Chí Tôn

Chương 731: Á Thánh đăng tràng


Hiện tại Sở Vân đã dung nhập toàn bộ thế giới tiên nang của Dạ Đế về làm của mình, chính là cướp đoạt toàn bộ thành quả của Dạ Đế, có thể nói chân chính thu được món lợi vô cùng lớn.

- Tuy rằng ta bị mất đi song chưởng, thân thể chịu trọng thương, ngay cả Đấu Chiến Thắng Kỹ đã luyện thành hình cũng bị tổn thất nặng. Thế nhưng so sánh mà nói, thu hoạch của ta tuyệt đối vượt xa cái giá phải trả. Không chỉ là thế giới tiên nang, còn có bản thân Dạ
Đế cũng coi ta như thiên lôi chỉ đâu đánh đó. Tất cả điều này đều nhờ cả vào nó a…

Nghĩ tới đây, Sở Vân không khỏi ngẩng đầu nhìn về lưới pháp tắc trên không trung.

Quy mô lưới pháp tắc cũng được mở rộng gấp đôi, pháp tắc trong tiên nang Dạ Đế có hơn tám nghìn, sở hữu không ít pháp tắc cường đại và trân quý. Nhưng hiện tại những pháp tắc này, đều vây xung quanh nhằm bảo vệ một pháp tắc duy nhất.

Đạo pháp tắc này như rường cột của cả thiên địa, kéo dài qua trời cao, là một trục duy nhất trong lưới pháp tắc.

Đây cũng là đạo do Sở Vân lĩnh ngộ, thuộc riêng về hắn, cũng là thần thông bản mạng của hắn, Nhân Đạo Vô Lượng!

Dưới uy năng kỳ diệu của Nhân Đạo Vô Lượng, toàn bộ chiến ý của Dạ Đế tiêu tan, cúi đầu xưng thần với Sở Vân.

Không sai, đây chính là tác dụng của Nhân Đạo Vô Lượng.

Nó không quỷ dị bằng Hóa Đạo Chi Pháp của Dạ Đế, cũng không có uy lực hủy diệt như Lôi Đình Điện Hải Bàn của Lôi Đế, trình độ chúc phúc càng thua xa Long Ngâm Cửu Thiên của Long Đế. Nó tương đối cùng loại với Quốc Sắc Thiên Hương của Hương Đế.

Chỉ bất quá, Quốc Sắc Thiên Hương có thể mị hoặc và xúi giục tất cả yêu vật, còn Nhân Đạo Vô Lượng của Sở Vân thì chỉ cần nhắm vào ngự yêu sư.

Chỉ cần là ngự yêu sư có tu vi không cao hơn Sở Vân, khi trúng phải Nhân Đạo Vô Lượng, cơ hồ đều cảm nhận được sự vĩ đại của Sở Vân, toàn bộ ý chí chiến đấu trong lòng phải tiêu tan, không dám chống lại, thậm chí vui vẻ phục tùng Sở Vân.

Chỉ cần linh quang hình thành chênh lệch, yêu vật cường đại cũng có thể khống chế được nhân loại nhỏ yếu. Vì vậy Bạo Động Viên Vương đã từng thu Bắc Sắc làm nhân sủng.

Con đường Sở Vân đi là nhân đạo, đạt được cực hạn của nhân đạo, chính là chúa tể nhân đạo. Dưới pháp tắc Nhân Đạo Vô Lượng, linh quang hắn và linh quang Dạ Đế hình thành một loại liên hệ kỳ diệu. Tuy rằng trình độ linh quang Dạ Đế không sai biệt lắm so với hắn, nhưng vẫn tình nguyện làm nền, phụ tá cho Sở Vân.

Đương nhiên, trong đây cũng có tai họa ngầm.

Nếu có một ngày, cảnh giới tu vi Dạ Đế cao hơn Sở Vân, hiệu quả của Nhân Đạo Vô Lượng sẽ mất đi. Dạ Đế một lần nữa được tự do.

Chỉ là loại khả năng này rất nhỏ.

Toàn bộ thế giới tiên nang của Dạ Đế đã được sáp nhập, hơn nữa Hóa Đạo Chi Pháp có điểm đặc thù, mức tăng trưởng tu vi của hắn sau này có giới hạn.

- Tính toán thời gian, sáp nhập thế giới tiên nang đã qua tám ngày, Đan Thánh còn chưa trở về, ta phải dưỡng thương. Dạ Đế, ngươi ra ngoài hành tẩu, cướp đoạt tài nguyên Đan Châu, đồng thời cướp đoạt cả pháp tắc Đan Châu.

Sở Vân phân phó.

Hắn có thân thể Tiên Thiên, ngay cả khi song chưởng bị mất, nhưng khi nuốt vào hai phần Tiên Thiên nguyên tinh, song chưởng một lần nữa mọc ra trở lại. Chỉ là, hiện song chưởng vẫn còn bủn rủn, chưa quen thuộc.

Trừ đó ra, những yêu vật Tiên Thiên trong tay Sở Vân đã hy sinh mất ba đầu, số còn lại đều đang trong quá trình hồi phục.

Hơn nữa Hương Đế lâm trận bỏ chạy, nhất định truyền tin tức ra ngoài. Những người chú ý, đều cho rằng Sở Vân đã chết, bởi vậy hiện tại Dạ Đế ở bên ngoài sáng, càng thêm phù hợp.

- Thuộc hạ tuân mệnh!

Dạ Đế khẳng khái lĩnh mệnh, ra khỏi thế giới tiên nang.

Hắn vẫn đeo mặt nạ như trước, bên lưng đeo tiên nang tuyệt phẩm, được Sở Vân trao quyền hạn nhất định, hắn cũng có thể tự do điều động một phần thế giới lực. Cứ như vậy, có thể nói hoàn mỹ không chút sứt mẻ, cho dù là ai cũng không ngờ được chân tướng.



- Lên cho ta!

Dạ Đế khẽ quát một tiếng, điều động thế giới lực, hóa thành một bàn tay vô hình thật lớn, thâm nhập vào trong lòng đất.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Mặt đất nhanh chóng phát sinh những rung động kịch liệt, những tiếng oanh minh thật lớn truyền ra từ bên trong, mặt đất triệt để bị phá vỡ, vô số những vết nứt hình thành nên những khe rãnh thật sâu.

Một khoáng mạch vân thiết cực lớn từ sâu trong lòng đất, dần trồi lên rồi lộ ra ngoài.

Mấy trăm vạn tấn quặng vân thiết, dưới ánh dương quang chiếu rọi, cả một vùng rừng rậm xanh thẫm, bỗng dưng nổi lên một chòm sao ngân sắc cực lớn.

Quy mô mạch khoáng này quá lớn, dù là Dạ Đế xuất thủ, cũng phải lấm tấm mồ hôi trán, bộ dáng có chút thiếu lực.

Sở Vân trong thế giới tiên nang, đối với thế giới bên ngoài vẫn rõ như lòng bàn tay. Thấy tình cảnh như vậy, lập tức xuất thủ từ trong thế giới tiên nang, cũng điều động thế giới lực, hóa thành một bàn tay vô hình khổng lồ.

Bàn tay vô hình khổng lồ bay vút ra ngoài, vững vàng đỡ lấy một đầu quáng mạch vân thiết.

Dạ Đế phun ra một ngụm trọc khí, đỡ một đầu quáng mạch còn lại, bắt đầu đưa vào thế giới tiên nang.

Hai Đế hợp sức, một giờ sau, rốt cục đã di chuyển ổn thỏa mạch khoáng này, chôn xuống dưới sâu nền đất.

- Mạch khoáng này, sợ rằng đã có mười vạn năm tuổi. Trong số những mạch khoáng chúng ta cướp đoạt tại Đan Châu, nó tuyệt đối là số một, quy mô lớn nhất, trữ lượng phong phú. Nguồn: http://truyen360.com

Sở Vân cảm khái.

Mạch khoáng này vừa dung nhập vào hoàn cảnh xung quanh, nhất thời khiến người ta cảm giác một loại "nặng". Giống như phiến thổ địa trong thế giới tiên nang lúc trước, dường như là một nhánh lục bình trôi nổi trên mặt nước, hiện tại nó đã đột biến trở thành một con thuyền lớn, đủ sức chống lại mưa bão.

- Cứ như vậy, thế giới tiên nang đã đạt được cực hạn. Chủ công, kế tiếp chúng ta nên làm gì?

Dạ Đế đứng bên người Sở Vân, cung kính hỏi.

Đôi mắt Sở Vân chợt lóe tinh quang, nói:

- Điều này còn phải nói, đương nhiên là đánh cướp lưới pháp tắc Đan Châu!

- Chỉ khi cướp đoạt được càng nhiều pháp tắc, mới có thể giúp quy mô lưới pháp tắc của mình tăng mạnh. Chỉ khi lưới pháp tắc mở rộng, mới có thể tạo ra biển hỗn độn xung quanh, cung cấp càng nhiều không gian cho thế giới tiên nang.

Tình cảnh lại giống như lúc đầu, chỉ là lần này khác hơn. Sở Vân đã thu phục được Dạ Đế, có Đạo Hóa Chi Pháp hoàn mỹ của hắn, bất luận thiên kiếp gì đều không ngăn trở được bước tiến của Sở Vân.

Sở Vân tiếp tục ẩn nấp trong thế giới tiên nang, Dạ Đế đi mở đường.

Hóa Đạo Chi Pháp hoàn mỹ, quả thực không hề tầm thường, Dạ Đế một đường phi hành về phía trước, bất luận thiên kiếp nước, gió, hay lửa gì đều tiêu tan thành mây khói, toàn bộ đều biến đi mất. Tốc độ tiến lên phải nhanh hơn Sở Vân gấp năm sáu lần.

Sở Vân ở trong thế giới tiên nang đều thấy rõ ràng, lòng thầm nhủ may mắn:

- May là chiến thuật của mình thỏa đáng, thật thật giả giả, khiến Dạ Đế sơ ý trúng phải Nhân Đạo Vô Lượng, tuy rằng Nhân Đạo Vô Lượng kỳ diệu vô cùng, nhưng vẫn là pháp tắc, vẫn có điểm hạn chế của nó. Một khi bị phá giải, hậu quả thực sự không tưởng tượng nổi.

Hắn và Dạ Đế tranh đấu, cũng chỉ hơn kém một đường. Sở Vân dùng hết toàn lực, mưu trí, mới tranh đường một đường sinh cơ.

Vô tận thiên kiếp vẫn đang lũ lượt trút xuống, Sở Vân ngược lại càng tự tin hơn trước. Lúc này tuy rằng các yêu vật Tiên Thiên đều đang chờ hồi phục, nhưng có Dạ Đế phục trợ, thuận lợi hơn rất nhiều, sức chiến đấu bản thân ngược lại càng được tăng mạnh, gấp mấy lần so với trước kia.

Ánh sáng hóa đạo hình thành nên quang cầu xám, vững vàng bảo vệ Dạ Đế ở bên trong. Thật giống như một viên lưu tinh màu xám, trong vô tận thiên kiếp, xuyên qua trời cao, thẳng hướng bay cao lên không trung.

Thiên địa Đan Châu còn rộng hơn cả so với Tinh Châu. Qua thêm năm canh giờ, rốt cuộc Sở Vân và Dạ Đế đã tiếp cận đến bản thể lưới pháp tắc.

- Đây là?

Dạ Đế kinh hãi. Mục tiêu gần ngay trước mắt, thế nhưng hắn đột nhiên dừng lại, không dám tiến thêm lên một bước.

Xuyên thấu qua tiên nang, Sở Vân cũng thấy được cảnh tượng khiến hắn phải khiếp sợ.

Giữa hư không, tại trung tâm lưới pháp tắc, một tòa cung kiện màu vàng chanh huyền phù tại đó. Tòa cung điện này chính là Đan Thánh Điện.

Quay chung quanh tòa cung điện này, có hơn mười vị cường giả Hoàng cấp đang triển khai đại chiến kịch liệt. Dư ba chiến đấu như sóng triều, đẩy lui tất cả thiên kiếp, làm sụp đổ cả những bức tường tại Đan Thánh Điện.

Địch nhân của chúng cường giả Hoàng cấp, chỉ có một người.

Hắn như một thiếu niên mới mười tuổi, mặt mày thanh tú, hai mắt màu xanh lục, thân thúy như đầm. Tóc đen, da trắng nõn, khiến người ta liên tưởng tới vẻ tao nhã, quân tử như ngọc.

Nhưng nhất cử nhất động của hắn, hoàn toàn khác biệt với vẻ ôn hòa của cơ thể.

Hắn tắm trong Thánh quang, khí thế nghiêm nghị, thần uy như biển. Trong lúc hời hợt toát ra oai vọng của Thánh nhân, quét ngang tất cả, khiến hơn mười vị Hoàng giả phải chật vật không tốt.

Sở Vân và Dạ Đế nhất thời nuốt ngụm nước bọt, vội vã lui về phía sau ba mươi dặm, chỉ dám đứng tại rất xa nhìn lại. Lực lượng Thánh nhân quá kinh khủng, lấy thực lực bọn họ, căn bản không chống đỡ được ba hiệp.

- Lẽ nào thiếu niên này chính là Đan Thánh? Hắn không phải đang bị tám Thánh vây công tại Hải Nhãn thâm uyên sao?

Trong đầu Sở Vân và Dạ Đế đều quanh quẩn mối nghi hoặc này.

Qua một hồi kinh hồn táng đảm, ánh mắt Sở Vân và Dạ Đế sáng như đuốc, mơ hồ phát hiện ra chân tướng.

- Đây không phải Đan Thánh.

- Không tồi, tuy rằng hắn có khí tức Thánh nhân, nhưng cũng không phải chính tông, còn một cỗ vị đạo lỗ mãng tùy tiện. Tuy rằng khí tức đã siêu việt qua Hoàng cấp, nhưng chỉ có thể xem như Á Thánh mà thôi.

- Ta hiểu rồi. Đây là quân bài Đan Thánh lưu lại về sau, cũng là thủ đoạn bảo vệ Đan Thánh Điện. Đan Thánh mang theo Thánh vật bên người, lấy trí tuệ hắn, sao có thể không tính đến an nguy của đại bản doanh. Thế nên, hắn liền lưu lại một tồn tại kiểu phân thân.

Trao đổi đến đây, Dạ Đế không khỏi cười rộ lên:

- Khó trách khi chúng ta trở lại mặt đất nghỉ ngơi khôi phục, thiên kiếp không truy sát theo. Nguyên lai đại bộ phận lực lượng lưới pháp tắc Đan Châu, đều bị cường giả Hoàng cấp hấp dẫn đi hết. Chủ công, sợ rằng chuyển này phải tay trắng trở về rồi, tình hình này,
chúng ta căn bản không tiện động thủ. Dù là quan chiến, cũng phải nơm nớp lo sợ, như đi trên phiến băng mỏng.

Sở Vân không nói gì, cau mày thật sâu.

- Đây là lực lượng Á Thánh sao? Kinh khủng cỡ nào! Hơn mười vị Hoàng giả đồng loạt vây công, vẫn chiếm thượng phong.

Hắn không khỏi nghĩ tới đầu Thiên Ngoại Tinh Ma đối ứng với mình. Đầu Thiên Ngoại Tinh Ma kia cũng có cấp bậc Á Thánh, là do Tinh Thánh thông qua Tinh Hải Oản bồi dưỡng, cũng là con bài chưa lật nhằm chế ước Sở Vân.

Hắn mặc dù có Nhân Đạo Vô Lượng, là thần thông bản mạng vô cùng kỳ diệu, thế nhưng đối mặt với Hoàng giả, Á Thánh, Thánh nhân, căn bản không chút hiệu quả, đây là chênh lệch về bản chất thực lực.

Hắn quan chiến càng lâu, trong lòng càng thêm nặng nề.

Đầu Thiên Ngoại Tinh Ma kia giống như khối đá đè nén trong lòng hắn. Sở Vân có một dự cảm, chính mình sớm muộn cũng sẽ đầu mặt với đầu Thiên Ngoại Tinh Ma kia.

Đối mặt với chiến lực cấp Á Thánh, coi như hắn đã tấn chức thành Hoàng, có thể chống đỡ được bao lâu?

- Chủ công không cần sầu lo.

Dạ Đế cảm thấy Sở Vân lo lắng, mở miệng khuyên giải:

- Chiến lực Á Thánh cũng không kinh khủng như vậy, nhiều nhất chỉ ngang mười vị cường giả Hoàng cấp liên thủ. Hiện tại tình hình chiến đấu như vậy, là vì các cường giả Hoàng cấp còn đang đề phòng lẫn nhau, không xuất thủ toàn lực. Thực lực phân thân Đan Thánh này cũng đang tiêu hao rất nhanh.

Sở Vân lúc này, đúng như trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Được Dạ Đế nhắc nhở, nhìn lại chiến trường, nhất thời phát hiện khí tức của phân thân Đan Thánh, đang không ngừng giảm mạnh.

Dựa theo tốc độ này, còn độ trên dưới bảy ngày, hắn sẽ hạ xuống trình tự Hoàng cấp, có thể nói bại cục đã định.

Hơn nữa các vị Hoàng giả còn đang đề phòng và kiềm chế lẫn nhau, dễ thấy bọn họ đang dùng chiến thuật bao vây tiêu hao đối với phân thân Đan Thánh.

Phát hiện ra điểm này, Sở Vân thôi không còn chán nản. Lấy thực lực bọn họ không thể trộn vào vòng chiến đấu, chỉ phải chờ bảy ngày sau, phân thân Đan Thánh bị giết, Đan Thánh Điện sụp đổ, lưới pháp tắc mới có thể tan vỡ. Tới khi đó mới có thể đục nước béo cò, là thời điểm ra tay cướp đoạt lưới pháp tắc Đan Châu.



- Chết tiệt, đầu Kỳ Nha La Vương Tượng này đánh mãi vẫn không động!

Hương Đế một mặt oán giận, một mặt tạo ra một đạo pháp công kích.

- Chúng ta quá ít người, đầu Kỳ Nha La Vương này tựa như yêu vật mắt trận của Đan Châu, tu vi tới tám mươi ức năm, da dày thịt béo, là yêu vật có lực phòng ngự mạnh nhất ta từng thấy. Hay ngươi gọi mấy người Mị Đế, Nhân Đế tới đây đi.

Hà Đế vừa nói vừa thở dốc, tóc mai rối loạn.

Hương Đế không trả lời, trong lòng rất do dự.

Trong thế giới tiên nang đô hội có năm mươi sáu đầu yêu vật mắt trận, chúng nó trấn áp một phương thổ địa, cấu thành khung xương đại trận, chống đỡ toàn bộ đại địa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất