Địa điểm vòng đấu loại thứ nhất là ở cạnh kỹ trường lớn nhất ngoại thành. Lần này báo danh dự thi tổng cộng hơn vạn người, hơn xa mấy lần trước, có thể nói là thịnh cảnh hiếm thấy.
Do nhân số quá nhiều, nên vòng đấu loại đầu tiên chỉ có thể chia tổ tiến hành, mỗi người báo danh dự thi sẽ nhận được số báo danh, sau đó chia theo khoảng, số báo danh của Trần Duệ là 5200, ở nhóm cuối cùng.
Vòng đấu loại đầu tiên nội dung rất đơn giản, chính là rút lấy ba câu hỏi, trả lời trong thời gian quy định. Nội dung câu hỏi gắn với hạng mục tinh thông lúc báo danh.
So đấu như này cần có vận khí nhất định, ví như rút phải câu hỏi mình không biết, hay câu hỏi quá khó, câu hỏi quá dài không đủ thời gian hoàn thành thì cũng nghẻo. Nhưng là đối với những người có thực lực chân chính thì vẫn dễ dàng vượt qua.
Khi bắt đầu so đấu, trên màn hình thủy tinh bắt đầu xuất hiện những dòng chữ trượt hay thông qua, những câu hỏi lần này thậm chí còn khó hơn so với những lần thi trước nhiều, không ít kẻ vận khí không tốt chỉ có thể khóc ròng, nhưng làm như vậy chỉ có thể đưa tới ánh mắt xem thường của khán giả, gần như không có ai đồng tình với những kẻ này, đây chính là so đấu, thắng làm vua, thua làm giặc.
Trần Duệ điền trong phiếu khai là tinh thông kim loại, nên rút được ba câu hỏi lần lượt là hoàn thiện một ma pháp phụ ma thổ hệ, vấn đáp dung luyện kim loại cùng sửa chữa một thanh kiếm.
Trong ba câu, câu thứ nhất khá khó, mà câu thứ ba lại tương đối dễ, nhưng đối với Trần Duệ vẫn là không chút áp lực, nhẹ nhàng vượt qua, giám khảo ở bên cạnh nhanh chóng truyền tin lên bảng tuyên bố thông qua.
Trên khán đài, Dio vốn thấp thỏm lo âu nhìn thấy dòng chữ Trần Duệ thông qua, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, vị chế khí sư tới từ Ám Nguyệt thành này cũng có phài phần chân tài thực học, nhưng là thi đấu mới chỉ bắt đầu, càng về sau độ khó sẽ càng lớn, không biết vị chế khí sư này có thể vượt qua tiếp không?
Cơ Á cũng không khỏi kinh ngạc, theo nàng biết, dưới trướng trưởng công chúa không có vị chế khí sư ưu tú nào, như vậy tên Arthur này ở đâu ra? Nàng ẩn ẩn có cảm giác, vẻ tự tin của Arthur cũng không phải giả bộ.
Vòng đầu dùng hết một ngày mới xong, trong vòng này loại được bảy phần người chơi, chỉ còn lại gần hai ngàn người.
Mấy ngày này Trần Duệ thông qua Dio được đến không ít tài liệu, một phần lưu lại, một phần chuyển hóa thành linh khí.
Vòng thứ hai bắt đầu, vòng này dù là nhân tuyển đại sư đề cử cũng phải tham gia. Địa điểm diễn ra vòng loại thứ hai là thượng cổ ma pháp tháp của chế khí sư đồng minh, thượng cổ ma pháp tháp là một trong những nơi thần bí nhất Âm Ảnh đế quốc, nghe nói ma pháp tháp này tồn tại từ rất lâu rồi, có lời đồn là đã có từ mấy vạn năm trước, lại có lời đồn có thể do những vị tông sư cấp chế khí sư lưu lại, bên trong có ma pháp văn khắc, các loại ma pháp trận, biến ảo khó lường, dù là những vị đại sư thời nay cũng rất khó khám phá ảo diệu trong nó.
Bình thường thượng cổ ma pháp tháp không mở đối với người ngoài, chỉ có các vị đại sư của chế khí sư đồng minh mới có thể tiến vào tham khảo, lần này đặc biệt mở ra làm những kẻ dự thi hứng thú không thôi.
Nội dung vòng này cũng vô cùng đặc sắc, người dự thi sẽ cầm ma pháp thạch bản đặc chế cùng ma pháp thạch tiến vào ma pháp tháp, trong vòng hai giờ, lợi dụng ma pháp thạch bản ghi lại một ma pháp trận hoàn chỉnh, sau đó có thể dùng ma pháp thạch truyền tống ra, ma pháp thạch có công năng tính giờ, còn có thể liên tục tổng hợp thứ hạng bản thân. Trong thời gian quy định nếu chưa đi ra sẽ bị tự động truyền tống ra, nếu chưa hoàn thành ma pháp trận sẽ bị loại trực tiếp.
Không chỉ như thế, vòng này cũng chỉ giữ lại hai trăm người đứng đầu, độ khó ma pháp trận càng cao, thời gian càng ít thì điểm số càng cao, hai ngàn người loại lấy hai trăm người, cạnh tranh như vậy cũng quá tàn khốc đi.
Hai ngàn người chia ra làm hai mươi nhóm, có duyên chính là, lão bằng hữu Sa Weiqie cùng một nhóm với Trần Duệ.
Sa Weiqie vô ý nhìn thấy Trần Duệ, ánh mắt lập tức ngưng cố, bắn ra quang mang thù hận, do tuổi trẻ có tiềm lực, nên trước giờ hắn ở đế đô phong quang vô hạn, khuất nhục lần trước hắn chịu là khuất nhục duy nhất hắn từng chịu.
Hắn vĩnh viễn cũng không thể quên được khi đó khập khà khập khiễng rời đi, sau lại chịu đau đớn dày vò, tuy vết thương thân thể lành lại, nhưng vẫn để lại sỉ nhục to lớn trong tim, vĩnh viễn không rửa sạch được! Nếu như không phải liên quan đến lần thi đấu này, Sa Weiqie rất có thể đã dùng tất cả biện pháp chém tên Arthur kia thành ngàn mảnh. Không ngờ lại thấy hắn trong lần thi đấu này, cừu nhân gặp nhau luôn nghiến răng thống hận, không ngờ tên này có thể vượt qua vòng một!
"Đây không phải Sa Weiqie sao?" Trần Duệ cũng nhìn thấy nhãn thần oán độc của lão
"bằng hữu", một mặt chủ động tiến lên chào hỏi:
"Ma pháp đạo cụ lần trước ngươi chế tạo thật lợi hại, càng làm ta bội phục là ngươi lại chịu mạo hiểm lớn như vậy tự thân thử, không hổ là đệ nhất thiên tài đế đô!".
Những chế khí sư cùng nhóm vừa nghe thấy vậy, vội vàng ra vẻ bội phục, thiên tài lại phấn đấu như vậy, thảo nào nổi danh khắp đế đô a! Những lời tán dương này vào tai Sa Weiqie chẳng khác gì trào phúng, thấm như kim châm vậy, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, hắn cũng không thể để lộ chuyện hôm đó, chỉ đành cố gắng đè nén tâm tình, thù hận trong tim càng lúc càng tăng.
Sa Weiqie cũng chỉ là kiến hôi mà thôi, Trần Duệ căn bản không đặt hắn trong lòng, chẳng qua loại nhân vật như này miễn cưỡng có thể đủ tư cách là đá kê chân.
Khi bắt đầu thi đấu, Sa Weiqie âm trầm nghiêm mặt đi về hướng thượng cổ ma pháp tháp.
Trần Duệ vốn cho rằng thượng cổ ma pháp tháp phải là một tòa nhà cao tầng, trên tường khắc ma văn, nhưng khi đi vào mới biết được, khác xa với tưởng tượng, bên trong là một không gian khác, xung quanh là những quang tuyến trôi nổi bất định. Vừa nhìn qua đã thấy đủ màu sắc, vô cùng đẹp đẽ, nhưng dưới con mắt của những vị chế khí sư, đây đều là ma pháp trận huyền ảo tinh thâm.
Trừ cửa vào ra, ở phía xa còn có một cái cửa, rõ ràng có thể lên thêm, vượt qua tầng này, độ khó của ma pháp trận tăng thêm, càng thêm huyền ảo. Nghe nói dù là những vị đại sư hiện tại cũng chỉ có thể lên đến tầng bốn.
Sắp xếp và tổ hợp ma pháp trận có rất nhiều loại, tâm tình mỗi người cũng khác nhau, ma pháp trận thu được cũng khác nhau, nhưng đã có người bắt đầu lấy ma pháp thạch bản ra ghi chép.
Tiến vào thượng cổ ma pháp tháp là một cơ hội khó có, Trần Duệ sớm đã mở ra độ sâu phân tích, bắt đầu ghi chép và phân tích lại, rất nhanh khoảng lớn ma pháp trận đã bị hắn copy lại, dù cho hiện tại không thể hoàn thành phân tích, nhưng sau này cũng có thể từ từ phân tích.
Nhãn lực của hắn hiện tại đã tới cấp đại sư, nhìn ra càng nhiều so với người khác, tầng một này có không ít ma pháp trận đã được sửa đổi, nhưng độ khó cũng không lớn, án theo phân chia cấp bậc của chế khí sư đồng minh thì chỉ là ma pháp trận cấp một hoặc chuẩn cấp hai. Trần Duệ cũng không dừng lại quá lâu, nhanh chóng đi lên tầng trên.
So với tầng đầu có hơn trăm người, tầng hai chỉ có mười người, Sa Weiqie không ngờ lại nhìn thấy Trần Duệ lên tầng, liền cười lạnh khinh thường: do có quan hệ với Leo đại sư nên đây không phải lần đầu tiên Sa Weiqie lên thượng cổ ma pháp tháp, độ khó của tầng hai cao hơn tầng một nhiều, tuy nếu có thể hoàn thành ghi chép thì điểm số sẽ rất cao nhưng nếu như không hoàn thành thì thà ở tầng một quan sát còn hơn.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLTầng này độ khó quả nhiên khó hơn, số liệu cũng thiếu nhiều, tốc độ của độ sâu phân tích đã giảm không ít.
"Sao lại xem không hiểu chứ" Trần Duệ cầm ma pháp thạch bản, do dự chốc lát rồi cố ý lẩm bẩm:
"Không biết phía trên có dễ hơn không".
Sa Weiqie ngầm cười lạnh, tầng trên chỉ có những vị đại sư mới có thể hiểu, chẳng qua tên
"Arthur" này mới tấn cấp chế khí sư, dựa vào vận khí mới có thể miễn cưỡng thông qua vòng đầu, nếu như lên tầng ba, đừng nói là một giờ, dù cho là một ngày cũng không thể chép lại hoàn thiện được.
Sa Weiqie đương nhiên hi vọng tên cừu nhân này đi lên tầng ba
"chịu chết". Đúng như hắn hy vọng, Trần Duệ từng bước đi về phía quang môn, rất nhanh đã biến mất. Khóe miệng Sa Weiqie khẽ nở nụ cười âm trầm, tay không chút dừng lại ghi chép một ma pháp trận độ khó tương đối rồi bóp nát ma pháp thạch quay về.
Tầng thứ ba đã không chỉ là quang tuyến, còn có các loại hỏa diễm và dị tượng liên quan, cả không gian cũng xuất hiện vặn vẹo, trong mắt Trần Duệ, những giai điệu, sắc thái kia chính là phù hiệu ma pháp, có loại Hạnh Hạnh đại sư, Sky đại sư đã dạy, có loại thậm chí Trần Duệ còn chưa nghe đến, lấy cảnh giới của Trần Duệ, tự nhiên hiểu được tính ảo diệu trong này, nhất thời chìm đắm khó dứt.
Bên ngoài thượng cổ ma pháp tháp, đã có không ít người hoàn thành ghi chép, truyền tống ra ngoài, có nhân viên chuyên môn trắc khảo cho điểm, bên màn hình thủy tinh trước đại lâu, hiện ra tên hai trăm người đứng đầu.
Người đứng đầu là Sa Weiqie, dùng mười phút, ghi chép một ma pháp tăng cường chuẩn ba sao, 170 điểm.
Thứ hai, Robert, dùng mười lăm phút, ghi chép một ma pháp cơ sở chuẩn ba sao, 165 điểm.
Thứ ba, Gate, dùng mười sáu phút, ghie chép một ma pháp trận tăng cường chuẩn ba sao, 164 điểm.
…
Trước mắt, người đứng thứ hai trăm là trong vòng một giờ, ghi chép một ma pháp trận suy yếu hai sao, 80 điểm.
Trần Duệ lúc này đã lên tầng bốn, ở đây có rất nhiều thứ khiến hắn khó hiểu, nhưng hắn có độ sâu phân tích, dù không hiểu thì cũng có thể quay lại, sau này chầm chậm nghiên cứu.
Sau khi quay xong, Trần Duệ vừa nhìn tính giờ trên ma pháp thạch, không ngờ đã qua một giờ, nhìn vào quang môn phía trước, hắn do dự trong chốc lát rồi lại đi lên.
Vừa đến gần quang môn, không gian lập tức vặn vẹo, thoáng hiện ra vô số ấn ký cường đại, một lực lượng mạnh mẽ đẩy hắn ra, mà mỗi lần thí nghiệm hắn đều thấy phương thức hình dáng ấn ký ngăn cản khác nhau.
Trần Duệ có cảm giác dù hắn hiện tại dùng toàn lực thi triển viêm long phụ thể cũng không thể đột phá quang môn trước mặt, quang môn không chỉ ẩn chứa lực lượng, mà là quy tắc, nếu như không hiểu quy tắc, dù là lực lượng ma đế cấp cũng không hẳn có thể đột phá.
Trong phòng làm việc ở tầng năm đại lâu, một nam tử tóc trắng nhíu nhíu mày, đây chính là hội trưởng chế khí sư đồng minh hội, cũng là đệ nhất chế khí sư của Âm Ảnh đế quốc, Anderson đại sư.
"Lại có tên hiếu kỳ dò xét cửa vào tầng năm, cũng không biết lần mở ma pháp tháp này có phải quyết định sáng suốt không đây".
Rummenigge đại sư ở bên cạnh mỉm cười nói:
"Dù là chúng ta cũng không thể phá giải phong ấn đại môn kia, hội trưởng không cần phải gấp, kỳ thực lần này là để phát hiện, bồi dưỡng hậu bối có tiềm lực, để bọn họ mở mang nhãn giới, thêm điểm kiến thức cũng tốt a".
Anderson đại sư gật gật đầu cũng không nói nữa.
Sau khi thử mấy lần, mắt thấy không còn nhiều thời gian nữa, Trần Duệ đành ghi chép một ma pháp trận ở tầng hai rồi bóp nát ma pháp thạch truyền tống ra ngoài.
Bên ngoài khách quý đài, mắt thấy Arthur còn không xuất hiện trong danh sách hai trăm người, sắc mặt Dio vô cùng khó coi, Cơ Á cũng có vẻ khẩn trương không thôi.
Lúc này, một nữ tử mỹ lệ, kéo theo một nam tử đi tới, lộ vẻ vui sướng khi người gặp họa cười nói:
"Đây không phải huynh trưởng Dio sao? Hiện tại đã sắp hết giờ, sao còn chưa thấy tên Arthur đi ra? Fala Mo, người chúng ta ủng hộ hiện đứng thứ mấy?".
Nam tử bên cạnh nàng chính là Fala Mo, đệ đệ của Dio, hắn cố ý thở dài nói:
"Robert hình như đứng thứ hai, tuy kém Sa Weiqie, nhưng điểm số này không phản ánh gì nhiều, so tài còn ở phía sau a".
"Theo ta được biết, càng đề thi phía sau chính là sở trường của Robert, hắn chính là quán quân lần trước a" Nữ tử này đương nhiên là Marlene, thê tử của Fala Mo. Cũng là muội muội của đệ nhị tướng quân của Âm Ảnh đế quốc, nữ nhân này vô cùng cường thế, khiến Fala Mo bị áp đến sít sao, cả trắc thất cũng không dám nạp.
Dio tuy rất đỗi tức giận nhưng lại không tìm được lời này phản kích.
"Mau nhìn màn hình kìa!" Cơ Á đột nhiên hưng phấn kêu lên, Dio vội vàng nhìn lên, tinh thần phấn chấn hơn không ít.
Tên của Arthur xuất hiện trong danh sách hai trăm người, thành tích dùng 1 giờ 25 phút, ghi chép ma pháp tăng cường ba sao, 95 điểm, xếp thứ 192.
Do là nhóm sau cùng, nên số người trong ma pháp tháp cũng không còn mấy, nên đã cơ bản xếp xong thứ tự, cũng có nghĩa hắn chắc chắn tiến vào vòng sau.
Sa Weiqie nhìn vào tên Arthur trên màn hình, cười đầy âm ngoan, như vậy cũng tốt, có thể ở vòng sau tiếp tục giẫm lên đầu tên này, sau khi kết thúc so đấu, nhất định phải chém tên
"Arthur" này thành ngàn mảnh.
Trên đài khách quý, Dio thở phào nhẹ nhõm, 192 là tốt rồi, bất kể thế nào coi như là tìm sống trong chết.
"Hô to gọi nhỏ gì chứ, thật là nữ nhân nhà quê không chút lễ phép!" Marlene bất mãn trào phúng Cơ Á một câu, sau đó khinh thường nói với Dio:
"Đã quên nói với ngươi, Celine muội muội ủng hộ Horford cũng xếp trong top 50, tuy thắng lợi sau cùng khẳng định sẽ thuộc về Folo Mo, nhưng làm ta ngạc nhiên là người ngươi chọn còn kém cả người Celine chọn a, thảo nào không giữ được ngôi vị người kế thừa".
Dio hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý đến hai người, lúc này Trần Duệ đối diện Dio, cười với Cơ Á nói:
"Xem ra vận khí không tệ, trong vòng hai trăm người, có thể tiến vào vòng sau rồi".
"Sẽ lập tức bị loại ở vòng sau thôi" Marlene khẽ cười một tiếng, cầm lấy cây quạt, ưu nhã che đi nụ cười khinh miệt.
"Dio, nữ nhân xấu xí ưa làm bộ này là ai?" Trần Duệ đã sớm nghe được Marlene trào phúng Cơ Á nên cố ý hỏi.
Marlene sắc mặt hơi biến, Dio vui vẻ đáp lại:
"Đây là nữ nhân của vị đệ đệ Fala Mo luôn nghĩ thay thế ta a".
Vì báo thù lời châm chọc của nàng, Dio cố ý không nói tên nàng, Trần Duệ liền phối hợp hồ nghi hỏi:
"Ta nghe nói đệ đệ ngươi bên ngoài có mấy nữ nhân liền, không biết đây là vị nào a?".
Câu này làm Fala Mo triệt để biến sắc, nhìn thấy ánh mắt băng hàn của Marlene, gương mặt của Fala Mo có thể nói là vô cùng đặc sắc, thực tế, Trần Duệ coi như đánh bậy đánh bạ lại đánh trúng, Fala Mo quả thực bên ngoài có tình phụ, nhưng bởi vì Marlene quá lợi hại, lại có bối cảnh rất mạnh, cho nên phải dấu dấu diếm diếm.
Dio ngầm giơ ngón tay cái với Trần Duệ, chẳng qua nghĩ đến thứ tự đợt thi lần này của hắn, những vòng sau sợ rằng kết quả không được lạc quan, liền lo lắng hỏi:
"Vòng sau là đấu bán kết, chọn ra những người đủ tư cách đấu tiếp, ngươi nắm chắc được bao phần?".
Trần Duệ không khỏi lắc lắc đầu, tên này không có chút bình tĩnh nào, hiện tại nói những lời như này trước mặt đối thủ để làm gì?
"Đại ca, nhị ca cùng Marlene tỷ tỷ cũng ở đây à!" Một thiếu nữ trẻ tuổi đi tới, nàng mặc váy ngắn thêm vào tướng mạo tú lệ nên vô cùng thanh xuân động lòng người, từ xưng hô thì đây hẳn là Celine muội muội nhỏ nhất của Dio.
Uy hiếp từ Celine nhỏ nhất, nên quan hệ giữa nàng với hai vị ca ca không tệ, Dio cố nở nụ cười đáp lại, còn gương mặt căng cứng của Marlene cũng buông lỏng không ít.
"Đây là Arthur đại ca ủng hộ sao?" Celine đầy hiếu kỳ đánh giá Trần Duệ:
"Không ngờ đứng gần cuối a, chẳng qua lần này vận khí của muội tốt hơn, Horford tuy không có danh tiếng nhưng thật lợi hại, lần này xếp thứ 47 đấy!".
Dio cười khổ gật gật đầu, Trần Duệ một bộ nhẹ nhàng không chút để ý nói:
"Kỳ thật đây là ta bảo lưu thực lực thôi".
Dio thầm than một tiếng, lần so đấu thứ hai này, ngươi nhiều nhất cũng chỉ tính là may mắn thông qua, nhìn thế nào thì cũng không thấy
"bảo lưu thực lực"!
"Hy vọng thực lực của ngươi sắc bén như miệng lưỡi của ngươi!" Marlene kéo theo Fala Mo rời đi.
"Fala Mo ca ca thật đáng thương a, khi về nhất định sẽ thành bao cát tập đánh" Celine ngọt ngào cười đầy đáng yêu, sau khi nói mấy câu cùng Dio cũng xoay người rời đi.
"Ngày mai sẽ bắt đầu đấu bán kết, chúng ta về nghỉ trước đã. Đúng rồi, phương diện tài liệu ngươi phải giúp ta kiếm, càng nhiều càng tốt, ta cần thêm cảm ngộ" Câu sau cùng của Trần Duệ rõ ràng là mượn việc công mưu việc tư, hiện tại là người cần hắn, không lợi dụng thì cũng quá lãng phí!