Chàng Rể Ma Giới

Chương 315: Cơ Á

Alice lần này cùng theo tỷ tỷ đi Bạch Linh lãnh địa, tiểu la lị này rất có đầu óc buôn bán. Nàng ở Bạch Linh lãnh địa mua không ít đặc sản, cộng thêm không ít lễ vật được Bạch Linh lãnh chủ tặng nữa. Tất cả đều được nàng mang về Ám Nguyệt, lấy danh nghĩa Công Chúa phường bán ra với giá cắt cổ, nhưng vẫn hấp dẫn không ít người tiến đến mua.
Ngoài ra, Custer gia tộc, đệ nhất thương nghiệp gia tộc của Âm Ảnh đế quốc đã phái người đến bàn bạc, thương nghị tốt chuyện mở chi nhánh của Công Chúa phường ở Âm Ảnh đế quốc. Lấy lực ảnh hưởng của Custer gia tộc và tiêu chí thưởng thức thương phẩm hạng sang của Công Chúa phường, tin tưởng rất nhanh có thể bắt đầu phát triển ở Âm Ảnh đế quốc, đây cũng là bước đầu tiên trong hợp tác thông thương song phương. Alice vừa trở về liền bận tối mặt tối mày, làm người được hoan nghênh nhất cũng là nhân viên đắc lực nhất của Công Chúa phường, Cơ Á tự nhiên thành người bận rộn nhất.
"Cơ Á, ngươi không mệt sao?", thật không dễ dàng khách nhân ở lầu hai Công Chúa phường mới về hết. Đón nhận giờ khắc rảnh rỗi ngắn ngủi, Alice kì quái nhìn tinh thần phấn chấn của mị ma.
"Gần đây tinh thần ngươi hình như đặc biệt tốt, làm chuyện gì cũng nhiệt tình mười phần, thật sự không giống với lúc trước a?"
"Không phải đâu" Cơ Á dĩ nhiên sẽ không nói ra nguyên nhân là tâm linh gông xiềng khống chế nàng nhiều năm đã biến mất, nàng chỉ cười nói: "Ta là gượng chống đấy, đã mệt đến nỗi muốn gục xuống, đêm nay chỉ sợ là không có khí lực đi dạo chợ đêm với tiểu công chúa rồi".
"Ta cũng mệt chết đi được, mới từ Bạch Linh lãnh địa trở về, còn chưa nghỉ ngày nào đã phải đi làm rồi a" Alice đầy khoa trương duỗi lưng vặn eo: "Thật nhớ cái bánh ngọt lần trước vừa đẹp mắt lại ăn ngon… nếu bây giờ có thể ăn thì tốt biết mấy".
Nói đến bánh ngọt, Cơ Á khẽ mỉm cười: "Đáng tiếc Trần Duệ đại nhân còn chưa thức tỉnh, nếu không tâm nguyện này của tiểu công chúa hẳn không thành vấn đề, hi vọng trị an quan đại nhân của chúng ta có thể mau chóng khỏe lại".
Nhớ lần trước, tên nhân loại kia còn hỏi sinh nhật của nàng, mặc dù có chút ngớ ngẩn, nhưng quả thực là người hiền lành khó có được. Athena tiểu thư còn tính là có mắt, hi vọng nhân loại kia nhanh chóng hồi phục.
Đúng rồi, cái tên "Arthur" của nhân loại này rất giống…, chỉ là hoàn toàn không thể so sánh với vị "Arthur đại nhân" kia…
Alice biết Trần Duệ đã tỉnh lại, nhưng nàng tuyệt không để lộ ra ngoài. Nhưng là loại thức ăn ngon này quả thực làm cho người ta thèm thuồng nhỏ dãi. Nhưng Trần Duệ hiện tại hẳn đang ở bên ngoài làm sự tình trọng yếu tỷ tỷ phân phó, cho nên nàng cũng chỉ có thể nuốt nước miếng mà thôi.
"Tốt rồi! Chư vị, vì màu đen lấp lánh của hắc tinh tệ, hãy nỗ lực lên! Tháng này nếu như có thể đạt tới doanh thu dự kiến, lương thưởng thêm gấp đôi!" Nói đến màu đen lấp lánh của hắc tinh tệ, tiểu la lị xiết chặt nắm tay, trong mắt lóe ra quang mang giống tên cự long nào đó, trường khí cường đại phát tán ra, phối hợp chiêu "tất sát kĩ" quả nhiên uy lực kinh người, nhanh chóng cảm nhiễm tất cả công nhân viên Công Chúa phường, nhất thời tinh thần dâng cao.
Lúc này, một thằng nhóc ám tinh linh đi lên lầu, nhìn mọi người một lượt rồi đi tới trước mặt Cơ Á: "Là Cơ Á tiểu thư phải không? Có người nhờ ta giao một phong thư cho ngươi". Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.com
"Không cần nhìn, lại là thư người ngưỡng mộ gì gì đó nữa chứ gì" Tiểu la lị chớp động, trong ánh mắt có chút hâm mộ, trên thực tế chưa nói đến dung mạo như hoa của Alice, riêng thân phận tiểu công chúa của nàng cũng đủ để đưa tới vô số kẻ theo đuổi, nhưng nàng có tỷ tỷ bảo hộ, rất nhiều rắp tâm bất lương chưa kịp nảy sinh đã sớm bị bóp chết từ trong nôi, cho dù là Joseph cũng không dám để lộ ra hứng thú đối với Alice.
Cơ Á khẽ mỉm cười, loại thư này, nàng quả thực nhận không ít, song khi nàng mở thư ra liếc một cái, ánh mắt bỗng nhiên thay đổi.
"Tiểu công chúa điện hạ, ta có chút việc gấp… Nghĩ muốn đi ra ngoài một lát, có được không?".
Tiểu la lị nhìn vào thần thái kì dị trong mắt Cơ Á, cả kinh nói: "Cơ Á, ngươi chẳng lẽ thực sự bị một nam nhân lừa sao?".
Cơ Á trên mặt khẽ lướt nhanh một làn mây đỏ ửng hiếm thấy, lắc đầu nói: "Không phải, y chỉ là một bằng hữu bình thường, van ngươi, tiểu công chúa".
"Bằng hữu?" Tiểu la lị lộ ra vẻ mặt hoài nghi, suy nghĩ một chút rồi đáp ứng: "Hiện tại cách thời gian đóng cửa cũng không bao lâu nữa, ngươi đi đi, một lát trực tiếp về vương cung, khi về nhớ mua cho ta hai cái bánh nướng ở nam phố, đúng rồi, ta dùng hết đu đủ rồi, nhớ giúp ta mua một ít… ngươi cũng biết, chính là thứ ngươi nói đấy…".
Cơ Á hiểu là phối phương làm ngực lớn mà mình nói, nàng cười híp mắt, gật đầu đáp ứng. Nàng đang định rời đi, thì tiểu la lị đột nhiên chớp chớp tròng mắt to tròn, ném một quyển sách cho nàng: "Cái này cho ngươi tham khảo, Cơ Á, chính mình cẩn thận nha!"
Cơ Á tiếp được vừa nhìn, tuy là mị ma hào phóng, cũng không khỏi có điểm lúng túng, tên sách rõ ràng là: "Cẩn thận nam nhân bên cạnh! Chịu không được nam nữ hữu tình qua đêm".
Cơ Á vội vã đi ra khỏi Công Chúa phường, một đường đi tới khu phố phía tây, lúc này sắc trời đã dần dần trầm xuống. Nàng vội bước vào cửa hàng số mười bốn, có những kẻ có mắt không tròng phát hiện mị ma tuyệt sắc liền theo đuôi tới đây, nhưng còn chưa kịp vào khu vực nhà bỏ hoang, thì đã bị một cổ khí tức đáng sợ quét qua. Đám người chỉ vẻn vẹn mới trung gia ác ma đều sợ té đái ra quần, nào còn dám nhích tới gần một bước.
Trần Duệ chỉ phóng ra một chút khí tức đã dọa cho những kẻ theo đuôi kia cuồn cuộn bỏ chạy, ánh mắt hắn dừng lại trên người Cơ Á, nàng vẫn là một tuyệt sắc mĩ nữ vô cùng dụ người, tương đối kín đáo, nữ trang bao bọc lấy đường cong lồi lõm duyên dáng, toát ra vẻ đẹp kinh tâm động phách.
So với khi ở Âm Ảnh đế quốc, nàng thiếu đi mấy phần yêu mị, nhưng thêm mấy phần thanh lệ và quyến rũ, tinh thần phảng phất tăng lên một bậc, đôi mắt xinh đẹp phát ra tia sáng kì dị động lòng người.
"Đại sư!" Bất kể khuôn mặt Trần Duệ được bao phủ trong áo choàng, nhưng Cơ Á chỉ một cái nhìn đã nhận ra nam tử từng trải qua loại "tiếp xúc" thân mật với mình, tâm thần nàng rung động, nhịn không được tiến lên phía trước.
Đối mặt với Cơ Á kiều mị động lòng người, trên mặt lộ ra kinh hỉ, Trần Duệ không khỏi nghĩ đến một khuôn mặt tương tự, trong lòng buồn bã, cởi áo choàng xuống, dùng gương mặt của Arthur đại sư.
Ở trong mắt Cơ Á, hình dáng đại ác ma này, so với bất kì một trang anh tuấn nào cũng thuận mắt hơn nhiều, chẳng qua cái thần sắc ngưng trọng này khiến nàng sinh ra điềm báo chẳng lành.
"Xin lỗi" Trần Duệ không dám nhìn thẳng ánh mắt tha thiết của Cơ Á, khẽ cúi đầu, "Mẫu thân của nàng, Laiya…".
Cơ Á chấn động, trái tim khẽ thắt chặt lại, chỉ nghe Trần Duệ cuối cùng nói ra: "Nàng đã qua đời".
Cơ Á mới vừa rồi mơ hồ cảm giác không ổn, hiện nay lo lắng được chứng thực, lại càng không thể nào thừa nhận, sắc mặt nàng trở nên nhợt nhạt vô cùng. Nhất thời nàng không cách nào tiếp nhận tin dữ này, cả người lắc lư, chân đứng không vững.
Đối với Cơ Á mà nói, trong cuộc đời nàng không có khái niệm "phụ thân", nam nhân Azgalor kia, chẳng qua chỉ là một chủ tử nhẫn tâm vô tình mà thôi, nàng ra đời cũng chỉ là kết quả việc phát tiết dục vọng nào đó, trong mắt Azgalor, tính cả mẫu thân nàng cũng chỉ là công cụ mà thôi. Nếu như không phải nàng có thể chất cắn nuốt đặc thù, rất có thể đã bị lăng nhục trở thành công cụ phát tiết rồi.
Chính thất Sapp Lena của Azgalor cũng là một chủ tử ngoan độc không kém, dưới sự khống chế tâm linh gông xiềng, mẹ con nàng như sa vào một cơn ác mộng không có hồi kết, nhẫn nhịn chịu đựng những hành hạ vô nhân đạo, lí do duy nhất để tồn tại là hi vọng giải thoát sinh mạng tự do cho nhau.
Hiện nay, tâm linh gông xiềng khốn nhiễu Cơ Á nhiều năm cuối cùng đã biến mất, khiến nàng hi vọng có được cuộc sống chân chính, nhưng mà mẫu thân Laiya lại vĩnh viễn không cách nào chia sẻ niềm vui này với nàng nữa rồi.
Trần Duệ nhẹ nhàng ôm chặt thân thể run rẩy của nàng, Cơ Á phảng phất như người sắp chết đuối bắt được một cành cây, tựa vào bả vai hắn khóc nức nở.
Song nguyệt trên bầu trời xuất hiện một tầng âm vân, tựa hồ cũng đau thương cho vị hồng nhan bạc mệnh kia.
"Xin lỗi, ta đã tận lực" Trần Duệ thở dài một tiếng, nhè nhẹ vỗ về, thật không dễ dàng mới làm nàng tạm dừng nức nở.
Cơ Á dựa vào hắn, nước mắt ướt đẫm bả vai, nhè nhẹ gật đầu, đây không phải là lần đầu tiên nàng tựa vào bả vai này khóc, cảm giác an tâm này chỉ có hắn mới đem lại cho nàng: "Ta biết, Sapp Lena đại nhân…, nàng…".
"Ngươi không cần phải gọi nàng ta là đại nhân", Trần Duệ biết mẫu nữ Sapp Lena đã để lại bóng ma rất lớn trong lòng Cơ Á, hắn lúc này lộ ra sắc mặt kiên quyết: "Sapp Lena và Fadi Lu, cộng thêm Izola kia… đều đã bồi táng cho mẫu thân nàng".
Cơ Á lộ ra chấn kinh, Sapp Lena và Izola nàng đều biết, là hai đại phu nhân của Azgalor, địa vị cực cao, thực lực cũng tương đối cường hãn, nhất là Sapp Lena, rất có thể đạt tới ma hoàng cấp, không ngờ toàn bộ lại chết hết.
"Đại sư, thực lực của chàng chẳng lẽ là ma hoàng…".
"Không phải" Trần Duệ lắc lắc đầu: "Ta còn kém ma hoàng xa lắm, ta là dụng kế giết chết hai người đó, Sapp Lena quả là lợi hại, đã đến ma hoàng cấp, ta suýt thì thất thủ".
Đại ma vương cấp giết chết ma hoàng cấp! Cơ Á hiểu rõ đây là khái niệm gì, tuy Trần Duệ chỉ nói một câu đơn giản "Suýt thì thất thủ", nhưng nàng có thể tưởng tượng nam nhân này phải mạo hiểm như nào mới có thể giết chết Sapp Lena, vì nàng giải trừ tâm linh gông xiềng.
Cơ Á trong lòng cảm động, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện đáng sợ, kinh hô: "Chàng giết chết bọn họ, Azgalor tuyệt sẽ không bỏ qua, hắn là cường giả ma đế cấp, nơi này chỉ sợ có nguy hiểm, chàng hãy nhanh chóng chạy trốn đến chỗ nào đó an toàn".
"Yên tâm đi, Azgalor hiện tại bị một vị ma đế đả thương nặng, tự lo còn không xong, trên thực tế ta chỉ giết Sapp Lena và Izola, vốn định để Fadi Lu đã được ta khống chế mang theo mẫu thân nàng đào tẩu, kết quả trên đường bị Azgalor bắt được, Fadi Lu là bị hắn tự tay giết chết".
"Quả đúng là Azgalor, cái gọi là nữ nhi trong mắt hắn căn bản là một công cụ tùy thời có thể vứt bỏ mà thôi, không nghĩ đến, Fadi Lu cũng là như vậy", Cơ Á cười thảm một tiếng "Như vậy mẫu thân ta cũng là bị…".
"Chân chính động thủ là một ma đế khác", Trần Duệ xiết chặt nắm tay, thở dài nói: "Tính đến, ta cũng là một hung thủ gián tiếp, nếu không phải là kế hoạch của ta sai lầm…"
"Không", Cơ Á nhè nhẹ che lại cái miệng của hắn, tròng mắt đỏ hồng vì khóc lộ ra tình ý dạt dào và cảm kích: "Chàng đã vì em làm đủ nhiều rồi, mặc dù chàng không nói nhiều, nhưng em biết, chàng lần này nhất định đã trải qua nguy hiểm rất lớn mới tìm được đường sống trong chỗ chết".
Trần Duệ nắm chặt tay nàng: "Ta nói rồi, chỉ là "thuận tiện" mà thôi, ta vốn là có kế hoạch của mình".
"Em cũng nói rồi", đầu Cơ Á lại nhẹ nhàng dựa vào bả vai hắn, "Chỉ cần chàng không chê em là thị nữ hèn mọn, cho dù là vứt bỏ, cũng không vứt được nữa rồi".
"Nói lời ngu ngốc", Trần Duệ nhè nhẹ đeo một vật lên cổ tay Cơ Á, "Đây là lễ vật ta tặng em".
Cơ Á cúi đầu nhìn, đây là một chuỗi vòng tay tạo hình kì lạ, dây đeo hồng sắc, các hạt châu tạo hình cực kì nhẵn nhụi, tinh xảo mĩ lệ, tản mát lực lượng ba động kì dị, nàng không khỏi kinh hô: "Cái này là…".
"Chính là tác phẩm truyển kì cấp đầu tiên ta chế tạo, sát na phương hoa" Trần Duệ nhè nhẹ vuốt ve mái tóc đẹp của nàng, "So với nhiều thứ bất hủ khác, sinh mạng chúng ta chỉ là sát na mà thôi, cho dù là một cái chớp mắt, cũng làm thời gian phương hoa dừng chân. Cơn ác mộng cuối cùng cũng có lúc tỉnh lại, ta chỉ hi vọng sau này trên mặt em chỉ còn lại nụ cười, không còn thống khổ và bi ai nữa, mà là chân chính khoái lạc, đó mới là phương hoa chân chính của sinh mạng em. Còn về thứ giam giữ lực lượng nàng sau này cũng không cần nữa".
"Đinh!" Cấm ma hoàn hắc sắc trong tay Cơ Á đã bị vỡ vụn thành mảnh nhỏ rơi trên mặt đất, phát ra từng tiếng vang thanh thúy.
Trong tròng mắt mị ma mĩ lệ đan xen kinh ngạc, vui mừng, cảm động…, chỉ cảm thấy ánh mắt càng ngày càng mơ hồ, kích động đến nỗi nước mắt từng giọt rơi trên mặt đất.
Ở trước mặt nam nhân này, tất cả gông cùm xiềng xích đều hóa thành khói nhẹ tiêu tán. Trong lòng nàng trào dâng cảm giác hạnh phúc liên miên đến chết không ngừng, nếu là mụ mụ biết, cũng nhất định sẽ vui mừng cho nữ nhi. Sống cuộc đời hạnh phúc, chính là an ủi tốt nhất đối với mụ mụ.
"Đại sư, em có thể vĩnh viễn có được nó sao?".
"Đương nhiên, nếu như em muốn, còn có thể vĩnh viễn có được người chế tạo ra nó" Trần Duệ hôn lên trán Cơ Á: "Bất quá, trước tiên, em nên nghe một chút lời thẳng thắn của tên lừa đảo này. Bởi vì ta có rất nhiều chuyện vẫn dấu diếm em, ví như, ta có thê tử"
Cơ Á hơi giật mình, lập tức thấp giọng nói: "Cơ Á biết mình thân phận thấp kém, hơn nữa thể chất cũng quá mức đặc thù, cho nên vốn không dám hi vọng cái gì xa vời, chỉ cầu làm một tiểu thị nữ ở lại bên cạnh đại sư, còn về phu nhân… ta sẽ tận tâm phục thị".
Lời tuy nói như vậy, nhưng Cơ Á trong lòng thấp thỏm, "Đại sư" có thê thất chuyện này cũng không quá ngoài ý, không chỉ bởi vì nam tính đại ác ma nổi danh hoa tâm, hơn nữa ở nàng xem, nam tử có năng lực ưu tú như vậy, khẳng định có rất nhiều nữ nhân ưa thích. Nàng lo lắng chính là đối đãi mà mẫu thân Laiya từng gặp, nếu như gặp phải một chính thất cực kì tàn nhẫn, như vậy cuộc sống sau này…
Chẳng qua nam tử này khác với Azgalor, mà nàng cũng là cam tâm tình nguyện đi theo hắn, đây là nam nhân đầu tiên khiến nàng cam tâm tình nguyện theo cùng, dù cho gặp phải khốn khó lớn cỡ nào, nàng sẽ không bỏ cuộc.
Cơ Á vừa hạ quyết tâm, liền nghe "đại sư" lại bổ sung một câu: "Chuẩn xác mà nói, đó là vị hôn thê của ta. Yên tâm đi, em… biết nàng ấy".
"Em biết?" Lần này Cơ Á thật sự kinh ngạc.
"Kì thực, ta và em…đã biết nhau trước khi tới Âm Ảnh đế quốc, tính ra còn là bằng hữu cũ a".
"A?" Cơ Á càng thêm kinh ngạc.
"Em hiện tại nhìn thấy cũng không phải diện mạo chân chính của ta, đây là một loại "thiên phú năng lực" đặc thù, nơi này không thích hợp để giải thích, hãy đi theo ta đến một chỗ, tự nhiên sẽ hiểu rõ, nơi đó, sau này chính là nhà của em".
Cơ Á cùng theo hắn một đường đi tới khu phố đông bắc hẻo lánh, phòng ốc kia vốn rất quen thuộc, Cơ Á ban đầu chính là từ nơi này rời đi. Nàng bị tiểu công chúa mộ binh đi Công Chúa phường, rồi sau đó về hẳn vương cung cư trú.
Hôm nay "trở lại chốn cũ", Cơ Á trong lòng ẩn ẩn sinh ra suy đoán bất khả tư nghị, vừa quay đầu, quả nhiên khi nhìn lại thì "Arthur" kia đã khôi phục thành diện mạo quen thuộc hay còn gọi là người hiền lành.
Biểu tình trên mặt mị ma tương đối đặc sắc, cuối cùng biến thành quyến rũ: "Thật sự là một tên lừa đảo a? Đúng không? Chủ nhân…của ta".
Trời ạ, yêu nữ mê người chết không đền mạng đã trở lại!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất