đã xem qua mỗi trận đấu lúc trước của đối thủ. Lục tinh đỉnh phong hỏa hệ võ cuồng, cũng là cường giả đệ tử bài danh thứ hai của Lai Nhân học viện. Thực lực tuy mạnh nhưng nàng vẫn có mười phần tin tưởng đánh bại đối phương.
An Na mười phần tin tưởng. Phán đoán của Ca Đức cũng không sai. Ngay từ đầu cuộc chiến, An Na liền lấy ma pháp liên hoàn tiến công mãnh liệt đem đối thủ đè nặng, mấy lần dồn sức tiến lên đánh đều bị An Na bắn ngược trở về. Trong chiến đấu giữa Võ giả cùng Ma pháp sư, mỗi lần chỉ cần khoảng cách tách ra thì sau đó chính là ác mộng của võ giả.
Nhìn tình hình trên lôi đài, nhóm giáo sư cùng đệ tử của Thiên Phong học viện đều nở nụ cười. "Cuộc tranh tài này hẳn là An Na thắng!"
Trận đấu vẫn đang tiếp tục mà tình hình chiến đấu cũng là nghiêng về một bên. Đối mặt với ma pháp oanh kích liên hoàn, tên đối thủ kia chỉ có thể từng bước bại lui. Khoảng cách hai bên càng bị kéo xa, đối thủ bị buộc tới sát biên của tràng thi đấu, khổ cực phòng ngự
Tình hình chiến đấu phát triển tới mức độ bây giờ, trừ phi đấu khí phòng ngự của hắn có thể chống đỡ đến khi toàn bộ ma lực của An Na dùng hết mới có thể xoay ngược tình thế thua trận. Bất quá, điều này hiển nhiên là không có khả năng. Đều cùng đứng ở trình độ đỉnh phong nhưng thực lực cùng ma lực của An Na rõ ràng cũng cao hơn một đường so với hắn. Có thể nói kết quả của cuộc tranh tài này đã định, không hề suy nghĩ gì nữa.
Lúc này Môn La cười nói: "Cô nàng An Na này quả nhiên không tệ. Chuyển hoán phối hợp các loại ma pháp đều biểu hiện ra tiêu chuẩn rất cao. Đối thủ kia vốn cũng có cơ hội, chỉ tiếc là hắn bỏ lỡ cơ hội trước tiên. Nếu hắn có thể học một ít phương pháp mà ngươi dùng với Phụ Á, ngay từ đầu liều mạng cứng rắn đỡ vài cái ma pháp cũng phải làm cho An Na trở về phòng thủ mà nói, hắn cũng có thể có một đường cơ hội thắng. Hắn bỏ lỡ!"
Dịch Vân nghe vậy lắc đầu. Phương pháp Môn La nói kỳ thật cũng là đánh đổ, lấy lớn đánh nhỏ. Nếu thật sự thành công, cơ hội thắng là có nhưng cũng không lớn. Nếu thất bại ngay lập tức sẽ lọt vào đả kích nghiêm trọng không nói, lại còn thua khó coi hơn rất nhiều so với hiện tại.
Thật ra đối thủ của An Na cho đến giờ cũng không có biểu hiện phát sinh ra sai lầm lớn, có thể nói là rất "quy củ". Chỉ là khi đối mặt với đối thủ mạnh hơn một bậc so với chính mình, chiến thuật vững vàng chung quy là không thể đánh đến một tia cơ hội chiến thắng. Tuân theo lí luận bài bản, ấn từng bước đến ứng chiến, nhiều nhất chỉ có thể thua có thể diện, không có khả năng sáng tạo kỳ tích chuyển bại thành thắng. Nghĩ đến đây Dịch Vân bỗng nhiên kinh ngạc phát hiện, chính mình một đường đi tới, mỗi khi có chiến đấu đều là lấy yếu thắng mạnh. Chiến thắng của hắn, mạng của hắn đều là đánh ra từ trong tuyệt cảnh. Hóa ra, hắn vẫn luôn đánh bạc.
Đánh bạc thì có thắng có bại, mà hắn liền trúng hơn 10 lần nha… Chỉ là không biết ở thời điểm tiếp theo, hắn sẽ thắng hay là bại?
Nhìn khí thế hừng hực trên sân thi đấu, Dịch Vân bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề. "Lấy thực lực của Khiết Tây Tạp, nếu nàng tới tham gia Ma đấu đại hội lần này, lão Đại ngươi đoán xem nàng có thể xếp vị trí thứ mấy?"
Trầm ngâm một hồi, Môn La nói: "Nàng đã đạt lục tinh đỉnh phong. Nếu đem loại trừ ma khí cùng Tử hồn diệt linh bí pháp thì thực lực hẳn là trên An Na dưới Ma Đa. Không sai biệt lắm cùng một tầng thứ với Huyết kế đệ tử của ba đại thế gia còn lại đi."
"Ân!"
Thực lực của Khiết Tây Tạp mạnh hơn so với sự tưởng tượng của hắn. Xem như không nghĩ đến ma khí cùng bí pháp, bản thân mình nếu muốn thắng nàng cũng đã tuyệt đối không dễ dàng. Song hệ ma pháp và Phần kiếp tử diễm đấu khí cùng sử dụng mới có tin tưởng đánh với nàng một trận. Mà thực lực cường hãn như vậy so ra còn kém Ma Đa, khó khăn lắm mới vẻn vẹn đạt tới trình độ người tu luyện Huyết kế của ba đại gia tộc, cùng cấp bậc với Khải Mễ Đề của gia tộc Khố Đặc bị Ma Đa đánh bại lúc trước, ngay cả Tam cường của đại hội cũng chưa chắc đã chen vào được. Nghĩ đến đây, trong lòng Dịch Vân không khỏi thầm nhủ. "Trận đấu kế tiếp cũng không lạc quan a!" Đoán ra ý nghĩ trong lòng của Dịch Vân, Môn La cười nói: "Tiếu tử, ngươi đừng xem nhẹ bản thân. Thực lực của Khiết Tây Tạp mặc dù mới miễn cưỡng đạt tới cấp bậc Khố Đặc. Nhưng nếu nàng tới tham gia lần Đại hội này, nếu không đem ngươi tính vào, ta dám khẳng định. Danh hiệu đứng đầu thì rất khó nhưng nàng muốn bắt đến danh hiệu thứ ba hoặc thứ hai hẳn là không thành vấn đề." "Vì sao nàng có thể thắng được những người tu luyện Huyết kế của gia tộc này?" Dịch Vân ngạc nhiên hỏi.
"Bởi vì ở trên một điểm nào đó nàng có một loại tâm cảnh cực kỳ giống ngươi." Môn La nghiêm túc nói: "Mặc dù thực lực của nàng chỉ là lục tinh đỉnh phong nhưng tâm cảnh của nàng lại cương liệt độc ác. Vì đạt được mục đích mà liều lĩnh bất cứ giá nào. Trạng thái tâm cảnh như thế vượt qua hắn những người tham gia đại hội. Ngay cả Ma Đa có thực lực lục tinh nhưng tâm cảnh đã sớm tiến vào Thất tinh lĩnh vực cũng không bằng được."
Dừng một chút, Môn La thở dài nói tiếp: "Có thể có giác ngộ như vậy nàng đã thành hổ. Cho dù là người tu luyện Huyết kế gặp loại đối thủ này cũng sẽ cảm thấy cực kỳ đau đầu. Ưu thế của Huyết kế tuyệt học ở trước mặt nàng cũng đã suy giảm đi rất nhiều. Nói đi nói lại, nếu nàng còn có thể sống được mà nói, ngày sau không chỉ Thất tinh mà ngay cả Bát tinh lĩnh vực nàng cũng có cơ hội đạt tới."
Tất cả Ma vũ tu luyện tại thời điểm tấn tinh cấp, tấn tinh giai đều sẽ gặp phải bức tường trọng yếu. Tinh cấp càng cao thì tường cản càng lớn. Giống như một đường ngăn cách khó có thể vượt qua. Nói cho cùng tất cả cũng chỉ vì vấn đề cao thấp của tâm cảnh. Người tu luyện là luyện thể, nhưng càng phải tu tâm. Hiển nhiên Khiết Tây Tạp đã vượt qua chướng ngại khó nhất là đường tầng ngăn cách này.
Môn La cảm thấy đáng tiếc chính là từ sự thương tiếc đối với cơ hội trở thành tuyệt thế cường giả. Mặc dù là địch nhân nhưng hắn cũng đưa ra đánh giá khá cao.
Hai khắc sau, quả nhiên giống như sự dự đoán của mỗi người. Một thân đấu khí của Lai Nhân học viện tuyển thủ đã hao hết bảy tám phần. Cuối cùng để cho một cái lục tinh ma pháp của An Na oanh ra khỏi trường đấu. Tràng đấu đầu tiên Thiên Phong học viện thuận lợi giành thắng lợi.
Trong một mảnh tiếng hoan hô như sấm động, Lai Nhân đệ tử ảm đạm rời khỏi tràng đấu. An Na đại phương tiếp nhận hoan hô đến từ bốn phía, khuôn mặt đầy ý cười đi xuống lôi đài.
Thế gian này là như vậy. Hiện thực không nhìn nhìn đến biểu hiện, thắng thì xuất sắc, bị bại đau thương đi. Vỗ tay hoan hô cuối cùng cũng chỉ dành cho người thắng duy nhất. Tiếng hoan hô rất nhanh đi qua để khẩn trương bắt đầu trận đấu thứ ba.
Phó viện trưởng Ca Đức nhìn trận đấu trên lôi đài cười nói: "Vậy mà lại an bài ra kết quả này, đối với Thiên Phong học viện của chúng ta là thiên đại hảo sự cũng là an bài rút thăm xấu nhất đối với bốn đại gia tộc cùng Kỳ Vũ học viện. Hẳn là bọn họ không cười nổi đi!"
Những người khác nghe được Ca Đức nói chuyện liền gật đầu, khắp mặt đều là ý cười.
Trận đấu thứ hai là Ma Đa của Lam Duy Nhĩ gia tộc đối chiến với tuyển thủ của Mã Đinh gia tộc. Hai người đều là thành viên của Kỳ Vũ vương gia học viện. Sau nửa canh giờ chiến đấu, Mã Đinh gia tộc bị loại bỏ khỏi danh sách lục cường. Cuối cùng là Ma Đa thắng được.
Mà trận đấu thứ ba chính là từ Tát Ma gia tộc chống lại một cái khác cũng đến từ Kỳ Vũ học viện. Hai người đồng học cùng một cái học viện liếc nhìn lẫn nhau không biết phải làm sao. Hiển nhiên là đối với sắp xếp như vậy là không còn gì để nói. Mỗi cái chỉ có thể bằng vào thực lực của bản thân mà quyết định xem ai tới thăng cấp.
Sau một phen đánh nhau không hề nương tay, cuối cùng là tuyển thủ của Tát Ma gia tộc thắng.
Theo thi đấu tranh đoạt lục cường bắt đầu, sẽ không tách riêng người dự thi của cùng một học viện nữa. Hiện tượng "Gà nhà đá nhau" là không thể tránh né. Mỗi một kỳ ma đấu đại hội đều phát sinh quá, có đánh cuộc cũng chỉ là vận khí sớm hay muộn mà thôi.
Nhưng mà giống như Kỳ Vũ học viện như vậy cũng thật là hiếm thấy. Hai trận thi đấu liên tục, hai danh học viên liên tiếp bị đào thải, lại còn là thua dưới tay người của mình, không thể tiếp tục thăng cấp lục cường.
Trên đài khách quý, hai lão giả tóc trắng xóa ngồi chung một chỗ. Một ý cười miên man, hả mồm quang quác: "Lão hỗn đản! Liên tục hai cuộc tranh tài còn có hai tuyển thủ liên tiếp bị loại. Sự kiện hoành tráng bực này, Thiên Phong học viện chúng ta muốn học cũng không học được. Công lực dạy học của ngươi thật sự là tiến rất xa a!" Mễ Nặc vui sướng khi người gặp họa, cười nói.
"Hừ! Lão hỗn trướng! Trận đấu cũng còn không có kết thúc, ngươi đắc ý cái rắm! Coi như tính bên ta có hai người bị loại nhưng kết quả trận đấu cuối cùng Kỳ Vũ học viện ta vẫn có thể giống như năm vừa rồi, chiếm liền ba hạng đầu cho ngươi coi!" An Kiệt La cả giận nói.
"Hắc hắc hắc! Thật sự có tin tưởng như vậy? Ngươi định mạnh miệng phỉnh ai đó. Ta xem ngươi bây giờ đã không cười nổi rồi."
"Có thể cười đến cuối cùng mới là người thắng. Kế tiếp còn chín cuộc tranh tài, ta xem tên hỗn trướng nhà ngươi có thể cười đến lúc đó hay không?"
Trận đấu thứ ba kết thúc. Đấu loại kế tiếp còn muốn tiếp tục.
Áo Nhĩ Ba đang muốn động thủ rút ra hai tuyển thủ của trận đấu thứ tư thì bỗng nhiên chú ý tới con gái ngồi bên cạnh đang nhìn mình, vẻ mặt đầy ý cười. Hắn nghĩ một chút rồi cười nói: "Điển Na, hôm nay khó có dịp con muốn đến xem Ma đấu đại hội. Như vậy đi, rút thăm trận tranh tài thứ tư con đến rút đi." Bạn đang xem tại
Truyện FULL - truyen360.com
"Phụ hoàng! Như vậy có phá hỏng quy củ của đại hội hay không?"
Áo Nhĩ Ba cười nói: "Đương nhiên là không! Đại hội chỉ quy định kể từ thi đấu 12 cường trở đi, quá trình rút thăm phải từ thành viên trực hệ của vương thất tiến hành. Con là con gái của bản vương đương nhiên là có quyền lợi này.
"Vâng ạ! Xem phụ vương người làm rất thú vị, nữ nhi sớm đã muốn thử xem rồi!" Lời nói này làm cho kẻ khác không nói được gì. Quá trình rút thăm làm cho tất cả tuyển thủ lo lắng đề phòng dưới mắt nàng lại là chuyện thú vị.
Điển Na hưng phấn đi đến trước cái rương đen, nhắm mắt đưa tay vào hòm, tiện tay nắm lên hai tờ giấy ghi tên.
Nhất thời mọi người đều nín thở nhìn lên, không biết trưởng công chúa của vương thất sẽ rút ra tên của hai gã tuyển thủ nào.
Mở ra. Trên đó viết hai cái tên
"Kỳ Vũ Vương Gia Học Viện Cổ Lan Áo Nhĩ Ba "
"Thiên Phong Học Viện Dịch Vân Tát Nhĩ Đạt "
Điển Na cùng với Áo Nhĩ Ba hoàng đế đồng thời ngây ngẩn cả người.
Cùng lúc đó ngồi vị trí khách quý, nghe người dẫn chương trình đại hội truyền ra thanh âm, Mặc Tây cười âm âm, nói: "Hiện tại còn lại sáu người dự thi. Xem ra đây là kết quả xấu nhất. Vận khí của tên tiểu tử chết tiệt kia rốt cục cũng dùng hết! "