Trong mắt Tàng Khôn Phàm lộ vẻ kinh hãi, thầm nghĩ:
- Tiểu tử này quả nhiên có vài phần bản lĩnh thật sự, dĩ nhiên dưới thủ hạ của ta còn có thể kiên trì lâu như vậy, hừ hừ! Trong thủy chi đại trận, thủy chi pháp tắc của ta vô cùng vô tận, dùng mãi không hết, ta lại muốn nhìn quyền pháp này của ngươi có thể sử dụng bao lâu nữa?
Hữu chưởng Tàng Khôn Phàm vỗ một cái, lại có hàn băng cự khối từ mặt đất bay lên đánh tới Cổ Thần.
Đồng thời tả chưởng Tàng Khôn Phàm thành trảo hướng tứ phương đảo qua, xoay một vào trên đỉnh đầu, ngũ chỉ đánh một cái, trong sát na vô số hoa tuyết bay lượn khắp bầu trời nhất tề hướng trường long tuyết hoa trên không trung tụ tập lại.
Trong nháy mắt trường long tuyết hoa lại lớn thêm một vòng, dài gấp đôi. Thực lực so với lúc trước con cao hơn mấy lần. Lúc này trường long hỏa diễm do hỏa chi pháp tắc biến thành trải qua tiêu hao lực lượng cực lớn, thân thể nhỏ lại một vòng, chiều dài ngắn đi một nửa.
Trước mặt trường long tuyết hoa, trường long hỏa diễm tựa như đứa nhỏ, bị trường long tuyết hoa đập thành từng mảnh nhỏ.
Tàng Khôn Phàm cười ha ha:
- Cổ Thần, ngươi chết chắc rồi!
Trường long tuyết hoa sau khi phá nát trường long hỏa diễm, lại nhắm đỉnh đầu Cổ Thần đập xuống.
Đỉnh đầu Cổ Thần có trường long tuyết hoa, trước mặt có vô số hàn băng cự khối, chịu song trọng giáp công, ngăn lại bên kia, thì bị bên này đánh trúng, ngăn lại hai bên lực lượng phân tán, sẽ không thể chống đỡ. Trong mắt Cổ Thần chợt lóe lộ ra một cổ thối ý.
- Cổ Thần, ngươi chịu chết đi! Ngươi trốn không thoát!
Tàng Khôn Phàm một bên cuồng tiếu, đồng thời tay phải trảo tới người Cổ Thần.
Một cổ không gian pháp tắc cường đại lại đem không gian xung quanh Cổ Thần trói buộc, khiến hắn không thể nhúc nhích.
Trong lòng Cổ Thần cười nhạt một tiếng, môi hé ra, thi triển ra đạo gia vô thượng thần thông Kình Ca. Kình Ca vừa phát ra, lực lượng không gian trói buộc của Tàng Khôn Phàm tiêu tán, mi tâm Cổ Thần lòe ra một đoàn kim quang chính là Như Ý Linh Lung Bảo Tháp.
Ầm ầm!
Linh Lung Bảo Tháp hạ xuống bên cạnh Cổ Thần, biến thành cao mười trượng, cửa tầng tháp thứ nhất vừa mở ra, thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền tiến nhập bên trong. Ở trong Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, pháp tắc chi lực bên trong bảo tháp sẽ suy yếu pháp tắc chi lực của địch nhân, nhưng sẽ không ảnh hưởng tới lực công kích của Cổ Thần, dựa vào suy giảm tu vi của địch nhân, đề thăng tu vi của chính mình.
Đồng thời, trong Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, long tộc tu sĩ sẽ không thẩy rõ bên trong xảy ra chuyện gì, đây tuyệt đối là địa phương bí mật sát nhân tốt nhất.
- Muốn chạy trốn? Chạy đi đâu!
Tàng Khôn Phàm thấy Cổ Thần không địch lại, sao lại để Cổ Thần đào tẩu, thân ảnh chợt lóe, cũng phóng vào trong Như Ý Linh Lung Bảo Tháp.
Chỉ dựa vào một tòa Như Ý Linh Lung Bảo Tháp còn chưa cản được cước bộ của Tàng Khôn Phàm.
Là Độ Hư cường giả, Tàng Khôn Phàm biết Như Ý Linh Lung Bảo Tháp cũng không phải tiên bảo lấy lực công kích là chính, trong bảo tháp mặc dù có pháp tắc chi lực, nhưng lực công kích mạnh yếu ra sao lại căn cứ vào chủ nhân bảo tháp. Cổ Thần chỉ có tu vi Đằng Vân kỳ, cho dù thông qua Như Ý Linh Lung Bảo Tháp để pháp tắc chi lực mạnh hơn một chút, vẫn chưa khiến Tàng Khôn Phàm để vào trong mắt.
Ầm ầm...
Tàng Khôn Phàm chân vừa tiến nhập Như Ý Linh Lung Bảo Tháp liền bạo hưởng một tiếng, cửa tầng tháp thứ nhất liền đóng lại.
Trong tầng tháp thứ nhất, kim quang rực rỡ, trận trận quang hoa, Cổ Thần cước đạp thủy vân, đứng trong hư không, vẻ mặt lãnh tĩnh nhìn Tàng Khôn Phàm.
Kim quang rực rỡ không có bất kỳ thương tổn nào đối với Cổ Thần. Đối với Tàng Khôn Phàm lại có ảnh hưởng rất lớn, Tàng Khôn Phàm dùng tiên lực hình thành một cái cương tráo bên ngoài cơ thể, đem kim quang đều ngăn ở ngoài cương tráo. Cũng đứng giữa không trung, dưới chân chỉ có một đoàn vụ khí yếu ớt, biểu thị Tàng Khôn Phàm có tu vi Giá Vụ hậu kỳ, chỉ cần tu vi lại tiến thêm một bước, dưới chân không cần đạp lên bất cứ thứ gì vẫn có thể độ hư lăng không.
Tàng Khôn Phàm nhìn Cổ Thần trong hư không phía trước, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Hôm nay không có bất cứ ai có thể cứu ngươi, Cổ Thần, theo tu sĩ đã chết của Tàng gia cho ta chôn cùng đi! Cho ngươi đi tìm chết!
Đang khi nói chuyện, hai tay Tàng Khôn Phàm pháp ấn khẽ động, một cổ hàn phong cực lạnh trong nháy mắt từ trong tầng tháp thứ nhất nổi lên, hàn phong lướt qua, tất cả kim quang đều bị đẩy lui. Toàn bộ phương viên nghìn trượng bên trong đều biến thành một mảnh tuyết trắng bị Tàng Khôn Phàm sử dụng thủy chi pháp tắc, trong nháy mắt đóng băng.
Kim chi pháp tắc bên trong tầng tháp thứ nhất không ai khống chế, hoàn toàn không phải địch thủ của thủy chi pháp tắc của Tàng Khôn Phàm. Toàn bộ tầng tháp thứ nhất trong sát na biến thành băng thiên tuyết địa, Tàng Khôn Phàm đối với lĩnh ngộ thủy chi pháp tắc đích xác đã tới mức đăng phong tạo cực.
Trên mặt Cổ Thần vẻ sợ hãi đã qua, khẽ cười một tiếng nói:
- Lão quỷ, kẻ chết chính là ngươi!
Nói xong, thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, thuấn di tới trăm trượng phía trước Tàng Khôn Phàm, sáu tay kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền ấn. Thân thể Cổ Thần nhanh như thiểm điện trực tiếp tấn công về phía Tàng Khôn Phàm.
Đồng thời, ba miệng của Cổ Thần há ra, tất cả đều phun ra một đạo hỏa diễm, ba đạo hỏa diễm hợp lại hóa thành hỏa long bay lên, lao thẳng tới Tàng Khôn Phàm.
Tàng Khôn Phàm hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia khinh thường, nói:
- Cổ Thần, ngươi cho là tới bên trong Như Ý Linh Lung Bảo Tháp rồi thì có thể thắng được ta sao? Tu vi của ngươi cách ta quá xa, cho dù thân thể cường đại thì thế nào? Ngươi chống đỡ được pháp tắc chi lực của ta công kích không? Thủy chi pháp tắc...
Tàng Khôn Phàm vừa nói, hai tay pháp ấn vừa khẽ động, không trung xuất hiện vô số khối băng cực lớn, một bộ phận khối băng ngưng kết lại hóa thành Băng Sương Cự Long lao tới hỏa diễm cự long do Cổ Thần phun ra.
Những khối băng còn lại toàn bộ ngưng kết hóa thành một người hàn băng khổng lổ, cao chừng nghìn trượng, chân đạp trên mặt đất, thân thể chắn trước mặt Tàng Khôn Phàm.
Thủy chi pháp tắc hình thành một người hàn băng khổng lồ, băng chưởng to lớn nắm chặt, nắm tay rộng cỡ mười trượng, song quyền đều xuất hiện, hai băng quyền thật lớn đánh tới sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền.
Tàng Khôn Phàm một bên công kích, lại vừa cười vừa nói:
- Cổ Thần, quyền pháp này của ngươi tuy rằng lợi hại, có thể giúp ngươi tu vi Đằng Vân kỳ lại có được thực lực của cường giả Giá Vụ kỳ, nhưng đối với tiên lực tiêu hao nhất định vô cùng lớn, ha ha... Ta lại muốn nhìn xem ngươi có thể đánh ra được bao nhiêu quyền, đợi tiên lực của ngươi hao cạn, ta sẽ đem ngươi chém thành từng mảnh nhỏ, ha ha ha ha...
Khi Tàng Khôn Phàm đang cười lớn, trước ngực Cổ Thần đột nhiên quang mang chợt lóe, xích sắc quang mang chói mắt đến cực điểm đột nhiên phóng ra, nhanh chóng lao về phía trước.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyen360.comMột đạo xích sắc quang mang này chính là thuần dương chí bảo Chiến Thần Lệnh, trong sát na xích sắc quang mang lại biến thành huyễn bạch sắc, đồng thời càng biến càng lớn, thuần dương chi hỏa từ trong Chiến Thần Lệnh tuôn ra.
Trong nháy mắt, Chiến Thần Lệnh bắn trúng thân thể của người hàn băng khổng lồ, phát ra một tiếng âm hưởng rất nhỏ. Thân thể người hàn băng khổng lồ liền hiện ra một lổ hổng thật lớn, thủy chi pháp tắc không thể ngăn cản Chiến Thần Lệnh chút nào.
Tiếng cười to của Tàng Khôn Phàm trong nháy mắt dừng lại, một cổ nguy cơ tử vong cường liệt đến cực điểm trong nháy mắt bao phủ hắn, khiến trong lòng Tàng Khôn Phàm run lên, trong sát na kinh hồn táng đảm.