Chí Tôn

Chương 146: Chiểu Du Cáp Mô (thượng)


- Ôi! Tri nhân tri diện bất tri tâm, không ngờ Chung Thất hận ta như vậy. Nói thật, ta không thể hiểu. Chúng ta thường cùng nhau uống rượu, hắn còn khuyên ta phải tỉnh lại. Trước khi sự tình phát sinh, ta vẫn xem hắn là tri kỷ.
Du Nha cầm lấy Cuồng Bạo Đan, nuốt vào.

- Đại thúc...
Sở Vân không kịp khuyên can.

- Không sao. Ta rất muốn cùng Chung Thất giải quyết mối ân oán này! Trước đó, còn nhờ các ngươi trợ giúp ta một tay.
Du Nha Đại Sư cắn chặt răng, hai mắt dần dần đỏ đậm, thân thể cũng dần phồng lên. Đây là do dược tính của Cuồng Bạo Đan đang ở phát tác.

- Cũng được.
Sở Vân gật đầu, tâm tình lại có chút trầm trọng. Năm xưa, bản thân Du Nha Đại Sư đã bị thương chưa khỏi, hiện nay lại ăn Cuồng Bạo Đan, sẽ gây nguy hại rất lớn đối với thân thể hắn. Thế nhưng Sở Vân lại biết mình không ngăn cản được Du Nha. Điều này liên quan đến tự tôn của một nam nhân.

Cuộc chiến đấu cũng không duy trì được quá lâu.

Dung Nham Phách Vương Hoa có tu vi Đại Yêu sáu trăm năm, nhưng đạo pháp dùng cho chiến đấu lại hầu như không có.

Điều này cũng không có gì kỳ quái. Yêu thực này vốn là vật của Chung Thất, đạo pháp thường sử dụng là để luyện binh. Chỉ có điều, hiện nay Chung Thất bỏ qua
Dung Nham Phách Vương Hoa, khiến nó trở thành yêu thực hoang dại. Bị ba người Sở Vân liên hợp áp chế, cuối cùng bị Du Nha thu phục.

Tiếp theo, Du Nha bắt đầu dùng Dung Nham Phách Vương Hoa, đúc yêu binh.

Trước tiên, hắn mang toàn bộ tài liệu nhập vào giữa hoa tâm, hai tay bắt đầu hoạt động. Bóng tay tung bay, ổn định mà lại chuẩn xác.

Cánh hoa Yêu thực đang cuộn tròn dâng lên, hình thành một nụ hoa rất lớn. Sau đó tay Du Nha Đại Sư không ngừng khởi động bí quyết luyện binh. Nụ hoa càng lúc càng phồng lên. Từ bên trong truyền đến tiếng sôi sùng sục. Tiếng động cũng càng ngày càng lớn.
Rốt cục, khi Bá Vương Hoa lại nở rộ, trong làn hơi nước, một chủy thủ bay ra.

Chủy thủ, xanh đậm sắc bén, tinh xảo như hàng mỹ nghệ, không mang theo sát khí, giống như lá cây được phóng to lên.

Chờ Diệp chủy nguội lại, Du Nha Đại Sư cầm trong tay, đi tới trước bảo thạch mật môn.

Hắn ăn Cuồng Bạo Đan, thực lực không kém và đỉnh phong thời kỳ có mấy. Rèn ra Diệp chủy, tự nhiên không có đạo lý không thông qua.

Hào quang chợt lên, một lốc xoáy hình thành ở trong bảo thạch mật môn.

Bốn người lại xuyên qua hoàng bảo thạch mật môn, lần này cũng đi vào một đại sảnh.

Bố cục hoàn toàn tương đồng với đại sảnh trước.

Tương tự, ở đây cũng có một lò luyện đan, một bảo thạch mật môn. Ở trước bảo thạch mật môn có một con yêu thú đang ngồi chồm hổm, ngủ say.

- Chiểu Du Cáp Mô này cũng là yêu thú Chung Thất từng sử dụng.
Du Nha thở dài một tiếng, bỗng nhiên thấy hoa mắt, dưới chân không ổn, thiếu chút nữa thì ngã quỵ xuống.

- Dược hiệu của Cuồng Bạo Đan quá mạnh.
Du Nha cắn chặt răng, kiểm tra lò luyện đan. Quả thực phát hiện thêm một viên Cuồng Bạo Đan. Không nói hai lời, lập tức nuốt vào.

Đan dược bình thường, dược hiệu càng ngày càng thấp. Tất nhiên hiệu quả của Cuồng Bạo Đan thứ hai, không bằng viên thứ nhất. Chẳng qua thật may, tinh thần Du Nha lại tăng vọt, khí lực vô cùng, kéo dài không dứt.

Lần này nội dung trên của bảo thạch mật môn và cái phía trước không khác nhau là mấy. Sau khi Du Nha ăn Cuồng Bạo Đan vào, thu phục yêu thú ngủ say trong sảnh.

Lợi dụng yêu thú đã thu phục để rèn luyện yêu binh. Chỉ có thể thông qua bảo thạch mật môn, mới có tư cách vào địa điểm tiếp theo.

Chiểu Du Cáp Mô lớn như Thạch Ma. Cái bụng phình to, kêu oa oa mãi. Rõ ràng là một yêu thú hệ cóc. Toàn thân nó ngăm đen, chỉ có ánh mắt là màu hổ phách. Lưng rộng lớn ánh sáng màu đen tỏa ra bốn phía. Một đám bọt khí nổi lên, lại nổ vang.

Dưới sự trợ giúp của đám người Sở Vân, Du Nha thu phục được nó.

- Hắc Chiểu Du Long thối binh thuật!
Du Nha đại sư hét lớn một tiếng, ném Diệp Chủy màu xanh biếc vào không trung bắt đầu rèn.

Chiểu Du Cáp Mô oa oa hai tiếng, hai bên mép hở ra. Một lát sau, phun mạnh dầu đen lớn bằng cột trụ.

Dầu đen xoay chuyển trong không trung, biến thành một con Du Long màu đen. Tay giơ cao, thân phát ra ánh sáng, đuôi không ngừng phun ra dầu đen. Dầu đen trong miệng cóc cũng không ngừng phun ra. Chợt thấy thật giống như Chiểu Du Cáp Mô ngậm đuôi hắc long.
Hắc Long rống một tiếng, tiếng gầm cuồn cuộn, khí thế lừng lẫy. Sau đó, nó há miệng, nuốt Diệp chủy vào bụng.

Hắc Long không ngừng quanh quẩn giữa không trung. Hai tay Du Nha đại sư không ngừng biến hóa thủ ấn luyện binh phức tạp. Hắn cắn răng kiên trì, thân hình lung lay sắp đổ, sắc mặt trắng bệch, trán đổ mồ hôi ròng ròng.

Những người còn lại im lặng không nói gì, khiến cảnh tượng càng thêm hấp dẫn.

Thực lực của Du Nha lúc này đã tới giai đoạn đỉnh điểm. Bình thường khi đại sư luyện binh, không truyền bá những tinh hoa trong đó. Cơ hội đích thân tới quan sát là vô cùng hiếm.

- Luyện chế yêu binh, chia làm bốn giai đoạn ——một chọn tài liệu, hai rèn, ba rèn luyện, bốn khai quang. Lúc này, hẳn là Du Nha đại sư dùng du thối thuật rất ít gặp. Quả thật là sự thủ bút cấp đại sư.

Vẻ mặt Nhan Khuyết rất tán thưởng.

Hai mắt Kim Bích Hàm sáng ngời có thần, nhìn chằm chằm vào Du Long Sở Vân cũng quên cả nói chuyện. Thực lực Du Nha thật sự là cấp đại sư. Đáng tiếc điều này lại là phù dung sớm nở tối tàn, một khi dược tính của Cuồng Bạo Đan phát ra.

Bản thân hắn sẽ bị trọng thương, thực lực lại rơi chậm lại. Ngày sau, cần phải cố gắng bảo dưỡng, nếu không sẽ lưu lại di chứng cả đời.

Hắc Du Long thần tuấn phi phàm, không ngừng quay cuồng giữa không trung. Mơ hồ có thể thấy chút quầng sáng màu xanh biếc ở trong đó. Ánh sáng ở ngoài lòe lòe, từ miệng Du Long chậm rãi trượt ra, lan tỏa toàn thân rồi tới rồi đuôi, cuối cùng tiến vào trong miệng cóc.

Ầm!

Một âm thanh vang vọng, Hắc Du Long trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, nổ tung ra, hình thành giọt dầu màu đen, chảy tràn xuống dưới. Lúc mọi người đều trốn tránh, Du Nha đại sư lại thò tay vào thăm dò trong miệng Chiểu Du Cáp Mô, lấy Diệp Chủy ra.

Sau khi Diệp Chủy trải qua rèn luyện, phát ra quầng sáng xanh mượt, vừa thấy đã biết không phải vật tầm thường, hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Trong lòng Sở Vân chợt hiểu ra:
- Chọn tài liệu, rèn, rèn luyện, khai quang. Trước mắt chỉ còn lại khai quang. Sau bảo thạch môn, hẳn là trạm kiểm soát cuối cùng.

Thông qua lục bảo thạch mật môn, bốn người lại đi vào một đại sảnh.

Trên vách tường Đối diện cũng được gắn một hồng bảo thạch mật môn. Ở trước cửa, trên bàn đã có đặt một yêu binh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất