Đại Đạo Độc Hành

Chương 382-2: Hoành đao vấn thiên chiến quần hùng! (2)

Lạc Ly suy nghĩ, nói: “Không, không chỉ Trúc Cơ tu sĩ Tường Lân nhất mạch mà là toàn bộ tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ ở Lương Châu, bất kể là mười một tả đạo hay gia tộc tu tiên, hay là tán tu, hoặc là Tịnh Lâm tông các ngươi. Chúng ta khiêu chiến toàn bộ Trúc Cơ tu sĩ Lương Châu các ngươi!

Đến cả có Kim Đan chân nhân nếu không phục thì có thể áp chế cảnh giới, đến võ đấu trường phân cao thấp!”

Lời này nói ra, mọi người đều kinh, bốn người muốn khiêu chiến toàn bộ tu sĩ đại lục, thực sự khiến cho người ta khó mà tin nổi.

Lục Chu không khỏi hỏi: “Ca ca, có được không?”

Lạc Ly nhìn hắn, nói: “Ngươi tự hỏi mình xem có được không?”

Ánh mắt Lục Chu toát lên chiến ý vô tận, nói: “Được! Trước đó chiến với Nam Hải ngư yêu, ta thức tỉnh hai Tha hóa phân thân, chiến đấu chính là chất xúc tác tốt nhất, ta tham gia!”

Bạch Du Du nói: “Được, vạn thú của ta cũng đói khát rồi!”

Lạc Ly gật đầu, nói: “Vậy thì tới, chúng ta phải đánh bại toàn bộ Trúc Cơ tu sĩ ở Lương Châu trong vòng ba ngày!

Đánh bọn họ đau gan, đánh bọn họ nhát chiến, đánh bọn họ ngàn năm tới không dám quên chúng ta!

Bị đau như thế, lợi hại hơn bất cứ hư danh lời đồn nào khác, tới khi đó bọn họ sẽ chỉ ủng hộ chúng ta, muốn chúng ta Thắng Phạm Vô Kiếp để chứng tỏ không phải bọn họ yếu nên thua chúng ta mà do chúng ta quá mạnh!

Ta xem Phạm Vô Kiếp tới đây thì còn ai ủng hộ bọn họ nữa!

Thế nhưng, đó không phải mục đích!”

Lạc Ly thở dài một hơi, ánh mắt lộ hung quang:

“Khinh Phong, phải tạo thành bầu không khí võ đấu để Phạm Vô Kiếp tới đây, muốn né cũng không thể né, phải tỉ thí với chúng ta, hơn nữa ta còn muốn cược với hắn một số thứ!

Đến khi đó, chúng ta diệt hắn, đánh bại hắn, mọi chuyện tự giải quyết!”

Dạ Khinh Phong chần chờ nói; “Có thể đánh bại hắn sao?”

Lục Chu nói: “Khinh Phong, sao ngươi lại không tin tưởng Lạc Ly ca vậy chứ! Lạc Ly ca nhất định có thể đánh bại tên khốn kiếp đó!”

Phong Tử Hư ở bên cạnh xen vào: “Thế nhưng đó là lúc trước, hiện tại Phạm Vô Kiếp đã thay đổi. Ba năm trước đây hắn đã đạt tiểu thành Lưu Ly Hải, Chúng Sinh Lâm, Kim Phù Đồ. Không biết lúc này mạnh tới chừng nào nữa!”

Dạ Khinh Phong cũng nói: “Phải, hiện tại thanh danh của Phạm Vô Kiếp đã truyền khắp thiên hạ, không ai không nghe thấy, ta thấy hay là nên bàn bạc kỹ hơn!”

Lạc Ly chỉ cười nói: “Nhất định thắng!”

Thật ra Lạc Ly chỉ nói quá mà thôi, thế gian nào có chuyện nhất định. Thế nhưng người tu tiên, phải tin tưởng chín mình, nếu ngay cả mình mà cũng không tin tưởng thì làm sao có thể tiến tới trên tiên lộ!

Mặt khác, Lạc Ly thật sự không sợ, cho dù đánh không lại Phạm Vô Kiếp thì Lạc Ly vẫn còn Bàn Cổ Phủ. Chiến đấu trên võ đấu trường, phủ này vừa ra, võ đấu trường sẽ sụp đổ ngay lập tức, cho dù không thắng thì cũng sẽ không thua!

Năm đó Phạm Vô Kiếp làm hỏng vài lần thí luyện trăm cường của mình, mình cũng phá hỏng hắn một lần, một thù trả một thù!

Nghe Lạc Ly nói tự tin như thế, ánh mắt Dạ Khinh Phong sáng lên, nói:

“Được, ta đi chuẩn bị ngay!”

Nói xong, hắn lập tức hạ lệnh, theo mệnh lệnh của hắn, vô số truyền thuyết, vô số lời đồn bắt đầu lan truyền khắp Tịnh Lâm tông!

Ngay khi đám Lạc Ly đang bàn tính, trong một khách sạn ở phường thị Tịnh Lâm tông cũng có một đám người đang tìm kế!

“Đã xác định ba ngày sau Phạm Vô Kiếp tới rồi sao?”

“Dạ, chủ thượng, đã xác định rồi!”

“Người âm thầm bảo vệ hắn có phải là lão thất phu Tân Nguyên không?”

“Phải, chủ thượng, dọc đường đi chúng ta ám sát mười ba lần, có thể xác định là Tân Nguyên chân tôn âm thầm bảo vệ đệ tử của mình!

“Tốt, phân phó các lộ nhân mã, chuẩn bị hành động! Nhất định phải giết chết Hỗn Nguyên tông đệ tử đệ nhất thiên tài.

“Thế nhưng nơi này là địa bản của Hỗn Nguyên tông, hơn nữa toàn bộ sơn môn Tịnh Lâm tông này là một đại trận!”

“Chuyện này không cần ngươi lo! Lập tức thông báo các lộ nhân mã!”

“Dạ, thuộc lạ lĩnh pháp chỉ!”

Sau đó người nọ mở cửa sổ khách sạn, nhìn cung đăng vô tận cùng đám người rộn ràng ở bên ngoài, nói:

“Ngọc thế chu lan, phồn hoa như cẩm. Cảnh sắc phồn hoa như thế này, sợ là sau này sẽ không gặp lại nữa, Tịnh Lâm tông sẽ nhanh chóng trở thành lịch sử!”

“Ngươi nghe nói chưa? Vài tên đệ tử Hỗn Nguyên tông tới đây rất là cuồng vọng, bọn họ muốn khiêu chiến toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ ở Lương Châu?”

“Chắc không phải, ta nghe nói tu sĩ nhất mạch Tường Lân ở Tịnh Lâm tông không phục bọn họ nên muốn khiêu chiến bọn họ!”

“Không đúng rồi, ta nghe nói bọn họ muốn tu luyện thần thông nào đó, cho nên bắt đầu nhận khiêu chiến của mọi người trên võ đấu trường.”

“Dù sao bọn họ đã nói, dù là Kim Đan chân nhân thì cũng có thể đè áp cảnh giới đối chiến một trận với bọn họ, quá ngông cuồng rồi!”

“Mặc kệ, võ đấu trường ngày mai nhất định có đại chiến!”

“Ha ha, thật tốt quá, đi qua đó nhìn xem, xem thử tu sĩ Hỗn Nguyên tông cuối cùng lợi hại cỡ nào.”

“Phải, nhiều năm nay, chúng ta cung phụng vô số linh thạch bảo vật, cho dù gia nhập ngoại môn Hỗn Nguyên tông thì cũng đau khổ giãy dụa, cuối cùng nghèo túng quay lại, nên mượn cơ hội này nhìn xem tu sĩ Hỗn Nguyên tông chân chính mạnh tới cỡ nào!”

“Phải, phải! Năm đó ta tu luyện ở ngoại môn Hỗn Nguyên tông mười một năm, cuối cùng chỉ có thể trở lại. Tuy rằng học được rất nhiều thứ nhưng mà ta không phục! Không phục! Nên nhìn xem bọn họ mạnh bao nhiêu!”

Có vô số tiếng nghị luận. Đêm nay nơi nào cũng đều như thế, tất cả mọi người rất mong chờ ngày mai tiến đến.

Ngày hôm sau, giờ Dần canh ba, mặt trời vừa nhú, có vô số tu sĩ tụ tập về võ đấu trường, chờ đợi đại chiến.

Đám Lạc Ly cũng thức dậy, trước khi chiến đấu bốn người chụm lại, Lạc Ly nói:

“Các huynh đệ, lần chiến này, không chỉ vì chúng ta tới đây giúp đỡ mà còn là để làm vang danh uy thế của Hỗn Nguyên tông!

Ta tin chắc, nhất cử nhất động lúc này của chúng ta đều nằm dưới sự giám thị của các lão già ở Hỗn Nguyên tông, cho nên trận chiến lần này, chúng ta chỉ có thể thắng chứ không thể thua, ba ngày ba đêm, một tức không nghỉ. Chiến cho đến khi toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ ở Lương Châu tâm phục khẩu phục mới thôi.

Trúc Cơ trảm Kim Đan, tiền bối có thể, vì sao chúng ta lại không thể! Hơn nữa, đối thủ của chúng ta cũng chỉ là Trúc Cơ mà thôi!

Các ngươi có chiến không?”

Lục Chu, Bạch Du Du, Phong Tử Hư cùng nhau trả lời: “Chiến, chiến, chiến!”

Ba người khí thế như cầu vồng. Trong một điện đường, Hạc Chu chân nhân giám thị qua thủy kính lắc đầu, nói:

“Lão già ư... đám nhóc con này quả thực không biết kính lão yêu trẻ!”

Từ khi đám Lạc Ly xuất phát, đến trên Nam Hải, Hạc Chu chân quân vẫn núp ở trong tối, âm thầm bảo vệ bọn họ, đây là sắp xếp của môn phái.

Tường Lân chân quân ở bên cạnh Hạc Chu chân quân nói: “Thế nhưng bọn họ thực sự nhiệt tình!”

Tường Côn chân quân cũng nói: “Phải, thật là hoài niệm, năm đó ta cũng như thế!”

Hạc Chu chân quân nhìn hai người bọn họ, nói: “Phải, năm đó ở ngoại môn, chúng ta cùng nhau tu luyện, cùng nhau vui cười. Hai tên các ngươi khi đó giúp đỡ lẫn nhau, giống như anh em ruột, cớ sao hiện tại lại như thế!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất