"Ầm!"
Va chạm đáng sợ giữa trời bùng nổ, quanh minh rực rỡ và huyết cầu đỏ ngầu hung hãn điên cuồng trùng kích, muốn xóa sổ đối phương.
Không gian tại vị trí va chạm không ngừng rạn nứt, khiến cho vô số người thần sắc ngưng trọng, thậm chí là những thủ lĩnh cường đại của các thế lực phụ thuộc Đại La Thiên vực cũng biến sắc.
Mọi người nhìn chằm chằm vào chỗ va chạm, họ đều biết sau vụ nổ này sẽ chính thức phân thắng bại.
Đường Băng Đường Nhu lo lắng đến mức hai đôi mắt xinh xắn mở thật to, tay cũng vì nắm quá chặt mà trắng ra. Đã tới bước này, cách thắng lợi chỉ còn một chút, nếu như thất bại lúc này thì thật cực kỳ đáng tiếc.
Đường Nhu không ngừng lầm rầm cầu nguyện, Đường Băng cũng khẽ cắn môi đỏ mọng, đôi mắt đẹp chớp cũng không chớp.
Vô số ánh mắt nhìn vào, trên bầu trời, lực trùng kích đáng sợ đang giằng co, Tào Phong nhìn thấy tình huống này thì sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Hắn đã đánh đến thế này, vậy mà vẫn không thể đè bẹp Mục Trần.
- Thằng khốn này!
Tào Phong đỏ hồng hai mắt, như đám con bạc mê đỏ đen mất sạch túi tiền, hắn oán hận nhìn chằm chằm Mục Trần, lại giậm chân xuống, trút hết linh lực trong cơ thể ra ngoài, đồng thời cũng có số máu còn sót lại trong cơ thể.
Lúc này nếu có thể thấy chân thân của hắn được giấu trong pháp thân, thì sẽ phát hiện Tào Phong đã như thây khô, cực kỳ đáng sợ.
"Ầm!"
Tào Phong liều mạng phản công, khối cầu huyết tinh nhất thời to lên, có vẻ đã áp đảo được quang minh vô tận.
Trong thiên địa nhất tề kinh hô.
Đằng sau vô tận quang minh, Đại Nhật Bất Diệt thân hai mắt chẳng hề dao động nhìn Tào Phong liều mạng phản công, hai tay đột nhiên kết ấn.
"Ầm!"
Trong chưởng ấn quang minh, một vầng liệt nhật phình to ra, ngọn lửa ánh sáng lóa mắt bốc lên từ chưởng ấn.
- Đại Nhật Diệt Ma!
Giọng Mục Trần vang vọng nơi chân trời, chưởng ấn hàm chứa vầng liệt nhật kia mãnh liệt gào thét hạ xuống, ngọn lửa ánh sáng lan ra, huyết quang đang tăng vọt ngập trời nháy mắt bị đốt cháy hầu như không còn.
Đại Nhật chưởng ấn hạ xuống áp đảo, rồi trực tiếp vồ lấy khối cầu huyết tinh chứa tất cả máu trong thân thể Tào Phong, nắm chặt lại!
"Bùm!"
Tiếng nổ tan nát vang lên, huyết cầu bị Mục Trần bóp nát còn chưa bộc phát lực nổ kinh người, ngọn lửa ánh sáng đã quét tới, đốt cháy sạch sẽ.
Trên bầu trời, huyết quang nhất thời tan mất.
Tào Phong sợ hãi cực kỳ, Huyết Ảnh pháp thân đang dần nhạt màu lập tức quay đầu bỏ chạy. Hắn hiểu, lúc này đã không còn cơ hội nào chiến thắng Mục Trần.
Mục Trần hờ hững nhìn Tào Phong quay đầu bỏ chạy, vung tay lên, quang minh chưởng ấn xuyên phá không trung, nện vào Huyết Ảnh pháp thân.
"Đùng!"
Một âm thanh làm kẻ khác hết hồn vang lên, Huyết Ảnh pháp thân lập tức nổ tan tành, hóa thành một cơn mưa máu sền sệt từ trời cao rơi xuống, phủ một mảng đỏ ngầu trên mặt đất.
Cơn mưa máu rơi đầy trời, một tia huyết quang nhàn nhạt đang điên cuồng lẩn trốn.
Mục Trần mắt lóe lên, quanh minh chưởng lại hung hăng đánh tới, chộp lấy tia huyết quang nọ. Hẳn nhiên hắn không có ý định dễ dàng bỏ qua cho Tào Phong.
Tào Phong hóa thành tia huyết quang cấp tốc lủi đi, bất quá hắn đã trọng thương, tốc độ còn xa mới sánh kịp Mục Trần. Chỉ chớp mắt, bàn tay quang minh xuất hiện phía trên hắn, vô tình vỗ xuống.
Đôi mắt Tào Phong chất chứa sợ hãi nồng đậm cực kỳ.
Trong thiên địa, vô số người nhìn thấy cảnh này, trong lòng chấn kinh. Tân thống lĩnh Cửu U cung này tuổi còn trẻ, mà thủ đoạn lại tàn nhẫn, xem dáng vẻ hiển nhiên là ném đá xuống giếng.
- Dừng tay!
Chính lúc cự chưởng quang minh sắp vỗ trúng Tào Phong, chỗ Huyết Ưng điện vang lên tiếng gầm, Huyết Ưng vương luôn quan sát chiến đấu lúc này sắc mặt cực kỳ khó chịu.
Nghe tiếng gầm của gã, Mục Trần cũng chẳng quan tâm, ngược lại ra tay còn hung ác hơn.
- Láo xược!
Sắc mặt Huyết Ưng vương khó chịu đến cực độ, dù Tào Phong biểu hiện cực kỳ thất vọng, nhưng dù sao cũng là người Huyết Ưng điện. Nếu để mặc Mục Trần phế hắn đi, thì chính là vỗ một cái tát sỉ nhục vào giữa mặt Huyết Ưng điện. Đây là chuyện không thể chấp nhận, đặc biệt khi lão còn thấy Mục Trần thờ ơ chẳng hề quan tâm đến tiếng gầm đe dọa của mình, lửa giận lập tức bùng lên.
- Tiểu tử không coi ai ra gì! Bổn vương sẽ dạy dỗ ngươi cái gì gọi là khiêm tốn!
Huyết Ưng vương vỗ lên thành ghế, khiến chiếc vương tọa vỡ nát ra, lắc mình xuất hiện trên bầu trời, lơ lửng một chút, chỉ thấy một cái lông đỏ tươi từ hư không hiện ra, vút một tiếng xuyên phá không trung, như sấm sét bắn tới Chí Tôn pháp thân Mục Trần.
"Vù!"
Cái lông đỏ xuyên qua không gian, nhất thời làm Mục Trần lạnh cả người. Huyết vũ kia thanh thế không lớn, nhưng dao động linh lực đáng sợ trong đó thực sự vượt xa hắn.
Chí Tôn ngũ phẩm, Mục Trần có được Đại Nhật Bất Diệt thân cũng khó có thể chống lại.
Mục Trần mắt lóe lên, hành động lại kinh người đáng sợ, hắn hoàn toàn không để ý tới công kích vây Nguỵ cứu Triệu của Huyết Ưng vương, cự chưởng quang minh vẫn hung hãn vỗ xuống Tào Phong.
Huyết Ưng vương thấy thế, ánh mắt càng thêm lạnh lùng. Đã như vậy, thì ngươi chết chung với Tào Phong đi.
Huyết vũ xuyên qua không trung, xuất hiện đằng sau Mục Trần, nhưng ngay khi sắp đánh trúng hắn, một cái lông khác mang theo tử viêm đột nhiên xé toang không gian xuất hiện, va chạm với huyết vũ.
"Uỳnh!"
Hai cái lông chim va chạm với nhau, không tạo ra vụ nổ cuồng bạo, chỉ từ tốn ăn mòn lẫn nhau, rồi nhanh chóng nhạt màu, tan biến.
- Người Cửu U cung ta đâu tới lượt Huyết Ưng điện dạy dỗ!
Sau đó, một giọng nói thanh thúy lạnh lùng vang lên, mọi người quay đầu nhìn Cửu U sừng sững đứng tại vương tọa trên bình đài Cửu U cung, dung nhan lãnh diễm, máy tóc đen phiêu bồng, tử hỏa lượn lờ quanh thân khiến cho người ta bất giác cảm thấy khí chất thật kinh diễm và uy nghiêm.
Huyết Ưng vương đứng giữa trời, âm lãnh nhìn Cửu U, giận dữ cười gằn:
- Khẩu khí thật là lớn, vài năm không gặp, tính cách Cửu U ngươi càng lúc càng tệ.
- Nếu cảm thấy khẩu khí của ta không thuận, thì cứ động thủ đi, ta cũng thấy ngươi chướng mắt đã lâu, giải quyết ngươi luôn hôm nay, vừa vặn sát nhập Huyết Ưng điện vào Cửu U cung luôn một thể.
Cửu U nhếch môi khiêu khích.
- Lấy Huyết Ưng điện? Tốt, vậy lấy bản lĩnh ra đi, xem ngươi có mấy cân mấy lượng lại dám cuồng ngôn?
Huyết Ưng vương nổi cáu.
"Aaaaaaaa!"
Chính lúc đó, một tiếng kêu thảm vang lên, Mục Trần không chút lưu tình vỗ xuống thân thể Tào Phong, khiến cho lồng ngực của hắn lún vào, máu phun xối xả, như con chim gãy cánh rụng thẳng xuống đất.
"Xoẹt xoẹt!"
Đang khi rơi xuống, thêm hai đạo kình phong xẹt qua, cắt luôn hai cánh tay Tào Phong, làm cho hắn càng tru lên đau đớn.
"Đùng!"
Tào Phong cắm cả người vào mặt đất, khiến cho kim đài sụp xuống một mảng, nằm bẹp trong đó, máu chảy róc rách, khí tức yếu ớt, chẳng biết còn sống nổi không.
Vô số người lặng lẽ hít hà, ánh mắt run sợ nhìn Mục Trần. Thủ đoạn tàn nhẫn của hắn làm cho đám người thân kinh bách chiến cũng lạnh mình.
Gã này tuổi trẻ mà thủ đoạn không non chút nào.
Trên bầu trời,Đại Nhật Bất Diệt thân nhanh chóng tan đi, hiện ra bản thể Mục Trần, lạnh lùng nhìn xuống Tào Phong chẳng biết còn sống hay đã chết, thản nhiên nói:
- Ta đòi lại những gì ngươi nợ Cửu U cung, từ nay về sau ngươi và Cửu U cung không còn quan hệ gì.
"Phụt."
Tào Phong vốn đã cực kỳ suy yếu, nghe hắn nói thế lại phun ra một họng máu, trước mắt tối đi, hôn mê luôn.
Trong thiên địa lặng ngắt như tờ.
Rồi sau đó chỗ bình đài Cửu U cung, những tiếng hò reo hoan hô vang lên như sấm, Cửu U vệ kích động vô song, ánh mắt đỏ bừng. Mấy năm gần đây, Tào Phong phản bội chính là nỗi đau trong gan ruột bọn họ, là chuyện châm chọc mà bao nhiêu kẻ ở Đại La Thiên vực đàm tiếu, họ chỉ có thể nhẫn nhịn. Hôm nay, ân oán này đã được vị tân thống lĩnh Mục Trần thanh trừ hoàn toàn.
Đến lúc này, họ đã hoàn toàn triệt để vui lòng phục tùng, Cửu U đại nhân dẫn về một tân thống lĩnh thực sự mạnh hơn xa Tào Phong, lại càng đáng tin phục hơn.
- Tỷ tỷ, Mục Trần thắng rồi!
Đường Nhu nắm lấy tay Đường Băng, vui mừng nói.
Đường Băng cũng mỉm cười, đôi mắt xinh xắn đầy vui sướng, nhìn lên kẻ kia hồi lâu. Hắn không làm cho người ta thất vọng, bằng không người ta sẽ không tha cho hắn.
Phía bên Cửu U cung hoan hô rung trời, Huyết Ưng vương trên bầu trời sắc mặt khó coi như bị ai nhéo, u ám nhìn Mục Trần:
- Tiểu tử biết tàn nhẫn đó!
Sát khí khủng bố từ trong cơ thể bộc phát, áp lực như núi cao đổ tới Mục Trần, đã nổi sát tâm với hắn.
Sát khí bài sơn đảo hải ập đến, Mục Trần biến sắc. Chí Tôn ngũ phẩm đúng là cực kỳ cường hãn.
"Vù."
Sát khí đang ập tới, một làn gió thơm thoang thoảng bay qua, dáng điệu õng ẹo của Cửu U xuất hiện phía trước Mục Trần, mái tóc phiêu bồng, hoàn toàn cản hết toàn bộ sát khí.
Cửu U mặt lạnh như băng, tay khẽ nắm lại, tử hỏa như con rắn lửa đang chơi vờn các ngón tay của nàng. Đôi mắt ti hí hé mở, nhìn chằm chằm Huyết Ưng vương, giọng nói lạnh lùng vang vọng.
- Nếu ngươi không phục, thì để ta đấu với ngươi.