Đại Đạo Độc Hành

Chương 446-2: Thái nhất đấu mỗ nhất khí quyết (2)

Thất Trúc sư huynh nói: “Đượcr ồi, Lạc Ly, ta giao cho ngươi một nhiệm vụ môn phái, ngày mai ngươi lập tức xuất phát, đến Quỷ Tổ thành Cửu U Quỷ Minh tông, trấn thủ động phủ phủ đệ Hỗn Nguyên tông ở đó của chúng ta!

Một năm sau, ngươi mới được trở lại Hỗn Nguyên tông!”

Lạc Ly lập tức ôm quyền nói: “Dạ, đã rõ!”

Thất Trúc sư huynh nói: “Trong môn phái có vô số trung kiên như Vương Ngũ, Bắc Xuyên, Tạ Nguyên, A Tửu. Thật ra đều có thể tấn thăng Kim Đan, thế nhưng bọn họ không làm như vậy mà đều đang tích lũy!

Thế nhưng Phong Tử Hư Kim Đan đại thành, lại thêm một trận chiến ngày hôm qua, Kim Đan ở Hỗn Nguyên tông sẽ xuất hiện như nước giếng phun trào. Ngươi ở lại đây chỉ gây bất lợi đối với việc tu luyện của ngươi mà thôi, cho nên ngươi đi Cửu U Quỷ Minh tông tiềm tu một năm, bình tâm tĩnh khí, cố bản tố nguyên!

Một năm này, không được tu luyện bất cứ Hỗn Nguyên thất pháp nào. Ngươi chỉ cần đổi Hào Mạt Luy Thổ quyết thành Tiên Thiên Thái Nhất Đấu Mỗ Nhất Khí quyết là được!”

Lạc Ly nói: “Dạ, đã rõ!”

Thất Trúc sư huynh nói tiếp: “Nửa năm sau, Cửu U Quỷ Minh tông sẽ có Quỷ tổ khánh điển, là lễ nhỏ sáu mươi năm một lần. Ngươi qua đó nhìn quen mặt, khoảng nửa tháng sau thì sẽ rất náo nhiệt.

Sẽ có không ít người trong tông môn qua đó xem náo nhiệt, ngươi chưởng quản động phủ Hỗn Nguyên tông ở đó, phải làm tốt công tác tiếp đãi.

Một năm sau, ngươi trở lại, sư phụ chắc cũng sẽ trở lại.”

Nói tới đây, trong lòng Lạc Ly ấm áp, sư phụ rốt cuộc cũng sắp trở về rồi!

Thất Trúc còn nói thêm: “Mặt khác ngươi phải nhớ, trong vòng một năm này hãy kiếm thiệt nhiều linh thạch, đổi ra lượng lớn trung phẩm linh thạch cùng thượng phẩm linh thạch!”

Lạc Ly sửng sốt nói: “Tại sao?”

Thất Trúc giải thích: “Lạc Ly, ngươi có biết Hỗn Độn Đạo Kì không?”

Lạc Ly sáng mắt, nói: “Biết, biết, chơi tốt lắm! Trên đường nhập môn ta thấy Vương Ngũ cùng A Tửu chơi với nhau, nhưng không biết vì sao tới Hỗn Nguyên tông thì không thấy ai chơi cả.”

Sắc mặt Thất Trúc đỏ lên, nói: “Không phải không ai chơi, là nhất mạch chúng ta không ai biết chơi! Mọi người đều là sọt cờ dở, đánh đâu thua đó, năm đó sư phụ thua tới mức đánh nát Hỗn Độn Kì Bàn, cho nên chúng ta không ai chơi cờ cả.”

Nghe vậy, Lạc Ly lập tức ngây ngốc.

Thất Trúc nói tiếp: “Hỗn Độn Đạo Kì này vô cùng diệu dụng, có ích cho việc thôi diễn tính toán, cũng có ích cho tu luyện. Thế nhưng bàn cờ rất mắc, không có bàn cờ thì không cách nào đánh cờ!

Một năm sau, thiên địa linh khí triều tịch biến hóa, linh khí cao triều mười hai năm một lần tiến đến, Linh Kì của Hỗn Nguyên tông ta vì thế cũng sẽ được kích hoạt. Chỉ cần tu sĩ Hỗn Nguyên tông đi vào đó, tiêu tốn linh thạch thì có thể thuê được một gian kì thất, tạo thành hiệu quả như bàn cờ. Tới lúc đó bất kể mình đánh cờ thôi diễn hay đối chiến với người khác, hay tu luyện đều rất có giá trị!

Cho nên một năm sau ngươi phải trở lại, hơn nữa còn phải chuẩn bị một ít linh thạch, tới lúc đó sẽ không nhịn được muốn chơi cờ với người khác.

Tuy rằng kỳ nghệ của Thiên Khuynh Phong chúng ta không tốt, nhưng chúng ta thua nổi!”

Những lời cuối cùng mang theo một loại bi phẫn, xem ra Hỗn Độn Đạo Kỳ không phải là chuyện gì tốt lành đối với đệ tử Thiên Khuynh Phong, hình như có rất nhiều chuyện xưa.

Nói tới đây, hai người lại hàn huyên vài câu, chấm dứt nói chuyện, Lạc Ly trở về thu thập hành lý, chuẩn bị xuất phát đi tới Cửu U Quỷ Minh tông.

Trước khi đi, Lạc Ly đi tới Vạn Tượng thương hội lấy Kim Đan. Lần này gọi luôn cả Ngũ Nhân sư huynh, mua được ba viên Kim Đan ở đó. Thế nhưng một viên phải mất một trăm hai mươi vạn linh thạch, xài hết hai trăm bốn mươi vạn linh thạch, đến lúc này Lạc Ly chỉ còn một ngàn lẻ chín mươi lăm vạn linh thạch cùng tám viên Kim Đan chưa luyện hóa.

Sau đó Lạc Ly đi vào môn phái nhận thưởng, là một món Hoàng giai thiên địa linh vật, cộng thêm năm mươi Vạn Ngụy Thạch. Đồng thời phát ra vô số phi phù, báo cho bằng hữu hướng đi của mình.

Chuẩn bị xong xuôi, sáng sớm hôm nay, Lạc Ly rời khỏi Hỗn Nguyên tông đi tới Cửu U Quỷ Minh tông. Còn chưa rời khỏi tông môn thì Lạc Ly đã cảm thấy xa xa nguyên khí chấn động, không lâu sau nghe thấy có người la lên:

“Bắc Xuyên tiến giai Kim Đan chân nhân, Bắc Xuyên tiến giai Kim Đan chân nhân!”

Lạc Ly lắc đầu, xem ra không có cách nào ở lại đây nữa, mau chóng rời khỏi, đi tới Cửu U Quỷ Minh tông.

Cái gọi là động phủ môn phái chính là phủ đệ lần trước Lạc Ly ở lại trong Quỷ Tổ thành Quỷ Minh tông.

Ngự kiếm bay lên, bay được vạn dặm, Lạc Ly không khỏi nghĩ:

“Quỷ tổ khánh điển, không biết sẽ náo nhiệt như thế nào, Cửu U Quỷ Minh tông, ta tới đây!”

Khống chế phi chu bay vọt như điện, ngàn dặm vạn dặm đều trong một cước, không mất mấy ngày, Chúng Sinh Quỷ Mạc xuất hiện trong tầm mắt.

Lạc Ly thở dài một tiếng, không ngờ mình lại trở về Quỷ châu lần nữa, hơn nữa còn dùng phân thận này để mà trở lại, đúng là thế sự khó liệu.

Đi vào quỷ mạc, tiến thẳng về trước. Lần này Lạc Ly né tránh Quỷ thị, nơi đó rất là quỷ dị, mình không cần vào thì không nên vào.

Một đường chạy như điên, tiến thẳng đến Quỷ Tổ thành. Lôi Đình Việt Không Xa chạy gấp trong trong hư không như lôi điện, mà chúng quỷ Quỷ châu e ngại nhất là lôi điện, một đường hoành hành, không giống như lần trước, gặp phải mãnh quỷ đui mù đánh cướp.

Chớp mắt, Quỷ Tổ thành nằm ngay trước mắt, Lạc Ly thu hồi phi xa, đi vào trong thành.

Tường thành Quỷ Tổ Thành rất lớn, trên tường là đủ loại bùa chú, ngoài ra còn có vô số tượng ác quỷ điêu khắc trên thành tường nhìn rất sống động, giống như còn sống. Ở cửa hành, ngoại trừ hai tu sĩ nhân tộc canh gác cửa thành thì còn có mười hai Quỷ Vương hóa thân thành quỷ khu đứng ở đó thủ thành.

Tiến vào trong thành, đi thẳng tới phủ đệ của Hỗn Nguyên tông, đi tới trước cửa, phát phi phù ra, thông báo tu sĩ ở động phủ Hỗn Nguyên tông rằng mình tới đây tiếp nhận chức vụ của hắn.

Chưa đầy một phút, một tu sĩ Hỗn Nguyên tông ra cửa nghênh đón, Lạc Ly nhìn qua, thoạt nhìn hơi quen mắt. Chắc hẳn mình đã từng gặp qua người này trong nghi thức nhập môn, người này chắc gọi là Vương Đức Hổ.

Nhìn thấy Lạc Ly, Vương Đức Hổ vô cùng cao hứng, nói: “Có người tới thay ta rồi, sư đệ mau vào!”

Nói xong, liền dẫn Lạc Ly tiến vào trong phủ đệ, bên trong phủ đệ có một hàng bảy tám tu sĩ, nhìn thấy Lạc Ly tới, cùng nhau cung kính nói:

“Ra mắt sư thúc!”

Trong đó có một người phụ trách tiếp đãi Lạc Ly ở lần trước tới đây, còn có tu sĩ phụ trách diễn võ trường.

Vương Đức Hổ chỉ vào bọn họ nói: “Lạc Ly sư đệ. Bọn họ là quản sự của phủ đệ này, sống ở đây nhiều đời, việc vặt vãnh trong phủ đệ đều do bọn họ xử lý, ngươi cứ chỉ huy bọn họ là được!”

Lạc Ly gật đầu, tỏ vẻ đã biết!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất