Chân Tiên

Chương 348: Tự tìm đường chết


Đối mặt với ánh mắt của mọi người, thần tình Cổ Thần thản nhiên, nhẹ nhàng cười, nói:

- Không phải ngươi đang tìm ta hay sao?

Đơn đả độc đấu, ngay cả tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh kỳ Cổ Thần cũng có thể đánh một trận, bằng vào bí thuật Thiên Vương Vấn Thiên, cho dù là tu sĩ Linh Anh kỳ không cẩn thận cũng sẽ nuốt không trôi, ngược lại bị Cổ Thần đánh chết, giống như thái thượng chưởng môn Cự Linh Môn.

Mệnh Tuyền cảnh và Thần Hải cảnh là hai cảnh giới hoàn toàn khác nhau, giữa hai cảnh giới là một ranh giới khó có thể vượt qua, không thuộc về số lượng có thể bù đắp được. Thực lực của Cổ Thần hiện tại tuyệt đối tương đương với cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, tu sĩ Thần Hải cảnh hoàn toàn không đặt trong mắt hắn.

Tuy rằng nơi này có hơn trăm tu sĩ Kim Đan kỳ, Kim Đan hậu kỳ càng có hơn hai mươi người, thế nhưng trong mắt Cổ Thần, chỉ cần không có cao thủ tu vi Mệnh Tuyền cảnh, không coi là cái gì.

Cổ Thần nói ra lời này rõ ràng tới cực điểm, đã chỉ ra thân phận của chính mình.

- Là ngươi? A…

Tàng Côn Trí biến sắc cả kinh, vừa mới mở miệng, thiết quyền của Cổ Thần đã giống như lưu tinh oanh kích lên người hắn.

Cổ Thần ngày hôm nay đã nửa bước chân tiến vào Mệnh Tuyền cảnh, thân thể càng trải qua một lần thoát thai hoán cốt, cộng thêm Thiên Cương Thối Thể đại pháp đề cao chín lần, một quyền đánh ra, có thể sánh bằng một kích toàn lực của tu sĩ Linh Anh kỳ.

Ầm…

Một tiếng nổ vang, thân thể Tàng Côn Trí bị hai quyền của Cổ Thần chấn động đánh tan thành huyết vụ, ngay cả bột phấn cũng không hề lưu lại.

- A… Hắn là Cổ Thần!

Trong nháy mắt khi thân thể Tàng Côn Trí bị hủy, phát ra một tiếng hét thảm, linh hồn nói ra câu thứ hai.

Đang khi nói, linh hồn Tàng Côn Trí giống như thiểm điện bỏ chạy về phía sau, tuy rằng sau khi mất thân thể, linh hồn không thể sống độc lập, thế nhưng linh hồn của tu sĩ Kim Đan kỳ đã có thể tiến vào luân hồi, chuyển thế sống lại, mà nếu như có thể tìm được địa phương âm minh, linh hồn có thể tiếp tục sinh tồn thời gian dài!

Đáng tiếc, đã quá muộn, Cổ Thần và Tàng Côn Trí chỉ cách nhau một thước, làm sao để hắn chạy trốn? Hai quyền đánh ra, chưởng trái khẽ động, một thủ chưởng đen kịt bắt giữ linh hồn Tàng Côn Trí vào tay.

Trên thủ chưởng bao phủ một tầng hỏa diễm màu đen, tuy không đốt linh hồn Tàng Côn Trí hôi phi yên diệt thế nhưng khiến hắn thống khổ, phát ra những tiếng kêu rống thê lương thảm thiết, Tàng Côn Trí bị hỏa diễm màu đen bao phủ, chỉ có thể liên tục giãy dụa, nhưng vô luận như thế nào đi nữa cũng không chạy trốn được lòng bàn tay Cổ Thần.

Chỉ trong thời gian điện quang đá lửa, một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ dĩ nhiên bị hủy thân thể, linh hồn bị khống chế khiến tất cả tu sĩ Kim Đan kỳ ở đây đều mạnh mẽ chấn động trong lòng.

Tướng mạo Cổ Thần biến hóa, khôi phục hình dáng ban đầu, lạnh lùng nói:

- Đại hội liên minh đồ Cổ? Chỉ bằng các ngươi?

Chúng tu sĩ không một ai không sợ hãi, trăm triệu lần không ngờ tới, lá gan của Cổ Thần quá mức to lớn, dám chạy tới hiện trường tổ chức đại hội liên minh đồ Cổ, nơi này có hơn trăm tu sĩ Kim Đan kỳ, tu sĩ Kim Đan hậu kỳ chừng hơn hai mươi người, trừ phi là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tới đây, bằng không không thể thoát được.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết của Tàng Côn Trí khiến mỗi một tu sĩ đều sợ hãi thật sâu.

- Cổ Thần, thực lớn mật, ngươi dám tới đỉnh Kỳ Anh Phong này, quả thực là tự tìm đường chết, các vị đạo hữu, hắn bất quá chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ, chúng ta cùng nhau tiến lên, giết chết Cổ Thần, vì Tàng Côn Trí báo thù!

Trên đài cao, một gã tu sĩ Tàng gia tu vi Kim Đan hậu kỳ hét lớn một tiếng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Vừa nói, một đạo quang mang màu xanh từ giữa mi tâm bay ra, đánh thẳng về phía Cổ Thần, chính là một thanh phi kiếm, pháp bảo trung phẩm.

- Hừ…

Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, bấm tay bắn ra, quang mang chói mắt từ đầu ngón tay đánh thẳng vào phi kiếm màu xanh.

Tách… Một tiếng nổ, thanh phi kiếm màu xanh trong nháy mắt nổ thành vô số mảnh, biến thành sắt vụn, bắn về bốn phương tám hướng.

Nhãn thần Cổ Thần lăng lệ, đảo mắt nhìn qua hơn trăm tên tu sĩ Kim Đan kỳ, quát lớn:

- Cổ mỗ và các ngươi không thù không oán, kẻ nào dám mưu đồ với ta, đây chính là kết cục!

Nói xong, chưởng phải nắm chặt, hỏa diễm màu đen thu lại, Tàng Côn Trí hét lên một tiếng thê lương thảm thiết, rất nhanh bị thiêu đốt thành tro tàn!

Trong nháy mắt đã diệt sát linh hồn tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, thủ đoạn này khiến tất cả tu sĩ ở đây đều cảm thấy sợ hãi!

- Cho dù hắn mạnh mẽ hơn nữa thì cũng chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ, song quyền khó địch tứ thủ, hảo hán cũng không chịu nổi nhiều người, mọi người cùng nhau lên, hắn không phải là đối thủ của chúng ta…

Lại có người hét lớn, Cổ Thần nhìn lại, phát ra thanh âm chính là một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ của Huyền Âm Tông!

- Huyền Âm Tông? Các ngươi đây là tự tìm diệt vong!

Cổ Thần quát lạnh một tiếng.

Vừa rồi tu sĩ Tàng gia không ít người rục rịch, cộng thêm tiên tông đại phái Huyền Âm Tông đã biểu hiện rõ thái độ, đại bộ phận tu sĩ Kim Đan kỳ còn lại đối với Cổ Thần nguyên vốn sợ hãi trong lòng, hiện tại tất cả đều tán đi.

- Giết!

Mọi người nhất tề quát một tiếng, vô số pháp bảo đồng thời oanh kích về phía Cổ Thần.

Kém cỏi nhất cũng là pháp bảo trung phẩm, hơn hai mươi gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ hầu như đều phóng ra pháp bảo thượng phẩm, hơn trăm kiện pháp bảo đồng thời oanh kích về phía Cổ Thần, giống như mưa gió ập tới.

Hơn trăm tu sĩ Kim Đan kỳ liên thủ một kích, cho dù là tu sĩ Kim Đan cực hạn hơn nữa thì cũng không thể chịu được, cao thủ mới bước vào Mệnh Tuyền cảnh sợ là cũng phải nhượng bộ lui binh, không dám liều mạng!

Cổ Thần cười khẽ một tiếng, mi tâm chợt lóe quang mang màu xanh, Thanh Hoa Thần Mộc Thuẫn nhất thời quay xung quanh thân thể, Thanh Hoa thần mộc là thần mộc hiếm thấy, bản thể của Thanh Hoa đại đế thượng cổ chính là một gốc Thanh Hoa thần mộc.

Tuy rằng Thanh Hoa thần mộc tạo thành Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn có số năm tuổi không nhiều lắm, so với Thần Hình Câu Diệt kiếm kém hơn một chút, nhưng du sao cũng là tồn tại nhất đẳng trong pháp bảo cực phẩm.

Trên trăm kiện pháp bảo thượng phẩm, trung phẩm giống như hạt mưa oanh kích vào Thanh Hoa thần mộc thuẫn, Thanh Hoa Thần Mộc Thuẫn không chút sứt mẻ, quang hoa không giảm, tất cả pháp bảo đều bị chấn ngược lại.

- A… Là Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn, Cổ Thần, cửu điện hạ thực sự chết dưới tay ngươi, Đế Đình sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn, khiến ngươi trọn đời không được siêu sinh!

Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn vừa mới xuất hiện, một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ Tàng gia liền hô to.

Trong mắt Cổ Thần chợt lóe hồng quang, nói:

- Thực không? Ta cho các ngươi biết cái gì gọi là bầm thây vạn đoạn!

Vừa nói, phía sau Cổ Thần chợt lóe điện quang, Thiểm Thiên Phong Dực dài tới mười trượng nhất thời xuất hiện, xung quanh lập lòe lôi điện, tràn đầy lực lượng lôi kiếp.

Thiểm Thiên Phong Dực, thân thể Cổ Thần trong nháy mắt xẹt qua trăm trượng, nơi đi qua tất cả tu sĩ xung quanh đều bị Thiểm Thiên Phong Dực đập trúng, liên tiếp vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, hơn mười tu sĩ bị lực lượng lôi kiếp công kích, rơi xuống đất không dậy nổi.

Tu sĩ Kim Đan sơ kỳ trọng thương không còn sức chiến đấu, tu sĩ Kim Đan trung kỳ cũng bị thương thế không nhẹ, chỉ có tu sĩ Kim Đan hậu kỳ mới có thể che chắn lôi kiếp bên ngoài cơ thể, lông tóc không thương tổn.

Mục tiêu của Cổ Thần không phải là những tu sĩ bị lực lượng lôi kiếp đả thương, mà là gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ Tàng gia vừa mới hét lớn phải bầm thây hắn vạn đoạn, Cổ Thần nhoáng cái vượt qua khoảng cách trăm trượng, tiếng nói vừa dứt liền xuất hiện tại phía trước mười trượng.

Trong mi tâm chợt lóe hắc mang, một đạo ô quang nổ bắn ra, chính là Thần Hình Câu Diệt kiếm, hướng về phía gã tu sĩ Tàng gia chém tới cực nhanh.

Tu sĩ Tàng gia thất kinh, thân thể lui nhanh, một kiện pháp bảo phòng ngự tại mi tâm bay ra, che chắn trước người.

Rắc…

Một tiếng nổ mạnh, ô quang chém xuống, pháp bảo phòng ngự thượng phẩm lập tức bị chém thành hai nửa, thế đi của ô quang không giảm, chém vào ngực gã tu sĩ Tàng gia, hai nửa thân thể rơi xuống!

Cổ Thần dùng thần thức ngự khống Thần Hình Câu Diệt kiếm, trong nháy mắt bổ ra mấy trăm kiếm, thi thể gã tu sĩ Tàng gia kia chưa rơi xuống đất đã bị chém thành vô số mảnh nhỏ.

Ngón tay phải điểm nhẹ, một đạo hỏa diễm màu đen bắn ra, linh hồn của gã tu sĩ Tàng gia lẫn mảnh nhỏ thi thể đều bị đốt thành tro tàn.

Trong nháy mắt, lại có một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ tàng gia thần hình câu diệt.

Thiểm Thiên Phong Dực chấn động, Cổ Thần phóng lên cao, phiêu phù cách mặt đất hơn trăm trượng, nhãn thần băng lãnh phiếm hồng nhìn xuống chúng tu sĩ Kim Đan kỳ trên đỉnh Kỳ Anh Phong, quát lớn:

- Người không thù oán với ta lập tức lui lại, người có thù oán với ta, hôm nay hẳn phải chết, giết không tha…

Chỉ trong nửa khắc, hơn một trăm tu sĩ Kim Đan kỳ đã bị thương một phần ba, tuy rằng đại đa số đều là Kim Đan sơ kỳ, nhưng tu sĩ Kim Đan hậu kỳ đã có hai người bị thần hình câu diệt, thanh âm của Cổ Thần giống như tử thần tuyên án, khiến chúng tu sĩ kinh hồn táng đảm.

- Đế Đình có cao thủ Mệnh Tuyền cảnh bao phủ khắp Đại Mông, mọi người đừng sợ, Cổ Thần trốn không thoát rồi, chúng ta bám trụ hắn, chờ khi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tới đây, để hắn chết không chỗ chôn.

Lại có một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ Tàng gia hét lớn một tiếng.

Đồng thời, người này xoay tay nắm đi, một phù chú tín hiệu phóng lên cao, vẽ thành một đạo quang mang đẹp mắt, mọi người đều ném phù chú lên trên không trung, từng đạo quang mang đẹp mắt xuất hiện.

- Cổ Thần, ngươi chết chắc rồi, cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh bao phủ khắp Đại Mông, ngươi khó thoát, nhất định chết không có chỗ chôn!

Tu sĩ Kim Đan hậu kỳ tung phù chú tín hiệu điên cuồng hô.

Cổ Thần khoanh tay, dừng lại trên không trung hơn trăm trượng, khinh thường cười nhạt, tất cả phù chú tín hiệu bay chừng trăm trượng đột nhiên bị một tầng quang tráo pháp lực trong suốt ngăn cản lại.

Ầm…

Tất cả phù chú tín hiệu gặp phải quang tráo pháp lực đều lập tức nổ tung, phát ra quang hoa khiến ánh mắt không thể nhìn thấy rõ, thế nhưng quang hoa đều bị quang tráo pháp lực ngăn cản, thông qua Bát Môn Tỏa Thiên đại trận, nếu không đến gần Kỳ Anh Phong vòng nghìn dặm, căn bản không thể nhìn thấy.

Nguyên bản phù chú dù cách mấy vạn dặm cũng có thể nhìn thấy, hiện tại đã mất đi hiệu quả toàn bộ.

Đại Mông rộng lớn tới mức nào? Cao thủ Mệnh Tuyền cảnh không giống như Thần Hải cảnh, một nắm là một xấp dầy, cho dù phương viên một vạn dặm có một cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, như vậy trong mười vạn dặm cần phải có trăm cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh, phương viên trăm vạn dặm cũng cần phải có một vạn cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh.

Coi như Đế Đình Đại Doanh cũng không thể có nhiều cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh tới đây truy sát Cổ Thần như vậy, tuy nói phụ cận thành Bắc Đẩu có số lượng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh nhiều một chút, thế nhưng đến gần Kỳ Anh Phong nghìn dặm hầu như không có khả năng xuất hiện cao thủ Mệnh Tuyền cảnh.

Cho dù có thì cũng chỉ là một người, không thể kết thành đoàn đội xuất hiện.

Lấy tu vi của Cổ Thần ngày hôm nay, một tu sĩ Linh Anh kỳ coi như có thể đại chiến một hồi, hươu chết vào tay ai còn không rõ, căn bản trong phương viên nghìn dặm có cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh xuất hiện hay không cũng chưa biết.

Tất cả phù chú pháp lực đều bị đạo quang tráo pháp lực ngăn cản, sắc mặt chúng tu sĩ đều như tro nguội, trong lòng sợ hãi tới cực điểm.

- Kẻ có thù oán với ta, các ngươi tự tìm đường chết!

Cổ Thần hét lớn một tiếng, sát khí vô tận bao phủ toàn bộ Kỳ Anh Phong.

Tiếng nói của Cổ Thần vừa dứt, một đạo ô quang từ trên trời giáng xuống, giống như lưu tinh rơi, nhắm thắng một gã tu sĩ chém mạnh, tên tu sĩ này vội vàng tung pháp bảo phòng ngự, nhưng cả người lẫn pháp bảo đều bị chém thành hai nửa!

Cổ Thần lúc này rơi vào trong mắt chúng tu sĩ tựa như một sát thần không thể chiến thắng, sừng sững giữa hư không, nhãn thần băng lãnh nhìn quét qua đại địa, mỗi một tu sĩ bị ánh mắt của Cổ thần nhìn quét qua đều cảm thấy một cỗ lạnh lẽo tới tận xương tủy.

Sát khí tựa hồ xuyên thấu qua thân thể bọn họ, thẳng bức linh hồn tu sĩ, khiến không ít tu sĩ rơi vào tình cảnh cực độ hoảng loạn, toàn thân run rẩy.

- Cổ… Cổ Sát Thần, chúng ta đối với ngươi không thù không oán, chỉ vì nghe lệnh triệu tập của Đế Đình mà đến, chúng ta cũng bị bức, người đại nhân có đại lượng, nghìn vạn lần đừng chấp nhặt đối với chúng ta, chúng ta lập tức rời đi, Sát Thần đại nhân, nghìn vạn lần không nên giận dữ, chúng ta không bao giờ dám mạo phạm đối với ngươi nữa…

Một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ nhìn Cổ Thần, trong mắt sợ hãi tới cực điểm, hắn vốn là nhân vật đời này vô cùng có hi vọng tấn cấp bước vào Mệnh Tuyền cảnh, thấy tu sĩ Kim Đan hậu kỳ dưới tay Cổ Thần bị giết chết giống như thái rau băm dưa, mọi ý niệm trong đầu đều tan hết, rõ ràng cảm giác được, chỉ cần Cổ Thần xoay chuyển phi kiếm màu đen kịt kia về phía hắn, hôm nay hắn nhất định thần hình câu diệt, ngay cả cơ hội linh hồn tiến vào luân hồi, chuyển thế sống lại cũng không có!

Tu sĩ Kim Đan hậu kỳ này là một đầu lĩnh môn phái cỡ trung, tiếng nói của hắn vừa dứt lập tức có bảy tám gã tu sĩ đi theo phía sau hắn, phi độn bay lên, vội vã rời khỏi Kỳ Anh Phong.

Thế nhưng vừa mới bay lên cao chừng trăm trượng, vòng quang tráo pháp lực trong suốt đột nhiên xuất hiện, ngăn cản mọi người rời khỏi.

Cổ Thần nói:

- Kẻ nào muốn sống thì đứng yên không nhúc nhích, người không thù không oán tới ta ta có thể không giết, thế nhưng, người của ba thế lực nhất định phải chết, một là tu sĩ Tàng gia Đế Đình Đại Doanh, phải chết! Hai là tu sĩ Huyền Âm Tông, phải chết! Ba là tu sĩ Thi Hồn Tông, phải chết!

Nghe Cổ Thần nói, không phải người của ba thế lực lớn kia có thể không chết, nhất thời lại có một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ mang theo thành viên trong tông môn thối lui sang một bên.

Thấy còn có nhiều người ngo ngoe muốn động, một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ tàng gia quát lớn:

- Các vị cần phải suy nghĩ cẩn thận, đắc tội Đế Đình Đại Doanh có hậu quả gì? Mọi người đồng tâm hiệp lực đánh một trận, vị miễn không thể đánh chết người này, đám người các ngươi dám phản bội Đế Đình Đại Doanh, nhất định sẽ gặp phải kết cục toàn môn bị diệt!

- Huyền Âm Tông và Đế Đình Đại Doanh cùng tiến lui, những môn phái phụ cận thành Bắc Đẩu, người nào không chịu qua ân huệ của Huyền Âm Tông? CÁc ngươi dám can đảm làm bạn với Cổ Thần, cũng là địch nhân của Huyền Âm Tông, ai dám tham sống sợ chết, phản bội liên minh đồ Cổ sẽ bị Huyền Âm Tông giết không tha!

Một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ Huyền Âm Tông nói.

- Hắc hắc hắc hắc…

Một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ Thi Hồn Tông hắc hắc cười nói:

- Thi Hồn Tông chúng ta sẽ đem những tiểu nhân lâm trận phản bội này luyện thành thi hồn, để linh hồn trọn đời không được siêu sinh!

Tu sĩ đầu lĩnh của ba đại thế lực đều tận lực đe dọa, khiến mấy môn phái cỡ trung vừa mới định rời đi vội vã dừng bước chân, đứng như trời trồng, đi cũng không được, ở lại cũng không xong, tựa hồ trước sau đều là đường chết, trong lòng sợ hãi vỡ mật!

Tu sĩ đầu lĩnh Huyền Âm Tông lại nói tiếp:

- Mọi người không phải sợ, hắn bằng vào pháp bảo cực phẩm hộ thể, mọi người liên thủ công kích, coi như là pháp bảo cực phẩm cũng không thể kháng cự được quá nhiều lần công kích, đánh nát pháp bảo cực phẩm của hắn, đảm bảo hắn không nơi chôn thây!

- Các ngươi không còn cơ hội này nữa rồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất