Chân Tiên

Chương 42: Liễu gia, Vân gia


- Nhị thúc việc gì phải như vậy!

Cổ Thương Nhạc nói tiếp:

- Tiểu tạp chủng kia mới bước vào Tiên Thiên cảnh thì có thể dựng lên bao nhiêu sóng gió? Đợi một năm nữa, chờ lão bất tử tộc trưởng kia thoái vị, đến lúc đó ta là người đầu tiên giết chết tiểu tạp chủng kia, cho dù Cổ Hà và Thương Thải biến mất có liên quan tới tạp chủng này, cũng có thể thay bọn họ báo thù!

- Tiểu tạp chủng không chết, lòng ta thấy khó an, cả người không được tự nhiên…

Nhị trưởng lão nắm đấm tay nói.

Cổ Thương Nhạc cười nói:

- Cho hắn sống lâu thêm một thời gian, chờ ta lên chức tộc trưởng, giết hắn có khó khăn gì?

Đại trưởng lão đột nhiên lo lắng nói:

- Tiểu tạp chủng kia đã tới Tiên Thiên cảnh, năm nay tỷ thí tông tộc có xảy ra chuyện gì hay không? Năm nay giải thưởng cho vị trí quán quân chính là một phần huyết hống, chúng ta mất bao nhiêu công sức mới thuyết phục được lão bất tử kia lấy ra làm phần thưởng, toàn bộ Cổ gia cũng chỉ có một khối này thôi.

Đại trưởng lão nói Cổ Hiền là lão bất tử, cũng không xem lại chính mình bao nhiêu tuổi, so ra cũng chỉ kém Cổ Hiền ba năm, đã gần bảy mươi rồi.

Cổ Thương Nhạc suy ngẫm một hồi, nói:

- Thái nhi năm ngoái cũng đã bước vào Tiên Thiên cảnh tầng hai, tiểu tạp chủng kia mới bước vào Tiên Thiên cảnh, hẳn là không khó đối phó.

Đại trưởng lão nói:

- Phần huyết hống này là duy nhất tại thành Nhạc Thủy, hai nhà Liễu, Vân cũng không có, phải chắc chắc để Cổ Thái đoạt được, không cho phép có bất luận sai lầm nào khiến cho tiểu tạp chủng kia đạt được.

- Dạ! Phụ thân cứ yên tâm.

Cổ Thương Nhạc gật đầu nói:

- Khi tỷ thí tông tộc diễn ra, ta sẽ âm thầm giao Ẩm Ngọc Đao cho Thái nhi, có pháp khí trung phẩm Ẩm Ngọc Đao, lại thêm thực lực sẵn có của Thái nhi, tiểu tạp chủng kia có thế nào cũng không làm nên lên chuyện gì.

- Như vậy rất tốt…

Đại trưởng lão gật đầu nói:

- Nhắc nhở Cổ Thái không nên khinh địch.



Thành bắc, Liễu gia…

Rầm…

Liễu Hóa Nguyên đách một chương lên bàn, quát lớn:

- Có thật như vậy hay không?

Liễu Xuyên ở một bên nói:

- Thiên chân vạn xác, hôm nay tiểu tử kia ngự kiếm từ hướng Đông Hoang trở về, đã bước vào Tiên Thiên cảnh.

- Tiên Thiên cảnh, Tiên Thiên cảnh a… Tiểu tử kia thật biết cách làm người khác giật mình!

Liễu Hóa Nguyên gõ ngón tay xuống bàn, chậm rãi nói.

Liễu Xuyên nói:

- Trước kia ta đã coi thường tiểu tử này, vẫn may tộc trưởng nhìn xa, xem ra tiểu tử kia xác thực đã chiếm được chỗ tốt gì tại quáng động Bắc Thai Sơn rồi.

- Ta xem vẫn chưa đủ cao, vẫn còn coi thường hắn.

Liễu Hóa Nguyên thở dài một tiếng, nói:

- Liễu Kiệt, Liễu Khánh có tin tức gì hay không?

Liễu Xuyên cúi đầu nói:

- Còn không có, tiểu tử kia bước vào Tiên Thiên cảnh, bình yên vô sự trở về, xem ra… Xem ra Liễu Kiệt, Liễu Khánh, hẳn là… Hẳn là lành ít dữ nhiều rồi.

- Ta đã quá coi thường hắn rồi, phía quáng động Bắc Thai Sơn có tra được tin tức gì hay không?

Liễu Hóa Nguyên hỏi. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Liễu Xuyên lắc đầu:

- Quáng động hiện tại rất bình thường, không có hiện tượng gì khả nghi.

- Hừ, từ sau khi tiến vào quáng động Bắc Thai Sơn, tiểu tử kia liền xảy ra biến hóa long trời lở đất, trong quáng động nhất định phải có ẩn tình, nhất định phải đoạt quáng động Bắc Thai Sơn tới tay, bên trong đó có ẩn tình gì, ta phải điều tra rõ cho bằng được.

Liễu Hóa Nguyên tiếp tục vỗ xuống mặt bàn.

- Tộc trưởng, tiểu tử kia, hiện chúng ta phải đối phó thế nào?

Liễu Xuyên hỏi.

Liễu Hóa Nguyên lạnh lùng cười,nói:

- Ta hiện tại càng lúc càng có hứng thú với hắn, ngươi cho rằng nên đối phó với hắn thế nào?

Liễu Xuyên nói:

- Bắt hắn về, hỏi một câu xem bên trong quáng động Bắc Thai Sơn có gì kỳ lạ là biết ngay, ta cho rằng phái Liễu Thông đi tương đối thích hợp, Liễu Thông chính là một tu sĩ Tiên Thiên cảnh trung kỳ, có thể bảo đảm không xảy ra sai lầm.

Liễu Hóa Nguyên gật đầu, nói:

- Nói Liễu Thông bắn sống hắn trở về, phải nhớ không dể hắn mất mạng.

- Liễu xuyên đã rõ…

Liễu Xuyên khom người nói, rời khỏi gian phòng.

Liễu Hóa Nguyên đưa ánh mắt chuyển tới hướng thành đông, tự nhủ nói:

- Ngắn ngủi trong vòng một năm, từ Hậu Thiên cảnh sơ kỳ bước vào Tiên Thiên cảnh, ngươi tại quáng động Bắc Thai Sơn không biết đã trải qua chuyện gì, trên người ngươi đến tột cùng có bí mật gì?

Cổ Thần trở về từ quáng động Bắc Thai Sơn liền hiển lộ tu vi Hậu Thiên cảnh tầng chín, nhưng trước lúc hắn đi quáng động Bắc Thai Sơn, tu vi sớm đã đạt được Hậu Thiên tầng bảy, có điều không mấy người biết được việc này.

Tự nhiên, Liễu Hóa Nguyên liền cho rằng toàn bộ nguyên nhân khiến tu vi Cổ Thần tăng mạnh đều nằm ở Bắc Thai Sơn, nhất định bên trong quáng động Bắc Thai Sơn có bí mật gì đó, không nghĩ tới tiểu tử kia đánh bừa mà trúng.

Cho dù Liễu Hóa Nguyên thả sức tưởng tượng, cũng sẽ không biết được bí mật chân chính của Cổ Thần, cũng không phải tại quáng động Bắc Thai Sơn có bao nhiêu kỳ ngộ, mà là sinh mệnh tái sinh, một lần nữa sống lại.



Nam thành, Vân gia cũng vì Cổ Thần cường thế trở về mà tranh cãi, nhân vật tiêu điểm tự nhiên là Cổ Thần.

Vân Kinh Hồng ngồi vị trí thượng tọa, ánh mắt nhìn Vân Tuyết phía trước, nói:

- Tuyết nhi, Cổ Tung tới tìm con, vì sao không gặp hắn?

- Tu vi hắn quá thấp, hài nhi không muốn gặp hắn.

Vân Tuyết ngẩng đầu nói.

- Con…

Vân Kinh Hồng nói:

- Cổ Tung năm 13 tuổi đã đạt được Hậu Thiên cảnh tầng sáu, so với đại ca con cũng không kém, tu vi hắn thế nào lại quá thấp.

Vân Tuyết nói:

- Cổ Thần mới 11 tuổi đã tiến nhập Tiên Thiên, so ra tu vi hắn không phải quá thấp thì là gì?

- Ngươi nhắc tới tiểu phế… Nhắc tới tên kia làm cái gì?

Vân Kinh Hồng ngẩn ra.

Vân Tuyết ngẩng đầu, nói:

- Vân Tuyết phải được gả cho nam nhân có tư chất đệ nhất, không ai có thể so sánh, tu vi Cổ Tung quá thấp, về sau hài nhi không bao giờ… Không bao giờ ở cùng một chỗ với hắn nữa.

- Tuyết nhi, lẽ nào muội còn muốn ở chung với tiểu phế vật kia? Cổ Tung ca đối tốt với muội như vậy.

Vân Siêu liếc mắt nhìn sang Vân Tuyết.

- Không cho huynh gọi hắn là phế vật, nếu hắn là phế vật, huynh ngay cả ta còn kém hơn, ngươi tính là gì?

Vân Tuyết cả giận nói.

Vân Tuyết đã đạt được Hậu Thiên cảnh tầng năm, Vân Siêu còn đang giẫm chân tại Hậu Thiên cảnh tầng bốn.

Vân Kinh Hồng nói:

- Tuyết nhi, con phải biết rằng con và hắn từng có mối quan hệ như thế nào, các ngươi không có khả năng đâu.

- Sẽ không, Cổ Thiền là đồng tộc với hắn, tự nhiên không có khả năng ở cùng hắn, Thành Nhạc Thủy ngoại trừ hài nhi, không còn ai xứng đôi với hắn, hắn nhất định sẽ chọn ta… Nam nhân của Vân Tuyết nhất định phải có tư chất đệ nhất, không phải đệ nhất hài nhi không thèm.

Vân Tuyết kiên định nói.

Vân Kinh Hồng nói:

- Tuyết nhi, Cổ gia không lâu nữa cũng sớm rơi vào tay Cổ Thương Nhạc, chúng ta chỉ có đứng một bên với Cổ Thương Nhạc, liên thủ đối kháng Liễu gia mới có thể bảo trụ được vị trí ba đại gia tộc tu chân, chỉ có Vân gia chúng ta do không có tu sĩ Tiên Thiên tầng bảy nên thực lực yếu nhất, nếu như mối quan hệ với Cổ Thương Nhạc bị vỡ, Vân gia chúng ta liền xong rồi, Tuyết nhi, vì Vân gia, con chỉ có thể ở chung một chỗ với Cổ Tung.

Những ngày cuối năm, thành Nhạc Thủy vô cùng náo nhiệt, khắp chốn rộn ràng.

Cổ Thần trở về nhà, ngoại trừ đi thăm gia gia một lần còn lại vẫn luôn ở trong nhà, đám tiểu hài nhi Cổ Hằng, Cổ Lam đến gọi hắn đi chơi nhưng đều bị hắn từ chối.

Tết năm nay, Cổ gia so với năm trước náo nhiệt hơn, tộc nhân nhất mạch tộc trưởng, tam trưởng lão sau khi Cổ Thần về nhà vài ngày hầu như đều lần lượt tới cửa bái phỏng.

Cổ Thần còn trẻ nhưng tu vi đã bước vào Tiên Thiên cảnh, cho dù là ai cũng biết thành tựu tương lai khẳng định phi phàm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất