Chàng Rể Ma Giới

Chương 130: Nhiệt huyết

Cuối cùng, phi long vương vẫn là song túc phi long mạnh nhất, cũng không để Trần Duệ rơi tự do, mà giúp hắn miễn cưỡng hạ cánh.
Vừa rơi xuống đất thì Trần Duệ càng có cảm giác quen thuộc, quả nhiên là trọng lực đã biến hóa. Tại chỗ này thì tương đương gấp bốn lần trọng lực với lúc thông thường, vóc dáng của cửu đầu xà thật lớn cho nên không thể thích ứng với trọng lực ở chỗ này, động tác càng ngày càng chậm.
Con cái cửu đầu xà này có sức mạnh cực mạnh, muốn hé miệng để phun ra lục hỏa hay nọc độc nhưng không biết vì cái gì mà ngay cả một chút nọc độc hay lục hỏa cũng không có bắn ra.
Giữa hắc yên (*) truyền đến tiếng cười lạnh của Bạch Lạc, rất nhiều yên vụ xung quanh cửu đầu xà bắt đầu lan ra. Công kích của cửu đầu xà chỉ có thể đánh tan hắc yên nhưng trong giây lát thì nó đã tụ tập lại, hơn nữa càng ngày càng nhiều, đem hai con cửu đầu xà bao vây lại.
(*) : khói đen.
Hắc yên dường như là có sinh mạng vậy, dày đặc bao vây lấy những vết thương trên thân thể của cửu đầu xà không ngừng thấm vào bên trong. Lực lượng bị giảm đi nên cửu đầu xà kêu một tiếng thảm thiết, cả huyết nhục trên thân thể giống như là bị rút ra vậy, thân thể to lớn không ngừng trở nên khô quắt, cuối cùng biến thành một cái xác.
Con cái cửu đầu xà thấy thế vừa sợ vừa giận nhưng lại không thể vận chuyển sức lực, một bên ra sức chống lại lực hút của trọng lực, một bên xua tan hắc yên để bảo trì tính mạng. Nhưng mà lực lượng của nó nhanh chóng kém đi, hắc yên xung quanh ngày càng nồng đậm, tốc độ tụ tập còn nhanh hơn tốc độ đánh tan, hiển nhiên là con cửu đầu xà này sẽ rất nhanh chóng đi theo con kia thôi, vấn đề chỉ còn là thời gian.
Gần đến ma hoàng cấp với đạt đến ma hoàng cấp quả thật là khác xa một trời một vực, cho dù là cường đại như cửu đầu xà cuối cùng cùng không thể đối đầu với Bạch Lạc. Cho dù là bỏ qua trọng lực thì Bạch Lạc hóa thành đám yên vụ cũng khủng bố, không chỉ có hiệu quả công kích mà dường như còn có thể cắn nuốt huyết nhục như là yêu ma vậy, Trần Duệ thầm giật mình, nhanh chóng ra lệnh cho phi long vương chạy mau, còn mình thì lặng lẽ chuồn về một hướng khác. Nguồn: http://truyen360.com
Liền thấy phía trước xuất hiện một đám yên vụ nồng đậm ngăn cản đường đi của Trần Duệ. Trong sương khói thì mơ hồ có thể thấy một đôi mắt đang tràn ngập sát khí trừng về phía hắn.
"Ngự thú đại sư, ma pháp trận đại sư, tốt lắm. Xem ra Kristina đã bắt được một tên tù binh tài giỏi. Phải nhắc nhở ngươi một chuyện, ở nơi này, trong lĩnh vực mộng yểm thì toàn bộ công kích không có hiệu quả đối với ta, hơn nữa thì ngươi cũng không thể sử dụng năng lực đặc thù hay đạo cụ ma pháp gì".
Trần Duệ không nghĩ tới Bạch Lạc lại có thể sử năng lực không cho phép sử dụng lĩnh vực cùng với ma pháp đạo cụ, chẳng thể trách cửu đầu xà không thể sử dụng dị năng để công kích từ xa, hắn thử lấy một quả lôi câu ra nhưng quả nhiên là không có phản ứng gì, trong lòng không khỏi kinh hãi.
Kỳ thật thì Bạch Lạc vẫn không nói thật, chỉ cần lực lượng cao hơn Bạch Lạc thì có thể sử dụng năng lực, hơn nữa cũng không thể hạn chế cấp bậc cỡ thần khí như Âm Ảnh áo choàng. Nhưng mà, mộng yểm lĩnh vực quả thật hết sức lợi hại, đối với Bạch Lạc không có thật thể, công kích bình thường không thể làm tổn thương hắn, đây là một trong những tuyệt chiêu cực mạnh của hắn, vốn là định lưu lại đối phó với Kristina, nhưng lại bị tên này chọc giận nên lôi ra.
" Ta sẽ không phạm sai lần giống như lần trước, ngươi cũng không cần phải nói ra bí mật bảo tàng cùng Kristina, ta sẽ biến ngươi thành một khung xương, sau đó sẽ đem mấy thứ này lấy ra từ trong đầu của ngươi".
Trần Duệ dâng lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, trong đám hắc yên kia thì hắn thấy một đôi mắt, bỗng nhiên thiên địa xoay chuyển, rồi hắn bị hắc yên kia bao vây lại.
Bạch Lạc cấp ma hoàng, mộng yểm chi đồng so với Delia thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, trong nháy mắt đã phá tan phòng ngự ý chí của hắn, trực tiếp nhìn vào nội tâm của hắn.
Hắn muốn thu được tình huống cùng vị trí của Kristina, lại thu được bí mật của địa tàng bảo đồ của u dạ thấp địa, thậm chí còn có khả năng thu được ngự thú bí thuật cuối cùng là không ngừng hút lấy huyết nhục.
Nếu không phải vì muốn đạt được mục đích , thì lúc Trần Duệ cưỡi phi long vương ở trên không trung, sớm đã bị chém giết rồi.
Bạch Lạc tính toán rất khá, song khi mộng yểm chi đồng tiến vào ý thức của Trần Duệ thì đột nhiên xảy ra biến cố.
Không có Kristina, không có tàng bảo đồ cũng không có bí thuật gì. Chỉ có hồng sắc, ngón lửa đáng sợ, lực lượng hủy diệt toàn bộ.
Đây là Bạch Lạc từ trong ý thức của Trần Duệ đạt được ba loại cảm giác, cũng chỉ có ba loại.
Kỳ thật thì ý chí của Trần Duệ cũng không có tập trung phòng ngự, mà hắn toàn lực chuyển hóa siêu cấp hệ thống, đây là kinh nghiệm hắn rút ra lúc giao đấu với Delia, tuy rằng không biết có tác dụng với Bạch Lạc hay không nhưng dưới tình huống khẩn cấp này thì hắn chỉ đành phải liều một phen. Bây giờ xem ra thì đúng rồi!
Không đợi Bạch Lạc phản ứng thì loại năng lực đáng sợ này đã phóng đại hơn cả vạn triệu lần, hiện ra trước mắt là những ngọn lửa có sức nóng khủng khiếp.
Bạch Lạc chỉ cảm thấy lực lượng trong thân thể giống như là nước chảy xuống vậy, giống như là bị đưa đến lồng nhốt mãnh thú bị nó điên cuồng cắn nuốt, lực lượng đáng sợ này phản chấn về hai mắt, một đôi mắt đen thảm trong nháy mắt đã biến thành lửa nóng. Giữa tiếng kêu gào thê thảm, yên vụ một lần nữa tan biến, hiện ra một bóng dáng.
Bạch Lạc thống khổ bưng kín hai mắt, máu cháy ra giữa các ngón tay. Lực lượng của Bạch Lạc vượt xa Delia, gặp cắn trả thì lại càng thêm mãnh liệt. Thông thường thì người của vương tộc Leviathan chỉ có thể giác tỉnh mộng yểm chi đồng ở mắt phải, mà hai mắt của hắn đều là mộng yểm chi đồng, có thể thi triển ra một khu vực có hắc yên cường đại như thế thì không sợ có vật nào công kích được, hơn nữa nó lại có thể thôn phệ tinh thần cùng với huyết nhục, có thể nói đây chính là thiên phú chi nhãn cực mạnh của đố kỵ vương tộc.
Nhưng mà hôm nay gặp được đối thủ giống như một con kiến hôi, thế nhưng hắn có thể phản phệ lại thiên phú chi đồng cực mạnh của vương tộc Leviathan. Cuối cùng là năng lực của vương tộc nào đây? Cho dù được xưng là "Ma thần tả nhẫn" cùng "Tà vương chi đồng" của vương tộc Bailey cũng không có loại uy lực như thế này.
Vốn Trần Duệ đang ngây ngô, đột nhiên cảm thấy được hai mắt tỏa sáng, lại thấy hắc yên đều biến mất, cảm giác được uy lực lĩnh vực của mộng yểm cũng đã giảm bớt. Hắn làm sao còn dám dừng lại, hai chân phóng lên, dùng tốc độ nhanh nhất để trốn khỏi khu vực nguy hiểm này.
"Loài bò sát chết tiệt" Bạch Lạc che trong mắt, phẫn nộ quát lên một tiếng, toàn bộ lĩnh vực mộng yểm liền xảy ra một vụ nổ mãnh liệt, Trần Duệ không ngờ đột nhiên xuất hiện loại biến hóa này, đang lúc hắn ngẩn ra thì có một thân ảnh to lớn xuất hiện trước mắt hắn, thân ảnh kia không do dự liền mở đôi cánh ra để bảo vệ cho hắn.
Sau khi tiếng nổ mạnh ngừng lại thì lĩnh vực mộng yểm cuối cùng cũng biến mất nhưng dấu vết phá hủy xung quanh đã làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Mặc dù làn da của cửu đầu xà có năng lực phòng thủ cực cao nhưng bởi vì phần lớn lực lượng đã bị hắc yêm ăn mòm cho nên sau khi xảy ra vụ nổ thì con cái cửu đầu xà đi được vài bước rốt cục cũng ngã trên mặt đất. Nhưng thảm nhất không phải là cửu đầu xà mà là phi long vương bảo vệ cho Trần Duệ.
Trần Duệ bị đánh bay đến bên phi long vương chỉ là ngẫu nhiên, nhưng không ngờ phi long vương lại không chút do dự, lập tức bảo vệ hắn. Dù cho phi long vương có trí tuệ hơn xa song túc phi long tầm thường, nhưng ma thú có lối suy nghĩ đơn giản, từ góc độ nào đó, lối suy nghĩ này đồng nghĩa với quyết đoán cùng trung thành!
Toàn bộ hai cánh của phi long vương đã bị xé nứt, lân phiến cùng làn da trên thân hình để bị tổn thương, huyết nhục mơ hồ lẫn ở bên trong lộ ra xương cốt trắng hều, may mắn là nó có thiên phú cường tráng, nếu không thì đã banh chè rồi, nhưng giờ phút này nó bị thương rất nặng, sức chiến đấu đã mất đi.
Trần Duệ cũng bị thương không nhẹ tuy rằng lúc nãy hắn chỉ chịu một phần, nhưng mà lấy lực lượng hiện giờ của hắn thì không có khả năng để chịu đựng, cảm giác được khung xương, nội tạng thậm chí là cả linh hồn đều tan rã, ngay cả tinh lực cũng cơ hồ bị đánh tan.
Chỉ mới một kích đã hoàn toàn đánh tan phòng ngự của hắn, đây là lấy thể chất đặc thù của Trần Duệ nếu không thì đã tan sương nát thịt rồi. Cấp Ma hoàng cùng với cao giai ác ma quả thật là có sự chênh lệch khác biệt to lớn.
Bạch Lạc miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt là hai vệt máu nhìn thấy ghê người, thị giác tuy rằng mơ hồ nhưng mộng yểm chi đồng rất nhanh liền tập trung vào tên đáng chết này, dưới chân vừa động thì đã xuất hiện trước mặt của Trần Duệ, một cước đạp gãy cánh tay của Trần Duệ.
Trần Duệ căn bản không kịp làm ra bấy kỳ phản ứng nào, chỉ nghe tiếng vỡ xương giống như cả cánh tay phải đều không thuộc về mình, một lát sau mới cảm giác được có một cơn đau nhức.
Đáng sợ nhất chính là cỗ áp bức vô hình kia, thậm chí ngay cả sức phản kháng cũng không có, khiến cho hắn không thể ngưng tụ được tinh lực còn sót lại.
Phi long vương thấy Trần Duệ bị thương thì liền công kích Bạch Lạc, Bạch Lạc đưa tay vung mạnh một cái thì thân hình của phi long vương liền bị đánh bay ra ngoài, nặng nề rớt xuống mặt đất, không có cách này đứng dậy.
Lúc này trên không trung truyền đến tiếng kêu ré, vài cỗ nọc độc phun về hướng của Bạch Lạc, mà trên không trung xuất hiện hơn mười thân ảnh khổng lộ, nguyên lai là đám song túc phi long thấy phi long vương cùng với Trần Duệ gặp nguy hiểm thì liền bay đến hộ vệ.
Bạch Lạc lại không dùng lĩnh vực mộng yểm, nhưng mà lấy thực lực cấp ma hoàng của hắn thì vẫn mạnh mẽ như cũ, hai thanh huyết kiếm xuất hiện trong tay, tiến lên chém giết đám song túc phi long.
Tuy biết rằng không phải là đối thủ của Bạch Lạc nhưng đám song túc phi long vẫn không chút do dự, vẫn nhắm thẳng Bạch Lạc mà tiến tới, con trước hy sinh, con sau tiếp bước, tử vong vô cùng nặng nề.
" Loài bò sát ta sẽ cho ngươi tận mắt chứng kiến toàn bộ ma thú của ngươi chết hết".
Không, kỳ thật vẫn còn cửu đầu xà cái, ma thú "trọng yếu" nhất của Trần Duệ, nó giãy dụa phóng ra hai đạo lục hỏa rồi rất không cam lòng bị Bạch Lạc chém nốt cái đầu thứ chín!
Trần Duệ cảm giác xung quanh đều trở lại yên tĩnh, lỗ tai chỉ nghe được hơi thở của mình, hắn thấy được ở phía xa phi long vương đang giãy dụa tìm cách đến đây cứu viện, từng con song túc phi long cũng không để ý sinh tử nhắm về phía Bạch Lạc, một con lại một con rồi ngã xuống, hô hấp của hắn đã ở trở nên dồn dập, cảm giác được máu chảy nhanh lên não, hàm răng gắt gao cắn chặt lại.
" Thấy rồi sao? Loài bò sát, đây chính là kết quả dám mạo phạm đến ta, cũng chính là kết cục của Kristina" Bạch Lạc nghiến răng nghiến lợi nói, trên mặt đất ngoài xác của song túc phi long thì còn lại tàn chi(**) cùng với huyết dịch của hắn.
(**) : phần còn lại của chân tay đã bị cụt
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì toàn bộ song túc phi long sẽ chết hết, hơn nữa Bạch Lạc sẽ rất nhanh chóng tìm được Kristina, hiện giờ thì Kristina đã không có năng lực để chống lại rồi.
Tâm niệm của Trần Duệ vừa động, hắc ám ý chí xuất hiện ở trên ngón tay không có bị thương, bắt đầu phát động truyền tống. Ở trước truyền tống, Trần Duệ làm ra một việc chính mình cũng không ngờ.
Bạch Lạc chỉ cảm thấy hữu thủ chặt lại, lại bị tên gia hỏa kia ôm chặt lấy, giận dữ rống lên: "Loại bò sát mẹ ngươi, muốn chết".
Ngay sau đó, Bạch Lạc cảm giác được toàn thân bỗng nhiên bị một trận vặn vẹo kỳ dì, trong lòng biết không ổn. Nguyên lai thì Trần Duệ đã phát động ý chí hắc ám, chính là là hắn muốn cùng Bạch Lạc cùng rời đi nơi đây. Rời xa song túc phi long, rời xa trướng bồng kia!
"Ngu không chịu được..." Giọng nói kia lại vang lên bên tai.
Trần Duệ bỗng nhiên nở nụ cười: khó có được môt cơ hội, lại có thể không tự thân chạy trốn, quả thật là có chút ngu xuẩn, xúc động là ma quỷ. Qua xúc động đương nhiên là huyết tính, nếu không có thứ này, thì không xứng là nam nhân nữa! Ngu xuẩn cũng tốt, khờ dại cũng tốt, nhiệt huyết nam nhân mới chân chính là nam nhân!
Cảm thấy nên làm gì thì làm đi, hơn nữa, không hối hận là được. Đây là hắn, dù cho bản thân có mạnh đến đâu, ý niệm này mãi mãi không thay đổi!
Khi đạo đức trong lòng đột phá điểm mấu chốt, cảm tình dần tê liệt, huyết tính bị lý tính hoàn toàn thay thế thì đó là thế giới địa ngục, lãnh lẽo, hắc ám, đáng sợ hơn cả ma giới!
Ở dưới sự soi mói của đám song túc phi long thì cả thân hình của Trần Duệ cùng với Bạch Lạc đã bắt đầu mơ hồ, không gian nổi lên một trận vặn vẹo kỳ dị sau đó liền biến mất không thấy gì nữa.
Tuy rằng đám song túc phi long có lối suy nghĩ đơn giản nhưng hiểu được tên địch nhân đã bị người kia thi triển lực lượng mang đi, phi long vương phát ra một tiếng gào theo, sau đó, liên tiếp những tiếng gào thét vang lên.
Nhưng mà, một lát sau từ bãi đất trống từ xa truyền đến một tiếng cười.
"Ha ha! Loài bò sát đúng là loài bò sát! Thì ra chỉ là đạo cụ ma pháp mà thôi" Phát ra tiếng nói không ai khác là Bạch Lạc : "Lại muốn thi triển lên mộng yểm chi đồng của vương tộc Leviathan sao ? Hiện tại thì vô kế khả thi rồi chứ".
Tâm tư của Trần Duệ đã chìm xuống, hắn không thể tưởng tượng được mộng yểm chi động lại có thể quấy nhiễu đến ý chí hắc ám, lúc này liều mạng truyền tống ra nhưng lại truyền ra được vài trăm thước mà thôi.
Phi long vương hí một tiếng, đám song túc phi long còn lại liền vỗ cánh hướng chỗ phát ra tiếng nói mà bay tới.
"Loài bò sát, ta muốn ngươi…".
Đột nhiên, xuất hiện một tiếng kêu thảm thiết không phải là của Trần Duệ mà là của Bạch Lạc.
Bởi vì Trần Duệ đã bạo dẫn thành công đồ vật này, lôi cầu. Nguyên bản thì lôi cầu cũng không có cách nào làm bị thương Bạch Lạc, nhưng cùng nổ với lôi cầu còn có một cái bình chứa chất lỏng màu lục!
Nọc độc của Pagliuca!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất