Chung Cực Truyền Thừa

Chương 276: Cực bạo

Trên không trung, thân thể Lâm Dịch bị từng đạo năng lượng công kích khiến không ngừng lui về phía sau, Hai tay đã sớm chết lặng, nhưng Kim đầu hắc mạn ba hiển nhiên muốn trực tiếp oanh chết Lâm Dịch, liên tiếp không ngừng xì ra năng lượng.

- Nếu cứ tiếp tục như vậy, thân thể tuyệt đối không chịu nổi rồi.

Lâm Dịch không khỏi có chút lo lắng nghĩ đến, lực lượng của hắn tăng lên nhờ dựa vào chiến văn, tuy rằng lực công kích đạt tới đại tinh vị trung giai, nhưng lực lượng bản thân lại yếu hơn. Lại bị lực lượng của đại tinh vị trung giai liên tục công kích, cũng khó tránh khỏi bị thương.

- Đáng chết, chỉ có thể liều mạng!

Trong đôi đồng tử yêu dị của Lâm Dịch hiện lên một tia quyết liệt.

Hắn mãnh liệt phất tay một cái, dẫn đạo năng lượng đánh tới hắn qua một bên, chợt lập tức vặn vẹo thân trên dưới. Trong lòng bàn tay trái hắn, xuất hiện một quả cầu năng lượng có ba màu kim, lam, hồng, hướng về Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng bay tới. Trên đường đi, tay phải của hắn có nén đau đớn kịch liệt, không ngừng đẩy công kích năng lượng của đối phương bắn tới.

Bất quá, trong nháy mắt Lâm Dịch đã tới trước người Hắc Mạn Ba, sau khi đẩy ra một đạo công kích năng lượng nữa, đã đi tới trước miệng rộng nó. Tay trái mãnh liệt kéo một phát, quả cầu năng lượng ba màu sớm đã xoay tròn không ngớt, lập tức hiện ra trước mặt Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng.

Trong mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng lập tức lộ ra một tia kinh hãi.

- Cái gì?

Một cỗ lực lượng có tính chất uy hiếp cường đại lập tức mang tất cả uy lực của Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng, không nói những mặt khác, chỉ thấy bên trong miệng rộng nó, lúc này không phải phun ra năng lượng màu vàng, mà là chất lỏng màu đen!

- Độc?

Sắc mặt Lâm Dịch lập tức đại biến.

Thật ra độc này của Hắc Mạn Ba là máu huyết bản thân Hắc mạn ba. Cho nên, tuy rằng độc này kịch liệt, nhưng không tới lúc tính mạng bị uy hiếp, chúng sẽ không dễ dàng sử dụng loại độc tố này công kích nạn nhân.

Thế nhưng lúc này quả cầu năng lượng trong tay Lâm Dịch đã cho Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng cảm giác uy hiếp cực kỳ mãnh liệt, lập tức không chút do dự, sử dụng nọc độc bản mạng!

Lúc này thân thể Lâm Dịch cách Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng chưa tới ba mét, chân chính đối đầu với đối phương. Đối với Hắc Mạn Ba mà nói có lẽ chỉ là một ngụm nọc độc nhỏ, nhưng đối với Lâm Dịch mà nói, đây tuyệt đối là một đoàn nọc độc lớn! Nếu thật sự bị đánh trúng, toàn thân Lâm Dịch sẽ bị nọc độc bao vây hoàn toàn.

Nhưng mà khoảng cách gần như vậy, mặc dù Lâm Dịch chớp thời cơ nhanh, nhưng cũng không có chỗ trống nào để né tránh.

- Giết ta? Cho dù chết, ta cũng muốn giết ngươi!

Cảm xúc tà dị nhất thời bạo phát ra, thần thái Lâm Dịch dữ tợn, biết rõ không thể tránh né, dứt khoát không hề tránh né. Ngược lại tốc độ tay trái của hắn bỗng nhiên nhanh hơn, ầm ầm vung về phía đối phương.

Trong nháy mắt, không gian run rẩy lên kịch liệt, không khí vặn vẹo một hồi, một chùy khí lưu xoay tròn xuất hiện, bay về hướng miệng Hắc Mạn Ba!

Trong mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng lập tức lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi.

- Không!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên kịch liệt, mà cùng lúc đó, thân thể Lâm Dịch cũng bị một chất lỏng màu đen bao phủ, một cỗ tanh tưởi, mang theo đau đớn vô cùng bao phủ toàn thân Lâm Dịch!

- A!

Bồng!

Một tiếng thật lớn vang lên, đầu chính giữa Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng ầm ầm nổ tung, huyết dịch màu xanh da trời như băng lập tức phun ra.

- Nhị ca!

Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen kịch liệt quát to một tiếng, ngốc trệ, Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng đã hoàn toàn bị tạc toái, mà thân thể nó, lập tức vô lực rơi xuống mặt biển.

Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen ngơ ngác nhìn, bọn hắn như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, vốn tưởng rằng đây là cơ hội khiến đại ca trở về, như thế nào lại mất luôn nhị ca bọn hắn?

Đối với đại ca, bọn hắn là sùng bái, tôn kính, mà đối với nhị ca một mực sinh hoạt chung một chỗ với bọn hắn, cái kia là tình cảm chân chân chính chính a!

Ở cùng một chỗ vài vặn năm, cho tới hôm nay, rõ ràng cứ như vậy không chút dấu hiệu nào mà đã sinh tử biệt ly.

Trong lúc nhất thời, bọn hắn không cách nào tiếp nhận được.

Bồng!

Một tiếng thật lớn vang lên, nước biển bị kích động dâng cao mấy trăm thước, sau đó nhao nhao rơi xuống. Thân thể Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng đã bị nước biển bao phủ.

Lúc này Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen mới phản ứng lại, thê thảm hô lớn:

- Nhị ca!

Hai thân ảnh cực lớn, lập tức vọt về hướng mặt biển, hai tiếng nổ mạnh vang lên, nước biển kích động, biến mất trên biển.

Mà lúc này, Lâm Dịch đang gặp phải thống khổ cực kỳ kinh người!

Hắc Mạn Ba chi độc, nổi tiếng toàn bộ đại lục, tự nhiên không phải không có chút lý do, hôm nay cả người Lâm Dịch như đầu nhập vào trong một hồi đại hỏa, mỗi một tấc da thịt trên người đều cảm giác được cơn đau kinh người do lửa đốt. Bất quá, ngoài thống khổ, khiến Lâm Dịch cảm thấy nghi hoặc chính là, trong truyền thuyết, độc tính độc Hắc Mạn Ba rất mạnh, cơ hồ lập tức sẽ khiến người biến thành một vũng máu. Vì cái gì mà nọc độc Hắc Mạn Ba lại tra tấn người như thế này?

- Chẳng lẽ nọc độc Hắc Mạn Ba bình thường, không giống với nọc độc Tam đầu Hắc Mạn Ba?

Lâm Dịch không khỏi nghĩ ngợi lung tung, phân tán đau đớn trên thân thể.

Cơn đau đớn nóng rực kia, chui vào từng lỗ chân lông của Lâm Dịch. Mà lúc này Lâm Dịch cũng chỉ có thể miễn cưởng khiến thân thể mình lơ lửng, căn bản không có biện pháp sử dụng năng lượng để kháng lại độc tố.

Công kích vừa rồi, lập tức rút đi toàn bộ lực lượng thân thể hắn rồi.

Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng kia, dù thế nào cũng là đại tinh vị trung giai cường đại. Cường độ thân thể hắn, so với Lâm Dịch thì cường hãn hơn nhiều lắm. Lực lượng đại tinh vị thượng giai bình thường, căn bản không có biện pháp một chiêu giết chết nó.

Cho nên, Lâm Dịch chỉ có thể sử dụng cấm chiêu! Chính là chiêu thức Lâm Cường truyền sưu cho hắn, lại yêu cầu hắn không đến lúc sinh tử lâm đầu, tuyệt không được sử dụng chiêu này.

Tụ lực và công kích phá diện cộng thêm xoay tròn, vận hành theo phương thức đặc thù, trong nháy mắt bộc phát toàn bộ lực lượng trong thân thể Lâm Dịch, danh tự chiêu này, gọi là cực bạo.

Có thể nói, công kích này quả thực là đổi mạng lấy mạng, bởi vì cực bạo sẽ tháo đi toàn bộ năng lượng của Lâm Dịch.

Sau khi bị độc tố xâm nhập thân thể, bộ lông trên thân thể Lâm Dịch đã bị ăn mòn hoàn toàn, mà sau khi sử dụng cực bạo, Lâm Dịch cũng không có năng lực tiếp tục gia trì chiến văn, huyết sắc đồng tử cũng biến thành màu đen bình thường.

Lúc này, thoạt nhìn toàn thân Lâm Dịch giống như bao phủ trong một tầng sương mù đen, một cỗ đau đớn nóng rực bao phủ toàn thân hắn.

Đột nhiên, một cỗ mát lạnh sinh ra từ trong cơ thể hắn, toàn thân Lâm Dịch như một con ve sầu mùa đông, cúi đầu xem xét, chỉ thấy thân thể hắn đột nhiên tuôn ra một cỗ hào quang màu xanh biếc, bắt đầu chống cự lại sương mù màu đen kia.

Lâm Dịch sững sờ, chợt lộ ra sắc mặt vui mừng:

- Sinh Linh Quả!

Đúng là công hiệu của Sinh Linh Quả rồi.

Sinh Linh Quả được xưng là chỉ cần đầu không bị phá, sẽ không chết, công hiệu cực mạnh. Tuy độc tố của Hắc Mạn Ba lợi hại, nhưng nói trắng ra thì chỉ là độc tính ăn mòn thuộc hắc ám hệ, mà bên trong Sinh Linh Quả ẩn chứa sinh linh chi khí cường đại, chính là khắc tinh trời sinh của hắc ám hệ!

Lập tức, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ sương mù màu đen kia biến mất, một lát sau, đã hoàn toàn biến mất, mà thân thể Lâm Dịch cũng phục hồi lại như cũ.

- Hô...

Lâm Dịch thở dài một hơi, nhưng rồi lại chợt hít sâu một hơi.

- Không nên ở lâu tại đây, rời đi trước rồi nói sau.

Lâm Dịch nghĩ thầm trong nội tâm.

Hắn rất rõ ràng, vì tên nhị ca chết, nên Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen bi thương quá mức trong lúc nhất thời mà tạm thời quên Lâm Dịch, chỉ cần bi thương qua đi, bọn hắn sẽ nhớ tới mình, lúc này mình cũng chỉ có thể miễn cưỡng dùng năng lượng phi hành, nếu lúc này bị Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen kia cuốn lấy, vậy chính là chết rồi.

Dù sao, tuy công hiệu Sinh linh quả cường đại, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có nhược điểm, chỉ cần đầu của mình bị phá, lúc đó chờ hắn chính là cái chết rồi.

Lập tức không dám lãnh đạm, lung la lung lay, cắn mạnh răng, hướng không trung bay đi, đương nhiên, tốc độ hắn rất chậm.

Sâu trong đáy biển, Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen đã biến thành trạng thái hình người.

- Nhị ca! Nhị ca...

Lúc này, hai đầu hắc mạn ba thút thít nỉ non như hai hài tử. Thi thể Hắc mạn ba đầu màu vàng cũng không có thay đổi gì nhiều, hai người ôm lấy hai đầu khắc của Hắc mạn ba đầu màu vàng, bi thương gào khóc.

Ba đầu Hắc mạn ba này có tình cảm sâu đậm, cái kia tất nhiên không cần nhiều lời. Vài vặn năm qua, ba huynh đệ có thể nói là như hình với bóng, lúc này một đầu chết đi, hai đầu khác tự nhiên vô cùng bi thương rồi.

Thút thít khóc nóc một hồi, Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc đột nhiên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt tràn đầy sát ý bi phẫn phóng đãng.

- Tứ đệ, ngươi đi bắt linh hồn tên nhân loại đáng chết kia! Ta muốn tiêu diệt linh hồn hắn! Diệt đi linh hồn hắn!

Thần sắc Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc điên cuồng vặn vẹo.

Sinh vật đều có linh hồn, người bình thường dù chết di, linh hồn cũng sẽ tiến vào tồn tại ở một không gian khác, đương nhiên, trí nhớ hoàn toàn mất đi.

Chỉ có linh hồn hoàn toàn tiêu tán, người nọ mới chân chính hoàn toàn biến mất.

Có thể thấy mối hận của Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc đối với Lâm Dịch đã đạt tới trình độ nào rồi.

Hắc Mạn Ba có đầu màu đen ngẩng đầu, trong đôi mắt cũng lộ ra một mảnh sát ý và bi thương phẫn nộ.

- Hiện giờ ta đi nhiếp hồn hắn đến!

Nói xong, trực tiếp đứng lên. Thân hình biến hóa, khôi phục thành bản thể Hắc mạn ba, từ đáy biển ầm ầm bắn ra.

Một tiếng thật lớn vang lên, như giao long xuất hải, thân thể cực to lớn và dài của Hắc Mạn ba chui ra khỏi mặt biển.

Sau một hồi biến ảo trên không trung, Hắc Mạn Ba có đầu màu đen lại biến thành hình người lần nữa.

Sau đó, hắn lấy ra khỏa Phệ Hồn Châu từ trong không gian giới chỉ, kim mang lập lòe.

Hắc đặt Phệ Hồn Châu trong lòng bàn tay, một cỗ năng lượng màu vàng, từ lòng bàn tay hắn lưu động lên Phệ Hồn Châu, lập tức khởi động nó. Chỉ một thoáng, kim mang đại thịnh! Thiên địa chung quanh lập tức biến thành một mảnh hải dương màu vàng.

Nhưng mà, thật lâu sau, sắc mặt Hắc Mạn Ba có đầu màu đen bắt đầu đại biến.

- Vì cái gì? Vì cái gì chưa tới? Vong linh trong phạm vi một kilomet, có lẽ đều không thể trốn thoát lực lượng Phệ Hồn Châu a!

Hắc Mạn Ba có đầu màu đen hoàn toàn không cách nào lý giải.

Nhưng vào lúc này, nước biển "rầm ào ào" một tiếng, bản thể Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc từ mặt biển chui ra, sau đó biến ảo thành hình người, đi tới bên người Hắc Mạn Ba có đầu màu đen.

- Như thế nào? Đã nhiếp đến chưa?

Mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc lộ ra một mảnh lành lạnh.

Hắc Mạn Ba có đầu màu đen lắc đầu:

- Không có, không biết xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ dung lượng Phệ hồn châu đã đầy, không có cách nào thu lấy Vong linh?

- Không có khả năng.

Thần sắc Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc nghiêm chỉnh, quả quyết nói:

- Dung lượng Phệ hồn châu đủ để dung nạp mấy trăm vạn vong linh, mặc dù đối phương là cường giả trung tinh vị, lực lượng linh hồn hắn không kém, nhưng tuyệt đối không có khả năng trốn khỏi hấp lực của Phệ hồn châu, bất quá lực lượng linh hồn hắn không kém, nghĩ đến năng lực chống cự cũng tương đối mạnh một ít, chỉ cần thêm chút thời gian, đoán chừng là được rồi.

Hắc Mạn Ba có đầu màu đen cũng cảm thấy Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc nói có lý, lập tức nhẹ gật đầu, kim mang trong tay càng thịnh.

Nhưng mà, lại qua thật lâu.

Sắc mặt hai đầu Hắc mạn ba đều trở nên cực kỳ khó coi.

- Hắn không chết.

Hai mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc lành lạnh, bắn ra vô cùng tức giận. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Làm sao lại như vậy? Rõ ràng hắn đã bị máu huyết nhị ca đánh trúng a! Cường giả đại tinh vị thượng giai, chịu công kích như vậy, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Ta không tin!

Hắc Mạn Ba có đầu màu đen không cách nào tin nổi, càng thêm thúc dục Phệ hồn châu kịch liệt.

Đôi mắt dựng thẳng của Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc chiếu rọi vẻ cừu hận vô cùng, thần thái vặn vẹo.

- Nhất định hắn không chết, bằng không làm sao không thể nhiếp linh hồn hắn tới? Đáng chết! Chúng ta nhất định phải báo thù cho nhị ca! Nhất định phải báo thù!

Lúc này Hắc Mạn Ba có đầu màu đen cũng đã tin tưởng lời Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc nói. Thần sắc hắc ngốc trệ, thì thào hỏi:

- Vì cái gì...Vì cái gì...

Hắn không cách nào tiếp nhận chuyện nhị ca mình bị người giết chết, mà hung thủ sau khi bị máu huyết nhị ca hắn công kích, rõ ràng lại không chết.

- Đi! Tìm được hắn, lần này nhất định phải giết hắn, thay nhị ca báo thù!

Đôi mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc bắn ra sát ý lành lạnh, thân thể Hắc Mạn Ba có đầu màu đen hơi chấn động, sau đó cũng hung hăng gật đầu. Chợt, hai đầu hắc mạn ba trực tiếp tiến vào trong lòng biển. Bọn hắn cũng không biết đối phương đi hướng nào, nhưng cũng may là bọn hắn có tai mắt ở rất nhiều nơi.

Lâm Dịch căn bản không biết chuyện ánh mắt đối phương, chỉ thật lòng muốn rời xa khỏi địa phương kịch chiến lúc trước. Nhưng lực lượng của hắn cũng chỉ giúp hắn miễn cưỡng phi hành trên bầu trời, tốc độ như thế nào lại nhanh?

- Không thể tiếp tục như vậy được.

Lâm Dịch quay đầu lại nhìn thoáng qua, bay một thời gian lâu như vậy, nhưng hắn cũng chỉ đi được hơn ba mươi kilomet, mà đối với hai đầu Hắc mạn ba kia, khoảng cách ấy, căn bản không cần nhiều thời gian. Nếu như bị phát hiện, dùng trạng thái hiện giờ của Lâm Dịch, căn bản không thể chống cự một chút nào, hắn không khỏi có chút lo lắng trong lòng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất