Chân Tiên

Chương 598: Một kiếm trảm Thánh Tử


Ngô Tinh nhất thống long tộc, đem chuyện long hoàng bị nhốt ở Tây Hải bố cao toàn bộ bát đại tộc long tộc. Biết được long hoàng còn sống, toàn bộ tu sĩ long tộc đều mừng rỡ như điên, do đó, Ngô Tinh dẫn dắt long tộc, nghĩ cách cứu viện long hoàng, nhận được tu sĩ long tộc ủng hộ, thấy Ngô Tinh trọng thương tới mức đó, trong mắt chúng tu sĩ long tộc lộ vẻ bi thương và phẫn hận.

Thế nhưng, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hiển nhiên không có bất kỳ hứng thú nào đối với tu sĩ long tộc giao thủ. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng đã biết Ngô Tinh thất bại, bản thân bị trọng thương, không kịp lo lắn, điều hắn quan tâm nhất chính là Cổ Thần.

Cơn lốc xoáy qua đi, ánh mắt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu trực tiếp chuyển hướng Cổ Thần. Vừa nhìn, hắn nhất thời trợn trừng hai mắt, giận dữ, chỉ thấy u lam sắc quang trụ đã không thấy, tựu ngay cả thủy chi bản nguyên cũng đều biến mất không còn tăm hơi.

Lúc này chỉ có một mình Cổ Thần đứng ở bên cạnh thủy chi bản nguyên, lại nghe huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lúc trước, không khó phán đoán thủy chi bản nguyên đã lọt vào tay Cổ Thần rồi.

Trong mắt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu sát khí gia tăng tới cực điểm, đang muốn động thủ, thế nhưng trung ương lăng mộ Hắc Đế truyền đến một tiếng vang lớn, một đạo quang mang đột nhiên sản sinh, lao thẳng lên trời, đem tường hàn băng bắng thủng.

Quang mang một đường lao lên, đem toàn bộ nền đất vạn trượng xuyên thủng, cuối cùng xuất hiện bên ngoài, trực tiếp bắn về phía bầu trời. khiến trong nháy mắt thiên địa biến sắc, phong khởi vân dũng, đại địa chấn động. Truyện Sắc Hiệp - http://truyen360.com

Quang mang xuất hiện, đồng thời huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế vang lên:

- Người hữu duyên, ngươi tìm lại bảo vật bản đế đánh rơi, bản đế cảm tạ sâu sắc, bản đế đem đạo pháp chi nguyên cả đời thủy chi bản nguyên truyền cho ngươi, để hồi báo.Thông đạo trở lên mặt đất đã mở ra, người hữu duyên nhanh chóng rời khỏi đây, sau nửa canh giờ, thông đạo sẽ đóng, bản đế lấy lại bảo vật đánh rơi, từ nay về sau, liền vĩn viễn nằm dưới lòng đất, vĩnh bất hiện thế.

- Tiện loại ngươi, chỉ bằng ngươi cũng có tư cách thu được thủy chi bản nguyên? Mau chóng giao ra đây, bằng không ngươi muốn bị trời phạt.

Thánh Tử Cơ Thần Không rống lớn.

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu càng trực tiếp nhằm phía Cổ Thần đánh ra một chưởng, quát lớn:

- Tiện loại, lấy mạng chó của ngươi, thủy chi bản nguyên ngoài bổn hoàng ra, ai cũng không có tư cách đoạt lấy, chết.

Lúc này đã không có Ngô Tinh ngăn trở, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu trực tiếp xông đến trước mặt Cổ Thần.

Thế nhưng, lúc này Cổ Thần lại không hề cảm giác được sự uy hiếp từ trong cương Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, tựa hồ một chưởng này căn bản không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào với hắn

Không biết vì sao, một cổ tự tin cường đại từ trong lòng Cổ Thần lan tràn, nghênh đón chưởng cương của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, hắn liền đánh lại một quyền.

Ầm!

Đạo nhân ảnh bạo thối, thân thể Thánh Hoàng Cơ Nghiêu nhất thời bị một quyền của Cổ Thần đánh bay, từ trên đài cao mười trượng ngã xuống.

Cổ Thần dĩ nhiên đem Thánh Hoàng Cơ Nghiêu một quyền đánh bay?

Khiếp sợ !

Khiếp sợ không gì sánh được!

Trong lăng mộ Hắc Đế các vị Độ Hư cường giả, tu sĩ Minh Khiếu, trong mắt đều là vẻ không dám tin tưởng.

Thân thể Thánh Hoàng Cơ Nghiêu rơi trên mặt đất, lăn lộn hơn mười trượng, mới ngừng lại. Từ quyền cương của Cổ Thần truyền đến lực lượng đẩy mạnh thật lớn, từ trên mặt đất bò dậy, chật vật đến cực điểm.

Thế nhưng, mỗi một tu sĩ trong lăng mộ Hắc Đế, lúc này ánh mắt cũng không chú ý tới Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đang lăn lộn trên mặt đất. Mà là ngửa đầu nhìn về phía Cổ Thần đang đứng trên đài cao hàn băng.

Lúc này toàn thân Cổ Thần tản ra khí thế kinh thiên, tựa như đại đế thượng cổ, trọng lâm hậu thế, ánh mắt đạm mạc bao quát các vị nhân tộc cường giả đứng phía dưới, tràn đầy sát khí.

Một cổ khí thế kia tựu ngay cả Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư đều cảm giác được một loại không thể ngăn trở, tựa hồ vô pháp chống lại.

Trong sát na, chúng cường giả nhân tộc sắc mặt cũng không dám tin tưởng, biến thành vẻ kinh hãi

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu từ trên mặt đất bò dậy, trong mắt không còn nửa phần cuồng ngạo, chỉ còn lại có chật vật, cùng với sự sợ hãi và kinh khủng sâu bên trong, rống to hơn một tiếng:

- Chúng ta đi...

Nói xong, thân thể Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tật như thiểm điện, hướng quang trụ thông lên mặt đất, nhanh chóng phóng đi.

Chỉ một quyền đã đem Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tại trạng thái thực lực cao nhất đánh bay, ngã lăn lộn trên mặt đất cả mười trượng, khiến hắn cảm giác được trên quyền cương của Cổ Thần có lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế.

Cổ Thần nguyên bản chỉ có tu vi Đằng Vân kỳ, cho dù thu được thủy chi bản nguyên, thực lực có chút tăng trưởng, không có khả năng tăng trưởng nhanh như vậy. Trong chớp mắt, thực lực dĩ nhiên trở mình gấp trăm lần, xuất thủ lực lượng dĩ nhiên so với chư tử đại tiên thượng cổ.

Trong lòng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu sáng tỏ, hiển nhiên, đó không phải lực lượng của Cổ Thần mà là lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế. Không biết vì nguyên nhân gì, lực lượng trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế chuyển dời đến trên người Cổ Thần. Đây mới là nguyên nhân chính giúp Cổ Thần một quyền đem Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đánh bay.

Lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế có bao nhiêu đáng sợ, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đã có thể hội sâu sắc, nguyên bản lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế chỉ là phong ấn tại trong thân thể, chỉ cần thân thể hắn không di dộng, liền sẽ không phát ra công kích với người khác.

Thế nhưng hiện tại khác nhau, lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế bám vào trên người Cổ Thần, là một người sống có ý thức tự chủ, nhân tộc cường giả chỉ thiếu một cơ hội, bằng không đã sớm đem Cổ Thần giết chết. Hiện tại Cổ Thần có lực lượng cái thế, sao có thể không phản công nhân tộc cường giả?

Do đó, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lập tức quả đoán làm ra quyết định: Chạy....

Độ Thiện đại sư đồng dạng nhìn ra lực lượng chi nguyên của Cổ Thần. Cho dù Thánh Hoàng không nói đi, Độ Thiện đại sư cũng muốn đi, tốc độ so với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không chậm chút nào, hướng quang trụ ở trung ương lăng mộ Hắc Đế phóng đi.

Vị tăng tu Giá Vụ trung kỳ kia khi Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lăn lộn trên mặt đất, đã nhân được Độ Thiện đại sư âm thầm truyền âm rồi. Chuẩn bị rời khỏi, lúc này theo sát phía sau Độ Thiện đại sư, nhanh như thiểm điện.

Trịnh gia lão tổ Trịnh Diệc Hùng thấy Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng bị Cổ Thần một quyền đánh bay. Trong lòng sinh ý sợ hãi, nghe được Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hét lớn một tiếng đi. Thân thể nhất thời xẹt qua một đạo tàn ảnh tựa như mũi tên nhọn nhắm quang trụ hướng lên mặt đất ở trung ương lăng mộ Hắc Đế nhanh chóng phóng tới.

Chỉ có Thánh Tử Cơ Thần Không còn có chút chần chờ. Tuy rằng bởi vì Thánh Hoàng Cơ Nghiêu rống to hơn một tiếng, nghe theo mệnh lệnh phản ứng, cũng hướng quang trụ phóng tới. Thế nhưng tốc độ không thể nghi ngờ là chậm nhất, đồng thời trong miệng lầm bầm:

- Phụ hoàng, Ngô Tinh yêu nghiệt kia đã không chịu nổi, những yêu nghiệt khác không phải địch thủ của chúng ta, vì sao phải chạy? Cổ Thần tên tiện loại kia chính là bị lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế chiếm được, căn bản không phải lực lượng của chính hắn. Chờ nó tiêu hao hoàn toàn, chúng ta liên thủ còn sợ hắn nữa sao?

- Ha ha ha ha...

Đang lúc nhân tộc cường giả hướng quang trụ thông lên mặt đất nhanh chóng phi tới, Cổ Thần ngửa mặt lên trời huýt sáo dài, trong tay xích sắc quang mang chợt lóe, lập tức một thanh kiếm tiên - thượng phẩm tiên bảo Long Hoàng Chí Dương Kiếm.

- Các ngươi thoát được sao?

Cổ Thần hét lớn một tiếng, thân thể chưa, Long Hoàng Chí Dương Kiếm trong tay quang mang bạo phát, một kiếm bổ ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất