"Mới có vài ngày, ngươi thế nào đã trở lại?"
Trong trạch viện xa hoa, Tạp Lỗ Tư cầm bình rượu, kinh ngạc nhìn người không mời mà tới.
Một thân áo đen, pháp bào cũ kỹ thùng thình, không hề lịch sự thông báo trước, trực tiếp xông vào phá nhã hứng của Tạp Lỗ Tư, hắn chính là A Khắc Tây.
"Chết tiệt, vừa đi vừa đến tốn suốt bảy ngày thời gian, lại phải bay nhanh, ngươi nghĩ rằng ta muốn sao?" Oán hận một câu xong A Khắc Tây hỏi trực tiếp: "Tên tiểu tử kia đâu? Ta đến tìm hắn!"
"Ngươi biết hắn không lâu, gọi hắn là mặt trắng mà, còn tìm hắn làm cái gì?" Tạp Lỗ Tư kỳ quái hỏi.
"Đó là chuyện trước kia, ma khí tam hệ đồng tu, còn đồng thời đạt một cấp bậc, kỳ tài cỡ này ngay cả Tạp Lỵ Tạp cũng không thể so sánh, ta thực tế rất thích hắn." A Khắc Tây khoát tay áo, nói: "Cùng Bối Lợi Mỗ nói chuyện có nghe hắn nói tiểu tử kia không chỉ có hắc ám quáng thạch thôi, nói ra sợ ngươi không tin, hắn lại có được thủy hỏa phong tam hệ phách thạch, hơn nữa đều là mấy ngàn cân!"
Cũng khó trách A Khắc Tây giật mình như thế, ở trên Khung Võ đại lục, bát đại nguyên tố phách quặng cực kỳ khó tìm, tất cả đều là kì trân có thể ngộ không thể cầu, hắn có khả năng có được quang minh phách quặng là từ bí cảnh ngoài đại lục, quá trình có thể nói thiên tân vạn khổ, lấy thực lực mạnh mẻ của hắn cũng tốn một phen đau khổ.
Mà một người nhỏ bé của một gia tộc cơ hồ đã diệt tộc, lại mang trên người lượng lớn dị bảo như thế, chính hắn đã lấy quang minh phách thạch, lại có thêm ngũ hệ tinh phách trong người. Nếu không phải nghe từ chính miệng Bối Lợi Mỗ, hắn tuyệt không tin.
Tạp Lỗ Tư nghe vậy giật mình, gật đầu, cuối cùng hiểu được nguyên nhân A Khắc Tây quay lại, nói vậy là muốn trích một mảnh nguyên tố phách thạch từ Dịch Vân nha.
Tin tức long trời lở đất, Tạp Lỗ Tư lại bình tĩnh vô cùng, A Khắc Tây kinh ngạc nói: "Việc lớn như thế, ngươi lại không kinh hoảng?"
Tạp Lỗ Tư cười khẩy nhìn ông bạn già, bàn tay huy nhẹ, năm đạo hào quang thoáng hiện ra trước mặt. Chính là ngũ hệ phách thạch trăm cân, nói: "Đây là ta lấy trên người hắn, chỉ là nguyên tố phách thạch, cần phải kinh động như vậy không?"
A Khắc Tây hai mắt sáng rực, giật mình ngây người, hồi lâu nghi ngờ hỏi: "Dĩ nhiên là thật! Trừ quang minh cùng hắc ám, còn có tam hệ thủy hỏa phong, hắn rốt cuộc làm sao mà có?"
"Ta nghĩ không thông, phách thạch đối với ta và ngươi, cường giả bậc này còn có tác dụng gì, vì sao ngươi khẩn trương như thế?" Tạp Lỗ Tư khó hiểu hỏi.
"Đối với bản thân là vô dụng, nhưng đối với luyện ma dược lại hữu ích vô cùng!" A Khắc Tây giải thích: "Dù là nguyên tố phách thạch loại nào đều có thể trở thành luyện tài phối hợp luyện chế ma dược cao giai, bát đại nguyên tố khác nhau thì luyện ra hiệu quả khác nhau, đối với sự am hiểu ma dược của ta mà nói, ý nghĩa phi phàm!"
"Chế thuốc? Thì ra là thế, đúng là ngoài tu luyện, thứ này là hứng thú duy nhất của ngươi, dù sao phách thạch ta cầm cũng muốn cho người, vậy tặng cho ngươi đi!"
A Khắc Tây lắc đầu nói: "Đạ tạ hảo ý, tam hệ còn lại ta tồn đủ lượng rồi, chỉ có thủy hỏa hai hệ ta không có một chút nào. Ngươi chỉ cầm mỗi thứ hơn trăm cân thật không đủ, cơ hội khó được, ta muốn giao dịch với hắn, xem có thể đổi lấy vài trăm cân hay không?"
Nói tới đây, A Khắc Tây lại nói: "Hiện giờ Tạp Lỵ Tạp và Bối Lợi Mỗ đang lưu lại sơn cốc, không có ta trông coi, không biết nha đầu kia làm ra chuyện hoang đường gì nữa, ta muốn mau làm xong rồi trở về, hắn ở đâu?"
"Vậy ngươi nên chờ một chút, hắn một khắc trước đã đi vào thành, là bị đưa tới quang minh giáo đường, ta nghĩ, phải hơn nửa ngày mới có thể trở về.
Tạp Lỗ Tư giang tay cười nói.
Dịch Vân cũng không biết, linh giác Tạp Lỗ Tư vẫn tập trung ở trên người hắn, trong phạm vi hơn mười dặm, đều có thể rõ ràng cảm ứng được hành tung của hắn, cho nên lúc ấy mới có thể dễ dàng tìm được thạch động hắn tu luyện thăng cấp.
Tạp Lỗ Tư cũng là bất đắc dĩ, đối với hắn mà nói, người thiếu niên này lại là hy vọng duy nhất có thể chế tạo ra ma binh ngũ phẩm giai hắc ám hệ, tự nhiên không mong hắn có việc, bây giờ còn ở lại Kỳ Võ thành không đi cũng vì bảo đảm cho hắn an toàn.
Chờ nghi thức phong hầu qua đi, chỉ cần Dịch Vân yên ổn trở lại học viện, an phận thủ thường dốc lòng tu luyện, đến lúc đó có Thiên Phong Học Viện bảo hộ cùng với Mễ Nặc chăm sóc, an toàn tuyệt không thành vấn đề, hắn cũng lười cả ngày đi theo mông tên thiếu niên này, loại hành vi theo dõi này hắn làm cũng có cảm giác nghẹn khuất, tổn hao hình tượng hoàn mỹ của Tạp Lỗ Tư tiên sinh nhiều lắm.
Tạp Lỗ Tư chờ ba ngày qua đi, liền ném bay cái chức bảo mẫu, lại trở về phong thái tiêu dao phóng đãng, uống rượu chơi gái. Chuyện liên quan đến Dịch Vân đều vô cùng phiền toái, toàn lưc rắc rối mà thôi, khi Tạp Lỗ Tư tỉnh ngộ dĩ nhiên đã muộn.
A Khắc Tây không biết tính toán trong lòng Tạp Lỗ Tư, chỉ thấy tâm tình của hắn tốt muốn uống rượu, A Khắc Tây nghe vậy lại nhíu mày, không hờn giận nói: "Giả thần giả quỷ, thần côn tụ tập.... Hắn đi làm cái gì?"
Đi qua nơi trăm người hợp xướng, không khí lại yên tĩnh, dư âm vẫn còn phiêu đãng, rung động lòng người.
Nơi tận cùng có một cầu thang xoắn ốc, cao trăm bậc, tất cả đều tạo từ hắc cương thạch, Khoa Lạc Lý dẫn Dịch Vân đi lên, Bỉ Lợi canh giữ ở dưới.
"Bố Lỗ Thác đại nhân cần gặp là ngươi, Bỉ Lợi đội trưởng chỉ hộ tống đến đây, không cần đi lên!" Khoa Lạc Lý giải thích. xem tại TruyenFull.com
Dịch Vân thuận tiện gật đầu tỏ ý hiểu được, một hồi lại nói:" Nhạc khúc vừa nãy, bài thánh ca đó rốt cuộc là cái gì?"
Hai mắt Khoa Lạc Lý bắn ra thần sắc tự hào, cười nhẹ nói:"Ca khúc tên là chuộc tội, là một trong mười hai thần khúc, cũng là truyền lưu rộng rãi nhất, chỉ cần là Quang Minh thần giáo ta thành kính tín chúng, đều có thể xướng ca, biểu đạt sám hối tội ác tự thân, cũng có thể nhờ tín ngưỡng Quang Minh thần tiêu trừ đủ loại nguyên tội của nhân tính!"
"Thần khúc... Cho nên mới có thể sinh ra hiệu quả ma lực sao?"
Gật gật đầu, Khoa Lạc Lý nói: "Đúng vậy! Tương truyền mười hai thần khúc tất cả đều từ Quang Minh thần tự tay truyền xuống, là giáo lý Phúc Âm thần thánh chân thật của thần ở tại nhân gian, chỉ có tín ngưỡng kiên định, hoàn toàn hiểu rõ, mới có thể xướng ra chỗ tinh túy của thần khúc, ngươi có thể cảm nhận được thần khúc bên trong ẩn chứa lực lượng thần thánh, đại biểu ngươi cũng là thiên chi kiêu tử được vinh quang phụ thần sáng soi, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi."
Bên trong giáo lý Quang minh giáo đình, tin tưởng thế giới này do Quang minh thần tạo ra, là sáng tạo giả cao nhất, khởi nguyên của thời gian, cho nên các tín đồ xưng là Phụ thần.
Khoa Lạc Lý nói rất thành khẩn, Môn La nghe xong lại lắc đầu, khinh thường nói: "Nói đường hoàng như vậy, chỉ là một ca khúc tẩy não mà thôi!"
Ca từ nhạc khúc vừa rồi vận dụng ma ngữ xảo diệu, có thể phát huy hiệu quả pháp trận, bình phục tâm thần người xung quanh, nhất định phải do ma pháp sư ngâm xướng, mới bày ra được hiệu quả này…
"Loại bất tri bất giác tẩy não này thực hiện từ thời của ta đã có, lấy thủ đoạn mời chào tín đồ. Cho nên đại bộ phận nhân loại gọi là tà giáo. Không nghĩ tới qua mấy ngàn năm đám thần côn này lại không một chút tiến bộ, vẫn là bản cũ, chỉ là an phận là một tôn giáo nho nhỏ mà thôi.
"Lấy đó mà suy, phương pháp bọn họ hay dùng này để làm mạnh thực lực tự thân, có thể nói là thành công!" Môn La nói tới đây, bỗng nhiên nghĩ tới gia tộc Tư Đạt Đặc hưng thịnh vạn năm cũng đã tiêu vong, so với quang minh giáo đình phát triển mạnh mẽ lại quá trái ngược.