- Cho dù là thế nào đi nữa, Chư Tinh Quần Đảo đã đứng trước mưa giông bào táp. Lúc này ba gia đảo thế lực đã nắm giữ tất cả, bắt đầu chiếm đoạt các hải đảo xung quanh, tích lũy thực lực của chính minh. Chuyện này cũng cạnh tranh rất kịch liệt, tích lũy được càng nhiều, cuộc chiến sau này lại càng chiếm được ưu thế.
Thế cục Chư Tinh Quần Đảo, bỗng chốc trở thành chuyện tình được mọi người trong Tinh Châu quan tâm tới. Tin tức được loan báo nhiều nhất trên Đằng bảng cũng đều nói về tình hình mỗi ngày trên Chư Tinh Quần Đảo.
Ví như là: Một vài thế lực hải đảo chủ động đầu nhập Thủy gia, Thiết gia công phá hải đảo nào, Thư gia phái hạm đội nào, hướng tiến quân về đâu.
Sau một tuần, Thủy gia chiếm đoạt được 23 hải đảo, Thư gia phá được 11 hải đảo, Thiết gia chỉ chiếm được 8 hải đảo.
Sau hai tuần, hầu như hải đồ Thủy gia mở rộng gấp đôi. Bỏ lại Thư gia, Thiết gia ở phía sau, tạo dựng ưu thế rõ rệt.
Sau ba tuần, các thế lực hải đảo còn lại đều bị chiếm đoạt. Nguyên bản thế lực trên Chư Tinh Quần Đảo đa dạng, rắc rối phức tạp, chỉ còn sót lại ba quái vật lớn.
- Nhìn trên hải đồ, hải vực Thủy gia rộng lớn như vậy, đủ chiếm một nửa quần đảo. Không còn nghi ngờ, trong cuộc cạnh tranh này, Thủy gia chắc chắn đứng đầu, bỏ xa Thư gia và Thiết gia phía sau.
- Chuyện này cũng khó trách. Thứ nhất, danh tiếng của Thủy gia đứng đầu trên Chư Tinh Quần Đảo. Thứ hai, có Thủy Đức Văn Thư, hơn nữa Thủy gia là dòng chính phái hơn Thư gia. Thứ ba, thực lực Thủy gia vốn chính là ba gia đảo đệ nhất hợp lại, càng khiến càng gia đảo khác đầu nhập.
- Loại cạnh tranh này mở rộng, giống như là quả cầu tuyết. Ưu thế lớn lại càng có ưu thế, tình thế bất lợi lại càng bất lợi. Sự chênh lệch của ba gia đảo càng lớn hơn.
Thế nhân đều bàn thảo kết quả này, phát biểu cái nhìn của chính mình. Nhưng mà có rất ít người nhìn rõ sự tình trong đó.
Nguồn: http://truyen360.comThủy gia trên đường mở rộng, phần lớn các gia đảo đều đầu nhập, rất ít khi phải dụng binh. Ngược lại Thiết gia, Thư gia nhiều lần bị mai phục, đồng thời có rất nhiều tình huống phải vận dụng đến vũ lực mới có thể công chiếm đảo. Đến lúc này, sự chênh lệch của ba gia đảo tự nhiên càng có khoảng cách.
Đầu tháng 10 năm Tinh Lịch 754.
Thủy gia xuất hạm đội, đánh lén thành công Mộc Ngưu đảo của Thiết gia. Đồng thời tập trung hỏa lực lân cận hải vực Tu Vân đảo của Thư gia, lấy ưu thế binh lực bức bách Thư gia phải phòng thủ.
Đương nhiên Thư gia cũng không ngồi yên chờ chớt. lập tức phái đại quân, lấy thiếu đảo chủ Thư gia Sở Vân làm chủ tướng, Hoa Anh làm quân sư, Hoàng Hiếu, Vũ Đại Đầu, Vương Trạch Long làm phó tướng. Thống lĩnh một vạn quân, gần một trăm chiến hạm, tiến thẳng tới đại quân Thủy gia tại Tu Vân đảo.
Quân tình truyền đến, chủ tướng Thủy gia Dương Vạn Toàn, lập tức triệu tập chúng tướng tới bàn bạc:
- Tiểu Bá Vương hung mãnh gan dạ. Bây giờ hùng hổ lĩnh binh chém giết qua đây, các vị có kế sách gì không?
Chúng tướng im lặng không nói gì, bầu không khí nặng nề ngưng trọng. Cái tên Sở Vân giống như ngọn núi đặt trong lòng bọn họ.
Sau cùng, đệ nhất phó tướng Trương Ân nói:
- Trước khi đi đại đảo chủ căn dặn chúng ta, chỉ cần ngăn chặn đại quân Thư gia một tuần là được. Bây giờ chiến hạm của chúng ta nhiều gấp hai lần chiến hạm của Tiểu Bá Vương, binh sĩ đông gấp đôi bọn chúng. Quân tiếp viện sung túc, binh sĩ tinh nhuệ thuyền tốt, chống đỡ trong vòng một tuần cũng không phải chuyện khó.
-Uhm...
Dương Vạn Toàn khẽ gật đầu, trầm ngâm một lúc, liền nói thêm.
- Tuy võ tướng bên ta nhiều, nhưng sợ không phải đối thủ của Sở Vân. Tuyệt đối không thể đấu tướng, chỉ cần thúc quân chém giết, phát huy ưu thế binh lực là được.
Hầu như cùng lúc đó, trên chiến thuyền Sở Vân cũng đang hội nghị quân
sự.
- Dương Vạn Toàn, trời sinh tính nết đã vô cùng cẩn thận, giòi thủ không giòi công. Hiện nay chiến lực của thiếu đảo chủ hùng hậu cao thâm, thanh danh lan xa tất khiến đối phương phải kiêng dè. Ta dự đoán trận chiến ngày mai, nhất định đối phương không đến đấu tướng, mà trực tiếp huy động đại quân chém giết.
Hoa Anh nhìn hải đồ quân sự trước mặt, mặc bộ giáp nhẹ màu đỏ, mặt sáng như ngọc, ánh mắt như sao, chậm rài nói.
Ngưng lại một chút, hắn lại nói:
- Ta có một kế, có thể khiến đối phương ăn thiệt thòi. Ngày mai có thể sắp xếp hóa quân trận, phái ra 4 bảo thuyền mở đường, trên thuyền bố trí nhiều tinh binh Hoa Tiễn do ta thống lĩnh. Đối phương đánh lén qua đây, lập tức phát tiễn làm giảm sĩ khí của bọn chúng. Sau đó toàn xông tới chém giết, chắc chắn sẽ đại thắng.
Tinh binh Hoa Tiễn, chính binh chủng tinh nhuệ do Hoa gia đào tạo, rất am hiểu về công kích.
- Hoa quân sư, am hiểu nhân tâm, tài hoa hơn người. Nếu như không có hắn bày mưu tính kế, thành quả chiếm đoạt các hải đảo lân cận của Thư gia chúng ta thậm chí còn thấp hơn Thiết gia.
Các võ tướng liếc mắt nhìn nhau. Cùng bởi Hoàng Hiếu mở miệng tán thành.
Sở Vân gật đầu:
- Đúng là diệu kế, chỉ là Hoa Quân Sư hà tất phải mạo hiểm. Không cần thiết phải tự mình chỉ huy, ngồi ở trung quân quan sát là được.
- Thiếu đảo chủ, mấy ngày trước Hoa Anh đã dùng rất nhiều Tạo Hóa Đan, đã có ba đầu Linh Yêu trong tay. Tự bảo vệ mình không phải là vấn đề, huống hồ đại quân xung phong, rất cần có một vị tướng lĩnh trấn áp quân tâm, đề thăng sĩ khí. Tinh binh Hoa Tiễn, chỉ có ta chỉ huy mới có thể phát huy toàn bộ thực lực của bọn họ.
Hoa Anh ôm quyền, giọng nói sang sảng.
Sở Vân sượng cười một tiếng.
- Được, vậy ngày mai ta sẽ nhìn Hoa quân sư lập công.
Ngày hôm sau, hai quân giao đấu.
Bầu trời quang đãng không mọt gợn mây, mặt biển bằng phẳng như đất. Đại quân hai bên đều có binh hùng tướng mạnh, chiến hạm dày đặc, tinh kỳ bay phấp phới.
Một bên dùng tướng Thư gia quân thống lĩnh một vạn binh sĩ, hai lâu thuyền, sáu bảo thuyền, mười chiến thuyền đại phúc, gần trăm chiến hạm bình thường, thuyền nhẹ, thuyền nhỏ nhiều vô số.
Phía Thủy gia, thực lực quân đội hùng hậu có khoảng hai vạn, năm lâu thuyền, mười hai bảo thuyền, mười tám chiến thuyền lớn, hơn một trăm sáu mươi chiến thuyền bình thường.
Từ trên cao nhìn xuống, quân đội Thủy gia đen nghịt một mảnh, trận thế mở rộng, chừng gấp hai quân đội Thư gia. Giống như một khối đá lớn chiếm giữ.
Khí thế quân Thư gia như mãnh hổ xuống núi, binh mạnh tướng nhuệ.
Hai quân đối đầu khiến bầu khí trở nên ngưng trọng. Sở Vân liền phái Vũ Đại Đầu tiến lên chửi mắng:
- Vũ Đại Đầu ở đây, ai dám ra đây cùng ta phân cao thấp?
- Một tên thất phu, chỉ dựa vào vò dùng mà dám nói lớn! Toàn quân nghe lệnh, xông về phía trước!
Chủ tướng Dương Vạn Toàn hét lớn một tiếng, vung tay phải lên lập tức toàn quân xông trận, tinh kỳ bay phấp phới, trống trận ầm ầm, chém giết về phía Sở Vân.