Chung Cực Truyền Thừa

Chương 429: Vật phẩm trong giới chỉ

Sắc trời đã tối đen, nhưng bên ngoài vẫn còn là phi thường sáng sủa và náo nhiệt. Ngày mai còn có một ngày nữa, sau đó chính là ngày quốc khánh của Bạch Đế, đồng dạng cũng là ngày đại hỉ của Lâm Dịch.

Lâm Dịch có chút cảm khái, ngơ ngác nhìn một lúc lâu, sau đó mới lấy lại tinh thần. Hít sâu một hơi, thu thập tâm tình của mình một chút, Lâm Dịch hướng phía viện chủ đi tới. Một ngày đêm, mình cũng nên đi ra ngoài ứng phó một phen. Tuy rằng từ nội tâm mà nói, hắn thật sự không có hứng thú.

Trong viện chủ vẫn vô cùng náo nhiệt, Lâm Dịch đến, tự nhiên là để những khách nhân ngày hôm nay lại kinh thán một trận. Dù sao, cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai hơn năm mươi tuổi, cũng đủ để mọi người nhìn hắn bằng ánh mắt tán thán và ước ao.

Lâm Dịch tính toán, lại thêm một nhóm Tinh Vị Cảnh cường giả ngày hôm nay đến, hiện tại nếu tính cả cường giả Tinh Vị Cảnh Thư gia cư nhiên đã đạt được hơn hai trăm người. Ngoại trừ một lần Cực Trú Hàn Viên trước đó, Lâm Dịch còn không có nghe nói qua địa phương nào có thể tụ tập nhiều Tinh Vị Cảnh cường giả như vậy. Mà hôm nay chỉ là hắn thành thân mà thôi cư nhiên tụ tập nhiều Tinh Vị Cảnh cường giả như vậy?

Lâm Dịch không khỏi cảm khái, thầm nghĩ Lâm Thiên Ngạo thể diện cũng đủ.

Mãi cho đến đêm khuya mới xem như hết bận. Đợi cho tất cả mọi người trở về phòng do Thư gia an bài, Lâm Dịch cũng bước về một phía khác với hướng phòng của mình. Đó là gian phòng của Lâm Thiên Ngạo.

Lâm Thiên Ngạo có thân phận là Cổ Văn Bạch Hổ Hệ đại trưởng lão, tôn quý ra sao? An bài phòng ở tự nhiên cũng là nằm trong nội viện của Thư gia. Trên thực tế, hắn đang cùng Thư Nhiên ở trong một viện tử.

Viện tử cực lớn, ngang dọc rộng lớn, có lẽ rộng hơn hơn một nghìn thước! Lầu các cao lớn, mái cong ngói ngọc, bố trí trang nhã. Tại đại môn, đặt hai đầu Kỳ Lân sơn hồng trông rất sống động, dọa người. Hai bên Kỳ Lân đá lại là bốn gã hộ vệ chừng Thất cấp chiến sĩ, phân biệt đứng hai bên, thoạt nhìn uy vũ bất phàm,

Mà ở đây, chính là chỗ ở của Thư Nhiên.

Lâm Dịch, những hộ vệ kia tự nhiên là nhận ra. Nhìn thấy Lâm Dịch đi qua, bọn họ nhất thời lộ ra thần sắc cung kính, hơi khom người kêu:

- Gặp qua Lâm đại nhân!

Lâm Dịch hơi gật đầu, lập tức nói:

- Đại trưởng lão và gia gia ta đều đã trở lại rồi sao?

Tên hộ vệ kia không dám chậm trễ, lập tức nói:

- Dạ đúng, đại nhân đã trở lại.

Lâm Dịch lại gật đầu, nhấc bước hướng vào bên trong.

Viện tử này của Thư Nhiên ngày hôm qua hắn cũng đã tới một lần. Tự nhiên là ngựa quen đường cũ, đi qua hành lang thật dài, tới trước phòng ngủ của Lâm Thiên Ngạo.

- Là Dịch Nhi sao?

Lâm Dịch cũng không có ẩn dấu khí tức của mình, Lâm Thiên Ngạo tự nhiên dễ dàng cảm ứng được. Không đợi Lâm Dịch gõ cửa, cánh cửa đã mở ra. Chính là Lâm Thiên Ngạo.

Trên mặt Lâm Dịch lộ ra dáng tươi cười, gọi:

- Gia gia!

Lâm Thiên Ngạo cười gật đầu nói:

- Vào đi!

Tiến vào trong phòng, mới phát hiện bên trong còn có nãi nãi Ngả Lâm Na cũng đang ở đây. Thấy rõ Lâm Dịch tiến đến, trên mặt nãi nãi nhất thời lộ ra nụ cười hiền hòa, cầm lấy tay hắn.

- Nãi nãi.

Lâm Dịch cười gọi.

- Tốt, tốt...

Ngả Lâm Na vui vẻ cười nói.

- Ngồi đi!

Lâm Thiên Ngạo nói một tiếng. Lâm Dịch dạ một tiếng trả lời, sau đó ngồi bên cạnh Ngả Lâm Na.

Đợi Lâm Dịch ngồi xuống, Lâm Thiên Ngạo mới cười hỏi:

- Muộn như vậy tìm gia gia có việc gì sao?

Lâm Dịch gật đầu, lập tức khẽ nhíu mày lại hỏi:

- Gia gia, người thông tri đến phụ thân và mẫu thân của con không?

Lâm Thiên Ngạo nghe vậy than nhẹ một tiếng, hắn cũng sớm nghĩ tới đối phương sẽ hỏi như vậy. Trầm ngâm một hồi, Lâm Thiên Ngạo vẫn lắc đầu:

- Ta cũng không biết bọn họ có thể nhận được tin tức hay không. Dựa theo phương pháp của con, ta đã dùng tốc độ lớn nhất đem chuyện thành thân của ngươi và Thư Mộng, Thủy Linh Lung phát tán ra. Ta tin tưởng, chỉ cần bọn họ vào thành thì nhất định sẽ biết. Nhưng con còn nói bọn họ vẫn đang tránh né người của Cổ Năng truy sát, không dám đơn giản vào thành...Vậy thì không dễ nói rồi.

Lâm Thiên Ngạo than nhẹ một tiếng, vẫn quyết định nói thật ra.

Lâm Dịch căng thẳng khẽ nhíu mày lại, lập tức lo lắng nói:

- Vậy nên làm cái gì bây giờ? Chung quy không thể tại lúc con thành thân, phụ thân và mẫu thân cũng không ở đó được?

- Cái này...

Lâm Thiên Ngạo cũng có chút khổ não, do dự một hồi cũng không biết nên nói cái gì, cuối cùng đành đáp:

- Chúng ta hiện tại cũng chỉ có thể cầu khẩn bọn họ có thể thu được tin tức, trước ngày mai có thể chạy tới thôi.

Chờ đợi là là chuyện tình đau khổ nhất, nhưng lúc này Lâm Dịch ngoài chờ đợi ra, thật đúng là không còn cách nào khác. Sau ngày mai sẽ thành thân, muốn tìm cũng không kịp.

Hơn nữa bởi vì ban đầu Lâm Thiên Ngạo suy nghĩ không quá chu đáo, trực tiếp đem ngày thành thân định trước, muốn thay đổi cũng là không dễ. Dù sao, Lâm Dịch chung quy cũng phải nghĩ cho Thư gia, không thể chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân phải không? Đợi được phối hợp tuyên truyền chuyện thành thân như vậy, nếu là đợi được ngày nào đó, cũng còn một câu hôn kỳ kéo dài, e là địa danh dự của Thư gia trong khoảnh khắc sẽ khó nghe hơn không ít đi sao?

Một lúc lâu sau, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi nói:

- Cũng...chỉ có thể như vậy!

Lâm Thiên Ngạo gật đầu.

Vừa nghĩ đến phụ mẫu của mình có thể không tới kịp hôn lễ, tâm tình Lâm Dịch cũng nhấc không nổi. Cùng Lâm Thiên Ngạo, Ngả Lâm Na qua loa vài câu sau đó liền cáo từ.

Nhìn bóng lưng Lâm Dịch rời khỏi, Lâm Thiên Ngạo cũng than nhẹ một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia tang thương.

- Hiên nhi, con, còn đang trách cứ phụ thân sao?

Từ chỗ Lâm Thiên Ngạo đi ra, Lâm Dịch liền đi thẳng về phòng của mình. Vừa nghĩ đến người nhà có thể không tới kịp hôn lễ, Lâm Dịch cũng nhịn không được có chút thất vọng. Bất quá sau khi ngẫm lại, cũng thoải mái. Cường giả Tinh Vị Cảnh đều là người hào hiệp, không nên nhiều lễ nghi phiền phức như vậy? Trừ phi Thư gia còn không tính là gia tộc Tinh Vị Cảnh chân chính, hôn lễ này e là cũng sẽ không làm lớn như vậy. Tin tưởng phụ thân và mẫu thân nếu là biết mình phiền não, nhất định cũng sẽ tha thứ cho mình.

Vừa nghĩ như thế, Lâm Dịch liền ném gánh nặng trong lòng, sau khi nhìn xung quanh cũng bắt đầu nghĩ đêm nay nên làm gì.

Đối với cường giả Tinh Vị Cảnh mà nói, ngủ và không ngủ căn bản đã không có gì khác nhau, đêm nay, hầu hết cường giả Tinh Vị Cảnh đều là lấy đả tọa thu nạp Thiên Địa năng lượng đến đề thăng bản thân. Nhưng lúc này Lâm Dịch cũng không muốn tu hành. Hắn đã đạt được Đại Tinh Vị Thượng Giai, hơn nữa thời gian đột phá bất quá mới ba tháng, trong thời gian ngắn không có khả năng lại tiến bộ gì, đả tọa thu nạp năng lượng cũng không có quá nhiều hiệu quả.

Lâm Dịch ngẫm lại, chung quy vẫn là quyết định nhân lúc rảnh rỗi, không bằng trước đem toàn bộ đồ vật trong giới chỉ ra tính toán.

Ngày mai hiển nhiên sẽ không đủ, đợi sau khi thành thân, bỏ đi thời gian ở cùng Thư Mộng, Linh Lung, hắn còn cần mau chóng tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân, Huyền Băng Trảm cùng với sáu bộ công pháp đoạt được từ Cổ Thuật. Thời gian đã có chút quá gấp gáp.

Nghĩ đến đây, Lâm Dịch lại nhịn không được hưng phấn và chờ mong, Ngày hôm nay mới chỉ có xem qua chưa tới một phần năm lượng chứa đựng mà thôi. Còn có càng nhiều thứ đang đợi hắn tìm hiểu.

Nghĩ đến đây, Lâm Dịch lại đem chiếc bàn di chuyển đến trong góc phòng, thuận tay tung ra cấm chế trên cửa. Cấm chế này chủ yếu là để nhắc nhở hắn có người đang tới. Khi có người tới gần, sẽ tự động phát ra tín hiệu, để Lâm Dịch có thời gian phản ứng.

Làm xong tất cả, Lâm Dịch lúc này mới hơi nhắm hai mắt lại. Một trận ngân sắc quang mang nhất thời lóe ra.

Mai giới chỉ kia lúc này đã đeo trên ngón út tay phải của hắn, do đó lóe ra ngân sắc quang mang, thật sự là bởi vì vài lần trước, toàn bộ cũng không phải tinh thần lực ấn ký của Lâm Dịch dẫn dắt ra, trước hết phải hoàn toàn mở ra không gian giới chỉ mới được. Chờ toàn bộ đồ vật đều có tinh thần lực ấn ký của hắn, hắn mới có thể tựa như không gian giới chỉ trước của mình dễ dàng sử dụng.

Ngân mang kịch liệt lóe ra, sau một lát, ngân mang mạnh mẽ đại thịnh, lập tức, một đống đồ vật lớn lại xuất hiện trước mặt Lâm Dịch. Đống vật phẩm này cùng đống lần trước nhiều hơn. Ánh mắt lộ ra Lâm Dịch ánh mắt lộ ra hưng phấn, bắt đầu công tác chọn lựa.

Lúc này tốc độ của Lâm Dịch hiển nhiên nhanh hơn rất nhiều, dù sao, vật phẩm trong giới chỉ này số lượng nhiều lắm. Nếu quá cẩn thận, căn bản không có biện pháp trong một hai ngày làm xong.

Kỳ thực nếu như chỉ là muốn hoàn toàn nắm giữ không gian giới chỉ này, xa xa còn không cần phiền phức, trực tiếp đem những đồ vật kia lấy ra, sau đó đem ấn ký của mình rót vào, không gian giới chỉ liền có thể sử dụng. Thế nhưng, Lâm Dịch cũng muốn tìm đồ vật có thể khiến hắn động tâm. Buổi sáng lựa chọn, hắn đoạt được một kiện y phục thứ thần khí loại phòng ngự cùng với hơn mười hai ma hạch của Thánh Giai ma thú. Còn có một vài Thánh Khí cùng với tài liệu không biết tên. Đọc Truyện Online Tại http://truyen360.com

Nhưng bảo vật hình cái bình dùng để hấp thu Hắc Viêm Long cũng không có tìm được.

Trong không gian đó, toàn bộ đồ vật đều là trôi lơ lửng, sau đó bỏ vào cũng không nhất định là ở phía trước đi ra. Tinh thần ấn ký liền giống như mã hóa. Đương nhiên, so với mã hóa thì đơn giản hơn nhiều, nhưng hiệu quả thực tế cũng tương tự với mã hóa. Mã hóa hoàn tất, muốn lấy lúc nào, khi thần thức hơi đảo qua là có thể tìm được, do đó bằng tốc độ nhanh nhất để lấy ra.

Liên tục vài loại đồ vật đều là liếc mắt nhìn liền bao trùm thần thức, tinh thần lạc ấn vừa đánh vào, liền trở lại bên trong không gian giới chỉ. Nhưng mà một mảnh da lông không rõ cái gì khiến cho Lâm Dịch chú ý.

Tấm da này ước chừng cỡ bàn tay, hiện ra hôi bạch sắc. Nhưng khiến cho Lâm Dịch chú ý là trên người nó cũng tản ra năng lượng kinh người! Mà trên tấm da cũng tràn ngập một ít văn tự kỳ quái như nòng nọc, Lâm Dịch hoàn toàn xem không hiểu.

Nhưng mà không biết chuyện gì xảy ra, khi Lâm Dịch thấy tấm da hỏng này, trái tim lại không tự chủ được chợt nhảy vài cái. Nghiên cứu một lát không có kết quả, sau đó, hắn có chút cẩn thận đánh vào tinh thần ấn ký của mình để vào không gian giới chỉ. Sau đó mới bắt đầu tìm kiếm tiếp.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chậm rãi đã đến buổi chiều ngày thứ hai...

- A...Cuối cùng cũng hoàn thành!

Lâm Dịch duỗi lưng một cái, trên mặt cũng không tự chủ được lộ ra vài phần tươi cười.

Thời gian một ngày rưỡi, cuối cùng cũng đem toàn bộ đồ vật bên trong không gian giới chỉ lục lọi một lần, lại rót vào tinh thần lạc ấn của mình. Nói cách khác, cái không gian giới chỉ cùng với vật phẩm bên trong hiện tại đã thật sự thuộc về Lâm Dịch.

Lâm Dịch tâm tư khẽ động, trong tay ngân mang nhất thời lóe ra, lập tức một cái bình ngân sắc cùng với một tấm lông màu đen tuyền xuất hiện tại bàn tay của Lâm Dịch.

Trong mắt Lâm Dịch không khỏi lộ ra vài phần hưng phấn.

Không sai, cái bình này chính là lúc đó Khổng Lập dùng để bắt Hắc Viêm Long. Cả cái bình không biết do chất liệu gì làm thành, tự kim phi kim, tự ngọc phi ngọc, sờ lên ấm áp mà trơn nhẵn. Cổ bình rất nhỏ, từ miệng bình nhìn vào bên trong, cũng có thể thấy được một tia hắc sắc hỏa diễm toát ra. Nhưng mà hỏa diễm tuy rằng toát ra mạnh mẽ, lại tựa hồ cũng không xông ra khỏi trói buộc của cái bình này, chỉ có thể giãy dụa trong bình.

Cả thân bình có đường cong cực kỳ lưu loát, mà bên ngoài bình lại là một tầng ngân sắc quang mang óng ánh lưu chuyển. Tựa hồ chính là tầng quang mang óng ánh này lưu chuyển đem Hắc Viêm Long trói buộc bên trong bình.

Trong tay Lâm Dịch một đồ vật khác lại là tấm lông màu đen tuyền. Tấm lông ước chừng dài hai mươi phân, mép tấm long không có quy tắc, nhưng cuối cùng cũng có thể nhìn ra là hình vuông. Mà trên tấm lông này lại tràn đầy chữ cực nhỏ.

Chữ nhỏ trên tấm lông đen tuyền này lại chính là ghi chép về nguồn gốc cùng trình tự dung hợp của Hắc Viêm Long.

Khi Lâm Dịch từ trong không gian giới chỉ lấy được cái bình này, cũng rất là phiền não...Bởi vì hắn cũng không biết Hắc Viêm Long đến tột cùng phải dung hợp thế nào. Thân thể khổng lồ cùng với năng lượng siêu cường của Hắc Viêm Long, Lâm Dịch đã tự mình nếm thử qua. Nơi Hắc Viêm Long này đi qua, phương viên trăm dặm đều trở thành xích địa. Uy lực cường đại của nó có thể nghĩ. Lâm Dịch cũng không muốn đem tính mệnh của mình ra chơi đùa.

Đang lúc hắn phiền não và thất vọng, ai biết lại tìm được tấm lông đen có vẻ bình thường này. Lâm Dịch đều chú ý nhiều hơn, dù sao, bên trên nếu không ghi lại tuyệt học nào đó, hoặc giả có rất nhiều thứ đặc thù. Khi thấy tấm lông đen này, trong lòng Lâm Dịch hưng phấn có thể hiểu được.

Từ ghi chép trên tấm lông đen kia, uy danh của Hắc Viêm Long có thể nói là hiển hách.

Tương truyền tại Viễn Cổ thời đại, so với Thượng Cổ còn lâu hơn. Thiên Địa sinh ngũ thần, Hắc Viêm Long này cũng đã tồn tại. Bất quá trong ghi chép tại Viễn Cổ thần thoại, Hắc Viêm Long ở trong tôn giáo tín ngưỡng sắm vai hắc ám và tà các. Năng lực của nó là chỗ thần bí nhất trong đông đảo dị năng nguyên tố - Hắc Ám.

Hắc Viêm Long trong bình chỉ là một chút phân thân của Hắc Viêm Long mà thôi. Còn kém xa so với Hắc Viêm Long thật sự. Tuy rằng Hắc Viêm Long được xưng là gần với Thanh Long một trong ngũ thần dưới Long tộc. Nhưng trên thực tế thực lực của nó cũng không hề kém Thanh Long.

Làm phân thân của Hắc Viêm Long, tuy rằng chỉ là một tia. Vả cường độ năng lượng của nó ra sao. Chí ít đẳng cấp lực lượng tuyệt đối là cao nhất. Nếu như thật sự bị năng lượng của Hắc Viêm Long dính vào, hậu quả của nó có thể nghĩ.

Nhưng mà muốn sử dụng nó, cũng là có yêu cầu phi thường nghiêm ngặt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất